Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1576: Mưa máu
Ông lựa chọn ra một Đại Thế Giới, sắp đặt hết mọi thứ trong Đại Thế Giới đó, rồi tạo ra một La gia, vạch sẵn con đường trưởng t3hành cho La Chinh, thậm chí còn dồn cả tình cha con vào trong đó.
Còn về Hoa Thiên Mệnh và Lạc Tích Huyên, La Tiêu cũn5g đã tốn không ít công sức dành cho bọn họ.
Chí ít thì chắc chắn bọn họ phải nắm giữ những thứ mà võ giả bình thường c9hưa từng có được.
Ví dụ như Hoa Thiên Mệnh có một phần truyền thừa của Binh chủ, Lạc Tích Huyền thì lại có truyền thừa6 của “sinh linh vượt cấp”.
Còn Hiên Viên Thần Phong thì là người dự bị cho La Chinh! Cho dù La Tiêu có vạch ra kế hoạch chặt chẽ đến nhường nào thì trong lúc thực hiện vẫn sẽ xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn.
Nếu La Chinh chết, vậy thì người thay thế La Chinh sẽ là Hiên Viên Thần Phong! Đương nhiên, La Tiêu không hề tiết lộ vai trò và trách nhiệm của những Đạo Tử này cho người trong vũ trụ Đại Diễn biết.
Thậm chí đến cả đệ tử Tinh Vĩ của ông cũng không hề hay biết gì, chỉ có hai vị thánh nhân là Cưu Thánh và Cố Bắc là biết chuyện này.
Nếu nói trước tin tức này cho đám đệ tử của ông, e rằng Nguyên Tội Thiên Tôn sẽ vì con trai mình mà nghĩ mọi cách để giết chết La Chinh, sau đó để cho Hiên Viên Thần Phong thay thế La Chinh mất.
Trong mười vị Đạo Tử, vai trò của Khê Ấu Cầm là đặc biệt nhất.
Khuôn mặt Cưu Thánh chợt hiện vẻ bất đắc dĩ: “Khê Ấu Cầm vẫn đang ở một chỗ trong cấm địa Luyện Thần.” “Nàng xảy ra chuyện gì rồi?” La Chinh tinh ý nhận ra biểu cảm của vị thánh nhân này, bèn lo lắng hỏi.
Cưu Thánh là thánh nhân hàng thật giá thật, vấn đề bình thường chắc chắn không khiến ông phải lộ ra biểu cảm như thế.
Xem ra Khê Ấu Cẩm thực sự đã gây ra phiền toái không nhỏ cho ông.
“Ha ha, cũng không có gì...” Mười Đạo Tử mà La Tiêu chọn ra đều có vai trò riêng, La Chinh là nhân vật chính, là tồn tại không thể thiếu.
Hoa Thiên Mệnh thì là kẻ ám sát, có thể vứt bỏ mọi thứ để tung ra một đòn trí mạng, Lạc Tích Huyền thì để ông dùng vào việc khác.
Theo sự ủy thác của La Tiêu, Cưu Thánh phải giúp đỡ Khê Ấu Cầm tu luyện tới cảnh giới Giới Chủ, đồng thời còn phải giúp Khê Ấu Cẩm xây dựng nên Tử Cực giới trong cơ thể.
Nhưng chuyện này đến tận bây giờ vẫn chưa xong.
Nguyên nhân lớn nhất chính là do Khê Ấu Cầm không chịu phối hợp...
Ông đường đường là một đại thánh nhân, vậy mà chẳng làm gì được một cô gái nhỏ.
Cưu Thánh cũng cảm thấy khá là mất mặt.
Nếu nói ba người họ chiếm ba vị trí đứng đầu thì vai trò của Hiên Viên Thần Phong được xếp 8ở vị trí thứ tư.
Dù sao Hiên Viên gia cũng từng là một chi mạnh nhất trong số các hậu duệ của đồ đệ La Tiêu.
“Cưu Thánh, vì sao không thấy Khê Ấu Cầm đâu cả?” La Chinh bỗng nhiên hỏi.
Từ lúc tiến vào cấm địa Luyện Thần, La Chinh hơi lo lắng cho Khê Ấu Cầm.
Mặc dù thực lực của nàng không hề yếu, nhưng tính khí của nàng thường mang lại không ít phiền toái...
Đôi khi ông không nhịn nổi nữa, định trực tiếp tước đoạt lấy linh hồn của Khê Ấu Cầm rồi bóp méo ký ức của nàng luôn cho xong.
Thế nhưng cuối cùng ông vẫn nhịn xuống.
Tính cách của Khê Ấu Cầm rất ngang bướng.
Ngày trước, sau khi nàng đi Tử Cực giới, Vô Định lão nhân cũng đã phải cực kỳ yêu thương che chở, dẫn dắt chỉ bảo từng li từng tí thì mới kích thích được tiềm năng của nàng.
Nhưng Cưu Thánh lấy đâu ra tâm trạng để đi dỗ dành nàng như thế? “Có điều không sao cả.
Không bao lâu nữa ta sẽ đưa nàng trở lại vũ trụ Đại Diễn thôi, không cần lo lắng.” Cưu Thánh đáp lại.
Có câu hứa hẹn của Cưu Thánh, La Chinh không còn dây dưa về vấn đề này nữa.
Các vị Đạo Tử đều mong mỏi được trở về nhà, bọn họ rất lo lắng cho tình hình của vũ trụ Đại Diễn.
Trước khi tiễn các Đạo Tử đi, Cưu Thánh nghiêm túc nói: “Mười người các ngươi mang trong mình vô số tâm huyết của Tiểu Thánh.
Theo lý thuyết thì mỗi người các ngươi đều có tư cách trở thành thần, tất cả chỉ là vấn đề thời gian dài hay ngắn mà thôi.
Ở Thần Vực, cho dù là con cái của thánh nhân thì cũng chưa chắc đã có chuyện tốt như vậy.
Nếu các ngươi có thể giúp vũ trụ Đại Diễn vượt qua cơn nguy nan này...
chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Thần Vực!” Các Đạo Tử thấy Cưu Thánh tỏ ra cẩn trọng như thế bèn không hẹn mà cùng nhau gật đầu.
Từ vũ trụ Đại Diễn đi vào cấm địa Luyện Thần, Thiên Vị tộc đã phải chuẩn bị rất lâu.
Nhưng đối với Cưu Thánh lại dễ như trở bàn tay.
Vũ trụ Đại Diễn...
Trên bầu trời bỗng xuất hiện một khe nứt màu vàng sáng, tựa như một con yêu quái đang há cái miệng ra thật to.
Một bóng người chợt lóe lên rồi lao vụt xuống phía dưới.
“Ầm ầm!” La Chinh đập mạnh vào một ngọn núi cao cả chục nghìn nhận”.
* Nhận: đơn vị đo lường thời xưa, bằng 8 hay 7 thước.
Cơ thể của hắn như một cây búa lớn, sau khi rơi xuống bèn bổ đôi ngọn núi cao cả chục nghìn nhận này ra, để lại một cái hố rộng trăm trượng trên vách núi rồi chìm sâu vào trong lòng đất.
Lúc này, trời đang đổ mưa.
Mưa lớn kèm theo vị tanh thấm vào trong vách núi từ bốn phương tám hướng, chớp mắt đã biến thành hồ nước ngầm nhấn chìm cơ thể La Chinh.
“Rào!”
Cơ thể của La Chinh bông lao vụt ra khỏi đó, mau chóng quay lại trên mặt đất.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt lộ ra một chút ngạc nhiên.
Đại Giới mà hắn đến là nơi nào? Tầng mây trên bầu trời thế nhưng nhuốm màu đỏ máu, tựa như được ngưng tụ từ vô vàn máu tươi.
Đồng bằng và núi non phía xa đều chìm trong sắc đỏ, như thể máu tươi đã tưới khắp nơi này.
Lần trước, hình như khi hắn được truyền tống tới cấm địa Luyện Thần cũng bị ném đến một nơi rất kỳ lạ.
Không ngờ lần này trở về cũng chẳng suôn sẻ hơn chút nào...
Có điều hắn bị đưa tới chỗ vô danh trong cấm địa Luyện Thần kia là do Cưu Thánh cố tình, lần này Cưu Thánh đích thân truyền tống, không lý nào ông lại ném hắn ở đây mà chẳng có lý do gì.
Dường như lại xảy ra sai sót ở đâu đó nên mới dẫn đến tình huống như hiện tại.
Hẳn vươn tay hứng lấy một giọt mưa màu đỏ tươi, sau đó đặt lên mũi khẽ ngửi, mùi máu tanh quen thuộc xộc tới.
“Là máu người.” Đáy mắt La Chinh chợt lóe qua một tia sáng, sau đó hắn cau mày suy ngẫm.
Có vẻ như tình hình trong vũ trụ còn gay go hơn là hắn nghĩ.
Không biết hiện giờ hắn đã rơi xuống Đại Giới nào nữa?
Thắc mắc này vừa nảy ra trong đầu thì một chiếc thuyền chiến trên không trung phía xa bỗng dưng lao vụt lên giữa màn mưa.
Toàn thân nó màu đen kịt, bên ngoài cắm từng chiếc gai nhọn hoắt.
Thường thường còn nghe thấy tiếng sấm truyền tới từ trên thuyền.
Hiện giờ, chiếc thuyền chiến này bay thẳng đến chỗ La Chinh, rõ ràng là đã phát hiện ra tình huống bên này.
La Chinh chỉ đứng yên giữa không trung không nhúc nhích.
Hắn không biết chiếc thuyền chiến này thuộc phe nào, nhưng cho dù thuộc về thế lực nào đi chăng nữa, La Chinh đều có cách để nắm giữ được một ít tin tức.
Thế nên lúc này hắn bèn đứng im đợi nó tới gần.
La Chinh đã đoán đúng.
Chiếc thuyền chiến này quả thực chú ý tới âm thanh lớn do La Chinh gây ra khi được truyền tống tới nên đang tới đây để thăm dò.
Hơn nữa chiếc thuyền chiến này thuộc về Thánh tộc.
“Máu của đám Nhân tộc này tanh chết đi được, không biết thượng tọa đại nhân muốn kiên trì tiếp đến khi nào nữa?” Một võ giả Thánh tộc cầm đầu phàn nàn.
“Bóp chết đám kiến hội này là đủ rồi, cần gì phải khiến máu me trong người bọn chúng gây ra khắp nơi thế này, nhìn thật khó chịu...” “Đừng than phiền nữa, Thượng tọa đại nhân làm vậy là có lý do của người!” “Ban nãy xảy ra chuyện gì mà khiến ngọn núi trước mặt bị bổ ra thế kia?” Mặc dù bên này xảy ra tình huống đột phát, nhưng mấy võ giả Thánh tộc chẳng hề tỏ ra cảnh giác hơn là bao.
Dù gì từ lúc Thánh tộc bắt đầu bước chân vào vũ trụ Đại Diễn thì luôn duy trì thể như chẻ tre, không ai có thể ngăn lại bước chân của bọn họ.
Đứng trước Thánh tộc hùng mạnh, mấy thể lực Nhân tộc lớn dường như không hề có sức chống cự.
Thánh tộc bọn họ quét ngang toàn bộ vũ trụ một cách dễ dàng.
Chiến tranh cục bộ triển khai đến tận giờ hầu như chưa có lần nào là thất bại! “Có nhân loại!” “Chậc chậc! Tên Nhân tộc này bị ngu à? Đến chạy trốn cũng không biết.
Nhân tộc trở nên ngoan ngoãn như thể từ lúc nào không biết?” Mấy võ giả Thánh tộc cười nói.
Một võ giả Thánh tộc trong đó liếc mắt quan sát La Chinh một lượt, võ giả Thánh tộc này có vẻ cẩn thận hơn nhắc nhở: “Mọi người cẩn thận chút đi.
Tên kia...
hình như là Giới Chủ!” Võ giả trên chiếc thuyền chiến màu đen này đều có tu vi Thần Biển Cảnh, chống lại một vị Giới Chủ có vẻ hơi khó.
“Sao lại thế được! Vẫn còn Giới Chủ dám bước chân vào đây ư?” Một võ giả Thánh tộc thốt lên kỳ quái.
Đại Giới mà bọn họ đang ở đã bị Thánh tộc chiếm lấy từ lâu, nếu Giới Chủ Nhân tộc tiến vào đây có chăng cũng chỉ đến để chịu chết.
Mấy võ giả Thánh tộc nhìn nhau tỏ ra khó hiểu.
Nhưng bọn họ không hề sợ hãi vị Giới Chủ La Chinh này.
Cả Thánh tộc từ trên xuống dưới đã chẳng còn bất cứ cảm giác kính sợ gì với nhân loại nữa rồi.
“Có thể là một tên muốn đầu hàng chăng?”.
Ba năm nay, từ cấp Thiên Tôn cho tới Giới Chủ, rồi đến các võ giả bình thường đều liên tiếp triển khai ra các cuộc chiến tranh, nhưng Nhân tộc vẫn liên tục thất bại.
Hiện giờ đã có mấy trăm vị Giới Chủ trong vũ trụ Đại Diễn lựa chọn “đầu hàng”, phản bội chủng tộc của mình để gia nhập Thánh tộc...
Bỗng dưng có một vị Giới Chủ Nhân tộc xuất hiện ngay trước mắt, nói không chừng vị Giới Chủ này cũng tới để đầu hàng, thế nên chiếc thuyền chiến này bất chợt điều chỉnh lại phương hướng một chút, tiến thẳng tới chỗ của La Chinh.
Last edited: