Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1584: Phát hiện
Những người phàm này hét lên, giãy giụa, nhưng luôn có một luồng sức mạnh vô hình thúc đẩy bọn họ đi về phía trước, cho d3ù là ngã lăn trên đất thì thân thể vẫn không kìm lại được mà trượt xuống ao máu.
Ở phía trên ao máu này có một pháp trận khổng lồ.
Thuật huyết chủ c8ủa Thánh tộc có thể thi triển nhằm vào một chủng tộc riêng biệt nào đó, mà uy lực lại lớn mạnh như thế thì quả thật có điểm độc đáo riêng.
Để sắp xếp pháp trận Huyết Chú này, Thánh tộc cũng hao tốn không ít tinh lực.
Bây giờ, Yêu Dạ tộc và Ma tộc còn đang xích mích với nhau, mà Thánh tộc và ba thế lực lớn của Nhân tộc lại rơi vào thế giằng co, nếu không tiến hành củng cố những Đại Giới này, Thánh tộc rất khó để tiến thêm một bước! Cho nên chiến lược của Thánh tộc lúc này chính là củng cố Đại Giới đã bị mình chiếm cứ, sau đó tiếp tục thẳng tiến về phía Chư Thần Vô Niệm! La Chinh theo đội ngũ chậm rãi đi về phía trước.
Luồng sức mạnh vô hình kia kéo lê thân thể của hắn, từ từ trượt về phía ao máu.
Nhưng cho dù bọn họ có giấy thế nào, lôi kéo thể nào thì cũng đều phí công.
Để không bị nghi ngờ, La Chinh cũng đang không ngừng văn vẹo thân thể nhằm chống lại luồng sức mạnh vô hình kia.
Trong lúc vẫn không ngừng giãy giụa, La Chinh cứ thể từ từ trượt tới bên ao máu.
Không lâu sau, cuối cùng La Chinh cũng đã tới bên bờ ao máu này, ánh mắt hắn dừng lại trên pháp trận Huyết Chú kia.
Pháp trận Huyết Chú này không phải là một pháp trận duy nhất, ngoài việc có thể tinh luyện màu tươi ra thì đồng thời nó còn có thể dẫn dắt sát khí và chuyển đổi lời nguyền.
Sau khi chết đi, rất nhiều người phàm không cam lòng, vào lúc linh hồn hấp hối sẽ để lại một lời nguyền mãnh liệt, Thánh tộc tận dụng điều này, trộn lực nguyền rủa vào trong máu rồi rải ra ngoài.
Bởi vì máu được lấy từ Nhân tộc, cho nên lời nguyền này thi triển nhằm vào Nhân tộc, không có tác dụng đối với chủng tộc khác.
Sau khi đánh giá, La Chinh phát hiện trên pháp trận này hình như còn có mấy cái thần văn phòng ngự mạnh mẽ.
Có lẽ trước đây pháp trận đã từng bị phá, Thánh tộc không thể không bố trí những pháp trận phòng ngự này.
Bốn ao máu trong tiến thành Thất Tuyệt đều được một vị Giới Chủ tới bảo vệ, mà bên cạnh ao máu ở thành Nam này có một cô gái Thánh tộc xinh đẹp thường trực.
Dáng người của cô nàng này tương đối đầy đặn, ánh mắt dịu dàng nhu tình lưu chuyển.
Trên mặt các nàng, hai bên trái phải đều có ba cái bớt nanh sói màu đỏ thẫm.
Mọi cô gái Thánh tộc đều có cái bớt này từ khi sinh ra.
Đối với nữ nhân Thánh tộc, bớt nanh sói này càng kéo dài thì huyết thống càng thuần khiết, địa vị cũng càng cao.
Một số cô gái Thánh tộc có vết bớt tương đối ngắn thì các nàng cũng sẽ dùng son đỏ để vẽ thêm vào vết bớt nanh sói này, kéo dài thẳng đến hai bên cánh mũi mới thôi.
Cô gái Thánh tộc này đã trực ở đây cả ngày nên dường như cũng hơi mất tập trung.
Trong ao máu này lúc nào cũng tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc, canh giữ ở bên cạnh quá lâu thì chẳng ai mà có tâm tình tốt cho được.
Ánh mắt của nàng ta lạnh nhạt quan sát những người phàm đối diện với ao máu, nhìn thấy thân hình những người phàm này bị pháp trận Huyết Chú vặn thành đủ các hình dạng quái lạ thì trong lòng liền có một chút khó chịu không thể giải thích được! Mỗi ngày, ao máu này đều phải tàn sát hơn mười triệu người, những người phàm của các quốc gia nhỏ trong cả Thất Tuyệt giới đều bị đưa đến nơi này mà vắt nát thành máu.
Phần lớn sát khí thoát ra sẽ bị pháp trận Huyết Chú hấp thu, nhưng dù sao võ giả canh giữ ở bên cạnh cũng sẽ bị nhiễm một phần sát khí.
Luồng cảm giác khó chịu trong lòng nàng ta chính là từ sát khí này mà ra...
“Thánh Thiên Địa Minh Tâm Quyết!” Trong hai con người của cô gái Thánh tộc bỗng nhiên lóe ra một luồng ánh sáng trắng tuyền, nàng ta không thể không dùng Minh Tâm Quyết để tẩy tâm tình của mình.
Sau khi thi triển pháp quyết này, cô gái Thánh tộc liền cảm thấy cảm giác khó chịu trong lòng đều tiêu tan hết sạch.
Sau đó, nàng ta lại cầm một tấm lệnh bài Long Nha đen sì, nũng nịu nói: “Ma Ha ca ca, bao lâu nữa huynh mới trở về hả? Vũ Nhi ở đây buồn chán chết đi được...” Long Nha Lệnh này chính là phương tiện truyền âm của Thánh tộc.
Mỗi thánh nhân đều tạo ra sự khác biệt nho nhỏ trong quy tắc của vũ trụ.
Trong vũ trụ Đại Diễn, Thét Lệnh không thể truyền âm thanh tới khắp ngõ ngách của vũ trụ, nhưng tất cả mọi sinh linh đều có thể nghe thấy âm thanh cùng một lúc.
Phù truyền âm này của Thánh tộc có thể truyền âm tới bất kỳ nơi nào, nhưng chỉ có thể truyền tới một cái Long Nha Lệnh khác mà thôi.
Long Nha Lệnh này được tạo ra từ xương sừng của thú Long Nha song sinh, là một loại yêu thú chỉ có trong vũ trụ Đại Cực.
Thú Long Nha song sinh này thường sinh ra theo đôi nên có tâm ý tương thông, cho dù cách nhau bao xa thì cũng có thể liên lạc được với nhau chỉ cần dựa vào cái sừng trên đầu.
Vì thế có người Thánh tộc đã giết chết hai con thú Long Nha song sinh, lấy cái sừng thần kỳ của chúng rồi chế thành Long Nha Lệnh làm phương tiện liên lạc.
Nhưng ở trong vũ trụ Đại Cực, lệnh truyền âm loại này cũng là vật cực kỳ hiếm thấy.
Chỉ chốc lát sau, trong lệnh truyền âm này liền phát ra một giọng nói: “Khà khà, Ma Ha ca ca đang giết người ở Vô Song giới, Vũ Nhi nhớ ta sao?” “Đương nhiên là nhớ rồi.” Vũ Nhi nũng nịu trả lời.
“Nhớ ca ca chỗ nào?” Trong lệnh truyền âm Ma Ha lại hỏi.
“Đáng ghét!” Mặt Vũ Nhi bắt đầu đỏ ửng lên.
Đang nói, ánh mắt cô nàng lơ đãng đảo xuống bên dưới, vô tình lại nhìn thấy La Chinh đang đứng đối diện với ao máu.
“A?” Vũ Nhi nhất thời hơi sững sờ.
“Sao vậy, Vũ Nhi?” Nghe thấy giọng nói của Vũ Nhi, Ma Ha ở đầu bên kia hỏi.
Vũ Nhi nhìn La Chinh vài lần, vẻ ngạc nhiên trên mặt càng lúc càng đậm hơn, lập tức nói: “Hình như muội nhìn thấy một người quen.”
Trên núi Xung Tiêu, khi Thánh tộc và Thiên Vị tộc giằng co với nhau, khuôn mặt của mười vị Đạo Tử đều được bọn họ ghi nhớ, trong đó đương nhiên cũng bao gồm cả tướng mạo của La Chinh.
Vừa rồi lơ đãng đảo qua, nàng ta chỉ cảm thấy trông La Chinh vô cùng quen mắt, giống như đã từng gặp ở đâu đó.
Nhưng giờ phút này, khi nàng ta chú ý tới La Chinh, tự nhiên lại cảm thấy kỳ quái...
“Là ai?” “Hình như là một trong mười Đạo Tử lần trước Ma Ha ca ca nhắc tới.” Trên mặt Vũ Nhi lộ ra vẻ hưng phấn, vết bớt nanh sói hai bên gò má liền đỏ tươi hẳn lên, trong con người nàng ta xuất hiện một tia sáng màu đen nhàn nhạt không ngừng nhấp nháy.
La Chinh không hề dịch dung, mặc dù trên mặt đầy bùn lầy, nhưng nàng ta liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu dáng vẻ ban đầu của hắn.
Trong giới này có nhiều người phàm như thế, luôn có mấy người tướng mạo giống nhau, chẳng qua La Chinh chưa từng luyện thuật chuyên che giấu thể nên đối với võ giả cùng cảnh giới, phương pháp che giấu tu vi của hắn khá sơ sài, mà “con ngươi không màu” của Vũ Nhi lại gần như có thể nhìn thấu tất cả các thuật che giấu.
Lần này nàng chú ý tới La Chinh, dò xét một chút là nhìn ra sơ hở ngay! “Cái gì! Những Đạo Tử kia đã trở về?” Giọng nói của Ma Ha lại truyền tới một lần nữa.
Từ sau cuộc giằng co ở núi Xung Tiêu, mười Đạo Tử của Thiên Vị tộc liền biến mất trong vũ trụ, cho dù Thánh tộc có dò xét cũng không thể nắm được bất kỳ tin tức nào.
Đồng thời Thánh tộc cũng biết, mười Đạo Tử này là nhân vật rất quan trọng.
Huống hồ, chủ nhân của bọn họ, người tạo ra vũ trụ Đại Cực - Mục Hải Cực cũng giao phó cho bọn họ một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, chính là để Thánh tộc toàn lực ứng phó, nhổ cỏ tận gốc những Đạo Tử này! Thánh tộc lén truy xét suốt mấy tháng, nhưng cũng không có chút tin tức gì về các Đạo Tử, cuối cùng đành rút ra một kết luận rằng Thiên Vị tộc đã đưa các Đạo Tử vào cấm địa Luyện Thần.
Không phải Thánh tộc không nghĩ tới những biện pháp khác.
Bọn họ cũng đã định đưa mấy Giới Chủ trong vũ trụ Đại Cực vào cấm địa Luyện Thần để đuổi giết những Đạo Tử này.
Nhưng sau khi tốn khá nhiều tinh lực để xây dựng truyền tống trận đến cấm địa Luyện Thẩn thì Thánh tộc mới phát hiện ra, bọn họ bị cấm địa Luyện Thần từ chối! Nói cách khác, bọn họ hoàn toàn không thể tiến vào cấm địa Luyện Thần được.
Last edited: