Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1623: Chạy tán loạn
Trên thực tế, sau khi khống chế toàn bộ Yêu Dạ tộc, Dao đã đi ngược lẽ thường, đả kích những người không quy phục.
Toàn bộ3 hội trưởng lão đã sớm mất kiên nhẫn.
Thế nhưng Dao là Hình Phạt Vương, vốn là người có thủ đoạn đặc biệt độc đoán trong 5nội tộc nên đã chặt chẽ ngăn chặn sự phẫn nộ và bất mãn của Yêu Dạ tộc.
Nhưng nỗi phẫn nộ và bất mãn kia không hề biến mấ9t, chẳng qua nó cứ dần dần tích lũy, giống như một ngọn núi lửa bên ngoài lặng lẽ nhưng sức nén bên trong càng lúc càng lớn.
6
Sau khi Thánh tộc xâm lược, Dao càng không kiêng dè gì nữa mà tuyên bố liên thủ với Thánh tộc.
Lúc này cả Yêu Dạ tộc 8đã không thể nhịn được nữa.
Bọn họ coi mình là một phần của vũ trụ này.
Nếu trước kia khai chiến với những chủng tộc khác để mở rộng lãnh thổ và tranh giành tài nguyên thì cũng đành, dù sao cũng là tranh chấp vì lợi ích của chủng tộc.
Nhưng khi ngoại tộc xâm lược, toàn bộ vũ trụ đều đoàn kết với nhau, chỉ riêng Yêu Dạ tộc lại chọn làm phản...
Đây không còn đơn giản là làm điều ngang ngược nữa, họ cho rằng Vương của mình đã điên rồi.
Dù sao thì cũng đã ở trong Yêu Dạ tộc nhiều năm, Dao cũng bồi dưỡng được không ít thân tín!
Hầu như các đốc quân của cánh quân viễn chinh này đều là thủ hạ của Dao, cũng là người trung thành đi theo ả! “Đùng!” Một bóng roi nổ tung như pháo trúc! Một vị đốc quân Yêu Dạ tộc vung roi dài lên, khiển trách các chiến sĩ đang chạy trốn của Yêu Dạ tộc: “Kẻ lâm trận bỏ trốn, tội đáng chém!” Hình phạt của Yêu Dạ tộc cực kỳ nghiêm khắc.
Nếu chiến sĩ do các đốc quân dẫn đầu chạy trốn thì các đốc quân cũng sẽ phải chịu trách nhiệm khá lớn! Nhưng số lượng võ giả Yêu Dạ tộc tháo chạy lại quá nhiều.
Vị đốc quân này quất xuống một roi thì đột nhiên lại có hơn trăm chiến sĩ Yêu Dạ tộc nữa chạy trốn.
Pháp luật không trách số đông, thế nên họ làm sao mà ngăn lại được? Thấy cảnh cáo của mình không có tác dụng, đốc quân Yêu Dạ tộc nọ lại vung roi lên, quất về phía một vị võ giả Thần Biển Cảnh! “Åm!” Đốc quân có tu vi Giới Chủ Cảnh, một roi kia của nàng uy lực phi phàm.
Nhưng bản thân nàng cũng chỉ là một Giới Chủ, mà trong những chiến sĩ đang tháo chạy kia cũng có không ít Giới Chủ, thậm chí còn có một số Đại Giới Chủ! Nhìn thấy người cùng chiến tuyến với mình chết đi, vẻ mặt của các chiến sĩ vốn đang điên cuồng bỏ chạy này lập tức thay đổi mạnh.
Mấy chục ánh mắt thù hận tập trung về phía vị đốc quân này! CẢ là một con chó được Dao nuôi dưỡng!” “Là kẻ đầu sỏ! Chúng ta giết ả!” “Xé xác ả...” Có lẽ những chiến sĩ này không có dũng khí đối mặt với Dao, nhưng bọn họ sẽ không sợ một đốc quân! Mặt vị đốc quân tay cầm roi dài này lập tức biến sắc.
Đám nhãi nhép vốn chỉ biết trốn chạy bây giờ lại lập tức biến thành ác ma ăn thịt người.
Nàng có thể cảm nhận được lửa giận của bọn họ! Sau khi lui về phía sau mấy bước trên không trung, đốc quân Yêu Dạ tộc quay đầu muốn bay đi.
Chỉ tiếc rằng đã muộn.
Trong tình huống không kịp đề phòng, võ giả Thần Biến Cảnh kia đã trúng một roi này.
Gần nửa thân thể của võ giả này trực tiếp nổ tung, máu phun trên vùng đồng bằng...
Giết một người để răn đe trăm người! Đây là thủ đoạn duy nhất có thể thực hiện trong tình huống này.
Đáng tiếc, việc giết một người để răn đe trăm người này cần phải có thực lực tuyệt đối.
Nếu vị đốc quân này là Thiên Tôn, nói giết là giết thì rất có thể các chiến sĩ Yêu Dạ tộc đang tháo chạy kia sẽ khiếp sợ.
Nhưng cho dù vậy thì các tộc nhân vẫn nhẫn nhịn, bởi dù sao cũng không có ai đứng ra đi đầu.
Các Thiên Tôn lựa chọn im lặng, hội trưởng lão cũng tương tự...
Nhưng tâm tình thất vọng đang dần tăng lên điên cuồng, gần như đã đạt tới cực hạn! Cho nên ba vị chủ tướng của Yêu Dạ tộc vừa rồi mới có thể đứng ra thỉnh cầu Dao, hy vọng Dao tạm thời lui binh! Mà ngay vào lúc này, Vương Lệnh của Thần Tiên Thiên Tôn giống như một đốm lửa ném vào trong chảo dầu.
Tâm trạng kiềm chế đã lâu, sự phẫn nộ bị đè nén đến cực độ của tất cả mọi người trong Yêu Dạ tộc cuối cùng cũng phun trào vào giây phút này! “Đi thôi, chúng ta đã có lựa chọn mới!” “Chúng ta không cần bán mạng cho một vị Vương tàn bạo như vậy!” “Ta có thể đi theo Sát Lục Vương...” Các Giới Chủ, các võ giả Hóa Thần Tam Biển bắt đầu bỏ chạy tới tấp...
Trong quá trình này cũng có người ngăn cản.
Các chiến sĩ Yêu Dạ tộc đang phẫn nộ đến mức điên cuồng, chen nhau tiến lên, xé vị đốc quân này ra chỉ trong nháy mắt! Nhìn thấy cảnh tượng này, các đốc quân Yêu Dạ tộc khác đểu tái mặt, đâu còn dám ngăn cản nữa? Vì vậy võ giả Yêu Dạ tộc tháo chạy càng lúc càng nhiều...
Cuộc hỗn loạn này kéo dài rất lâu...
Ở tận cùng của đồng bằng Huyết Sắc chính là nơi võ giả Ma tộc đóng quân.
Đối mặt với sự xâm lược của Yêu Dạ tộc, thực ra Ma tộc còn phải chịu áp lực lớn hơn nhiều.
Tuy họ giết được rất nhiều người Yêu Dạ tộc, nhưng thực lực của hai vị Vương Yêu Dạ tộc và mấy vị Thiên Tôn chắc chắn cao hơn Ma tộc.
Nếu để cho Yêu Dạ tộc đột phá Huyết Ma giới, Ma tộc gần như không còn đường nào để lui nữa.
Lúc đó sợ rằng chính họ cũng phải rời bỏ lãnh địa của Ma tộc, đến nhờ cậy Thiên Vị tộc.
Cho nên lần này Ma tộc cũng bày bố lực lượng hùng hậu ở Huyết Ma giới, nỗ lực ngăn cản Yêu Dạ tộc trên đồng bằng Huyết Sắc! Nhưng một đội ngũ do Dao dẫn đầu cũng đã đủ dũng mãnh, nếu có đội ngũ khác của Yêu Dạ tộc đến tiếp viện thì e rằng Huyết Ma giới cũng không chống đỡ được bao lâu...
Giờ đây tầng lớp cấp cao của Ma tộc đang tụ tập lại một chỗ, thảo luận sách lược ứng phó.
“Chúng ta phải làm cho đội ngũ này bị thương nặng trước khi Sinh Mệnh Vương của Yêu Dạ tộc đến tiếp viện.
Như vậy chúng ta mới có cơ hội ngăn cản Yêu Dạ tộc đến cùng.” Một vị Đại Giới Chủ Ma tộc tóc vàng đưa ra đề nghị này.
Ma Thủy Thiên Tôn bên trên không nói gì.
Đối với Ma tộc, đây cũng là chuyện cực kỳ mạo hiểm.
Thân là Thiên Tôn, họ càng không thể bỏ mạng ở nơi này.
Bởi vì Thiên Tôn chính là sức mạnh mang tính quyết định trong các chủng tộc lớn! Nhưng không mạo hiểm mà cứ kéo dài như vậy mãi thì sợ rằng Ma tộc sẽ bại mất! Cuối cùng, Ma Thủy Thiên Tôn vẫn đưa ra quyết định khó khăn.
Nhưng ngay vào lúc gã vừa mới định hạ lệnh, dự kiến thời gian xuất kích trước thì bỗng nhiên nhận được tin tức từ thám tử Ma tộc.
“Báo! Yêu Dạ tộc không đánh tự tan.
Bây giờ các chiến sĩ của Yêu Dạ tộc đang điên cuồng chạy trốn!” Nghe thấy tin tức này, các nhân vật cấp cao của Ma tộc lập tức sững sờ, đồng thời tỏ ra vô cùng nghi ngờ...
Sao có thể: Lần này giao chiến, Ma tộc mới cảm nhận được điểm đáng sợ trong tố chất tổng thể của Yêu Dạ tộc.
Đa số người Yêu Dạ tộc đều không giỏi ăn nói.
Nhưng mỗi người trong số họ đều là sát thủ máu lạnh trầm lặng, không sợ chết, không sợ đau, sẵn sàng thiêu đốt tới giọt máu cuối cùng về chủng tộc của mình! Ma tộc luôn tự xưng là một chủng tộc dũng mãnh.
Nhưng khi cuộc chiến toàn diện với Yêu Dạ tộc bùng nổ, người Ma tộc mới nhận ra, so với các chiến sĩ Yêu Dạ tộc, bọn họ quả thực chỉ yếu kém như những con mèo nhỏ.
Trên thực tế, không phải Ma tộc quá nhu nhược, mà chẳng qua mỗi một người Yêu Dạ tộc đều chiến đấu tới mức không cần mạng nữa.
Làm sao một chủng tộc như vậy lại có thể tan rã mà chạy trốn? Ma Thủy Thiên Tôn tỏ ra không thể tin nổi.
Thân hình to lớn của gã đột nhiên bắn vọt lên trời, trực tiếp xé nát lều trại.
Cặp mắt to như chuông đồng nhìn ra phương xa, biểu cảm trên mặt vô cùng đặc sắc...
Gã nhìn thấy rõ ràng vô số võ giả Yêu Dạ tộc đang chạy thục mạng về một phía của vùng biên giới đồng bằng Huyết Sắc này.
Mấy vị Đại Giới Chủ khác cũng bắt đầu bay vụt lên, dõi hết tầm mắt, trông ra phía xa.
Với cự ly thế này, bọn họ phải sử dụng chút thần thông mới có thể thấy rõ phía cuối đồng bằng.
Vẻ mặt của những Đại Giới Chủ này cũng đặc sắc không kém.
“Những người Yêu Dạ tộc này trúng tà đấy à?” “Ta không tin họ sẽ chạy trốn...” “Lẽ nào trên đồng bằng Huyết Sắc này có biến đổi gì khác thường?” Các Đại Giới Chủ đồng loạt suy đoán.
“Đây là một cơ hội tốt.
Chúng ta thừa thắng truy kích, giết chết những người Yêu Dạ tộc đang chạy tán loạn kia!” Đôi mắt một vị Đại Giới Chủ lóe sáng.
Ma Thủy Thiên Tôn lắc đầu: “Không được.
Rất có thể đó là quỷ kể của Yêu Dạ tộc!”.
“Thiên Tôn đại nhân nói rất đúng! Yêu Dạ tộc quỷ kế đa đoan, nhỡ họ đang dự địch đi sâu vào thì sợ rằng chúng ta sẽ còn phiền toái hơn nhiều.” Một vị Đại Giới Chủ Ma tộc khác cũng gật đầu tán thành.
Mặc dù thừa dịp Yêu Dạ tộc tán loạn mà ra quân truy sát là một cơ hội đối với Ma tộc, nhưng trong cơ hội này lại ẩn chứa nguy hiểm quá lớn.
Họ định tiếp tục quan sát thêm Không bao lâu sau, quân viễn chinh của Yêu Dạ tộc trên đồng bằng Huyết Sắc đã chạy tán loạn đi hết...
Cuối cùng chỉ còn lại mấy trăm võ giả mà thôi...
Những người này đều là thân tín nòng cốt của phái Thánh Liên, bọn họ vẫn giữ nguyên lòng trung thành tuyệt đối của mình với Dao.
Nhưng giờ đây, họ cũng không dám đến gần hành cung của Dao.
Dao vẫn đứng bơ vơ trên cây Thúy Vũ kia.
Đôi con ngươi xanh thẳm của ả nhìn chăm chú về phương xa, khuôn mặt đầy vẻ trống rỗng, chiếc váy dài không ngừng lung lay dưới gió nhẹ.
Giờ đây, ả cảm nhận được sự lạnh lẽo trước nay chưa từng có.
Có điều chỉ chốc lát sau, ả đã nhảy khỏi cây Thúy Vũ, hạ xuống mặt đất giống như một tia chớp giật.
Ả nhìn lướt qua những thân tín của mình, ý định giết người phát ra mạnh mẽ: “Báo tin cho Khinh Ngữ, chúng ta quay về Yêu Dạ tộc!” “Ngô Vương, chúng ta trở lại lúc này...” Một người thân tín đang muốn mở lời.
“Đùng!” Một quy tắc hệ Lôi giống như răng rồng giáng xuống, nện lên người vị thân tín kia.
Trong nháy mắt, người này liền biến thành cục than, giống như một cây cọc gỗ cháy đen đứng vững tại chỗ.
Thấy vậy, mí mắt của những vị thân tín khác bỗng nhiên giật giật liên tục.
Họ không dám nhúc nhích thêm nữa.
Còn sắc mặt của Dao lại không hề thay đổi.
Ả chỉ muốn trút tất cả những nỗi phẫn nộ của mình lên người Mộng Thần Tiễn.
Last edited: