Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1330
Chương 1330: Quý liên sinh
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Như vậy Hoa Thiên Mệnh đánh bại Lạc Tích Huyền của Thiên Vị tộc là có ý nghĩa gì? Lại xem bây giờ tất cả các quân cờ trên mặt bàn cờ thiên địa đã lộn xộn, từng quân cờ đều chiếm lấy vị trí của mình.
Cảnh tượng này khiến cho La Chinh rơi vào trầm tư.
Trong vũ trụ không thiếu người đang tính toán bàn cờ này.
Lúc đầu, rồng lớn do quân cờ trắng hình thành có vẻ bền chắc như một tấm sắt, không gì phá nổi.
Nhưng không lâu sau, quân cờ trắng cũng chính là số mệnh cố định lại liên tục đánh qua loa, mới khiến quân cờ đen đại diện cho số mệnh có thể thay đổi có cơ hội đuổi kịp.
Bây giờ tình thể trên bàn cờ là một3mớ hỗn độn.
Cho dù là số mệnh cố định hay là số mệnh có thể thay đổi đều chiếm lấy cứ điểm nhỏ, ngược lại chính vì như vậy khiến thế cục hiện ra vô cùng căng thẳng.
“Thế cục của bàn cờ này tượng trưng cho cục diện hiện nay trong vũ trụ!” “Như những gì ta thấy, ý con rồng lớn kia hướng về chính là Nhân tộc trước kia!” “Rất có khả năng! Cũng chỉ có Nhân tộc hưng thịnh như rồng, thậm chí suýt nữa là thống nhất toàn cục!” Các cường giả đối mặt với cảnh tượng này cũng tính toán theo lý giải của bản thân.
Chiến tranh trong giai đoạn đầu của vũ trụ là xoay quanh các chủng tộc.
Hàng trăm chủng tộc trong vũ trụ đoàn kết đối mặt với2kẻ địch không cùng chủng tộc! Cuộc chiến tranh giữa các chủng tộc duy trì hàng trăm triệu năm.
Cuối cùng là Nhân tộc chiến thắng.
Năm đó, Nhân tộc dựa vào sự lãnh đạo của Vương Đình Thiên Tôn, mở ra “Đỉnh Niên Thịnh Thế” của Nhân Tộc! Nếu như để Nhân tộc tiếp tục duy trì thịnh vượng thì sợ rằng các chủng tộc khác trong vũ trụ căn bản không có cơ hội tồn tại.
Nhưng ba mươi triệu năm sau Đỉnh Niên Thịnh Thế, Nhân tộc lại xảy ra nội loạn!
Thực ra Nhân tộc không phải là một tấm sắt.
Tứ đại gia tộc trở thành thế lực danh tiếng nhất, luôn duy trì địa vị thống trị quân tộc, cũng chính là tương đương với thần quốc.
Bởi vì lần nội loạn này, Vương Đình Thiên3Tôn bị giết, sau đó là sự vùng lên của Nguyên Tội Thiên Tôn, Thần Vực Thiên Tôn, Nhân tộc giống như tấm thép bị tan vỡ, hình thành ba thế lực lớn, cũng chính là Liên minh Nhân đạo, Chư Thần Vô Niệm và thành vực Vạn Phật.
Thể lực này luôn duy trì cho đến ngày nay.
Cũng chính bởi vì sự ảnh hưởng lẫn nhau của ba thể lực lớn mà tốc độ bành trướng của Nhân tộc cũng chậm lại nhiều, ngược lại, Yêu Dạ tộc và Ma tộc lại không ngừng vùng lên.
Bọn họ so sánh con rồng lớn trên bàn cờ thiên địa với Nhân tộc cũng không có gì sai...
Bởi vì lần nội loạn này, Vương Đình Thiên Tôn bị giết, sau đó là sự vùng lên của Nguyên Tội Thiên Tôn,9Thần Vực Thiên Tôn, Nhân tộc giống như tấm thép bị tan vỡ, hình thành ba thế lực lớn, cũng chính là Liên minh Nhân đạo, Chư Thần Vô Niệm và thành vực Vạn Phật.
Thể lực này luôn duy trì cho đến ngày nay.
Cũng chính bởi vì sự ảnh hưởng lẫn nhau của ba thể lực lớn mà tốc độ bành trướng của Nhân tộc cũng chậm lại nhiều, ngược lại, Yêu Dạ tộc và Ma tộc lại không ngừng vùng lên.
Bọn họ so sánh con rồng lớn trên bàn cờ thiên địa với Nhân tộc cũng không có gì sai...
Cạch...
Lại có hai quân cờ được đặt lên bàn cờ thiên địa.
Trận đấu trên bàn cờ thiên địa lại tiếp tục.
Tôn Chính Nghĩa đấu với Thiên Kiều của Dạ tộc! Sau khi chống cự mang tính tượng3trưng, Thiên Kiều của Dạ tộc trực tiếp nhận thua.
Liệt Thiên Hàn đối đầu Thiên Kiều của Ma tộc, Thiên Kiêu của Ma tộc trực tiếp nhận thua...
Cơ Lạc Tuyết đối đầu Thiên Kiều của Liên Minh Nhân đạo, trong vòng ba chiêu liền loại bỏ đối phương.
Từng vòng thi đấu diễn ra, thế cục trên bàn cờ thiên địa càng ngày càng phức tạp.
Các võ giả đứng trên bàn cờ càng ngày càng ít, dần dần bị loại.
Rõ ràng võ giả bị loại không cam tâm, nhưng thực lực có hạn.
Với lại những người bị loại không phải không thu được gì, dù sao cũng có phần thưởng cường hóa từ pho tượng, phần thưởng của vòng đấu đơn đã rất lớn rồi.
Sau vài canh giờ...
La Chinh bị bàn tay ngọc giữ lấy, ẩn quân cờ màu đen dưới chân hắn lên bàn cờ.
Lúc này, La Chinh đối mặt với tình thể bị loại.
Trong trường hợp tranh đấu bình thường thì thắng thua đều sẽ không bị loại nên nhiều người thẳng thắn nhận thua.
Nhưng lúc đối diện với tình thế bị loại thì bất kỳ Thiên Kiêu nào cũng đều vô cùng cẩn thận.
Tình thể bị loại chính là cuộc đấu không chết thì không dừng.
“Cuối cùng cũng có một trận rơi vào tình thế bị loại.
Đối thủ của ta là ai?” La Chinh đứng trên bàn cờ thiên địa ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Một cánh tay ngọc thò ra từ trong mây mù dày đặc và di chuyển về phía quân cờ trắng.
Hiên Viên Thần Phong trông thấy cánh tay di chuyển về phía mình, khóe miệng mỉm cười, trong mắt thầm lộ ra vẻ chờ đợi.
“Đến lượt ta rồi sao?” Trong mắt Hiên Viên Thần Phòng, đối thủ của hắn chỉ có hai, ba người.
Một người là Liệt Thiên Hàn.
Trước đó, Liệt Thiên Hàn và Hiên Viên Thần Phong được phân vào cùng một Đại Giới.
Với lại từng giao đấu một lần, trong lúc vô ý hắn bị Liệt Thiên Hàn hãm hại nên vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Cho nên lúc đó, thứ hạng của Hiên Viên Thần Phong vốn xếp thứ nhất giảm mạnh.
Hắn nhất định phải đòi lại.
Cơ Lạc Tuyết cũng là một đối thủ xứng tầm.
Mặc dù cô gái này chỉ là một Thiên Kiều nhưng nàng tu luyện thần đạo Ngũ Hành nhất niệm lưỡng thân, thực lực không yêu hơn Đạo Tử.
Nếu đối thủ của mình là La Chinh thì cũng không tồi.
Trong mắt hắn, La Chinh chỉ là một võ giả phi thăng có số mệnh cực mạnh mà thôi.
Rõ ràng thực lực bình thường, nhưng bên cạnh lại có cô gái như Khê Ấu Cầm, cũng không biết lấy được thần khí Sát Lục Thánh Thương của Yêu Dạ tộc ở đâu.
Trong lòng hắn có chút mất mát.
Loại bỏ La Chinh là một lựa chọn không tồi.
Nghĩ đến đây, trên mặt hắn lộ ra nụ cười thản nhiên.
Tất nhiên là Sát Lục Kiếm Thương lợi hại, nhưng thương kỹ mà La Chinh thi triển lại vô cùng bình thường, xem ra vũ khí La Chinh thường dùng không phải là trường thương.
Nhưng mà...
Cánh tay ngọc từ trên không giáng xuống lại xuyên thẳng qua Hiên Viên Thần Phong, cuối cùng dừng lại phía sau hắn.
Mà sau lưng Hiên Viên Thần Phong lại là một cô gái Nhân tộc vô cùng thẹn thùng.
Cô gái này và Hiên Viên Thần Phong quen biết đã lâu, đồng thời cũng có quan hệ không tệ với Cơ Lạc Tuyết.
Nàng chính là Thiên Kiều của Quý gia, Quý Liên Sinh.
Nói đến họ Quý, thực ra chính là tách từ họ Cơ ra.
Lúc đầu, Quý gia và Cơ gia chính là một nhà.
Bây giờ Chư Thần Vô Niệm là thể lực mạnh nhất của Nhân tộc.
Trong bốn gia tộc lớn có hai người hai đạo, chính là Hiên Viên Thần Phong và Liệt Thiên Hàn, tiếp theo chính Là Cơ Lạc Tuyết và Quý Liên Sinh.
Mặc dù hai cô gái này chỉ là Thiên Kiêu của hai gia tộc lớn nhưng cho dù là Cơ gia hay Quý gia đều có phương pháp tu luyện thần đạo.
Thực lực của bọn họ đủ để sánh ngang với Đạo Tử.
Lúc thi đấu giữa bốn tộc, Chư Thần Vô Niệm xếp hạng người trẻ tuổi tài giỏi trong bốn gia tộc lớn.
Hiên Viên Thần Phong thứ nhất, Liệt Thiên Hàn thứ hai, Cơ Lạc Tuyết xếp thứ ba...
Lúc đó, Quý Liên Sinh xếp ở vị trí thứ tư, sau Cơ Lạc Tuyết.
“Là ta...” Quý Liên Sinh bĩu môi.
“Không cần lo lắng.
Có lẽ La Chinh có chút bản lĩnh, nhưng hắn không thể là đối thủ của ngươi.” Liệt Thiên Hàn đứng bên cạnh cười lạnh, nói.
Bổn gia tộc lớn của bọn họ giống như huynh đệ ruột thịt, có mối quan hệ không tồi.
Bọn họ cũng rất hiểu tính cách của Quý Liên Sinh.
Mặc dù nàng là cô gái vô cùng hướng nội thẹn thùng, lúc gặp mặt làm việc không có tự tin, nhưng không thể xem thường thực lực của nàng.
“Đúng, chẳng qua là thằng nhóc này dựa vào sự lợi hại của Thánh Thương mà thôi.
Theo ta biết, ngươi vốn không sợ thủ đoạn này.” Hiên Viên Thần Phong cũng mỉm cười.
“Nhưng...” Không đợi Quý Liên Sinh nói xong, cánh tay ngọc đã chụp lấy quân cờ dưới chân nàng, rơi xuống phía trên bàn cờ.
“Ầm!”.
Sau khi quân cờ đập lên bàn cờ, Quý Liên Sinh liền nắm vạt áo, vô cùng bẽn lẽn bước lên bàn cờ.
Đúng lúc này, Chư Thần Vô Niệm, Quý gia...
Tất cả mọi người trong Quý gia đều dồn sự chú ý lên người Quý Liên Sinh.
“Đối thủ của Quý Liên Sinh là La Chinh?” “Vận may không tồi.
Đương nhiên thực lực của La Chinh lợi hại, nhưng chắc chắn không có thực lực chống chọi với Đạo Tử.” “Chắc chắn hắn chưa tiến vào thần đạo, Quý Liên Sinh đã tiến nửa bước vào mộng, chỉ cần thi triển cảnh mộng Phỉ Thúy là La Chinh đã không có chỗ chống cự rồi!” Đến nay, Quý gia chỉ có một mình Quý Liên Sinh đứng trong cuộn tranh, mà trận chiến trước mắt lại là một trận loại bỏ, đương nhiên bọn họ khá quan tâm.
Chỉ là đối thủ vậy mà lại là La Chinh, quả thực khiến họ có chút bất ngờ.
Bất ngờ thì bất ngờ, chứ chắc chắn Quý Liên Sinh có thể ứng phó được.
Nhiều người trong vũ trụ cho rằng La Chinh chắc hẳn có được thực lực của Thiên Kiều.
Mặc dù lúc trước hắn đã nhanh chóng giết chết Nộ Phong của Ma tộc, nhưng lại không phải dựa vào thực lực của bản thân, chỉ là khoe sự lợi hại của binh khí mà thôi.
Nhưng Sát Lục Thánh Thương có lợi hại đến mấy thì cũng không có hiệu quả lớn với Quý Liên Sinh.
Tất cả võ giả của Quý gia đều rất lạc quan.
Nhưng người duy nhất nhíu mày lại là Quý Nam.
Quý Nam không kiên trì qua được giai đoạn loại bỏ thứ hai, lúc này đã rời khỏi chiến trường mộng ảo quay về Quý gia.
Lúc này đương nhiên là hắn cũng đang quan sát trận đấu trên bàn cờ thiên địa.
2 “Hỏng rồi.
Đối thủ của tỷ tỷ lại là La Chinh...” Sợ rằng trong cả Quý gia chỉ có Quý Nam hiểu rõ thực lực của La Chinh nhất, cũng là vì đã từng cùng La Chinh vượt qua đại sảnh Nhân Quả.
Nàng càng hiểu rõ sự thâm sâu không lường được của La Chinh.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cảnh tượng này khiến cho La Chinh rơi vào trầm tư.
Trong vũ trụ không thiếu người đang tính toán bàn cờ này.
Lúc đầu, rồng lớn do quân cờ trắng hình thành có vẻ bền chắc như một tấm sắt, không gì phá nổi.
Nhưng không lâu sau, quân cờ trắng cũng chính là số mệnh cố định lại liên tục đánh qua loa, mới khiến quân cờ đen đại diện cho số mệnh có thể thay đổi có cơ hội đuổi kịp.
Bây giờ tình thể trên bàn cờ là một3mớ hỗn độn.
Cho dù là số mệnh cố định hay là số mệnh có thể thay đổi đều chiếm lấy cứ điểm nhỏ, ngược lại chính vì như vậy khiến thế cục hiện ra vô cùng căng thẳng.
“Thế cục của bàn cờ này tượng trưng cho cục diện hiện nay trong vũ trụ!” “Như những gì ta thấy, ý con rồng lớn kia hướng về chính là Nhân tộc trước kia!” “Rất có khả năng! Cũng chỉ có Nhân tộc hưng thịnh như rồng, thậm chí suýt nữa là thống nhất toàn cục!” Các cường giả đối mặt với cảnh tượng này cũng tính toán theo lý giải của bản thân.
Chiến tranh trong giai đoạn đầu của vũ trụ là xoay quanh các chủng tộc.
Hàng trăm chủng tộc trong vũ trụ đoàn kết đối mặt với2kẻ địch không cùng chủng tộc! Cuộc chiến tranh giữa các chủng tộc duy trì hàng trăm triệu năm.
Cuối cùng là Nhân tộc chiến thắng.
Năm đó, Nhân tộc dựa vào sự lãnh đạo của Vương Đình Thiên Tôn, mở ra “Đỉnh Niên Thịnh Thế” của Nhân Tộc! Nếu như để Nhân tộc tiếp tục duy trì thịnh vượng thì sợ rằng các chủng tộc khác trong vũ trụ căn bản không có cơ hội tồn tại.
Nhưng ba mươi triệu năm sau Đỉnh Niên Thịnh Thế, Nhân tộc lại xảy ra nội loạn!
Thực ra Nhân tộc không phải là một tấm sắt.
Tứ đại gia tộc trở thành thế lực danh tiếng nhất, luôn duy trì địa vị thống trị quân tộc, cũng chính là tương đương với thần quốc.
Bởi vì lần nội loạn này, Vương Đình Thiên3Tôn bị giết, sau đó là sự vùng lên của Nguyên Tội Thiên Tôn, Thần Vực Thiên Tôn, Nhân tộc giống như tấm thép bị tan vỡ, hình thành ba thế lực lớn, cũng chính là Liên minh Nhân đạo, Chư Thần Vô Niệm và thành vực Vạn Phật.
Thể lực này luôn duy trì cho đến ngày nay.
Cũng chính bởi vì sự ảnh hưởng lẫn nhau của ba thể lực lớn mà tốc độ bành trướng của Nhân tộc cũng chậm lại nhiều, ngược lại, Yêu Dạ tộc và Ma tộc lại không ngừng vùng lên.
Bọn họ so sánh con rồng lớn trên bàn cờ thiên địa với Nhân tộc cũng không có gì sai...
Bởi vì lần nội loạn này, Vương Đình Thiên Tôn bị giết, sau đó là sự vùng lên của Nguyên Tội Thiên Tôn,9Thần Vực Thiên Tôn, Nhân tộc giống như tấm thép bị tan vỡ, hình thành ba thế lực lớn, cũng chính là Liên minh Nhân đạo, Chư Thần Vô Niệm và thành vực Vạn Phật.
Thể lực này luôn duy trì cho đến ngày nay.
Cũng chính bởi vì sự ảnh hưởng lẫn nhau của ba thể lực lớn mà tốc độ bành trướng của Nhân tộc cũng chậm lại nhiều, ngược lại, Yêu Dạ tộc và Ma tộc lại không ngừng vùng lên.
Bọn họ so sánh con rồng lớn trên bàn cờ thiên địa với Nhân tộc cũng không có gì sai...
Cạch...
Lại có hai quân cờ được đặt lên bàn cờ thiên địa.
Trận đấu trên bàn cờ thiên địa lại tiếp tục.
Tôn Chính Nghĩa đấu với Thiên Kiều của Dạ tộc! Sau khi chống cự mang tính tượng3trưng, Thiên Kiều của Dạ tộc trực tiếp nhận thua.
Liệt Thiên Hàn đối đầu Thiên Kiều của Ma tộc, Thiên Kiêu của Ma tộc trực tiếp nhận thua...
Cơ Lạc Tuyết đối đầu Thiên Kiều của Liên Minh Nhân đạo, trong vòng ba chiêu liền loại bỏ đối phương.
Từng vòng thi đấu diễn ra, thế cục trên bàn cờ thiên địa càng ngày càng phức tạp.
Các võ giả đứng trên bàn cờ càng ngày càng ít, dần dần bị loại.
Rõ ràng võ giả bị loại không cam tâm, nhưng thực lực có hạn.
Với lại những người bị loại không phải không thu được gì, dù sao cũng có phần thưởng cường hóa từ pho tượng, phần thưởng của vòng đấu đơn đã rất lớn rồi.
Sau vài canh giờ...
La Chinh bị bàn tay ngọc giữ lấy, ẩn quân cờ màu đen dưới chân hắn lên bàn cờ.
Lúc này, La Chinh đối mặt với tình thể bị loại.
Trong trường hợp tranh đấu bình thường thì thắng thua đều sẽ không bị loại nên nhiều người thẳng thắn nhận thua.
Nhưng lúc đối diện với tình thế bị loại thì bất kỳ Thiên Kiêu nào cũng đều vô cùng cẩn thận.
Tình thể bị loại chính là cuộc đấu không chết thì không dừng.
“Cuối cùng cũng có một trận rơi vào tình thế bị loại.
Đối thủ của ta là ai?” La Chinh đứng trên bàn cờ thiên địa ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Một cánh tay ngọc thò ra từ trong mây mù dày đặc và di chuyển về phía quân cờ trắng.
Hiên Viên Thần Phong trông thấy cánh tay di chuyển về phía mình, khóe miệng mỉm cười, trong mắt thầm lộ ra vẻ chờ đợi.
“Đến lượt ta rồi sao?” Trong mắt Hiên Viên Thần Phòng, đối thủ của hắn chỉ có hai, ba người.
Một người là Liệt Thiên Hàn.
Trước đó, Liệt Thiên Hàn và Hiên Viên Thần Phong được phân vào cùng một Đại Giới.
Với lại từng giao đấu một lần, trong lúc vô ý hắn bị Liệt Thiên Hàn hãm hại nên vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Cho nên lúc đó, thứ hạng của Hiên Viên Thần Phong vốn xếp thứ nhất giảm mạnh.
Hắn nhất định phải đòi lại.
Cơ Lạc Tuyết cũng là một đối thủ xứng tầm.
Mặc dù cô gái này chỉ là một Thiên Kiều nhưng nàng tu luyện thần đạo Ngũ Hành nhất niệm lưỡng thân, thực lực không yêu hơn Đạo Tử.
Nếu đối thủ của mình là La Chinh thì cũng không tồi.
Trong mắt hắn, La Chinh chỉ là một võ giả phi thăng có số mệnh cực mạnh mà thôi.
Rõ ràng thực lực bình thường, nhưng bên cạnh lại có cô gái như Khê Ấu Cầm, cũng không biết lấy được thần khí Sát Lục Thánh Thương của Yêu Dạ tộc ở đâu.
Trong lòng hắn có chút mất mát.
Loại bỏ La Chinh là một lựa chọn không tồi.
Nghĩ đến đây, trên mặt hắn lộ ra nụ cười thản nhiên.
Tất nhiên là Sát Lục Kiếm Thương lợi hại, nhưng thương kỹ mà La Chinh thi triển lại vô cùng bình thường, xem ra vũ khí La Chinh thường dùng không phải là trường thương.
Nhưng mà...
Cánh tay ngọc từ trên không giáng xuống lại xuyên thẳng qua Hiên Viên Thần Phong, cuối cùng dừng lại phía sau hắn.
Mà sau lưng Hiên Viên Thần Phong lại là một cô gái Nhân tộc vô cùng thẹn thùng.
Cô gái này và Hiên Viên Thần Phong quen biết đã lâu, đồng thời cũng có quan hệ không tệ với Cơ Lạc Tuyết.
Nàng chính là Thiên Kiều của Quý gia, Quý Liên Sinh.
Nói đến họ Quý, thực ra chính là tách từ họ Cơ ra.
Lúc đầu, Quý gia và Cơ gia chính là một nhà.
Bây giờ Chư Thần Vô Niệm là thể lực mạnh nhất của Nhân tộc.
Trong bốn gia tộc lớn có hai người hai đạo, chính là Hiên Viên Thần Phong và Liệt Thiên Hàn, tiếp theo chính Là Cơ Lạc Tuyết và Quý Liên Sinh.
Mặc dù hai cô gái này chỉ là Thiên Kiêu của hai gia tộc lớn nhưng cho dù là Cơ gia hay Quý gia đều có phương pháp tu luyện thần đạo.
Thực lực của bọn họ đủ để sánh ngang với Đạo Tử.
Lúc thi đấu giữa bốn tộc, Chư Thần Vô Niệm xếp hạng người trẻ tuổi tài giỏi trong bốn gia tộc lớn.
Hiên Viên Thần Phong thứ nhất, Liệt Thiên Hàn thứ hai, Cơ Lạc Tuyết xếp thứ ba...
Lúc đó, Quý Liên Sinh xếp ở vị trí thứ tư, sau Cơ Lạc Tuyết.
“Là ta...” Quý Liên Sinh bĩu môi.
“Không cần lo lắng.
Có lẽ La Chinh có chút bản lĩnh, nhưng hắn không thể là đối thủ của ngươi.” Liệt Thiên Hàn đứng bên cạnh cười lạnh, nói.
Bổn gia tộc lớn của bọn họ giống như huynh đệ ruột thịt, có mối quan hệ không tồi.
Bọn họ cũng rất hiểu tính cách của Quý Liên Sinh.
Mặc dù nàng là cô gái vô cùng hướng nội thẹn thùng, lúc gặp mặt làm việc không có tự tin, nhưng không thể xem thường thực lực của nàng.
“Đúng, chẳng qua là thằng nhóc này dựa vào sự lợi hại của Thánh Thương mà thôi.
Theo ta biết, ngươi vốn không sợ thủ đoạn này.” Hiên Viên Thần Phong cũng mỉm cười.
“Nhưng...” Không đợi Quý Liên Sinh nói xong, cánh tay ngọc đã chụp lấy quân cờ dưới chân nàng, rơi xuống phía trên bàn cờ.
“Ầm!”.
Sau khi quân cờ đập lên bàn cờ, Quý Liên Sinh liền nắm vạt áo, vô cùng bẽn lẽn bước lên bàn cờ.
Đúng lúc này, Chư Thần Vô Niệm, Quý gia...
Tất cả mọi người trong Quý gia đều dồn sự chú ý lên người Quý Liên Sinh.
“Đối thủ của Quý Liên Sinh là La Chinh?” “Vận may không tồi.
Đương nhiên thực lực của La Chinh lợi hại, nhưng chắc chắn không có thực lực chống chọi với Đạo Tử.” “Chắc chắn hắn chưa tiến vào thần đạo, Quý Liên Sinh đã tiến nửa bước vào mộng, chỉ cần thi triển cảnh mộng Phỉ Thúy là La Chinh đã không có chỗ chống cự rồi!” Đến nay, Quý gia chỉ có một mình Quý Liên Sinh đứng trong cuộn tranh, mà trận chiến trước mắt lại là một trận loại bỏ, đương nhiên bọn họ khá quan tâm.
Chỉ là đối thủ vậy mà lại là La Chinh, quả thực khiến họ có chút bất ngờ.
Bất ngờ thì bất ngờ, chứ chắc chắn Quý Liên Sinh có thể ứng phó được.
Nhiều người trong vũ trụ cho rằng La Chinh chắc hẳn có được thực lực của Thiên Kiều.
Mặc dù lúc trước hắn đã nhanh chóng giết chết Nộ Phong của Ma tộc, nhưng lại không phải dựa vào thực lực của bản thân, chỉ là khoe sự lợi hại của binh khí mà thôi.
Nhưng Sát Lục Thánh Thương có lợi hại đến mấy thì cũng không có hiệu quả lớn với Quý Liên Sinh.
Tất cả võ giả của Quý gia đều rất lạc quan.
Nhưng người duy nhất nhíu mày lại là Quý Nam.
Quý Nam không kiên trì qua được giai đoạn loại bỏ thứ hai, lúc này đã rời khỏi chiến trường mộng ảo quay về Quý gia.
Lúc này đương nhiên là hắn cũng đang quan sát trận đấu trên bàn cờ thiên địa.
2 “Hỏng rồi.
Đối thủ của tỷ tỷ lại là La Chinh...” Sợ rằng trong cả Quý gia chỉ có Quý Nam hiểu rõ thực lực của La Chinh nhất, cũng là vì đã từng cùng La Chinh vượt qua đại sảnh Nhân Quả.
Nàng càng hiểu rõ sự thâm sâu không lường được của La Chinh.