Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1612: Hành động
Hơn nữa, Đại Giới của hai bên lại giáp ranh với nhau.
Từng ấy năm tới nay, chưa bao giờ từng thiếu chiến tranh, thậm chí còn mấy lần nổ r3a chiến tranh toàn diện! Ba chiến dịch lớn được ghi chép trong lịch sử bao gồm cuộc chiến Tịch Dương, chiến dịch Đồ Ma và huyết chiến Huyễn Linh5 giới.
Trong ba chiến dịch lớn này, Ma tộc và Yêu Dạ tộc đều ném vào đó mấy trăm triệu con dân, cũng có tới mấy vị Thiên Tôn ra đi...
Trong đó, chiến dịch Đồ Ma chính là do Yêu Dạ tộc và liên minh Nhân Đạo liên thủ lại để công phạt Ma tộc.
Tổn thất của Ma tộc tron6g cuộc chiến ấy tương đối nặng nề.
Thế thì có phải Ma tộc là chủng tộc mà phụ thân sáng tạo ra để đề phòng tình huống bất trắc hay không?” Song song với việc điều tra thông tin, La Chinh cũng không ngừng tự phân tích trong lòng.
Nhìn từ toàn cục thì khả năng này khá lớn.
Dù sao việc tạo ra một chủng tộc đối thánh nhân cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.
Nhưng vì sao La Tiếu lại muốn sáng tạo ra một Ma tộc tàn bạo và làm cho người ta chán ghét? Điều này thì La Chinh không biết được.
Trong giai đoạn hiện nay, Yêu Dạ tộc đã hoàn toàn bỏ qua địa vị của tộc mình.
Sau khi nắm bắt được tình hình trước mắt, La Chinh tiếp tục thu hoạch tin tức từ trong ý chí thế giới.
Hắn có tình cảm sâu đậm với Yêu Dạ tộc.
Nhưng lần nào ra tay thì họ cũng đều là địch chứ không phải bạn.
Trước kia hắn đã hứa với Lưu Vũ, cũng đã nhận lời Huyễn Linh.
Nhưng bây giờ, đối mặt với tình huống này thì La Chinh cũng không biết phải thực hiện như thế nào...
Sau khi phá hỏng mấy tuyến đường, Ma tộc liền kiên quyết kéo chân Yêu Dạ tộc lại, không cho chúng tiến lên.
Chẳng qua trong quá trình này, Ma tộc cũng phải trả giá khá lớn.
Bấy giờ toàn bộ Ma tộc đều đã ra quân, đội quân tinh nhuệ được bố trí hết ở Huyết Ma giới, ngăn chặn đội ngũ của Yêu Dạ tộc do Khinh Ngữ cầm đầu.
Nhưng một đội ngũ khác của Yêu Dạ tộc do Hình Phạt Vương dẫn đầu có ý định tụ lại với Khinh Ngữ.
Sợ rằng đến lúc đó sẽ xảy ra một trận chiến ác liệt...
Nhưng trong lịch sử, lần nào Ma tộc cũng giữ vai trò là nhân vật không được quang minh chính đại cho 8lắm.
Trong vũ trụ, chủng tộc chiến đấu lỗ mãng và tàn bạo này không được người khác hoan nghênh.
Dù là thế lực lớn hay chủng tộc nhỏ thì đều khá cảnh giác với Ma tộc! Chỉ có lần này, khi đối mặt với sự xâm lược của Thánh tộc, Ma tộc mới bất chợt bộc phát ra một huyết tính mạnh mẽ, thể sống thể chất chống lại Thánh tộc, sắm vai nhân vật chính diện hiếm thấy...
Trái lại, Yêu Dạ tộc đột nhiên tuyên chiến với Nhân tộc, gia nhập phe cánh của Thánh tộc.
“Theo suy đoán của Tượng Thánh, Yêu Dạ tộc là quân cờ ẩn náu trong vũ trụ Đại Diễn do Mục Hải Cực tạo ra.
Hai vị Vương của Yêu Dạ tộc dẫn đầu lực lượng tinh nhuệ trong tộc, tiền về phần trung bộ của vũ trụ, gần như quét sạch các chướng ngại trên đường.
Chẳng qua, nếu Yêu Dạ tộc muốn đi vào địa bàn của Chư Thần Vô Niệm thì trước hết phải vượt qua được địa bàn của Ma tộc đã.
Họ cũng có thể mượn đường Âm La giới, kết hợp với Thánh tộc...
Nhưng rõ ràng Ma tộc cũng đã phát hiện ra tuyến đường này.
Họ thiết lập tầng tầng lực lượng canh phòng trong Hạo Long giới tiếp giáp với Âm La giới và Thu Minh giới.
Nhắm mắt lại, tin tức nhiều như trời bể của ý chí thế giới liên tục chạy vào trong đầu La Chinh.
Để biết rõ gốc rễ nguyên nhân đến từ đâu, hắn phải dốc hết sức để thu thập ký ức về Dao.
Từng chút ký ức không ngừng lóe lên trong đầu La Chinh...
Hắn thấy được một bé gái sơ sinh bình thường của Yêu Dạ tộc ra đời.
Bé gái sơ sinh kia chính là Dao.
Sau khi qua kiểm tra, huyết mạch của Dao đã làm náo động gia tộc ả.
A sở hữu huyết mạch Yêu Dạ tộc thượng cổ cực kỳ thuần khiết, có đầy đủ tư cách để cạnh tranh vương vị.
Hình ảnh cả cuộc đời của Dao được cô đọng thành một đoạn phim ngắn sống động.
Từng cảnh tượng cá thể chui vào trong linh hồn La Chinh, cuối cùng dường như dừng lại ở hai năm trước.
Khoảnh khắc kia, linh hồn của Dao tỉnh lại.
Cũng trong lúc đó, La Chinh đang tiếp nhận luyện thể của Tượng Thánh trong cấm địa Luyện Thần.
Còn Huân thì nỗ lực mài mòn chậm phong linh hồn của mình, bao gồm tất cả ký ức của bản thân Huấn.
Chẳng mấy chốc, La Chinh nhìn thấy hình ảnh Dao triệu tập Yêu Dạ tộc, thấy được vẻ mặt khó tin của đám người Yêu Dạ tộc và tâm tình mâu thuẫn gay gắt của họ.
Thậm chí ngay cả các Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc cũng không hề tán thành cách làm của Dao lần nào.
“Thì ra là thế.” La Chinh bỗng nhiên hiểu ra.
Giống như Tượng Thánh nói, kỹ thuật chế tạo chậm phong linh hồn cũng khá phức tạp.
Cho dù là thánh nhân Mục Hải Cực thì cũng không thể gieo châm phong linh hồn cho quá nhiều người.
Châm phong linh hồn chỉ được để lại trong linh hồn Vương của Yêu Dạ tộc từ đời này sang đời khác, cuối cùng lại được sử dụng vào chính thế hệ của Huân, Dao và Doanh...
Cho nên lần này Yêu Dạ tộc tuyên chiến với Nhân tộc, đồng thời liên thủ với Thánh tộc hoàn toàn là mệnh lệnh của hai vị Vương, còn tất cả mọi người trong Yêu Dạ tộc đều không hề chịu ảnh hưởng của châm phong linh
hôn.
Yêu Dạ tộc coi bản thân là một phần của vũ trụ, vốn dĩ cũng vô cùng thống hận Thánh tộc.
Chỉ là các nàng không thể không phục tùng mệnh lệnh của Vương! “Nếu đã như vậy thì chỉ cần giết chết Dao và Khinh Ngữ là được.” Trong mắt La Chinh hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Hắn đột nhiên lấy Na Di Lệnh ra...
Có lẽ các Thiên Tôn còn lo ngại Yêu Dạ tộc nên họ mới muốn tập trung tất cả lực lượng lại để chống lại Thánh tộc trước.
Nhưng sau khi trở về, La Chinh vẫn chưa thể hiện ra toàn bộ thực lực.
Bây giờ chính là lúc thể hiện, mà đá thử của La Chinh chính là Yêu Dạ tộc!
Ở đảo Tù Lung, Thanh Mộng giới của Yêu Dạ tộc...
Những cây sắt nung màu xanh đột ngột nhô lên từ mặt đất, giống như những ống khói to lớn.
Trên bầu trời ở đảo Tù Lung bỗng nhiên xuất hiện một luồng hào quang sáng chói.
Đó không phải là tia chớp mà là bảo quy tắc không gian.
Trong nháy mắt gió bão bùng nổ, có một bóng người xuyên từ trong đó ra!
Đảo Tù Lung chính là một trong những nhà tù quan trọng nhất của Yêu Dạ tộc.
Nhân vật bị giam ở đảo Tù Lung gần như đều là những người từng được Hình Phạt Vương điểm mặt gọi tên, thường không phải hạng người vô danh.
Đương nhiên, thực lực của võ giả đóng giữ tại đây sẽ không yếu...
Trước đây, trên đảo Tù Lung này đều có khoảng mười hai vị Giới Chủ Yêu Dạ tộc thay phiên nhau trực tiếp trông coi.
Nhưng hai vị Vương là Dao và Khinh Ngữ gần như đã điều tất cả các cường giả trong Yêu Dạ tộc đi rồi.
Hôm nay chỉ còn lại hai Giới Chủ ở lại trông coi đảo Tù Lung này mà thôi.
Trên khán đài cao nhất ở đảo Tù Lung, Giới Chủ Phượng Linh của Yêu Dạ tộc đeo một cây cung dài bằng một người trên lưng, ngắm nhìn cơn bão màu trắng rực trên bầu trời.
Mắt của nàng hóa thành màu vàng nhạt, bên trong có ba điểm đỏ liên tục xoay tròn.
Cuối cùng ba điểm đó hội tụ về một điểm, khóa vào bóng người đang nhanh chóng hạ xuống từ trên bầu trời kia.
“Người xâm lăng, võ giả Nhân tộc! Chết!”.
Cho dù là võ giả Yêu Dạ tộc, nếu tự tiện đến gần đảo Tù Lung thì cũng sẽ bị chém chết chứ nói gì đến chuyện đối phương là võ giả Nhân tộc? Phượng Linh không hề do dự, hai cánh tay thon dài nhẹ nhàng vẫy một cái.
Cây cung dài bỗng nhiên được kéo ra, trên dây cung bắt đầu ngưng tụ ra một hình xoắn ốc màu xanh thẳm.
“Vèo vèo...” Hình xoắn ốc bắt đầu tập trung lại, ngưng kết ra một luồng chấn động năng lượng làm người khác sợ hãi.
“Vù”
Hình xoắn ốc kéo ra một cái đuôi dài mấy nghìn trượng trên không trung, bắn về phía bóng người kia một cách mạnh mẽ và chính xác.
Cho dù đối phương có tu vị Giới Chủ thì cũng đừng hòng tránh được mũi tên này của nàng.
Phượng Linh rất tự tin vào tài bắn cung của mình.
Hơn nữa cây cung trong tay nàng lại là một thần khí tòng nhất phẩm mà Đảo chủ đã tặng cho nàng trước khi rời đi.
Mắt thấy hình xoắn ốc vừa bắn ra kia nhanh chóng tiếp cận, cuối cùng bắn trúng mục tiêu.
Khí lưu hỗn loạn bùng lên giữa không trung tạo thành một cơn bão dữ dội, hoàn toàn chôn vùi mục tiêu vào trong.
“Chết rồi à?” Phượng Linh nhìn chằm chằm lên bầu trời.
Sau khi cơn bão tan đi, nàng vẫn thấy một bóng người đang hạ xuống, hoặc có thể nói là rơi xuống.
Chắc là chết rồi.
Giới Chủ Nhân tộc đúng là không thể chịu nổi một kích, Phượng Linh nghĩ thầm.
Ngay sau đó, nàng vác cây cung dài, nhảy lên một cái nhanh như thỏ, tạt ngang qua không trung, chạy thẳng về phía mục tiêu đang rơi xuống.
Lúc mục tiêu vừa mới rơi xuống đất, Phượng Linh đã chạy tới đích.
Ngay sau đó, trên khuôn mặt vốn lạnh nhạt của nàng đột nhiên hiện ra biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.
Giới Chủ Nhân tộc này đang chậm rãi bò dậy khỏi cái cái hổ do chính hắn tạo ra, đồng thời còn ngẩng đầu mỉm cười với Phượng Linh.
Vậy mà cái tên này lại không bị thương gì cả! Vào khoảnh khắc nàng nhìn thấy hắn, một cảm giác rợn tóc gáy tự nhiên sinh ra từ trong cơ thể nàng.
Phương Linh gần như hành động theo phản xạ có điều kiện, giơ tay bắn ra một mũi tên! Lấy tên, giương cung, ngắm trúng, bắn ra, mấy động tác này đã trở thành bản năng trong đầu Phượng Linh.
Nàng hành động liền một mạch như vậy nên vốn dĩ đối phương không có cơ hội phản ứng! “Rầm!”
Trong hố to trước mắt lại nổ ra cơn bão dữ dội.
Cơn bão cuốn đi làm cái hổ này lớn hơn gấp đôi vừa rồi.
Sau khi cơn bão tan đi, bóng dáng thanh niên Nhân tộc trong hổ lại hiện ra rõ ràng.
Hắn vẫn mỉm cười thản nhiên, toàn thân không hề bị thương.
Last edited: