Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1526: Lá chắn sức mạnh
Cũng may hình như viện Tẫn Thiên Châu kia của Tần Thiên Trạch là một đạo cụ cường hóa, mà y lại liều lĩnh nhào về phía La Chinh.
Như vậy c3ó thể nói là y làm vậy đã trúng ngay ý muốn của La Chinh.
La Chinh không biết suy nghĩ của Tần Thiên Trạch lại giống hắn như đúc.
Tẫn Thiên Châu này có thể giúp sức lực và tốc độ của bản thân Tần Thiên Trạch tăng lên rất nhiều chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.
Dư9ới sự cường hóa như vậy, võ giả có tu vi Thần Biến Cảnh như y sẽ có thực lực để chống lại người có tu vi Giới Chủ cấp cao.
Trong Thần Vực6 không hề có cao thủ cấp bậc Thiên Tôn, hễ là Giới Chủ thì đều nghĩ mọi cách để ngưng kết ra thân cách, hơn nữa phương pháp đạt được thần cách cũ8ng rất phong phú và đa dạng.
Cho nến Tần Thiên Trạch cũng sợ La Chinh chạy mất, hoặc tìm kiếm sự che chở của Thiên Khung tộc! Thời gian Tẫn Thiên Châu phát huy tác dụng quá ngắn, chỉ có thể duy trì trong ba, bốn mươi nhịp thở.
Một khi La Chinh tránh được đòn tấn công thì thực lực của y sẽ nhanh chóng giảm xuống, không còn cơ hội trở mình nữa!
Nhìn thấy La Chinh không định né tránh, Tần Thiên Trạch cũng rất mừng!
“Ngươi đã vội đi tìm chết như vậy thì chỉ có trách ta!”
Tần Thiên Trạch trợn tròn mắt.
Trong cuộc đời của y, tình huống liều mạng giống như thế này cực kỳ hiếm thấy.
Dẫu sao rất nhiều nguy cơ căn bản không tới lượt y ra tay.
Trái lại, trên mặt La Chinh thì đầy vẻ tươi cười!
Sức mạnh liên tục được rút ra từ trong Thần Đài Cửu Tinh, hội tụ ở phía trước La Chinh.
Y phải giết chết La Chinh thì mới có thể cảm thấy thoải mái!
Trong nháy mắt hai người sát lại gần nhau, Tần Thiên Trạch cắn răng, ánh sáng màu xanh lá mở rộng trên hai tay lập tức ngưng tụ ra một cặp trảo ảnh.
Bề mặt cặp móng sắc kia phủ đầy nếp gấp, những nếp gấp này chính là thần văn do chấn linh tiến hóa ra sau vô số năm.
Đây là thần văn cấp cao nhất, bởi vì có thể hiện ra trên thân mình người kế thừa huyết thống tiếp theo.
“Chết!”
Sức lực mạnh mẽ liên tục bóp méo không gian, thế nên tầm mắt mọi người nhìn về phía La Chinh cũng bị vặn vẹo.
Cho nên trong mắt bọn họ, cả thân thể La Chinh vặn vẹo thành hình một dạng kỳ quái, giống như hình ảnh bị biến dạng khi nhìn qua gương, trông vô cùng quái đản.
Song không ai cảm thấy buồn cười, trái lại trong mắt tất cả mọi người đều hiện lên vẻ nghiêm trọng...
Lúc trước, La Chinh dùng tu vị Thần Cực Cảnh để ném nhiều võ giả trên đời này vào trong làn nước đen đã khiến cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi rồi.
Giờ đây sức mạnh của La Chinh lại tăng vọt, làm cho người khác cảm thấy hoàn toàn nhìn không ra được cực hạn của hắn! Lần này La Chinh trực tiếp biến dòng sức mạnh vô hình kia thành hình lá chắn, chặn ở phía trước mình, đối diện với Tần Thiên Trạch đang đâm đầu từ trên trời xuống.
Ngoại trừ vẻ vui sướng bên ngoài, nội tấm Tần Thiên Trạch còn không cam lòng.
Sinh linh thứ cấp là cái thá gì? Theo con mắt của Tần Thiên Trạch, những sinh linh thứ cấp trước kia đều không đáng nhắc tới.
Y có thể tước đoạt sự sống của họ bất cứ lúc nào.
Trong vùng đất giáng sinh dưới sự quản lý của Tần gia có không ít sinh linh thứ cấp vì mấy cái bùa thử luyện mà tranh giành đến đầu rơi máu chảy.
Trong ấn tượng của Tần Thiên Trạch, bọn họ căn bản không đủ tư cách lên đài! Thế mà sinh linh thứ cấp trước mặt này không chỉ khiến y phải dốc hết sức lực, đã thế còn phải sử dụng thuật Đại Chí Nguyện, thậm chí còn dùng cả một viên Tẫn Thiên Châu Ngoài cảm giác không cam lòng và bất đắc dĩ ra, cái Tần Thiên Trạch còn lại chính là sát khí sâu nặng.
Nhìn xuyên qua lá chắn sức mạnh trong suốt kia thì thấy La Chinh bỗng nhiên nhếch mép, nở nụ cười sảng khoái! Nhìn thấy sắc mặt của La Chinh, Tần Thiên Trạch còn chưa kịp kinh ngạc, móng vuốt bao quanh hai tay y đã va chạm với lá chắn sức mạnh của La Chinh.
Cặp móng vuốt sắc bén do ánh sáng xanh lục ngưng kết này chính là máu tươi của Huyền Tẫn Vụ đông lại.
Móng vuốt của sinh linh bậc này gần như có thể cắt đứt tất cả, ngay cả đá hiểm Kim Xoa kiên cố nhất trong Băng Sơn tộc cũng có thể bị nó cắt ra làm đôi.
Trong cấm địa Luyện Thần cũng không tồn tại vật chất nào chặn được cặp móng sắc bén này.
Những căn bản lá chắn sức mạnh mà La Chinh vận dụng Thần Đài Cửu Tinh biến thành cũng không phải là vật chất.
Đây chẳng qua là một dòng sức mạnh vô hình mà thôi.
Thông thường, sức lực phải mượn vật dẫn truyền đi mới có thể phát huy đến cực hạn.
Vật dẫn phổ biến nhất chính là hai quả đấm và cơ thể của võ giả...
Một số võ giả luyện thể sử dụng chùy lớn, búa, những vũ khí này cũng có thể xem là vật dẫn.
Song, sức lực của thánh nhân mà La Chinh nắm giữ quá mạnh mẽ.
Với thực lực của La Chinh trong giai đoạn hiện nay, cho dù vật dẫn có là gì đi nữa thì cũng không thể chịu nổi.
Nếu dùng cơ thể của mình để đỡ lấy thì thân xác sẽ vỡ nát, dùng vũ khí thì sợ rằng ngay cả vật tương đương với chí bảo hồng mông cũng sẽ gãy lia thành từng tấc.
Hắn chỉ có thể dùng thần thông Khoa Thể để phóng sức lực ra một cách trần trụi.
Sử dụng sức lực theo cách này vô cùng lãng phí, nhưng cũng là một hành động bất đắc dĩ.
Bằng không lại giống như lực vảy rồng mà hắn đã sở hữu lúc trước, cho dù có thắp sáng lên nhiều vảy rồng đi nữa thì căn bản cũng không thể vận dụng.
Nhưng cho dù dòng sức mạnh này chỉ được phóng ra một cách thuần túy thì cũng đã thừa sức để chống lại Tần Thiên Trạch!
“Két!”
Trong nháy mắt móng vuốt kia đi vào lá chắn vô hình, va chạm với sức lực của La Chinh, nó liền phát ra một âm thanh chói tai! Sức mạnh vô hình giống như nước chảy, khi bị rạch ra một đoạn thì những sức mạnh ở bên cạnh sẽ bổ sung vào...
Cho nên lực cắt này căn bản không thể phá hỏng lá chắn sức mạnh.
Ngược lại, dưới sự điều khiển móng vuốt liên tục đi sâu vào lá chắn sức mạnh của Tần Thiên Trạch, móng vuốt cứ thế bị lá chắn này cắn nuốt! Quá trình này chỉ kéo dài chưa tới một giây.
Sắc mặt của Tần Thiên Trạch đột nhiên trầm xuống.
Y thấy mũi móng sắc bắt đầu cong đi, bề mặt cũng xuất hiện vết rạn! “Chuyện này.
Không thể nào!” Sau khi sử dụng Tẫn Thiên Châu, lòng tin của y đã tăng vọt.
Y cảm thấy mình là sự tồn tại bách chiến bách thắng.
Võ giả có thực lực được tăng lên rất nhiều chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thường hay nảy sinh ảo giác này.
Ví dụ như đám võ giả sau khi thông qua thử luyện của Băng Sơn tộc kia, lúc vừa mới rời khỏi thánh địa tu luyện thì lòng tin của người nào cũng đều tăng vọt...
Trong tình huống này, võ giả thường hay đánh giá cao thực lực của bản thân mà làm mất đi sự cẩn thận vốn có, từ đó mà bắt đầu phán đoán sai, lựa chọn nhầm đối thủ.
Tần Thiên Trạch chính là điển hình như thế.
Nếu có đủ khả năng quan sát và tâm tình vững vàng thì lúc này y sẽ chọn cách chịu đựng và nhượng bộ.
Đợi đến thời điểm thích hợp liền cho La Chinh một kích trí mạng.
Chỉ như vậy y mới có cơ hội giết chết La Chinh.
Nhưng ngạo mạn và thành kiến đã khiến y mất đi lý trí, chọn sai thời điểm để ra tay với La Chinh.
“Rắc rắc...” sức lực hùng hậu ẩn chứa trong lá chắn sức mạnh kia cuối cùng đã bóp nát móng vuốt của Tần Thiên Trạch, biến nó thành vô số hạt bụi màu xanh lá, chôn vùi bên trong lá chắn sức mạnh...
Trong lúc cặp móng vuốt này vỡ nát, ánh sáng xanh bao phủ toàn thân La Chinh lập tức nổ tung giống như bọt nước, biến mất không còn một mảnh! Tẫn Thiên Châu nọ cứ thể bị La Chinh mạnh mẽ phá giải, hơn nữa còn bằng phương pháp thô bạo nhất...
“Ngươi không thể.” Tẫn Thiên Châu nọ chính là trụ cột tinh thần của Tần Thiên Trạch, cũng là thủ đoạn cuối cùng của con cháu Tần gia.
Vô số con cháu Tần gia đã dùng phương pháp này để đảo ngược được tình thế trong rất nhiều cuộc chiến sống còn, cũng sáng tạo được không ít kỳ tích.
Hôm nay Tẫn Thiên Châu này lại bị La Chinh dễ dàng phá hỏng, trụ cột tinh thần của Tần Thiên Trạch cũng sụp đổ luôn.
Huống hồ, lúc trước y đã bị La Chinh đùa bỡn một lần hết sức thảm hại.
Trong nháy mắt này, tất cả ý chí chiến đấu trong lòng y đều tan đi hết sạch, thay vào đó là nỗi sợ hãi sâu thẳm.
Y chưa từng nghĩ rằng mình sẽ chết.
Lúc bỗng nhiên ý thức được bản thân sẽ đối mặt với tử thần, bất kỳ người nào cũng không thể kiềm chế sự sợ hãi trong lòng! “Ngươi không thể giết ta!” Tần Thiên Trạch thốt ra những lời này theo bản năng, “Ta..”.
Khiy tiếp tục mở miệng chuẩn bị phân tích thiệt hơn, La Chinh đã xông tới rồi...
Không cần Tần Thiên Trạch này mở miệng, La Chinh cũng có thể đoán ra tiếp theo người này sẽ nói cái gì.
Trên con đường tu luyện này, La Chinh đã nghe những lời như vậy rất nhiều lần rồi.
Hắn chẳng muốn cho Tần Thiên Trạch có cơ hội biện minh nữa.
Trong nháy mắt lá chắn sức mạnh kia đâm vào Tần Thiên Trạch, sức mạnh vô hình bắt đầu nuốt chửng thân thể y.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cơ thể của người này sẽ bị sức lực mạnh mẽ chôn vùi chỉ trong nháy mắt.
Cho dù là lông tóc, da thịt, xương cốt hay nội tạng thì đều bị sức mạnh nghiền thành những mảnh vụn nhỏ nhất! Nhưng, chuyện xảy ra vào một khắc tiếp theo lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của La Chinh! Hình như trong nháy mắt này, một chiếc nhẫn gỗ màu nâu trên ngón tay Tần Thiên Trạch đột nhiên vỡ đôi, đồng thời bề mặt làn da của Tần Thiên Trạch thình lình bốc lên một làn khói mù, bao phủ y vào bên trong.
Trong làn khói mù này truyền đến một sức mạnh quy tắc không gian mãnh liệt.
Cả người Tần Thiên Trạch liền biến mất, thay vào đó lại là một con rối bằng gỗ! Con rối này được chế tạo rất sống động, giống Tần Thiên Trạch kia như đúc, nhưng tuyệt đối không phải là Tần Thiên Trạch.
Con rối bị lá chắn sức mạnh nghiền ép thành những mảnh gỗ chỉ trong nháy mắt, rơi lả tả xuống dưới.
La Chinh bay lơ lửng trên không trung, đảo mắt nhìn xung quanh, cười lạnh một tiếng rồi lại trở về đài.
Báu vật phòng thân của Tần Thiên Trạch này cũng nhiều thật.
Trước khi chết còn có của quý thể thân như vậy! Không chỉ đổi bản thể thành con rối, hơn nữa còn có thể mở ra một lối đi không gian!
Last edited: