Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1630: Vạn ảnh thiên tập sát
Huống hồ La Chinh lại còn là Đạo Tử, đây cũng không phải là cái danh hão.
Lần thứ hai chịu thiệt, Ám Ảnh Thiên Tôn lại đánh giá3 thấp thực lực của La Chinh.
Nhưng điều khiển Ám Ảnh9 Thiên Tôn bất ngờ chính là hắn vừa mới đánh giá xong thì La Chinh đã đột nhiên biến mất!
Ngay sau đó, Ám Ảnh Th6iên Tôn liền nghe thấy bên tai truyền đến một trang tiếng rít gào.
Thanh trọng kiếm Đại Thiên nặng kinh người trong tay La Chinh lại bố xuống đầu hắn.
Vị Ám Ảnh Thiên Tôn này cũng có tiếng tăm trong Yêu Dạ tộc đã lâu.
Có thể nhận được đánh giá này, Giới Chủ tầm thường quả thực sẽ coi đó là một niềm vinh dự.
Phía đông vũ trụ Đại Diễn, Đạo Tử Ma Ha đã bắt đầu rêu rao trong Quỳ Thủy giới.
La Chinh không thể dây dưa ở đây quá lâu! Cái hắn muốn là một kết quả chứ không phải là sự tán thưởng và thừa nhận của người nào đó.
Cho nên khi đột nhiên ra tay, La Chinh liền dùng tới phương pháp ác liệt nhất! Giờ đây tu vi của La Chinh đã liên tục tăng cấp, uy lực của Dịch Thần Nhất Kiếm phối hợp với khí hỗn độn cũng đã tăng thêm một bậc! Một bóng kiếm khuếch tán ra, giống như đao gió chứa đựng quy tắc hệ Phong tầng mười.
Những ánh kiểm này bao vây tất cả các phương hướng bỏ chạy của Ám Ảnh Thiên Tôn! Thời cơ mà La Chinh lựa chọn quả thực tương đối chính xác!
Ít nhất nó khiến cho Ám Ảnh Thiên Tôn kinh ngạc một hồi, thời gian hơn sững sờ cũng trọn một cái nháy mắt.
Trong cuộc giao chiến ở cấp độ này, thời gian một cái nháy mắt thường có thể quyết định thắng bại.
Nhưng Ám Ảnh Thiên Tôn phản ứng nhanh kinh người, hơn nữa phần sổ trời của hắn có sở trường là bỏ chạy.
Đối mặt với một kiếm uy thế kinh người của La Chinh, hắn miễn cưỡng hạ thấp thân hình, sau đó Ám Ảnh Thiên Tôn liền biến thành hai bóng đen.
Trong nháy mắt hai bóng đen lại hóa thành bốn, bốn hóa tảm, tám hóa mười sáu, mười sáu hóa ba mươi hai, ba mươi hai hóa sáu mươi bốn...
“Phập phập phập!” Mặc dù một kiểm La Chinh tung ra đã chém nát mấy bóng đen bên trong nhưng số lượng bóng đen phía dưới đang tăng thêm với tốc độ khủng khiếp! Một nghìn bóng đen...
Hai nghìn bóng đen...
Bốn nghìn bóng đen...
Mỗi khi những bóng đen này chia ra thì số lượng liền tăng lên gấp đôi...
Một trăm nghìn...
Hai trăm nghìn...
Bốn trăm nghìn Không bao lâu sau, xung quanh đài phong Vương toàn là những bóng đen lít nhất do Ám Ảnh Thiên Tôn hóa ra.
Giờ này khắc này, cuộc chém giết giữa Mộng Thần Tiên và Tuyệt Hỏa Thiên Tôn ở nơi cao hơn đã dừng lại.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tuyệt Hỏa Thiên Tôn hào hứng cười tươi: “Tên đó thực sự không tệ, không ngờ lại có thể ép Ám Ảnh Thiên Tôn phải tung ra đòn sát thủ!” Theo Tuyệt Hỏa Thiên Tôn, cho dù hôm nay Ám Ảnh Thiên Tôn gặp phải vận xui, chịu thiệt bởi La Chinh tới hai lần thì cũng không đến mức phải sốt ruột như vậy...
Bây giờ nhìn lại, quả thật La Chinh đã khiển Ám Ảnh Thiên Tôn chịu đả kích khá lớn.
“Đây là cái gì...” Nhìn thấy những bóng đen lít nha lít nhít kia, vẻ mặt La Chinh cũng trầm xuống.
Một điểm này của hắn chưa trúng đích, trái lại còn rước lấy một đợt phản kích với thanh thể lớn của Ám Ảnh Thiên Tôn.
Hắn cũng chỉ có thể chọn cách tạm tránh mũi nhọn.
Ánh sáng trắng dưới chân La Chinh hơi lóe lên, có vẻ muốn dùng dịch chuyển không gian rời khỏi nơi đây.
Ngay vào lúc này, hai tay của tất cả bóng đen đột nhiên xoay chuyển, tay trái nâng tay phải, còn tay phải chĩa hai ngón lên trời! Những bóng đen này đều là hóa thân của Ám Ảnh Thiên Tôn.
Động tác của bọn họ chỉnh tề, trật tự, giống như diễn tập võ học! “Vù...”
Một vòng đen lập tức xuất hiện ở dưới chân La Chinh.
Không đợi La Chinh di chuyển ra ngoài, nó đã trói chặt hắn ở lại chỗ này.
“Không ổn.”
Trong lòng La Chinh cả kinh, sức lực trong đôi chân bỗng bùng nổ, muốn vùng ra khỏi vòng đen dưới chân.
Không Thiên Tôn nào có thể chống đỡ được sức lực mà hắn bộc phát ra.
Khi đánh nhau với Thiên Tôn hay cường giả ở cấp bậc cao hơn, lắm lúc sức mạnh của hắn có thể phát huy ra hiệu quả đặc biệt, nhưng rất nhiều khi cũng cực kỳ vô dụng.
Bởi vì rất nhiều thủ đoạn ở cấp bậc này đều liên quan đến luật nhân quả, sức lực thuần túy không thể nào phá giải! Vòng đen nọ nhìn như chỉ là một tấm màng mỏng rộng được tạo thành từ hai ngón tay nhưng lại vô cùng dẻo dai.
Sức lực La Chinh bùng nổ ra đủ để dời núi lấp biển nhưng giờ đây lại không thể giấy ra khỏi vòng đen này! “Vạn Ảnh Thiên Tập Sát!” Giờ đây hai tay của vô số bóng đen lại chuyển động, hai bên nối liền với nhau, giống như những đám mây màu đen che khuất bầu trời! Thế giới trước mắt La Chinh lập tức tổi lại...
Hẳn hoàn toàn rơi vào trong bóng tối, không còn thấy một tia sáng nào! Những bóng đen này liền vội vàng xông về phía La Chinh với tốc độ cực nhanh...
Thông qua ý chí thế giới, La Chinh có thể biết phương hướng và cựly của những bóng đen này.
Nhưng hắn lại không thể giãy ra khỏi vòng đen dưới chân! “Xẹt!” Bóng đèn thứ nhất xông về phía La Chinh, kèm theo một tiếng vang giòn giã! La Chinh cảm thấy trên da truyền đến cảm giác lạnh lẽo, rõ ràng đã có vật sắc nhọn nào đó quét qua! “Xẹt! Xẹt! Xẹt! Xẹt! Xẹt! Xẹt...” Ngay sau đó tiếng cắt giòn giã của vật sắc kia vang lên dày đặc! Công pháp Ám Ảnh Thiên Tôn tu luyện cũng rất sắc bén.
Vạn Ảnh Thiên Tập Sát chính là lấy thần thông Hóa Ảnh đưa thuật ám sát mạnh nhất của hắn vào bên trong, đồng thời mượn luật nhân quả trong phân số trời trói buộc La Chinh.
Như vậy thì dùng sức lực thuần túy sẽ không thể thoát ra được.
La Chinh giống như cá nằm trên thớt, còn Ám Ảnh Thiên Tôn lúc này lại có đủ thời gian để nghiền nát La Chinh!
“Xẹt! Xẹt! Xẹt! Xẹt...” Tiếng cắt dày đặc kéo dài mấy chục nhịp thở.
Trong khoảng thời gian này, có chừng trên mười vạn bóng đen xông về phía La Chinh.
Nói cách khác La Chinh đã trúng hơn mười vạn lần ám sát! Mỗi khi một bóng đen ám sát xong thì đã hoàn thành sứ mạng của mình, sau đó lập tức tan vào không trung...
Do đó số bóng đen liên tục giảm bớt, đám mây đen che khuất bầu trời cũng dần dần nhạt đi.
Sau khi tất cả bóng đen biến mất, bóng dáng của La Chinh từ từ lộ rõ ra...
Sắc mặt của Mộng Thần Tiên vốn cực kỳ khó coi, còn Tuyệt Hỏa Thiên Tôn ẩn núp trong bóng đen của Ám Ảnh Thiên Tôn thì hết sức hưng phấn.
Tự tay bóp chết một vị Đạo Tử quan trọng như vậy khiến cho họ cảm thấy rất thú vị.
Rất khó có chuyện gì có thể khiến những Thiên Tôn có tuổi thọ quá dài như bọn họ cảm thấy hưng phấn.
Nhưng sau khi khi thấy rõ tình hình của La Chinh hiện tại, sắc mặt của ba vị Thiên Tôn lại thay đổi! Trên gương mặt già nua của Mộng Thần Tiễn lộ ra ý cười.
Còn Tuyệt Hỏa Thiên Tôn và Ám Ảnh Thiên Tôn thì vừa xinh vừa sợ!
“Chuyện này, sao có thể...” Cả chục vạn bóng đen đều đã tan đi, chỉ để lại một bóng đen.
Mà bóng đen này lại dần dần hóa thành thân thể thực sự của Ám Ảnh Thiên Tôn.
Hai mắt hắn mở to, đứng cách La Chinh hơn mười trượng, trong mắt ngập tràn cảm giác không thể tưởng tượng nổi! Vậy mà tên này vẫn sống Hắn tuyệt đối chưa từng nghĩ tên này lại có thể chịu đựng được Vạn Ảnh Thiên Tập Sát của mình.
“Ngươi, ngươi không bị thương...” Giờ đây ngay cả tư duy của Ám Ảnh Thiên Tôn cũng đã trở nên chậm đi một chút.
Hắn không tin nổi cảnh tượng trước mắt, bởi vì từ đầu đến chân La Chinh đều nguyên vẹn không tổn hại gì.
Hắn không phát hiện ra bất cứ vết thương nào trên người La Chinh...
Mộng Thần Tiễn càng lúc càng cười to hơn, thậm chí còn rụt cả vai lại: “Ha ha ha ha...
Cái tên này, là yêu nghiệt! Thật sự là yêu nghiệt!” Dĩ nhiên là tâm tình của Thần Tiên Thiên Tôn rất tốt, nhưng Tuyệt Hỏa Thiên Tôn và Ám Ảnh Thiên Tôn lại không biết làm sao.
Con người vốn bẩm sinh cảm thấy sợ hãi đối với những gì vượt qua lẽ thường, ngay cả Thiên Tôn cũng không ngoại lệ.
Trong vô số các thủ đoạn của Thiên Tôn, quả thực Vạn Ảnh Thiên Tập Sát không phải là sát chiêu mạnh nhất.
Suy cho cùng thì sức lực của cả mười vạn bóng đen cũng không thể tập trung ở một điểm.
Nhưng cho dù là một vị Thiên Tôn, nếu cố gắng chịu đựng thì e rằng cũng phải hấp hối.
Cứng rắn đương đầu như La Chinh mà vẫn không bị thương chút nào thì quả thực rất trái với lẽ thường...
Trong thoáng chốc, Ám Ảnh Thiên Tôn cũng muốn bỏ cuộc giữa chừng! Nhưng cuối cùng hắn vẫn không cam lòng.
Erằng việc thua một vãn bối như La Chinh sẽ trở thành tâm ma mà cả đời hắn không thể thoát ra được.
Sao hơn có thể cam chịu? Vừa nghĩ đến đây, hắn cắn răng, bất chấp tất cả mà chồng hai tay lên nhau, bỗng nhiên há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Chỗ máu này bắn lên tay hắn, ngưng tụ thành một thanh kiếm bằng máu tươi, lớn chừng ngón tay cái.
Last edited: