Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1607: Giọng nói trẻ con
Điểm mấu chốt nhất là, hình như trong Nhân tộc có một vị Thiên Tôn gánh vác phần sổ trời là thần thông không gian! Phần số trời này có thể đưa võ giả3 đến bất kỳ Đại Giới nào một cách xuất quỷ nhập thần...
Cho nên sẽ thường xảy ra tình hình thế này.
Bên Thánh tộc vừa mới chiếm được5 hai Đại Giới, điều động mấy vị Giới Chủ Thánh tộc đóng giữ thì khi các Thiên Tôn Thánh tộc vừa rời đi, những Giới Chủ Thánh tộc đó liền bị Giới Chủ9 Nhân tộc đột nhiên xuất hiện rồi giết sạch sẽ! Thực ra vị Thiên Tôn này chính là Huyễn Hải Thiên Tôn của liên minh Nhân Đạo.
Ông quả thực g6ánh vác phần số trời về quy tắc không gian.
Trong phần số trời này có thần thông hạng nhất được gọi là “Khóa Không Luyện”.
Võ giả kế8t nối với khóa Không Luyến thì sẽ được Vân Hồ Thiên Tôn đưa tới bất cứ ngóc ngách nào trong vũ trụ, cũng có thể kéo võ giả kia quay về bên cạnh mình chỉ trong nháy mắt! Sau khi bị Thánh tốc đánh bại, liên minh Nhân Đạo đã lui vào trong Chư Thần Vô Niệm.
Vân Hồ Thiên Tôn cũng không ngừng thi triển khóa Không Luyến, phối hợp với một số võ giả có thực lực mạnh mẽ của liên minh Nhân Đạo như nhóm Vân Lạc để không ngừng đánh úp.
Sau khi nhận được tin tức, nhóm Thiên Tôn của Thánh tộc sẽ chạy vội trở về, khi đó nhóm Vân Lạc đã biến mất không còn tung tích gì nữa rồi...
Chính thủ đoạn vô cùng đơn giản này đã ngăn chặn được Thánh tộc.
Ma Ha điện hạ, ngài nói thử xem?” Ngân Sương Thiên Tôn khẽ cười nói, “Bốp bốp bốp...” Ma Ha dùng một tay đập lên mặt của thanh đao cong màu vàng kia, trên gương mặt hiện ra nụ cười: “Đề nghị của Ngân Sương Thiên Tôn đúng là không tệ!” Thấy Ma Ha khen ngợi như vậy, sắc mặt Ngân Sương Thiên Tôn vẫn không thay đổi.
Thân là Thiên Tôn phái trung lập, ông không hề để ý đến lời khen của Ma Ha.
Mà Ma Ha cũng là người quyết đoán nhanh gọn.
Chỉ thấy hắn tùy ý giơ tay lên vỗ một cái bên hông, một tấm Thét Lệnh lập tức nhảy ra, bay lơ lửng trước người.
Sau khi kích hoạt, giọng nói của Ma Ha lập tức truyền đi khắp vũ trụ.
Thứ hai, cho dù họ không ra chiến thì dưới sự khiêu khích của Đạo Tử Ma Ha, việc đối phương làm rùa đen rút đầu cũng có thể chèn ép tinh thần của bọn họ, từ đó làm suy yếu thế' trong vũ trụ này.” Biện pháp của Ngân Sương Thiên Tôn nghe có vẻ không thông minh lắm, nhưng đạo lý lại rất đơn giản.
Nếu Nhân tộc các ngươi đã tuyên chiến, Đạo Tử La Chinh kia lại viết ra một bài hịch chiến đấu lưu loát như vậy, thế mà cuối cùng lại không dám nhận lời ước đầu, người bên ngoài nhìn vào sẽ cho rằng Nhân tộc sợ hãi, căn bản không dám giao chiến chính diện với Thánh tộc! Chuyện này cũng có ảnh hưởng tương đối đến sĩ khí.
Hơn nữa, trong vũ trụ Đại Diễn có pháp bảo nhanh và tiện như Thét Lệnh, sinh linh trong toàn bộ vũ trụ đều có thể nghe thấy.
Như vậy, bọn họ đều lập tức biết được chuyện Nhân tộc đang sợ, sĩ khí có lẽ sẽ nhanh chóng giảm xuống! “Sau khi chúng ta ra chiêu, bọn họ chắc chắn phải tiếp chiêu.
Cho dù bọn họ chọn phương án nào thì kết quả cuối cùng đều là thất bại thảm hại.
“Trong vũ trụ này đã có vật như Thát Lệnh thì chúng ta có thể tiến hành ước chiến trong Đại Giới nào đó.
Thiên Tôn không cần ra tay, để Đạo Tử Ma Ha dẫn đầu, liên tục ước chiến với những Giới Chủ Nhân tộc hoặc nhóm La Chinh...” Ngân Sương Thiên Tôn thản nhiên nói.
Chẳng qua gã mới nói được một nửa thì phát hiện ra đám Ma Ha đều đang nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái.
Gã liền hỏi: “Sao thế?” Ma Ha nhẹ nhàng xoay đao cong màu vàng kim trong tay: “Ngươi nghĩ bọn họ ngu xuẩn như vậy?” Các Thiên Tôn khác cũng không biết nên khóc hay cười.
Thất Sát Thiên Tôn quái dị nói: “Những Đạo Tử đó đã trở về vũ trụ, họ ẩn núp còn không kịp thì lẽ nào bây giờ lại chịu ra mặt?” Nghe thấy những tiếng chất vấn này, Ngân Sương Thiên Tôn lạnh nhạt bổ sung: “Đầu tiên, địa điểm ước chiến chọn ở Đại Giới giáp ranh giữa Chư Thần Vô Niệm để tỏ vẻ công bằng.
Nếu bọn họ khư khư cố chấp, tiếp tục mở rộng vào sâu trong vũ trụ thì sợ rằng hậu phương của võ giả Thánh tộc sẽ tổn thất sạch sẽ mất.
“Quả thực bọn họ sẽ không ngu xuẩn như thế.
Những Thiên Tôn của Nhân tộc kia chẳng qua chỉ phối hợp với Đạo Tử La Chinh để thuận miệng kêu to mà thôi.” Ngân Sương Thiên Tôn tiếp tục nói.
“Nhưng lại có chỗ rất hữu dụng.” Thánh Đàn Thiên Tôn nói chen vào: “Bây giờ, thể trong toàn bộ vũ trụ Đại Diễn đã tăng lên không ít.” Ngân Sương Thiên Tôn bỗng nhiên cười nhạt: “Ta cảm thấy các ngươi phức tạp hóa vấn đề rồi! Họ không muốn va chạm chính diện với chúng ta thì quyền chủ động vẫn sẽ nằm trong tay chúng ta! Chúng ta chỉ cần tiêu diệt thể của họ là được!” Thấy dáng vẻ này của Ngân Sương Thiên Tôn, các Thiên Tôn Thánh tộc khác và cả Ma Ha đều có vẻ hứng thú.
Xem ra Ngân Sương Thiên Tôn thực sự có biện pháp gì đó?
Cũng trong lúc đó.
La Chinh còn đang đưa La Niệm và Ninh Vũ Điệp đi du ngoạn ở Xung Tiêu giới.
Giọng nói của Ma Ha đột nhiên truyền đến, trong đó còn mang theo tiếng cười điên cuồng đặc trưng của hắn.
“La Chinh, mấy ngày trước người phát ngôn bừa bãi, không phải là muốn thay mặt Nhân tộc chinh phạt Thánh tộc ta sao? Bây giờ ta thay mặt Thánh tộc cho ngươi một cơ hội công bằng.
Ma Ha ta sẽ chờ ngươi ở Quỳ Thủy
giới!”
Từ sau khi bị La Chinh răn dạy một trận, coi như bản thân Ma Ha đã yên tĩnh mấy ngày.
Bây giờ giọng nói của hắn lại vang khắp vũ trụ! “Cái gì! Không ngờ Ma Ha lại trực tiếp ước chiến với La Chinh?” “Ma Ha vốn có tu vị Giới Chủ, hơn nữa còn từng giết chết Đại Giới Chủ, thực lực của người này vốn không thể đánh đồng với Giới Chủ bình thường! Bốn năm trước, La Chinh tham gia chiến trường mộng ảo cũng mới có tu vị Thần Hải Cảnh...
Thế này không công bằng!” “Có lẽ La Chinh sẽ không ứng chiến đấu nhỉ?”
“Quỳ Thủy giới là Đại Giới thuộc Chư Thần Vô Niệm.
Ma Ha này lại to gan chọn địa điểm ở chỗ đó, chỉ xem La Chinh có dám ra mặt hay không...” Trong vũ trụ lại vang lên tiếng bàn tán.
Cũng ngay trong những lời bàn tán này, “thế” của cả vũ trụ lại sinh ra dao động.
“Thể” này nhìn không thấy, sẽ không được, nhưng lại thật sự tồn tại! Thẳng thắn mà nói, Ma Ha khiêu khích một cách đơn giản, thô bạo như vậy, chỉ cần là sinh linh có chút đầu óc thì đều biết đây là âm mưu của Thánh tộc mà thôi.
Người thông minh một chút đều không thể ứng chiến! Nhưng luôn có người hy vọng vũ trụ Đại Diễn sinh ra một vị anh hùng thực sự, giúp vũ trụ đẩy lùi Thánh tộc! Hơn nữa, khoảng thời gian trước La Chinh đã đọc lên bài hịch chiến đấu như thế khiến không ít sinh linh đều hy vọng vào hắn.
Cho nên, vẫn có không ít người hy vọng La Chinh có thể ứng chiến.
Nếu La Chinh một mực né tránh, vậy khó tránh sẽ để lại cho người khác ấn tượng là hắn chỉ biết nói suông! Ma Ha ném tấm Thét Lệnh kia xuống đất, tiếp tục thưởng thức thanh đao cong màu vàng kim.
Hắn đã ra chiêu, để xem La Chinh đáp lại như thế nào đã Không ngờ đợi một lúc lâu sau, trong vũ trụ mới truyền tới một giọng nói hơi non nớt.
“Đạo Tử Ma Ha, ngươi bao nhiêu tuổi rồi?” Nghe thấy giọng nói non nớt này, tạm thời các sinh linh trong cả vũ trụ đều không phản ứng kịp...
Ma Ha và rất nhiều Thiên Tôn của Thánh tộc cũng đều sửng sốt, sao lại có giọng nói của một đứa bé thế này? Mặc dù rất ngạc nhiên nhưng Ma Ha vẫn đề phòng trong lòng, không hề dùng Thét Lệnh đáp lại.
“Ma Ha, ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Ngay cả tuổi tác của mình cũng không dám tiết lộ thì còn nói ước chiến cái gì? Ngươi còn là Đạo Tử đứng đầu Thánh tộc không? Quá nhát gan...” Giọng nói non nớt nọ lại hỏi.
Giọng nói non nớt kia vang vọng khắp vũ trụ, lập tức chọc cười vô số võ giả, vô số người phàm...
“Đứa trẻ này từ đầu nhảy ra thế?” “Ha ha, để xem Ma Ha đáp lại như thế nào...”
Ma Ha cũng hết sức xoắn xuýt, sao lại hoàn toàn khác với suy nghĩ của hắn vậy? “Nói mau đi, ngươi bao nhiêu tuổi?” “Này, nói ra tuổi tác của bản thân cũng không phải là chuyện gì mất mặt, vậy ngươi cứ ấp a ấp úng như vậy làm gì?” Giọng nói non nớt kia không ngừng thúc giục.
Nhìn vẻ mặt rầu rĩ của Ma Ha, đám Thánh Đàn Thiên Tôn Thất Sát Thiên Tôn đều thầm thấy buồn cười.
Còn Ngân Sương Thiên Tôn, người đưa ra đề nghị này cũng tỏ vẻ khó hiểu.
Gã đã cân nhắc tới tất cả tình huống nhưng vẫn không đoán trước được chuyện này...
Cuối cùng Ma Ha lại đập thanh đao cong màu vàng kia xuống đất, kích hoạt một Thét Lệnh: “Ma Ha ta năm nay chín mươi hai tuổi!” Vũ trụ lại im lặng một hồi...
Sau đó giọng nói trẻ con non nớt kia mới vang lên: “Không ngờ người già như vậy rồi! Đã là ông cụ chín mươi tuổi rồi! Năm nay ta mới mười một tuổi, cha ta năm nay mới ba mươi ba tuổi.
Ta và cha ta cộng lại cũng mới bốn mươi bốn tuổi, còn chưa bằng một nửa tuổi của ngươi.
Ngươi ước chiến với cha ta, chuyện này căn bản là không công bằng.
Như vậy nếu cha ta tu luyện thêm năm mươi năm nữa, đạt đến số tuổi của người bây giờ thì chẳng phải sẽ đánh cho ngươi răng rơi đầy đất ư?”
Last edited: