Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1473: Từ trường hỗn loạn
Nhưng không lâu sau, tiếng ầm ầm lại truyền tới từ phía sau.
Con vật to lớn kia giống như âm hồn không tan, l5ại đuổi tới.
Xem ra nếu con trăn này không cướp được cô gái bên cạnh thì sẽ không ngừng.
Ở lại chỗ này chắc chắn sẽ chết, đi về phía trước vẫn còn một cơ hội sống, lựa chọn này dễ hiểu như thế.
Nhưng La Chinh lại không chú ý đến biểu hiện lúc trước của Trưởng công chúa.
Trưởng công chúa bất chấp nguy hiểm cực lớn, sau khi màn đêm buông xuống mà đi tìm “người giáng sinh” giống như La Chinh.
Có thể khiến người có tính cách như vậy do dự thì nhất định là người Băng Sơn tộc không hề đơn giản như vậy.
Trưởng công chúa lơ lửng trên không trung do dự một lúc mới đi theo La Chinh.
Hắn đã không giết được cô gái này, cô gái này lại sống chết bám lấy hắn, hắn cũng không có cách giải quyết sao cho tốt.
Lúc này cũng xem như là cùng chung hoạn nạn”, chỉ có điều cuộc hoạn nạn này có chút kì lạ.
“Phía trước là lãnh địa của Băng Sơn tộc, là một trong những dân bản xứ của cấm địa Luyện Thần.” Trưởng công chúa trả lời.
“Dân bản xứ? Có nguy hiểm không?” Cô gái này đã nói Bằng Sơn tộc là dân xứ, La Chinh liền biết có lẽ cô gái này đến từ Thần Vực.
Trưởng công chúa bĩu môi, “Khó nói, dân bản xứ của cấm địa Luyện Thần rất có ác cảm với người tới từ bên ngoài, nhưng cũng không phải là không có cơ hội...” Nàng mới nói một nửa, La Chinh đã vọt lên trước, trong đầu vẫn còn đang cằn nhằn cô gái này không biết phán đoán.
Cũng không biết tình hình của Hạ tả vệ6 và lão Ngũ thể nào rồi, hai người chỉ biết gắng sức lao đi.
Rừng rậm tươi tốt kéo dài hàng nghìn dặm, tiếp tục hướng về phía trước thì8 xuất hiện một cái hồ lớn, địa thể chuyển từ thấp tới cao, do đang từ bình nguyên dần dần chuyển sang khu vực đồi núi.
Khoảng cách giữa5 họ và con trăn nhanh chóng kéo gần lại.
“A! Phía trước...” Đột nhiên Trưởng công chúa kêu một tiếng, nắm chiếc ô giấy dầu trong tay, bất ngờ dừng lại trên không trung, nhìn về phía trước.
“Sao thế?” La Chinh nhíu mày.
Quả thực nàng không có con đường nào khác để đi.
Dựa theo tình huống này, xem như Trưởng công chúa có cơ hội tiến vào khu vực an toàn thì con trăn kia cũng sẽ đuổi theo, đến lúc đó không biết sẽ giết oan bao nhiêu người.
Những tiến vào địa bàn của Băng Sơn tộc lại không biết ngày tháng năm nào mới có thể ra ngoài! “Uỳnh uỳnh uỳnh” Tiếng ẩm ẩm cực lớn từ phía sau truyền đến, ở xa có một bóng đen to lớn từ trong lòng hồ chui lên, một cái đầu cắm vào trong hồ nước khác.
Cô gái phồng má, cũng đuổi theo La Chinh.
Sau khi vượt qua khu vực đồi núi, La Chinh phát hiện ra điểm khác thường của vùng đất này.
Hắn luôn bay ở độ cao bảy tám trượng, nhưng lúc này xung quanh hắn lại có thưa thớt vài hòn đá, lơ lửng giữa không trung.
La Chinh tiện tay bắt lấy một hòn đá, nắm trong tay cẩn thận quan sát một lượt, lại phát hiện đó chỉ là hòn đá bình thường, không có gì đặc biệt.
Hắn lập tức ném hòn đá đi.
Hòn đá này tạo thành một đường vòng cung rơi xuống dưới.
Hòn đá nhỏ này không phải đá bay, không có năng lực bay trong không trung.
Thấy La Chinh lặng lẽ tìm kiếm, Trưởng công chúa bèn mở miệng nói: “Là lực từ trường lực từ trường của Băng Sơn tộc rất độc đáo, dường như luôn ở trạng thái hỗn loạn...” La Chinh gật nhẹ đầu.
Trong lòng La Chinh đã có nhận thức hoàn chỉnh liên quan đến thế giới trong cơ thể, cùng với cấu tạo của vũ trụ.
Thế giới trong cơ thể càng trưởng thành, quy tắc bên trong càng chặt chẽ.
Giống như vũ trụ La Chinh đang ở thuộc về thế giới trong cơ thể của thánh nhân chân chính.
Mặc dù như Hoa Thiên Mệnh nói, vị thành nhân đó đã thoi thóp, gần đất xa trời, nhưng từ thế giới tầng thấp - Đại Thế Giới tới Thượng Giới, sau đó tới các sao trời đều là một thể hoàn chỉnh.
Dường như quy tắc trong đó cũng tương đồng, chỉ là giai đoạn không giống mà thôi.
Nhưng cấm địa Luyện Thần không phải là vũ trụ hoàn chỉnh, cũng có thể thể là thánh nhân kiến tạo nên cấm địa Luyện Thần có ý đồ khác, cho nên quy tắc trong đó hiếm lạ, cổ quái, nên mới sinh ra phong cảnh kỳ quái đến vậy.
Càng tiến về phía trước, đá trôi nổi trong không trung càng nhiều.
Kích thước của những hòn đá này càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành hòn đá kích cỡ nắm đấm, sau đó lại là hòn đá kích cỡ cái cối xay, chầm chậm lơ lửng trong không trung, giống như không có trọng lượng.
La Chinh cũng cảm nhận được lực từ trường hỗn loạn này, nhưng lúc này sức mạnh của lực từ trường này cực kỳ bé nhỏ, không ảnh hưởng nhiều đến La Chinh và cô gái kia.
***
Thân hình to lớn của con trăn chui lên lặn xuống trong hồ.
Mỗi lần nó chui vào trong hồ, dường như thân hình với đường kính chiều rộng lên tới hàng nghìn trượng có thể chiếm cứ cả cái hồ.
Nước trong hồ đều bị bắn ra ngoài, hình thành một cơn thủy triều tuôn đến chỗ khác.
Nhưng nó cứ chui lên lặn xuống, cuối cùng vẫn chỉ có thể ở lại trong hồ, không hề đi vào trong cùng với La Chinh! Con dị thú to lớn đang do dự! “Ào ào...
ào ào...” Sau khi lăn lộn bảy tám lần, những cái hồ cũng nứt toác, bị thông với nhau hình thành một cái hồ lớn.
Dường như con trăn này không chịu nổi sự mê hoặc của cô gái này, cuối cùng nó hạ quyết tâm, lựa chọn tiến về phía trước, trực tiếp tiến vào từ phía dưới ngọn núi lớn.
“Uỳnh, uỳnh...” Dãy núi chấn động.
Con trăn này đã tạo ra một cái hang động lớn cao tới hàng nghìn trượng!
***
“Đuổi tới rồi, tăng tốc đi.” Dù La Chinh không ngoảnh đầu lại, nhưng cảm nhận được chấn động của mặt đất thì liền biết được con trăn đang càng lúc càng gần.
Hai người vừa vào trong, tốc độ hơi chậm lại.
Trong hoàn cảnh xa lạ, cần tiến hành do thám, đây là đạo sinh tồn của võ giả.
Nhưng nguy cơ ở phía sau khiến La Chinh hiểu, bọn họ không có thời gian đi tìm hiểu hiện tượng dị thường ở vùng đất này nữa.
So với uy hiếp từ con vật phía sau, dường như mối uy hiếp khác không đáng nhắc đến nữa.
Nhưng không lâu sau, La Chinh mới phát hiện mình sai rồi, hơn nữa còn quá là sai luôn.
Bởi vì có nhiều đá trôi nổi trong không trung, nên mới đầu bọn họ còn lựa chọn tránh ra, nhưng tiếng ầm ầm càng lúc càng gần, La Chinh dứt khoát ở phía trước mở đường, dọc đường đều đập vỡ tất cả những hòn đá.
Lúc trước, hắn hấp thụ ngọn lửa dị thường trên người cô gái này, thân thể trải qua luyện rèn, nhưng lại không hề thăng cấp.
Ngọn lửa này vô cùng có hiệu quả với La Chinh, nhưng dường như số lượng hấp thụ hơi ít.
Cô gái này vẫn còn chỗ dùng đến, nếu có thể thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm, hắn muốn tìm nàng để dùng ngọn lửa dị thường này thiêu đốt cơ thể hắn.
“Vèo, vèo...” Lúc nhanh chóng tiến vào, La Chinh đụng vỡ từng hòn đá lớn.
Lúc đầu, hòn đá đụng phải đều là đá cát màu vàng nâu, dần dần, màu sắc đá trôi nổi trong không trung có biến hóa, bề mặt của những hòn đá này đều là màu đỏ máu.
Đó là đá giàu quặng sắt, kiên cố hơn đá cát lúc trước, nhưng với La Chinh mà nói thì không có khác biệt, vừa đụng vào liền vỡ.
Nhưng tiếp tục đi về phía trước, đá màu đỏ dần dần biến mất, bắt đầu xuất hiện đá màu xanh.
Những hòn đá này hình trụ, rắn chắc gấp đôi những viên đá quặng sắt kia.
Dần dần, màu xanh biến thành màu nâu rồi lại tới màu xanh lam, cuối cùng là tinh thể nham thạch long lanh.
Xuất hiện cuối cùng là một loại đá đen sì, La Chinh không thể đụng vỡ nó.
Dưới va đập không thể làm vỡ những hòn đá này, chỉ có thể đi đường vòng, tốc độ lại chậm lại.
“Ta đi phía trước.” Trưởng công chúa giương cao chiếc ô giấy dầu trong tay, cán ô hướng về phía trước, nhìn giống như một thanh trường mâu.
La Chinh trông thấy biến hóa của chiếc ô này thì tỏ vẻ rất hứng thú.
Từ lúc đầu hắn đã luôn cảm thấy chiếc ô mà cô gái này cầm vô cùng thần kỳ! Sau khi Trưởng công chúa hướng thẳng cán ô về phía trước thì lại xoay tròn.
Lập tức có một hình xoắn ốc nhỏ màu xanh lam dần dần ngưng tụ lại.
Hình xoắn ốc này chỉ nhỏ như một cánh tay, nhưng đầu phía trước vô cùng sắc bén, giống như một con rắn nhỏ không ngừng xoắn vặn.
Đầu trước của hình xoắn ốc đập vào hòn đá màu đen, trong nháy mắt hòn đá liền vỡ tan, uy lực lớn đến kinh ngạc! Lúc này đến lượt Trưởng công chúa ở phía trước mở đường! Sau khi họ phá được những hòn đá trôi nổi màu đen, phía trước lại xuất hiện những hòn đá trôi nổi màu bạc.
Trưởng công chúa theo lệ cũ xông lên phía trước, muốn phá vỡ viên đá màu bạc.
Nhưng hai người vừa bay được khoảng cách bảy, tám trượng, thì lập tức cảm nhận được lực hút cực lớn, cản trở tốc độ của họ.
Sức mạnh này lớn đến căn bản không thể chống cự được.
Hai người chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, sau đó lập tức ngã xuống.
Nhưng không phải ngã hướng về phía mặt đất mà là hướng ngang về phía những hòn đá màu bạc.
Đến khi hai người bình tĩnh lại, họ mới phát hiện bản thân đã nằm trên hòn đá lớn màu bạc, chân tay họ không thể cử động được, dường như bị dán chặt trên hòn đá màu bạc này.
Last edited: