Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1599: Tay nghề điêu luyện
La Chinh không hề tránh né, vẫn dựa vào một chương để chống lại, chỉ là sức mạnh ẩn chứa trong lòng bàn tay hắn càng lúc càng lớn, không hề có chút 3nhượng bộ.
Hai người cứ giao đấu qua lại bằng một tay như vậy, chỉ vài nhịp thở ngắn ngủi nhưng đã giao đấu qua lại vài trăm chiêu.
Vài Thiên Tôn của Thiên Vị tộc trông thấy biểu hiện của La Chinh thì trên mặt đều là ý cười.
Rõ ràng họ vô cùng hài lòng với biểu hiện của9 La Chinh.
Trong thời gian ba năm ngắn ngủi mà có thể giúp một Đạo Tử Thần Cực Cảnh thăng cấp đến mức này, cấm địa Luyện Thần thực sự quá t6hần kỳ.
“Đáng tiếc thời gian quá ngắn, nếu như có thêm trăm năm nữa, sợ rằng Thánh tộc sẽ không đánh mà chạy.” Huyễn Diệu Thiên Tôn của Thi8ên Vị tộc ở bên cạnh thấp giọng thở dài.
Không phải Huyễn Diệu Thiên Tôn suy nghĩ bị quan.
Mặc dù sự quay lại của La Chinh giống như một làn gió mới, lại lần nữa truyền sức sống và tự tin cho cả vũ trụ, nhưng trong mắt của người sáng suốt thì tình hình vẫn không được lạc quan cho lắm...
Mười vị Đạo Tử trở về thì bọn họ cũng chỉ là có thêm mười vị Giới Chủ mà thôi.
Có lẽ thực lực của các Đạo Tử cũng vượt qua những người cùng cấp, nhưng cùng lắm thì những Đạo Tử này cũng chỉ có thể chống lại được Đại Giới Chủ, còn chưa đủ để chống lại Thiên Tôn.
Dựa vào tu vi Đạo Tử của La Chinh, cộng thêm tu vi hiện nay thì đỡ được chiêu của lão tộc trưởng cũng không có gì lạ, chỉ có thể xem là vô cùng ưu tú.
Nhưng vài vị Thiên Tôn ở hiện trường lại không biết, sức mạnh La Chinh sử dụng cũng ít đến đáng thương.
Lúc này hắn chỉ dựa vào sức mạnh của thân thể để ứng phó lão tộc trưởng, vậy mà cũng đã chiếm thượng phong.
“Bịch!” La Chinh đánh ra một chương vào bên cạnh bàn tay Phong lão đầu, đẩy Phong lão đầu lùi về sau một thước.
“Không tồi.” Mặc dù Phong lão đầu chỉ muốn kiểm tra sức mạnh của La Chinh, nhưng ông cũng là một người không chịu thua bất kỳ ai.
Hơn nữa ông không hề thấy dấu hiệu tận lực của La Chinh.
Sau khi lui về một thước nói: “Cẩn thận, lần này ta dùng ba phần sức mạnh!” Nghe thấy những lời của Phong lão đầu, ánh mắt của mấy vị Thiên Tôn lóe lên, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mặc dù Phong lão đầu không chuyên về luyện thể, nhưng thân là một trong những Thiên Tôn mạnh nhất trong vũ trụ, sức mạnh thân thể đơn thuần của ông cũng thuộc tốp đầu trong số các Thiên Tôn.
Nghe ý của ông, vừa rồi ông còn chưa thể thăm dò được độ nông sâu của La Chinh? Bây giờ phải dùng ba phần sức mạnh để kiểm tra? Thằng nhóc này...
có thể đỡ được không? Mấy vị Thiên Tôn dần dần trở nên lo lắng.
Trong mắt họ, thân thể của La Chinh có lẽ rất mạnh mẽ, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là vãn bối, là Giới Chủ, mà trong vũ trụ, Giới Chủ không đáng giá...
Ba phần công lực của Phong lão đầu thi triển ra.
Thân thể vốn khô quắt gầy đét của ông đột nhiên trở nên chắc nịch.
Từ một ông lão vốn bé nhỏ hóa thành một thân thể cường tránh, chỉ là khuôn mặt thì vẫn già nua như cũ.
Với những võ giả ở cảnh giới này mà nói, thay đổi dung mạo chỉ là một việc đơn giản, nhưng đa số võ giả đều cảm thấy điều này không cần thiết.
Mà người quyết định thắng bại của hai vũ trụ lại chính là Thiên Tôn và thần.
Bây giờ các Đạo Tử vừa mới đột phá Giới Chủ, vẫn còn một khoảng nữa mới có thể ngưng tụ thần cách, để thành thần thì vẫn là một khoảng cách xa.
Cho nên sự trở về của Đạo Tử cũng không xoay chuyển được thế cục.
Mà còn bởi vì sợ rằng bài “hịch chiến đấu” của La Chinh đã chọc giận Thánh tộc, kết quả đang ở trạng thái giằng co lại thành phát động chiến tranh toàn diện.
Lão tộc trưởng ra tay kiểm tra La Chinh, cũng chỉ là dựa vào thân thể để xuất chiêu mà thôi, với lại lão tộc trưởng cũng đã giới hạn sức mạnh của bản thân trong khoảng một phần nào đó rồi.
“Sức mạnh tăng thêm gấp ba lần.” La Chinh vẫn thản nhiên.
Hắn cũng tăng sức mạnh của bản thân tăng lên gấp ba lần, vừa vặn áp chế Phong lão đầu.
Nhưng lần này, hắn đã rút ra một phần sức mạnh Đạo Đài Bát Trọng.
“Vù, vù, vù...” Sức mạnh tăng thêm gấp ba lần, tốc độ hai người ra tay cũng nhanh gấp đôi.
Tay phải hai người không ngừng giao nhau trong không trung, biển chiều, thu chiều, tiểu xảo, đánh lén, trút lực...
Càng giao đấu, Phong lão đầu càng kinh ngạc.
Ba phần sức mạnh của hắn La Chinh vẫn nhẹ nhàng đỡ như trước.
Huyễn Diệu Thiên Tôn cũng không nói nữa, khựng lại nhìn chằm chằm La Chinh.
Thấy hắn nhẹ nhàng đỡ ba phần sức mạnh của lão tộc trưởng như vậy, sợ rằng sức mạnh thực sự của La Chinh có thể bằng một nửa lão tộc trưởng.
Các Thiên Tôn khác, bao gồm cả bản thân lão tộc trưởng cũng nghĩ như vậy.
Tính háo thắng của lão tộc trưởng càng ngày càng quyết liệt.
Hắn cười hào sảng: “Nhóc con La Chinh, không tồi, không tồi, không tồi.
Tiếp đi! Năm phần sức mạnh! Ta sẽ tăng thêm sức gió.
Cẩn thận đó!” Nếu như nói lúc trước chỉ là kiểm tra đơn thuần thì bây giờ Phong lão đầu đã ra tay chẳng khác gì thực chiến rồi.
Ông đã coi La Chinh là đối thủ! Một trong số những Thiên Tôn cấp cao nhất trong vũ trụ Đại Diễn coi một vãn bối cảnh giới Giới Chủ là đối thủ, nghe có vẻ thật khó tưởng tượng.
Ninh Vũ Điệp và Mộ Minh Tuyết đứng sau lưng La Chinh, vẻ mặt hai người không giống nhau.
“Lão đầu này...
dường như rất lợi hại!” Ninh Vũ Điệp dè dặt hỏi.
“Thiên Tôn.
Mấy vị trong đại điện này đều là Thiên Tôn của Thiên Vị tộc.” Mộ Minh Tuyết nhỏ giọng giải thích.
“Xem ra, La Chinh còn lợi hại hơn tưởng tượng.” Mộ Minh Tuyết đi cùng La Chinh trên Thượng Giới, tầm mắt đương nhiên lợi hại hơn Ninh Vũ Điệp.
Nàng biết Thiên Tôn này đang kiểm tra La Chinh, nhưng thấy vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường của La Chinh thì đột nhiên trong lòng Mộ Minh Tuyết nổi lên một ý nghĩ điên cuồng: Có phải thực lực của La Chinh đã vượt xa các vị Thiên Tôn ở đây? Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng đương nhiên nàng không dám nói ra ngoài.
“Vèo, vèo, vèo!”
Bây giờ lão tộc trưởng ra tay, từng đường gió màu xanh xám tán loạn khắp nơi.
Từng chiêu thức của ông cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
Những cơn gió giống như kiếm khí, toán loạn khắp nơi trong đại điện.
Một vài cơn gió bắn về phía hai cô gái sau lưng La Chinh không xa, nhưng Huyền Diệu Thiên Tôn vẫy ta, khiến hai cơn gió lập tức biến mất.
Sau khi La Chinh lùi về sau vài bước, sắc mặt trở trên nghiêm túc.
Lúc này, Đạo Đài Bát Trọng trong cơ thể hắn chầm chậm chấn động, tản ra từng tia sáng bảy màu.
Đó là màu sắc của nguồn sức mạnh.
“Ẩm, ầm, ấm, ẩm...” Giờ đây tay phải của La Chinh nhanh như điện xẹt, mỗi lần hắn ra tay đều rất chuẩn xác, bóp vỡ một luồng gió, tiếng vỡ phát ra vang dội.
Tiếng động lớn này không ngừng vọng lại trong núi Xung Tiêu.
Mộ Minh Tuyết và Ninh Vũ Điệp không chịu được tiếng vang này, chỉ có thể dùng hai tay bịt tai.
“Dùng một tay bóp vỡ cơn gió của lão tộc trưởng...” Càn Lam Thiên Tôn ở cách đó không xa lẩm bẩm.
“Vấn đề là tên nhóc này...
tay nghề vẫn điêu luyện như trước!” Huyễn Diệu Thiên Tôn tròn mắt, nhất thời không tìm được từ nào hay hơn để hình dung.
Bây giờ lão tộc trưởng đã dùng năm phần sức mạnh, thậm chí còn tăng thêm luồng gió mạnh nữa.
Nếu La Chinh miễn cưỡng chống đỡ thì cũng đã vượt qua dự liệu của nhiều Thiên Tôn, tương đối ưu tú rồi.
Nhưng rõ ràng La Chinh cũng chưa dùng đến toàn bộ sức mạnh.
Mấy vị Thiên Tôn của Thiên Vị tộc ở đây, bao gồm cả bản thân Phong lão đầu đều cảm thấy bản thân không kiếm được đường lui.
Phong lão đầu đâu thể dùng toàn bộ sức mạnh để kiểm tra một vãn bối? Sợ rằng như vậy không được gọi là kiểm tra, mà gọi là toàn lực ứng phó...
Last edited: