Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1418: Lực nguyền rủa
Phần lưng của Thủ Liệt Thú có ba tên Đại Vu của Vu tộc đang ngồi ngay ngắn.
“Ha ha...” Một gã Đại Vu nhìn thoáng qu3a Thánh chủ Thanh Liên, vung cây cốt trượng trong tay, dùng thanh âm khiến người ta ê răng mà hạ lệnh: “Một tên cũng không5 được bỏ qua.” Vèo vèo vèo...
Mệnh lệnh vừa ban xuống, tất cả bóng đen lởm chởm như đá giống như châu chấu bay đầy6 trời kia vọt đến chỗ Thánh chủ Thanh Liên.
“To gan.”
Thánh chủ Thanh Liên vung tay, tuốt bảo kiếm Thanh L8iên ra khỏi vỏ.
Một đám cường giả của thánh địa Thanh Liên cũng vội vàng ra tay.
Nhất thời, một khoảng trờ5i phía trên bị kiểm khí khuấy động, đủ loại ánh sáng quy tắc giống như sao trời lấp lóe.
“Ở đây có một tên tiểu quỷ, ha ha...” Trong lúc hỗn loạn, một bóng đen đã phát hiện ra Ngọc Lân.
Ngọc Lân giật nhảy mình.
Nhưng Ngọc Lân và ông có một pháp bảo là khóa bản mệnh để kết nối với nhau.
Khi Ngọc Lân bị cốt mâu xuyên qua, khóa bản mệnh lập tức có cảm ứng.
Ông thu tay lại, nhìn thấy tình cảnh thảm thiết của con trai thì mắt mở to như muốn nứt ra.
“Lân Nhi!” “Ha ha, không cần phải đau lòng.
Toàn bộ Thanh Liên giới sẽ có kết cục như vậy thôi.
Trong khoảnh khắc bị phát hiện, hắn liền giẫm lên thanh liền, hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh, dùng bộ pháp vô cùng quỷ dị muốn chạy trốn.
Hắn ở lại chỉ làm phụ thân vướng víu mà thôi.
Nhưng cuối cùng Ngọc Lân vẫn còn quá nhỏ, mới mười ba tuổi, tu vi chỉ có Thần Đan Cảnh.
Mặc dù bộ pháp rất nhanh nhưng còn chưa chạy được mấy bước, thân hình của hắn đã bị một thanh cốt mâu màu đen xuyên qua, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra.
Thánh chủ Thanh Liên vốn không chú ý đến con trai của mình.
Ngươi cũng sẽ bị giết chết.” Ba gã Đại Vu Vũ tộc cùng nhau vây công.
Nghe xong, tâm tình Thánh chủ Thanh Liên không khỏi chùng xuống.
Ông dứt khoát móc một tấm lệnh bài ra, đó là Thét Lệnh.
Thánh chủ Thanh Liên ý thức được ông hoàn toàn không có sức chống cự với kẻ địch trước mắt.
Biện pháp duy nhất lúc này chỉ có thể là truyền tin tức thánh địa Thanh Liên gặp phải kẻ địch ra ngoài.
Vốn dĩ Thánh chủ Thanh Liên cho rằng ba tên Đại Vu kia sẽ ngăn cản, nhưng không ngờ bọn chúng lại nở nụ cười trào phúng.
Bọn chúng không ngăn cản Thánh chủ Thanh Liên kích hoạt Thét Lệnh.
Trong nháy mắt Thánh chủ Thanh Liên kích hoạt Thét Lệnh, bên tai đã truyền đến mấy âm thanh.
“Hạo Vân giới cầu xin giúp đỡ.
Đám quỷ xâm nhập kia là Vu tộc Thượng cổ.
A...” “Vân Hồ Thiên Tôn, Hỗn Thiên giới đã bị xâm nhập.” “Ta liều mạng với các ngươi.” Hạo Vân giới không phải là Đại Giới của liên minh Nhân Đạo, chỉ là một Đại Giới của Chư Thần Vô Niệm mà thôi.
Hỗn Thiên giới cách Thanh Liên giới không xa.
Vu tộc thượng cổ chuẩn bị cho cuộc phản loạn đã lâu rồi.
Lần này chúng có chuẩn bị mà đến.
Thánh chủ Thanh Liên tuyệt vọng, trường kiếm trong tay không khỏi run rẩy.
Nhưng ông nhanh chóng lộ vẻ kiên quyết.
Nhìn Vu tộc đang chém giết các huynh đệ của mình, ông ném Thét Lệnh đi, lập tức lao lên không chùn bước.
Lúc này, tiếng kêu cứu liên tiếp vang lên trong vũ trụ.
Cùng một thời gian, các thế lực lớn đều bị Vu tộc thượng cổ xâm nhập.
Đại Vụ của Vu tộc thượng cổ tương đương với tu vi Giới Chủ.
Theo quan niệm trước đây, Vu tộc thượng cổ là một tộc không lớn.
Số lượng Đại Vu cũng không quá nhiều.
Nhưng lúc này, hiển nhiên số lượng Đại Vu xuất hiện đã vượt khỏi sức tưởng tượng của các thế lực lớn.
Sau khi tất cả các thế lực bừng tỉnh cũng đã nhanh chóng có phản ứng.
Nhưng bởi vì số lượng Đại Giới bị xâm lấn quá nhiều, cho dù là Đại Giới Chủ và Thiên Tôn cũng khó mà thay đổi được cục diện.
Ngọc Thanh giới nằm ngay bên cạnh Thanh Liên giới cũng bị Vu tộc thượng cổ xâm lấn cùng một lúc.
Đối với thánh địa Thanh Liên mà nói, thực lực của Ngọc Thanh giới mạnh hơn rất nhiều.
Thánh địa Ngọc Thanh có bốn cường giả tu vi Giới Chủ, ba thánh địa thập phẩm.
Nhưng Vu tộc thượng cổ mà bọn họ gặp phải cũng mạnh hơn không kém.
“Đệ tử thánh địa Ngọc Thanh tự động rút lui.” Các nhân vật cấp cao của thánh địa Ngọc Thanh ra lệnh cho mọi người rút lui.
Trên bầu trời không ngừng xuất hiện từng tia chớp màu đen.
Khe nứt to lớn giống như muốn nuốt sạch toàn bộ thánh địa.
Thực lực của Thánh chủ thánh địa Ngọc Thanh cực kỳ mạnh, được xem là đỉnh phong trong số các Giới Chủ, gần với mấy vị Đại Giới Chủ trong liên minh.
Nhưng đối mặt với sự vây công của các Đại Vu, thật sự thì tình cảnh bây giờ của bọn họ quá khó khăn.
“Ngươi đi theo ta.” Dưới sự dẫn dắt của Cửu cung chủ, Ninh Vũ Điệp không ngừng chạy vội đằng sau, bên tai truyền đến tiếng gào thét lẫn kêu cứu, khiến trong lòng nàng không khỏi thấp thỏm, lo âu.
“Tại sao lại như vậy chứ?” Ninh Vũ Điệp hỏi.
“Nguy cơ giáng xuống rồi.” Giọng nói của Cửu cung chủ trở nên lạnh lẽo: “Lẽ ra không nên tới nhanh như vậy.” Chiến trường mộng ảo vừa mới kết thúc, lẽ ra phải cần ít nhất mấy chục năm thì nguy cơ mới giáng xuống, hay thậm chí là mấy trăm năm để giảm xóc.
Bây giờ mới có mười lăm ngày trôi qua thôi mà, sao có thể nhanh đến như vậy chứ? Cửu cung chủ nghĩ mãi mà không thông.
Hơn nữa, nguy cơ của vũ trụ chính là đám Vu tộc thượng cổ kia ư? Y không biết rằng, Vu tộc thượng cổ chỉ là lực lượng mở đường mà thôi, nguy cơ chấn chính không chỉ có bấy nhiêu.
“La Chinh sẽ an toàn chứ?” Lúc này, người Ninh Vũ Điệp nghĩ đến đầu tiên chính là La Chinh.
“Hắn là người giải quyết nguy cơ, sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu.” Khi Cửu cùng chủ đang nói thì có một tia sấm sét màu đen từ trên bầu trời đánh xuống.
Ẩm ầm! Một tiếng vang thật lớn vang lên.
Phía trước xuất hiện một cái hố to, bên trong đa phần là đầu lâu.
Trong những cái đầu lâu to lớn kia có một số quái thạch thân hình lởm chởm leo ra.
“Chết đi!”
Cửu cung chủ đưa tay vỗ một cái, một sức mạnh chấn động kỳ lạ khuếch tán ra ngoài.
Đó là một kỹ xảo quy tắc cao cấp, hai loại sức mạnh không ngừng giao thoa chấn động trong một không gian, có thể tạo thành tổn hại rất kinh khủng.
“Bốp bốp!” Bóng dáng màu đen nhanh chóng nổ tung, nó lập tức biến thành một thứ bột phấn màu đen hay tán loạn trên mặt đất.
Nhưng đám bột phần lại tiếp tục bay múa, hóa thành mấy cái đầu lâu to bằng quả đấm, bắt đầu cắn xé Cửu cung chủ.
Cửu cung chủ lại tung ra một chưởng.
Mặc dù lực chấn động khá lợi hại nhưng vẫn không thể khiến đám đầu lâu nhỏ tổn hại gì.
Đám đầu lâu cùng nhau lao lên, cắn xé trên lưng Cửu cung chủ.
Răng nanh trắng ởn của chúng không ngừng gặm nuốt chân nguyên của Cửu cung chủ.
Đây chính là lực nguyền rủa của Vu tộc thượng cổ.
“Đi!”
Cửu cung chủ không rảnh quan tâm chuyện khác.
Thánh chủ lệnh cho y phải bảo vệ Ninh Vũ Điệp, y nhất định phải đưa nàng đến nơi an toàn.
Hai người không ngừng đi xuyên qua thánh địa, cuối cùng tiến vào một tòa cung điện dưới lòng đất.
Cùng tiến vào với bọn họ là đệ tử nòng cốt của thánh địa Ngọc Thanh.
Cung điện này được xây dựng làm nơi tị nạn của thánh địa Ngọc Thanh, dùng để ứng phó với một số tình trạng đột phát.
Last edited: