Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1324
Chương 1324: Lạc tích huyện
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Vị Thiên Kiều đầu tiên bị loại tên là Quan Tuyền.
Là tộc nhân của Thang Thần tộc.
Thang Thần tộc là một chủng tộc nhỏ không có danh tiếng.
Chủng tộc này còn không bằng cả chủng tộc hạng hai, nhưng lại có thể đào tạo ra được một Thiên Kiêu.
Rất nhiều Thiên Tôn đều đổ dồn ánh mắt của mình vào Thang Thần tộc.
Suy tính từ chủng tộc này thì rất có thể sẽ suy tính ra kết quả.
Căn cứ vào kết quả này, bọn họ có thể sớm bố trí phòng ngự, mưu đồ vượt qua nguy cơ.
Từng quân cờ rơi xuống trên bàn cờ thiên địa, sau đó xếp thành từng hàng.
Trong đó, quân cờ màu trắng đại diện cho số mệnh cố định rất vững vàng, chiếm cứ địa bàn rộng lớn.
Chủng tộc3đó nắm trong tay ba Đại Giới, mà ba Đại Giới này lại nằm ở biên giới vô cùng cằn cỗi.
Cho nên, không có thể lực nào muốn xâm chiếm một chủng tộc như vậy.
“Chẳng lẽ...
nguy cơ của đại thế này sẽ đến từ một chủng tộc nhỏ không có danh tiếng sao?” Trong liên minh Nhân Đạo, Vân Hồ Thiên Tôn nhìn quân cờ đen trắng xen kẽ, miệng thì thầm.
“Một Thang Thần tộc nho nhỏ, chỉ cần mấy thánh địa thập phẩm trong liên minh Nhân đạo chúng ta liên thủ lại là có thể hủy diệt được bọn họ.
Bọn họ có năng lực gây ra nguy cơ sao?” Vân Lạc khó hiểu hỏi.
Vân Hồ Thiên Tôn cười nhạt: “Một chủng tộc nhỏ không đủ gây ra nỗi sợ hãi.
Có lẽ bọn họ không có2năng lực gây ra nguy cơ, nhưng có khả năng nguy cơ sẽ nổ ra từ chỗ bọn họ..” Nguy cơ này sẽ giáng xuống bằng hình thức gì? Cho đến lúc này, không ai biết cả...
Nó có thể lặng lặng xảy đến, giống như ôn dịch diệt thể, thậm chí ngay cả Thiên Tôn cũng không thể chống cự.
Nó cũng có thể là hàng nghìn sao trời tự hủy, cũng có thể là một cuộc chiến do một thế lực lớn có dã tâm phát động.
Suy tính từ chủng tộc này thì rất có thể sẽ suy tính ra kết quả.
Căn cứ vào kết quả này, bọn họ có thể sớm bố trí phòng ngự, mưu đồ vượt qua nguy cơ.
Từng quân cờ rơi xuống trên bàn cờ thiên địa, sau đó xếp thành từng hàng.
Trong đó,3quân cờ màu trắng đại diện cho số mệnh cố định rất vững vàng, chiếm cứ địa bàn rộng lớn.
Quân cờ đen tượng trưng cho số phận có thể thay đổi bị quân cờ trắng đánh đến tan tác.
Khi mọi người càng lúc càng quen thuộc với quy tắc, phương thức tác chiến cũng thay đổi.
Các võ giả đều có đánh giá đại khái về thực lực của mình.
Nếu gặp phải đối thủ mạnh mẽ, lại không muốn sử dụng át chủ bài, người đó sẽ chủ động nhận thua.
Dù sao, trong tình huống này, có nhận thua cũng không bị loại.
Nếu sử dụng át chủ bài quá sớm, đứng trước cuộc chiến sinh tử, chỉ sợ sẽ bị người ta nhắm vào.
Cũng chính vì vậy, từng vòng chiến đấu không ngừng đẩy nhanh tốc độ.
Sau khi hai9bên bị đặt xuống bàn cờ liền nhanh chóng đưa ra suy đoán về thực lực của đối phương, thậm chí thăm dò lẫn nhau một phen, sau đó quyết định bên nào sẽ trực tiếp đầu hàng.
Phương pháp này rõ ràng không nằm trong dự tỉnh ban đầu của bàn cờ thiên địa nhưng cô gái thần bí không ngăn lại.
Nàng vẫn chuyên tâm xem ba trăm Thiên Kiêu như ba trăm quân cờ, không ngừng đánh cờ.
Mỗi khi có quân cờ trắng hoặc đen sắp bị “ăn”, đây chính là thời khắc mấu chốt.
Đương nhiên võ giả hai bên sẽ không dám qua loa cho xong.
Lúc này, nếu thua sẽ lập tức bị loại ngay.
Tất nhiên sẽ dốc toàn lực ứng phó.
Quân cờ trên bàn cờ chết càng lúc càng nhiều, tốc độ bị loại của3võ giả cũng càng lúc càng nhanh hơn.
Bởi vì mỗi khi bị “ăn”, tất nhiên sẽ có một người bị loại.
Trong khoảng thời gian này, La Chinh và Khê Ấu Cầm bị ném vào bàn cờ thiên địa hai lần.
La Chinh vẫn dựa vào Thánh Thương, đối thủ của hắn có một người chủ động nhận thua, người sau là sau khi giao thủ, không chống cự vô vị nữa, lập tức chủ động nhận thua.
Về phần Khê Ấu Cầm, còn chưa có ai có thể phá được kiểm trận Tiểu Tử Hà của nàng.
Mỗi khi nàng thi triển kiểm trận Tiểu Tử Hà, đối thủ cũng sẽ chủ động nhận thua.
Cứ như vậy, ba trăm quân cờ, ba trăm vị Thiên Kiều đã giao đấu với nhau được ba trăm lần.
Đương nhiên, đại đa số trong đó đều giao đấu một cách qua loa, không quá đặc sắc.
Hơn nữa, thậm chí còn có một số võ giả còn chưa tiến vào bàn cờ thiên địa.
Lúc này, quân cờ trắng trên bàn cờ đã tạo thành một con rồng lớn, tình thế cực kỳ kiên cố.
Nhưng mặc dù con rồng lớn rất vững chắc, nhưng chưa sống hoàn toàn, kiếp tranh(*) sẽ xuất hiện trên đầu con rồng lớn và quân cờ đen.
Mà kiếp tranh này có khi chỉ mất ba bốn bước là sẽ xuất hiện.
(*) Kiến tranh: một nước đi trong cờ vây.
Võ giả hiểu thấu thế cuộc đã nhìn ra được tình huống này, sợ rằng sẽ là cuộc tranh đấu giữa hai Đạo Tử.
Dù sao, kiếp tranh sẽ quyết định hướng đi chung của quân cờ trắng và đen.
Nếu quân cờ đen bị đánh bại thêm lần nữa, cục diện vốn đã bất lợi sẽ mất đi cơ hội cứu vãn.
Nếu quân cờ trắng bị đánh bại, như vậy con rồng lớn sẽ bị quân cờ đen giết chết, tình huống sẽ nghịch chuyển.
Những bước về sau là những bước cực kỳ quan trọng.
Cạch...
Hai quân cờ đen trắng rơi xuống đầu con rồng lớn.
Hai vị võ giả ra trận, chém giết, nhận thua.
Cạch cạch!
Lại có thêm hai quân cờ rơi xuống, một lần nữa có hai vị võ giả ra sân.
Một người chính là Liệt Thiên Hàn của Chư Thần Vô Niệm, một người là Thiên Kiều của một tộc nhỏ nào đó.
Vị Thiên Kiều đó chủ động nhận thua, thừa nhận mình không phải là đối thủ của Liệt Thiên Hàn.
Vào thời khắc này, chỉ còn một bước cuối cùng nữa kiếp tranh sẽ xuất hiện.
La Chinh nhìn thấy cục diện trên bàn cờ, ánh mắt lóe lên.
Khi kiếp tranh xuất hiện, hai bước này lại càng quan trọng.
Đây cũng chính là cục diện sinh tử.
Kẻ bại sẽ trực tiếp bị loại vì con rồng lớn đã bị giết.
Như vậy, võ giả được chọn vào trong sẽ là ai? Chiến thuật của cô gái thần bí cũng không cao minh lắm.
Đa số võ giả đều có thể nhìn ra được thể cuộc đó.
Lúc này, tất cả đều nín thở.
Bởi vì bọn họ biết ai được chọn vào bàn cờ thiên địa, người đó sẽ có khả năng bị loại.
Mà trong tình huống này, đối thủ mà người đó gặp tuyệt đối sẽ không yêu.
Vù.
Bàn tay ngọc lại chọn một cô gái tóc tím.
Thiên Vị tộc, Lạc Tích Huyên.
La Chinh không biết người này.
Hắn cũng chưa từng đến Thiên Vị tộc.
Lúc trước, mặc dù lão tộc trưởng sai người dẫn hắn đến đó, nhưng lại chưa thực hiện được.
Có điều trước đây, Lạc Tích Huyền đã từng ra tay hai lần, lần nào đối thủ cũng trực tiếp nhận thua.
Nghe người bên ngoài giới thiệu, La Chinh mới biết được người này chính là Đạo Tử của Thiền Vị tộc.
Có không ít võ giả của Thiên Vị tộc tiến vào ba trăm người đứng đầu, ước chừng khoảng chín người, trong đó có hai Đạo Tử.
Một người là Lạc Tích Huyên, một người là Giang Chính Nghĩa.
Đạo Tử ra trận.
Rất nhiều võ giả tỏ vẻ căng thẳng.
Trận chiến này là trận chiến sinh tử, không ai muốn mình bị loại cả.
Nếu nhận thua, người đó sẽ bị loại ngay lập tức.
Ai lại muốn va chạm quá sớm với Đạo Tử chứ? Cho nên, rất nhiều người đều khẩn cầu trong bụng, cầu rằng đừng là mình ra trận.
Sau khi Đạo Tử của Thiên Vị tộc rơi xuống bàn cờ, bàn tay lại đưa thẳng đến chỗ La Chinh.
Nhìn thấy hướng của bàn tay ngọc, La Chinh hơi cau mày: “Là ta sao?” Những bàn tay kia lại vượt qua đầu của La Chinh, nắm lấy một vị võ giả sau lưng cách La Chinh không xa, Hoa Thiên Mệnh.
“Thì ra là Hoa Thiên Mệnh.” Khê Ấu Cầm nói.
“Thiên Mệnh huynh.” La Chinh lại cau chặt mày hơn.
Đây không phải là một tin tức tốt.
Hắn biết thực lực Hoa Thiên Mệnh đột nhiên tăng mạnh, đã có sự thay đổi về chất.
Mặc dù Đạo Tử kia cũng là võ giả Thần Hải Cảnh, nhưng hoa sen đại thừa của bọn họ đã nở ra toàn bộ.
Nếu không chết, thì cơ hội trở thành thần là tương đối lớn.
Quan trọng hơn, bọn họ đã bắt đầu lĩnh ngộ thần đạo, trình độ lý giải và vận dụng đối với đạo đã ở mức người bình thường không thể so sánh được.
Hoa Thiên Mệnh đối mặt Lạc Tích Huyên, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt của La Chinh, khi quân cờ đen của Hoa Thiên Mệnh chưa được hạ xuống, hắn mỉm cười với La Chinh, vẫn rất tự tin, tràn ngập khí phách.
Mà lúc này...
Bên trong một thánh địa thập phẩm của Chư Thần Vô Niệm truyền đến âm thanh sôi trào.
Hoa Thiên Mệnh phi thẳng đến một thánh địa thập phẩm của Chư Thần Vô Niệm, lập tức trở thành bảo bối của thánh địa này.
Thánh chủ của bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến, võ giả xuất thân từ thánh địa của mình lại có thể đứng ở trong hàng ngũ ba trăm người.
Toàn bộ Chư Thần Vô Niệm đều là thiên hạ của tứ đại gia tộc.
Những thánh địa thập phẩm bọn họ chỉ sống phụ thuộc vào tứ đại gia tộc mà thôi.
Võ giả có tư cách góp mặt trong ba trăm người đều là Thiên Kiêu, Đạo Tử của Hiên Viên gia, Cơ gia, Quý gia, Liệt gia...
Còn nhóm Thiên Kiều của các thánh địa thập phẩm khác đều toàn quân bị diệt.
Nhưng Hoa Thiên Mệnh chính là ngoại lệ duy nhất.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Là tộc nhân của Thang Thần tộc.
Thang Thần tộc là một chủng tộc nhỏ không có danh tiếng.
Chủng tộc này còn không bằng cả chủng tộc hạng hai, nhưng lại có thể đào tạo ra được một Thiên Kiêu.
Rất nhiều Thiên Tôn đều đổ dồn ánh mắt của mình vào Thang Thần tộc.
Suy tính từ chủng tộc này thì rất có thể sẽ suy tính ra kết quả.
Căn cứ vào kết quả này, bọn họ có thể sớm bố trí phòng ngự, mưu đồ vượt qua nguy cơ.
Từng quân cờ rơi xuống trên bàn cờ thiên địa, sau đó xếp thành từng hàng.
Trong đó, quân cờ màu trắng đại diện cho số mệnh cố định rất vững vàng, chiếm cứ địa bàn rộng lớn.
Chủng tộc3đó nắm trong tay ba Đại Giới, mà ba Đại Giới này lại nằm ở biên giới vô cùng cằn cỗi.
Cho nên, không có thể lực nào muốn xâm chiếm một chủng tộc như vậy.
“Chẳng lẽ...
nguy cơ của đại thế này sẽ đến từ một chủng tộc nhỏ không có danh tiếng sao?” Trong liên minh Nhân Đạo, Vân Hồ Thiên Tôn nhìn quân cờ đen trắng xen kẽ, miệng thì thầm.
“Một Thang Thần tộc nho nhỏ, chỉ cần mấy thánh địa thập phẩm trong liên minh Nhân đạo chúng ta liên thủ lại là có thể hủy diệt được bọn họ.
Bọn họ có năng lực gây ra nguy cơ sao?” Vân Lạc khó hiểu hỏi.
Vân Hồ Thiên Tôn cười nhạt: “Một chủng tộc nhỏ không đủ gây ra nỗi sợ hãi.
Có lẽ bọn họ không có2năng lực gây ra nguy cơ, nhưng có khả năng nguy cơ sẽ nổ ra từ chỗ bọn họ..” Nguy cơ này sẽ giáng xuống bằng hình thức gì? Cho đến lúc này, không ai biết cả...
Nó có thể lặng lặng xảy đến, giống như ôn dịch diệt thể, thậm chí ngay cả Thiên Tôn cũng không thể chống cự.
Nó cũng có thể là hàng nghìn sao trời tự hủy, cũng có thể là một cuộc chiến do một thế lực lớn có dã tâm phát động.
Suy tính từ chủng tộc này thì rất có thể sẽ suy tính ra kết quả.
Căn cứ vào kết quả này, bọn họ có thể sớm bố trí phòng ngự, mưu đồ vượt qua nguy cơ.
Từng quân cờ rơi xuống trên bàn cờ thiên địa, sau đó xếp thành từng hàng.
Trong đó,3quân cờ màu trắng đại diện cho số mệnh cố định rất vững vàng, chiếm cứ địa bàn rộng lớn.
Quân cờ đen tượng trưng cho số phận có thể thay đổi bị quân cờ trắng đánh đến tan tác.
Khi mọi người càng lúc càng quen thuộc với quy tắc, phương thức tác chiến cũng thay đổi.
Các võ giả đều có đánh giá đại khái về thực lực của mình.
Nếu gặp phải đối thủ mạnh mẽ, lại không muốn sử dụng át chủ bài, người đó sẽ chủ động nhận thua.
Dù sao, trong tình huống này, có nhận thua cũng không bị loại.
Nếu sử dụng át chủ bài quá sớm, đứng trước cuộc chiến sinh tử, chỉ sợ sẽ bị người ta nhắm vào.
Cũng chính vì vậy, từng vòng chiến đấu không ngừng đẩy nhanh tốc độ.
Sau khi hai9bên bị đặt xuống bàn cờ liền nhanh chóng đưa ra suy đoán về thực lực của đối phương, thậm chí thăm dò lẫn nhau một phen, sau đó quyết định bên nào sẽ trực tiếp đầu hàng.
Phương pháp này rõ ràng không nằm trong dự tỉnh ban đầu của bàn cờ thiên địa nhưng cô gái thần bí không ngăn lại.
Nàng vẫn chuyên tâm xem ba trăm Thiên Kiêu như ba trăm quân cờ, không ngừng đánh cờ.
Mỗi khi có quân cờ trắng hoặc đen sắp bị “ăn”, đây chính là thời khắc mấu chốt.
Đương nhiên võ giả hai bên sẽ không dám qua loa cho xong.
Lúc này, nếu thua sẽ lập tức bị loại ngay.
Tất nhiên sẽ dốc toàn lực ứng phó.
Quân cờ trên bàn cờ chết càng lúc càng nhiều, tốc độ bị loại của3võ giả cũng càng lúc càng nhanh hơn.
Bởi vì mỗi khi bị “ăn”, tất nhiên sẽ có một người bị loại.
Trong khoảng thời gian này, La Chinh và Khê Ấu Cầm bị ném vào bàn cờ thiên địa hai lần.
La Chinh vẫn dựa vào Thánh Thương, đối thủ của hắn có một người chủ động nhận thua, người sau là sau khi giao thủ, không chống cự vô vị nữa, lập tức chủ động nhận thua.
Về phần Khê Ấu Cầm, còn chưa có ai có thể phá được kiểm trận Tiểu Tử Hà của nàng.
Mỗi khi nàng thi triển kiểm trận Tiểu Tử Hà, đối thủ cũng sẽ chủ động nhận thua.
Cứ như vậy, ba trăm quân cờ, ba trăm vị Thiên Kiều đã giao đấu với nhau được ba trăm lần.
Đương nhiên, đại đa số trong đó đều giao đấu một cách qua loa, không quá đặc sắc.
Hơn nữa, thậm chí còn có một số võ giả còn chưa tiến vào bàn cờ thiên địa.
Lúc này, quân cờ trắng trên bàn cờ đã tạo thành một con rồng lớn, tình thế cực kỳ kiên cố.
Nhưng mặc dù con rồng lớn rất vững chắc, nhưng chưa sống hoàn toàn, kiếp tranh(*) sẽ xuất hiện trên đầu con rồng lớn và quân cờ đen.
Mà kiếp tranh này có khi chỉ mất ba bốn bước là sẽ xuất hiện.
(*) Kiến tranh: một nước đi trong cờ vây.
Võ giả hiểu thấu thế cuộc đã nhìn ra được tình huống này, sợ rằng sẽ là cuộc tranh đấu giữa hai Đạo Tử.
Dù sao, kiếp tranh sẽ quyết định hướng đi chung của quân cờ trắng và đen.
Nếu quân cờ đen bị đánh bại thêm lần nữa, cục diện vốn đã bất lợi sẽ mất đi cơ hội cứu vãn.
Nếu quân cờ trắng bị đánh bại, như vậy con rồng lớn sẽ bị quân cờ đen giết chết, tình huống sẽ nghịch chuyển.
Những bước về sau là những bước cực kỳ quan trọng.
Cạch...
Hai quân cờ đen trắng rơi xuống đầu con rồng lớn.
Hai vị võ giả ra trận, chém giết, nhận thua.
Cạch cạch!
Lại có thêm hai quân cờ rơi xuống, một lần nữa có hai vị võ giả ra sân.
Một người chính là Liệt Thiên Hàn của Chư Thần Vô Niệm, một người là Thiên Kiều của một tộc nhỏ nào đó.
Vị Thiên Kiều đó chủ động nhận thua, thừa nhận mình không phải là đối thủ của Liệt Thiên Hàn.
Vào thời khắc này, chỉ còn một bước cuối cùng nữa kiếp tranh sẽ xuất hiện.
La Chinh nhìn thấy cục diện trên bàn cờ, ánh mắt lóe lên.
Khi kiếp tranh xuất hiện, hai bước này lại càng quan trọng.
Đây cũng chính là cục diện sinh tử.
Kẻ bại sẽ trực tiếp bị loại vì con rồng lớn đã bị giết.
Như vậy, võ giả được chọn vào trong sẽ là ai? Chiến thuật của cô gái thần bí cũng không cao minh lắm.
Đa số võ giả đều có thể nhìn ra được thể cuộc đó.
Lúc này, tất cả đều nín thở.
Bởi vì bọn họ biết ai được chọn vào bàn cờ thiên địa, người đó sẽ có khả năng bị loại.
Mà trong tình huống này, đối thủ mà người đó gặp tuyệt đối sẽ không yêu.
Vù.
Bàn tay ngọc lại chọn một cô gái tóc tím.
Thiên Vị tộc, Lạc Tích Huyên.
La Chinh không biết người này.
Hắn cũng chưa từng đến Thiên Vị tộc.
Lúc trước, mặc dù lão tộc trưởng sai người dẫn hắn đến đó, nhưng lại chưa thực hiện được.
Có điều trước đây, Lạc Tích Huyền đã từng ra tay hai lần, lần nào đối thủ cũng trực tiếp nhận thua.
Nghe người bên ngoài giới thiệu, La Chinh mới biết được người này chính là Đạo Tử của Thiền Vị tộc.
Có không ít võ giả của Thiên Vị tộc tiến vào ba trăm người đứng đầu, ước chừng khoảng chín người, trong đó có hai Đạo Tử.
Một người là Lạc Tích Huyên, một người là Giang Chính Nghĩa.
Đạo Tử ra trận.
Rất nhiều võ giả tỏ vẻ căng thẳng.
Trận chiến này là trận chiến sinh tử, không ai muốn mình bị loại cả.
Nếu nhận thua, người đó sẽ bị loại ngay lập tức.
Ai lại muốn va chạm quá sớm với Đạo Tử chứ? Cho nên, rất nhiều người đều khẩn cầu trong bụng, cầu rằng đừng là mình ra trận.
Sau khi Đạo Tử của Thiên Vị tộc rơi xuống bàn cờ, bàn tay lại đưa thẳng đến chỗ La Chinh.
Nhìn thấy hướng của bàn tay ngọc, La Chinh hơi cau mày: “Là ta sao?” Những bàn tay kia lại vượt qua đầu của La Chinh, nắm lấy một vị võ giả sau lưng cách La Chinh không xa, Hoa Thiên Mệnh.
“Thì ra là Hoa Thiên Mệnh.” Khê Ấu Cầm nói.
“Thiên Mệnh huynh.” La Chinh lại cau chặt mày hơn.
Đây không phải là một tin tức tốt.
Hắn biết thực lực Hoa Thiên Mệnh đột nhiên tăng mạnh, đã có sự thay đổi về chất.
Mặc dù Đạo Tử kia cũng là võ giả Thần Hải Cảnh, nhưng hoa sen đại thừa của bọn họ đã nở ra toàn bộ.
Nếu không chết, thì cơ hội trở thành thần là tương đối lớn.
Quan trọng hơn, bọn họ đã bắt đầu lĩnh ngộ thần đạo, trình độ lý giải và vận dụng đối với đạo đã ở mức người bình thường không thể so sánh được.
Hoa Thiên Mệnh đối mặt Lạc Tích Huyên, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt của La Chinh, khi quân cờ đen của Hoa Thiên Mệnh chưa được hạ xuống, hắn mỉm cười với La Chinh, vẫn rất tự tin, tràn ngập khí phách.
Mà lúc này...
Bên trong một thánh địa thập phẩm của Chư Thần Vô Niệm truyền đến âm thanh sôi trào.
Hoa Thiên Mệnh phi thẳng đến một thánh địa thập phẩm của Chư Thần Vô Niệm, lập tức trở thành bảo bối của thánh địa này.
Thánh chủ của bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến, võ giả xuất thân từ thánh địa của mình lại có thể đứng ở trong hàng ngũ ba trăm người.
Toàn bộ Chư Thần Vô Niệm đều là thiên hạ của tứ đại gia tộc.
Những thánh địa thập phẩm bọn họ chỉ sống phụ thuộc vào tứ đại gia tộc mà thôi.
Võ giả có tư cách góp mặt trong ba trăm người đều là Thiên Kiêu, Đạo Tử của Hiên Viên gia, Cơ gia, Quý gia, Liệt gia...
Còn nhóm Thiên Kiều của các thánh địa thập phẩm khác đều toàn quân bị diệt.
Nhưng Hoa Thiên Mệnh chính là ngoại lệ duy nhất.