Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1589: Gặp lại ma ha
Chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi, nó còn khó tin hơn cả chuyện La Chinh đánh nát kết giới Tứ Tượng Quang Âm lúc trước.
Đó không phải là thần thể hoàn hảo.5
Nhưng với sự hiểu biết của mình về thần đạo Chân Lý, gã không thể nào tìm được điểm yếu của La Chinh.
Bởi La Chinh đ9ã từng được Tượng Thánh rèn đúc.
Gã cảm thấy toàn thân La Chinh đã hợp thành một thể trọn vẹn, hai tay gã lồng vào nhau mà lại không thể làm cho La Chinh nhúc nhích tí nào! “Sức lực không tệ, nhưng còn lâu mới xé nát được ta...” La Chinh thản nhiên chế giễu.
Sức lực trong Đạo Đài Bát Trọng liên tục vận hành, chín ngôi sao của thế giới trong cơ thể cũng bắt đầu chuyển động một cách chậm rãi.
Sau đó La Chinh giơ cánh tay lên, từ từ giãy ra khỏi cặp vuốt quỷ của Xích Ma Đông, nhìn không ra chút cảm giác mệt nhọc nào.
“Mau ra tay đi, Mã Tán!”
Xích Ma Đông cũng đã dốc hết sức lực của bản thân, gân xanh cả người nổi lên.
Mã Tán bên này kinh ngạc tột độ, nhưng Xích Ma Đông lại không nghĩ nhiều như vậy.
G6ã coi La Chinh như một nút thắt cần được phá giải.
Sức lực giữa hai tay gã bùng nổ đến cực điểm! “Xé nát ngươi!” Đôi tay đỏ 8ngầu bộc phát ra thần lực giống như ác quỷ.
Gã muốn cố gắng xé thân thể La Chinh ra! Tuy Xích Ma Đông lỗ mãng, nhưng gã cũng kiêng dè sức mạnh kinh khủng của La Chinh.
Cho nên sau khi đắc thủ, gã hành động cực nhanh, căn bản không để La Chinh kịp phản ứng.
Ngón tay của gã đang không ngừng dao động.
Nếu có thể nhìn ra điểm sơ hở trên người La Chinh, dĩ nhiên gã đã lập tức ra tay rồi.
Nhưng cứ dao động như vậy cả buổi mà gã vẫn không tìm được điểm để xuông tay Thằng nhãi này vốn không có sơ hở, ngươi bảo ta ra tay thế nào đây! Mã Tán than thở.
“Ngươi còn chần chừ gì nữa?” Xích Ma Đông đã không chịu nổi nữa, thét lên đến mức lạc cả giọng.
Bị Xích Ma Đông không ngừng thúc giục, cuối cùng Mã Tán vẫn điểm ra một chỉ! “Vù!” Ánh sáng xanh của chỉ này đột nhiên bay đi, vẽ ra một đường thẳng tắp, bắn vụt về phía La Chinh.
Gã biết mình không mạnh bằng La Chinh, nên đương nhiên bây giờ phải gửi gắm hy vọng vào Mã Tán.
Gã biết Mã Tán tu luyện thần đạo Chân Lý, Phá Diệt Chỉ có uy lực phi thường! Chỉ cần điểm trung sơ hở của thằng nhãi này thì dù nó yêu nghiệt tới cỡ nào cũng sẽ chết chắc.
Nghĩ đến chuyện hai vị Đại Giới Chủ phải liên hợp để chống lại một thằng nhãi như vậy, gã cũng cảm thấy mất mặt.
Nhưng trong tình huống này, Xích Ma Đông không thể nghĩ nhiều như vậy.
Trên ngón tay Mã Tán ngưng tụ một điểm sáng màu xanh.
Gã biết La Chinh có sức mạnh rất lớn, nhưng chưa chắc thân thể của hắn đã cứng cáp! Đáng tiếc, sau khi thử một lần, Xích Ma Đông mới phát hiện bản thân mình đã lầm...
Xích Nguyên Ác Quỷ Thủ của gã vốn có thể xé đứt cả một món thần khí.
Nửa năm trước, gã cùng một người nữa đối mặt với ba vị Giới Chủ của liên minh Nhân Đạo, pháp bảo của một vị Giới Chủ trong đó chính là thần khí nhất phẩm Hạc Minh Đỉnh.
Lúc đó Xích Ma Đông đã xé đứt Hạc Minh Đỉnh.
Sức lực giống như ác quỷ này vượt quá sức tưởng tượng.
“Keng.”
Ánh sáng xanh chạm vào người La Chinh, làm vang lên một âm thanh rất nhỏ, sau đó liền văng ra.
Chẳng khác nào một mũi tên gỗ yếu ớt bắn vào tường đồng vách sắt, không để lại một chút dấu vết nào.
Phá Diệt Chỉ của Mã Tán phải nhằm vào điểm sơ hở của đối thủ, còn uy lực của bản thân nó thì không đáng nói tới.
Mã Tán không hề nhìn ra điểm sơ hở của La Chinh, nhưng do Xích Ma Động thúc giục nhiều quá nên mới ra tay.
Còn thực tế, Phá Diệt Chỉ mà gã thị triển không thể làm La Chinh bị thương được...
“Đủ chưa?” Hai tay La Chinh đã hoàn toàn thoát ra, hắn nhìn chằm chằm vào Xích Ma Đông, khóe miệng hơi nhếch lên.
Xích Ma Đông đột nhiên cảm nhận được một nguy cơ.
Ngay vào lúc này, hai tay La Chinh đột nhiên lật lại, giữ chặt đối quỷ thủ của Xích Ma Đống: “Bây giờ đến lượt ta!” Vừa dứt lời, La Chinh đột nhiên ra sức! Xích Ma Đông lập tức cảm thấy một luồng sức mạnh không thể chống cự được truyền tới từ hai bàn tay mình.
Nếu gã không thể thoát ra thì cơ thể gã sẽ bị xé nát sẽ mất! Cảm giác nguy hiểm dâng lên, lúc này Xích Ma Đông cũng vận dụng tư duy tới cực hạn.
Để có được tu vi Đại Giới Chủ, gã cũng phải từng bước tiến lên, vào sinh ra tử trong những hoàn cảnh chém giết tàn khốc.
Kinh nghiệm chiến đấu của gã có thể nói là phong phú hơn La Chinh nhiều.
Trong lúc hoảng loạn, gã gần như tìm phương pháp đối phó theo bản năng của mình.
Chỉ thấy toàn bộ cơ thể gã đột nhiên cuộn lại, xoay tròn theo hướng hai tay La Chinh lồng vào nhau để tháo gỡ phần nào sức lực của La Chinh ở mức độ lớn nhất.
Đồng thời, gã cũng bùng nổ sức lực trong cơ thể mình đến cực hạn, quyết tâm như tráng sĩ quyết chặt cổ tay, cứ thế vùng ra từ trong hai tay La Chinh.
“Rắc, rắc!” Trong nháy mắt gã giãy ra, hai tiếng xương gây truyền đến.
Xương cốt của Xích Ma Đông có sức chống đỡ cực cao.
Vậy mà không ngờ lại phải vặn gãy xương hai cánh tay của mình thì mới thoát khỏi tay La Chinh được.
Trong nháy mắt thoát khỏi La Chinh, Xích Ma Đông liền bắt đầu lùi nhanh về phía sau.
La Chinh cười khẩy một tiếng, đồng thời cũng theo sát.
Hai tay hắn muốn luân phiên khống chế hai tay của Xích Ma Đông.
Nhưng bây giờ Xích Ma Đông đã không dám giao chiến với La Chinh nữa rồi.
Hai tay La Chinh chụp vài lần nhưng đều cảm nhận được đối phương trơn như con trạch, không thể bắt được! Sau khi đuổi theo hai ba trượng trên không trung, ánh sáng màu trắng dưới chân Xích Ma Đông lóe lên, thân hình hắn trở nên lờ mờ, lập tức chui vào trong hư không, biến mất không thấy tung tích đâu...
“Trốn nhanh lắm.” La Chinh cũng tỏ ra bất ngờ.
Xích Ma Đông liên tục phản ứng nhanh chớp, vậy mà lại miễn cưỡng chạy trốn khỏi tay hắn.
Đây là bản năng chiến đấu của Giới Chủ.
Giới Chủ đánh với Giới Chủ, thường nếu một kích chưa có hiệu quả thì sẽ sử dụng dịch chuyển không gian.
Cho nên đối với người đã đến cảnh giới Giới Chủ, trừ phi dùng phương pháp tập kích bất ngờ, nếu không sẽ rất khó để đánh chết đối phương...
Xích Ma Đông đã làm Đại Giới Chủ mấy trăm nghìn năm.
Gã có thể chạy trốn khỏi tay La Chinh hoàn toàn là nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú! Giờ đây, La Chinh quay đầu nhìn về phía Mã Tán.
Mặt Mã Tản đột nhiên biến sắc.
Gã khuấy động không trung, lập tức kéo dãn khoảng cách với La Chinh, cảnh giác nhìn hắn.
“Thực lực Đại Giới Chủ của Thánh tộc...
cùng lắm cũng chỉ như thế mà thôi.” La Chinh nhìn lướt qua, không thèm để ý tới Đại Giới Chủ này.
Ngay sau đó, hắn liền bay về phía ao máu.
Phá pháp trận Huyết Chú này mới là chuyện quan trọng.
Nhưng La Chinh lại không biết, bản thân hắn chỉ nhìn lướt qua như thế lại khiến lòng tự tôn của Mã Tán cực kỳ bị tổn thương.
Mã Tản gã thân là Đại Giới Chủ, lại còn lĩnh hội thần đạo Chân Lý, đã bao giờ bị một Giới Chủ khinh bỉ như vậy đâu? Bởi vì tính đặc thù của thần đạo Chân Lý nên chỉ cần có đủ không gian và thời gian thì ngay cả Thiên Tôn gã cũng có thể đánh chết được ấy chứ! Trong Thánh tộc, cho dù là Thiên Tôn mà đụng phải Mã Tán gã thì cũng sẽ tỏ ra lễ độ ba phần! Sao ở trong mắt Giới Chủ Nhân tộc này, gã cứ như một nhân vật râu ria vậy? Mặc dù gã rất tức giận, nhưng cũng chẳng có cách nào.
Điểm lợi hại của thần đạo Chân Lý chính là tìm ra sơ hở của đối phương, sau đó chẳng địch bằng chính sơ hở đó.
Nhưng La Chinh vốn không có sơ hở, thể thì gã có thể làm gì được? La Chinh chậm rãi tiến vào trong pháp trận Huyết Chú ở trung tâm ao máu.
Vừa rồi hắn thượng cẳng chân hạ cẳng tay một hồi, nháy mắt đã phá hỏng gần hết thần văn bên trong rồi.
Đến lúc này, bốn pháp trận Huyết Chú đã hoàn toàn hư hại.
Sau khi mất đi sự chống đỡ của bốn pháp trận, bàn tròn màu máu trên bầu trời bắt đầu từ từ nghiêng sang một bên.
Cái bàn tròn to lớn cũng bắt đầu chia năm xẻ bảy, những phù văn trong đó cũng bắt đầu tiêu tan...
“Két két két...” Lúc rơi xuống, toàn bộ bàn tròn bắt đầu nhanh chóng tan rã thành một trận mưa máu trút xuống như thác, rơi cả vào trong tiến thành Thất Tuyệt.
Trong bàn tròn ngưng kết máu tươi của vô số người, chỉ là nó chưa kịp bốc hơi vào trong mây mà thôi.
Thế nên lúc chúng đồng thời rơi xuống, máu loãng điên cuồng gội rửa đường phố trong tiên thành Thất Tuyệt giống như nước
lü.
Đám người phạm trong tiên thành Thất Tuyệt đều tập trung ở trên đường phổ bên cạnh bốn ao máu.
Địa thế chỗ đó tương đối cao, không bị “nước lũ” nhấn chìm...
Tầng mây màu máu trên bầu trời vẫn bay từ từ.
Nhưng không bao lâu sau, những tầng mây này sẽ chậm rãi tan đi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, La Chinh lại không hề vui vẻ.
Không biết có bao nhiêu người phàm trong Thất Tuyệt giới đã bị tàn sát.
Có lẽ những người phàm không ảnh hưởng đến tình hình chiến sự của vũ trụ Đại Diễn.
Nhưng trong một cơ số lớn người phàm luôn sẽ xuất hiện những thiên tài cực kỳ hiếm có.
Bọn họ chính là nền móng của cả một thế giới.
Nhiều người chết như vậy thì sẽ không thể khôi phục lại được sự phồn vinh ngày trước.
Ngay vào lúc này, trên bầu trời của tiên thành Thất Tuyệt bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt lớn.
Trong khe hở kia có một cái đầu thú lạ chui ra.
Kia chính là đầu của thú ăn thế giới.
Trên đầu của nó có một người thanh niên tóc tím đang đứng sừng sững.
Người này chính là Ma Ha - Đạo Tử đứng đầu Thánh tộc!
Last edited: