Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1461: Đàm phán thất bại
Sau khi Ma Ha chậm rãi lau sạch vết máu bên mép, hắn căn bả3n không tiếp thu bài học, vẫn rung đùi đắc ý nói: “Lần này ta đại diện Thánh tộc đến đây, chỉ có một mục đích” “Nói.” Thần Dụ Th5iên Tôn lạnh mặt, bà nắm thanh kiếm lung linh trong tay nhìn Ma Ha chằm chằm.
Nếu như đối phương trở mặt, bà sẽ giết ngư6ời này trước.
Nhưng Ma Ha thân là Đạo Tử, lại có tiềm lực trở thành thần, Thánh tộc dám phái hắn tới đàm phán, chắc chắn8 có biện pháp bảo vệ hắn.
La Chinh cười lạnh.
Toan tính này của Ma Ha đẹp thật đấy, Thánh tộc vốn mạnh hơn nhiều các chủng tộc lớn trong vũ trụ.
Nếu như chủng tộc này vượt qua bức tường than thở, khai tông lập phái ở đây, có được hậu thuẫn vững chắc thì chỉ cần nghĩ cũng biết kết quả sau cùng là bọn họ sẽ không đánh mà thắng, nuốt gọn cả vũ trụ này.
“Cá nhân ta cảm thấy phương án này thật không tệ lắm” Ma Ha tiếp tục cười nói.
Sắc mặt Thần Dụ Thiên Tôn thận trọng, nhìn lão tộc trưởng bên cạnh.
Sắc mặt Phong lão đầu cũng hết sức nghiêm túc, các Thiên Tôn dùng chân nguyên trao đổi với nhau.
Thật ra ngay khi Ma Ha đưa ra phương án này, bọn họ đã biết dự định của Thánh tộc.
Chắc chắn không có khả năng Thánh tộc từ bỏ cơ hội xâm lược vũ trụ, chỉ là lúc này bọn họ chưa muốn phát động chiến tranh toàn diện.
Nếu như đáp ứng yêu cầu của Ma Ha thì ngược lại còn có lợi, có thể cho mấy người La Chinh tranh thủ thời gian.
Trong mười vị Đạo Tử, chỉ cần có hai đến ba vị trở thành thần thì có lẽ có thể thay đổi vận mệnh của vũ trụ.
“Thật ra Thánh tộc chúng ta cũng không thích chém chém giết giết lắm.” Ma Ha cười nhạt một tiế5ng: “Việc có thể giải quyết hòa bình thì cố gắng hết sức không dùng đến vũ lực, quá dã man...” “Ô? Ý của ngươi là, Thánh tộc các ngươi sẽ rời khỏi vũ trụ của bọn ta?” Thần Dụ Thiên Tôn hỏi.
Thiên Tôn khác cũng vểnh tai lắng nghe, không biết Ma Ha đang nghĩ gì.
Nếu như Thánh tộc chịu rời khỏi vũ trụ, đó là chuyện may mắn với tất cả chủng tộc trong vũ trụ.
Ma Ha lắc đầu: “Vũ trụ này của các ngươi có trăm nghìn Đại Giới, cũng xem như hoang vắng.
Con dân Thành tộc chúng ta nhiều vô kể, có thể khai tông lập phái trong vũ trụ này, mọi người cùng chung sống hòa bình, người xem thể nào?” Nghe thấy lời này của Ma Ha, trên mặt mọi người tỏ vẻ kỳ lạ.
Dù Thánh tộc mạnh mẽ, nhưng nói cho cùng cũng là đến từ vũ trụ khác mà không phải Thần Vực.
Các Thiên Tôn thảo luận với nhau thật lâu, cũng xảy ra không ít tranh luận.
Lúc này Ma Ha tỏ ra khá kiên nhẫn, chắp hai tay sau lưng, ánh mắt lại lướt qua những Thiên Tôn đó, dừng lại trên mấy người La Chinh, quan sát từ trên xuống dưới...
Sau khi Thánh tộc xâm nhập vũ trụ, giết hại rất nhiều người Thang Thần tộc, không ngừng sưu hồn thì đã thu được một lượng thông tin tương đối.
Thân phận mười vị Đạo Tử trong vũ trụ là công khai, nên Ma Ha hiểu khá rõ mấy người trẻ tuổi này.
Ma Ha biết đám nhóc này là hy vọng quan trọng nhất của vũ trụ.
Nhưng Ma Ha không mạo hiểm ra tay, thủ tiêu bọn họ...
Mặc dù Ma Ha không lo lắng đến an toàn của bản thân lắm, nhưng nếu ra tay vào lúc này, khiến những Thiên Tôn này thật sự gây khó dễ thì tình cảnh của hắn cũng sẽ không tốt cho lắm.
Mạng của hắn quý giá hơn những Đạo Tử này.
“Đồng ý với kế hoạch này của họ, kế hoạch này có lợi với chúng ta.” “Chỉ cần ổn định họ trước, cuối cùng Thần Phong nhà chúng ta sẽ trở thành thần...” “Chúng ta chỉ thiếu chút thời gian.” Các Thiên Tôn vô cùng dao động trước yêu cầu của Ma Ha, trong đó bao gồm cả Nguyên Tội Thiên Tôn.
Ông ta dành quá nhiều tâm huyết cho Hiên Viên Thần Phong, nên khá tự tin về Hiên Viên Thần Phong.
Nhưng một số Thiên Tôn khác lại duy trì ý kiến phản đối.
“Hừ, loại thỏa hiệp càng không có hiệu quả.” “Chúng ta nên lập tức phản kích, giam họ ở biên giới Đại Giới, ngăn chặn khả năng bọn họ tới gần vũ trụ.” “Gửi gắm hy vọng vào sự bố thí của người khác, đây là hành động vô cùng ngu xuẩn.” Những Thiên Tôn này chia làm hai phái, hai bên không ngừng tranh luận với nhau.
Nhưng từ đầu tới cuối lão tộc trưởng chẳng hề nói một câu, các Thiên Tôn không ai thuyết phục được ai, cuối cùng đồng loạt quay sang nhìn lão tộc trưởng.
Thật ra ở đây, Thần Dụ Thiên Tôn, Nguyên Tội Thiên Tôn và Lôi Phạt Thiên Tôn đều ngang hàng với lão tộc trưởng.
Bọn họ thân là Thiên Tôn cấp cao, gánh vác số trời mạnh hơn Thiên Tôn bình thường, nhưng bàn về uy danh thi lão tộc trưởng thích hợp hơn, dù sao ông ấy cũng là đệ tử của môn đô.
Thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình, ông dùng chân nguyên truyền âm nói: “Ta nghĩ...
có phải các ngươi quên mất cái gì rồi hay không?” Các Thiên Tôn đưa mắt nhìn nhau, phần lớn mọi người chưa hiểu.
Nhưng Thần Dụ Thiên Tôn hơi chớp cặp mắt dịu dàng, rồi nói: “Bọn họ không muốn ra tay” Phong lão đầu gật đầu, “Đúng, vì sao bọn họ không muốn ra tay?”
Giả sử Thánh tộc thật sự có được thực lực tuyệt đối, như vậy Ma Ha sẽ không dẫn theo những Thiên Tôn này tới đàm phán.
Thánh tộc có thể trực tiếp tụ tập thần, từng bước từng bước đi vào Đại Giới.
Đàm phán, chứng tỏ không đủ thực lực.
“Ý của ngươi là, Thánh tộc không dám khai chiến?” Nguyên Tội Thiên Tôn hỏi.
“Ta sẵn sàng đánh cược một phen.” Lão tộc trưởng gật đầu.
Trên thế giới này không có chuyện gì là nắm chắc tuyệt đối, nhưng đối phương sẵn lòng đàm phán thì cũng chứng minh trong thời gian ngắn, họ cũng không muốn phát động chiến tranh toàn diện.
Từ điểm này có thể nhìn ra một chút manh mối.
Vẻ mặt các Thiên Tôn hết sức phức tạp.
Nếu như thật sự đáp ứng yêu cầu của Ma Ha, chưa chắc Thánh tộc đã giữ lời.
Một khi Thánh tộc chuẩn bị xong thì việc bùng nổ chiến tranh toàn diện là điều tất nhiên.
Xưa nay kẻ mạnh không cần nói đạo lý với kẻ yếu, đến lúc đó hối hận thì đã muộn.
Nhưng nếu lần này đàm phán không thành, bây giờ Thánh tộc lập tức ra tay thì bọn họ nên ứng đối ra sao? Giống như lão tộc trưởng nói, ông bằng lòng đánh cược một phen.
Cược Thánh tộc không dám ra tay, cược mấy người La Chinh có thể trở về từ cấm địa Luyện Thần, cược trong thời gian ngắn bọn họ có thể đột phá tu vi, trở thành Giới Chủ, trở thành thần...
Các Thiên Tôn cẩn thận phân tích cũng dần dần hiểu rõ ý của lão tộc trưởng.
Tạm thời làm hòa với Thánh tộc, cuối cùng vẫn không thoát được kết quả diệt vong.
Như vậy không bằng bây giờ đánh cược một lần, giam những tên này ở biên giới Đại Giới, không cho bọn họ tiến thêm một bước.
Các Thiên Tôn nhanh chóng biểu quyết nhất trí.
Ánh mắt lão tộc trưởng lại nhìn về phía Ma Ha, Ma Ha cũng biết đám Thiên Tôn này đã biểu quyết ra kết quả, mỉm cười: “Đề nghị của ta như thế nào?” Theo Ma Ha, dù là Nhân tộc hay là Ma tộc, trước mặt Thánh tộc cũng chỉ là chủng tộc cấp thấp mà thôi.
Mục đích sinh tồn của những chủng tộc này không cao thượng, vì sinh tồn, bọn họ sẽ nhượng bộ mà không có ranh giới cuối cùng.
Phong lão đầu hờ hững đáp lại: “Mặc dù vũ trụ chúng ta nhiều chủng tộc, nhưng không có Đại Giới nào dư thừa, ta đại diện cho tất cả thể lực trong vũ trụ từ chối.” Nghe thấy Phong lão đầu nói vậy, Ma Ha thu lại nụ cười bất cần đời, trong lòng thầm mắng lão hồ ly, nhưng ngoài miệng lại tiếp tục uy hiếp: “Cơ hội chỉ có một lần.” Nếu như Ma Ha không uy hiếp còn đỡ.
Hắn vừa nói ra lời này, Phong lão đầu và đông đảo các Thiên Tôn lập tức bật cười.
Tu luyện đến cảnh giới Thiên Tôn, tâm cảnh sớm đã có thể so với tinh thiết, chuyện gì quyết định thì sao có thể tùy tiện thay đổi? Ma Ha mạnh mẽ uy hiếp càng thêm bại lộ Thánh tộc không đủ thực lực.
Không chỉ là các Thiên Tôn, ngay cả mấy người La Chinh cũng đã nhận ra, Thánh tộc đang phô trương thanh thế.
“Ha ha, chúng ta không cần Thánh tộc cho cơ hội.
Có gan thì đánh đi.” Liệt Thiên Hàn cười nói.
Trong mười vị Đạo Tử này, tính cách Liệt Thiên Hàn là quái đản nhất, nếu nói ra, ngược lại tính cách hắn hơi giống Ma Ha.
Nghe Ma Ha ở đây ầm ĩ nữa ngày, hắn không nhịn được mà mở miệng châm chọc.
Lần này đàm phán thất bại, tất nhiên trong lòng Ma Ha vô cùng giận dữ, nghe thấy Liệt Thiên Hàn nói vậy liền thẹn quá hóa giận, trong đôi mắt màu tím bỗng nhiên lóe lên tia chớp.
“Chỉ là tiểu bối Thần Cực cảnh mà cũng dám xen vào, ta thay trưởng bối các ngươi dạy bảo ngươi!” Vừa dứt lời, tia chớp trong mắt Ma Ha hóa thành một đường vòng cung trên không trung, vọt tới chỗ Liệt Thiên Hàn với tốc độ cực nhanh.
Last edited: