Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1317
Chương 1317: Nhận thua
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Kiếm trận Muôn Tía Nghìn Hồng này quả thực lợi hại, những cô gái có Âm Thể Tử Cực đều có thể tu luyện.
Song, ngoại trừ kiếm trận thông dụng này ra thì trong Tử Cực giới còn có ba kiểm trận tuyệt sát! Một trong số đó chính là kiểm trận Tiểu Tử Hà, chỉ có Âm Thể Tử Cực tam phẩm mới có thể tu luyện.
Trong Tử Cực giới có bốn nghìn hai trăm người có thể tu luyện kiểm trận này.
Thứ hai trong số đó là kiểm trận Lưỡng Nghi Lạc, chỉ Âm Thể Tử Cực nhị phẩm mới có thể tu luyện.
Từ nhỏ nàng đã rất kháng cự với đao đao kiếm kiếm gì đó.
Mặc dù xuất thân từ thể gia võ3đạo, nhưng nàng lại có hứng thú với thêu thùa may vá, nấu ăn.
Vừa rồi, nàng không tỉnh táo, cũng rất bị động.
Nhưng khi bị Vưu Địch kia ép lui, nàng đã suy nghĩ cẩn thận.
Nếu nàng bị đánh bại, sợ rằng sẽ bị loại khỏi vòng đấu.
Khi đó không chỉ có sư phụ nàng thất vọng, mà e rằng nàng cũng không thể ở lại đây cùng La Chinh nữa...
Thật ra thì trong trận so đấu này, cho dù bị đánh bại một lần cũng sẽ không bị loại, nhưng bản thân Khê Ấu Cầm không hề biết chuyện này.
Khi dòng sông ngân hà màu tím kia lan ra, ánh mắt của rất nhiều Thiên Kiều trên quân cờ đột nhiên sáng ngời...
“Lúc này mới ra2dáng chứ...” Một vị Thiên Kiêu ngồi ngay ngắn ở trên quân cờ nhìn dòng sông màu tím kia, thản nhiên nói.
Lúc trước, Khê Ấu Cầm liên tiếp trốn tránh, giống như không có bất kỳ ý chí chiến đấu nào.
Trong Tử Cực giới có hơn tám mươi người có thể tu luyện kiếm trận này.
Thứ ba trong số đó là kiếm trận Lục Thần, chính là truyền thừa của vị thần kia.
Đến tận bây giờ, người có tư cách được truyền lại kiếm trận này, chỉ có một mình Khê Ấu Cầm.
Trong cả Tử Cực giới chỉ có một mình Khê Ấu Cầm có thể tu luyện, cũng chỉ có một mình nàng tu luyện thành công! Từ khi Khê Ấu Cầm tiến vào chiến trường3mộng ảo tới nay, nàng chưa hề dùng qua ba loại kiềm trận cực kỳ lợi hại này! Lúc trước để ngăn địch, nàng đều dùng kiếm trận Muôn Tía Nghìn Hồng...
Khê Ấu Cầm không phải là người thích tranh giành.
Thật ra thì trong trận so đấu này, cho dù bị đánh bại một lần cũng sẽ không bị loại, nhưng bản thân Khê Ấu Cầm không hề biết chuyện này.
Khi dòng sông ngân hà màu tím kia lan ra, ánh mắt của rất nhiều Thiên Kiều trên quân cờ đột nhiên sáng ngời...
“Lúc này mới ra dáng chứ...” Một vị Thiên Kiêu ngồi ngay ngắn ở trên quân cờ nhìn dòng sông màu tím kia, thản nhiên nói.
Lúc trước, Khê Ấu Cầm liên tiếp trốn tránh, giống9như không có bất kỳ ý chí chiến đấu nào.
Ba trăm người này đều là người rất có lai lịch, với thực lực mà Khê Ấu Cầm thể hiện ra, căn bản là không xứng đứng chung một chỗ với bọn ho!
Chỉ là bọn họ không biết rằng, Khê u căn bản Cầm cũng không muốn đứng chung một chỗ với bọn họ.
Kiểm trận Tiểu Tử Hà đột nhiên mở ra, bảy thanh phi kiểm liền ẩn vào trong dòng sông màu tím kia.
Tay Khê Ấu Cầm bày ra một động tác huyền diệu.
Sau đó, dòng ngân hà màu tím bèn cuồn cuộn đổ thẳng từ trên không trung xuống.
Đó là một thác nước hùng vĩ, nhưng thác nước này không phải do dòng nước tạo thành, mà3là từ từng bóng kiếm màu tím! Dưới sự chỉ dẫn của Khê Ấu Cầm, dòng thác màu tím kia ở đổ xuống trước người nàng, theo mười ngón tay nàng liên tục bắn ra, tất cả bóng kiếm màu tím liền lao thẳng về phía Vưu Địch! Vốn dĩ Vưu Địch định nhanh chóng chấm dứt trận chiến này...
Khiêu chiến với một cô gái Nhân tộc yếu đuối như vậy, đối với hắn gần như không hề có cảm giác thành tựu.
Nhưng đối mặt với một dòng sông tím bỗng nhiên xuất hiện, đồng tử của hắn đột nhiên mở to, cảm giác nguy cơ chạy thẳng vào tim hắn! Hắn cực kỳ chú ý, không có chút do dự vung nhẹ cây giáo màu đen trong tay lên, hai cái đồ đằng ở sau lưng đột nhiên bay ra, trôi lơ lửng trên không trung rồi từ từ xoay vòng! Nhân danh tổ tiên, xin hãy ban phước cho ta!” Hai cái đổ đằng ở trên không trung đột nhiên lóe ra vô số đốm sáng! Những đốm sáng này là linh hồn của vô số tổ tiên Sa Da tộc.
Những linh hồn này chính là sự tích lũy của nhiều thế hệ Sa Da tộc.
Sau khi những đốm sáng kia bay ra, bóng người của Vưu Địch cũng tỏa ra từng luồng ánh sáng dữ dội.
Khí thế của cây giáo màu đen hắn cầm trong tay cũng đã xảy ra biến hóa vi diệu khi được ban cho của sức mạnh từ tổ tiên! Vào giờ phút này, Vưu Địch đã không còn là Vưu Địch, mà là tập hợp của vô số tổ tiên trong Sa Da tộc hắn! Lúc này, thân thể và sức mạnh của Vưu Địch, đều đã được cường hóa tới cực hạn, có thể sánh ngang với võ giả Ma tộc! “Kiếm trận nhỏ này, ta có thể phá vỡ nó!” Vưu Địch bước ra một bước, không né không tránh, tiến về phía kiếm trận Tiểu Tử Hà ở trước mặt! Con sông được tạo thành từ từng bóng kiếm màu tím, cuộn lên từng đợt lại từng đợt sóng, lao thẳng tới chỗ Vưu Địch.
Vưu Địch giống như một hòn đá ngầm trong con sông, không mảy may sợ hãi chút nào.
Những bóng kiếm màu tím sắc bén kia va chạm vào người hắn, lại vỡ ra trong nháy mắt...
Trong lần lao lên này, Vưu Địch lại rảo bước tiến về phía Khê Ấu Cầm lần nữa! “Sức mạnh từ tổ tiên của Vưu Địch, đã có thể cảm ngộ đến thiên hồn tổ tiên!” “Trước khi hắn tiến vào chiến trường mộng ảo, vẫn khó có thể cảm ngộ, không ngờ rèn luyện một phen ở chiến trường mộng ảo, lại làm cho hắn tiến thêm một bậc!” “Kiểm trận của cô gái Nhân tộc kia thật là huyền diệu, nhưng so với Vưu Địch nhà chúng ta, vẫn còn kém xa, ha ha...” Nhưng mà...
Vẻ mặt Khê Ấu Cầm lúc này lại trở nên khác lạ.
“Sư phụ đã nói qua với ta, kiểm trận Tiểu Tử Hà căn bản không thể dùng sức mạnh thô bạo để phá vỡ...” “Kiếm trận Tiểu Tử Hà không phải là kiếm trận biến hóa.
Trong kiểm trận bình thường thường có hai mươi bảy hoặc tám mươi mốt loại biến hóa, thậm chí có thể có nhiều hơn một nghìn loại biến hóa, nhưng kiếm trận Tiểu Tử Hà chỉ có ba loại.
Cũng chính bởi vì ít biến hóa, nên cũng không có mấy sơ hở.”
“Người này, lại cứ xông lên như vậy...” Khê Ấu Cầm bĩu môi, dùng ý nghĩ ra lệnh, ngón tay đột nhiên vung lên! Đổi trận...
Ba loại biến hóa của kiểm trận Tiểu Tử Hà.
Một là “xung trận”, đó là lấy bóng kiếm màu tím đánh sâu vào.
Đây cũng là cách thức mở đầu của kiểm trận, ngoại trừ uy lực của bản thân kiểm trận Tiểu Tử Hà hơi lớn ra, xung trận này cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Nhưng bắt đầu biến hóa thứ hai, tức khắc sát khí liền nổi lên! “Bao vây!”
Vù vù vù...
Vốn dĩ dòng sông màu tím đang dâng trào về phía trước, vào thời khắc này lại thay đổi phương hướng! Nó tạo thành một xoáy nước, không ngừng xoay tròn vòng quanh Vưu Địch! Sau khi Khê Ấu Cầm đổi trận, Vưu Địch liền cảm thấy không ổn! Sau khi được bạn thêm sức mạnh từ tổ tiên, trong lòng hắn cũng sinh ra biển hóa dữ dội.
Lúc này, hắn nên bất khả chiến bại, mà dòng sông màu tím lại lập tức biến thành xoáy nước, vây chặt hắn ở trong đó.
“Ta không tin không phá được kiểm trận này!” Vưu Địch lại gào thét một tiếng nữa, tốc độ xoay tròn của hai cái đồ đằng lơ lửng giữa không trung càng lúc càng nhanh, ánh sáng trên người hắn cũng càng lúc càng đậm! Nhưng sau khi Vưu Địch rơi vào dòng sông màu tím, liền phát hiện kiểm trận này vừa có cứng vừa có mềm.
Hắn căn bản không thể nào thoát ra được, lại dễ dàng bị Khê Ấu Cầm vây chết ở trong đó.
Rất nhiều Thiên Kiêu thấy cảnh này, trong ánh mắt khi nhìn về phía Khê Ấu Cầm và kiếm trận của nàng đã có chút kiêng dè.
Ở trong mắt bọn họ, tuy Vưu Địch của Sa Da tộc là Thiên Kiêu, nhưng tuyệt đối không được tính là Thiên Kiều quá lợi hại...
Nhưng Khê Ấu Cầm lại dễ dàng vây được hắn, từ đó có thể thấy uy lực của bản thân kiếm trận này không hề tầm thường.
“Ngươi...
có thể nhận thua.” Khê Ấu Cầm đứng ở ngoài kiểm trận, nhẹ giọng nói với Vưu Địch ở bên trong.
Việc đánh bại người trước mặt này, đối với Khê Ấu Cầm chẳng hề khó, nhưng nàng lại chẳng vui mừng chút nào, việc này đối với nàng căn bản không có ý nghĩa.
“Ta không thua!” Đối với Vưu Dịch, đây là kết quả mà hắn không thể chấp nhận.
Bởi vì tôn sùng thờ phụng tổ tiên, võ giả Sa Da tộc rất để ý đến vinh dự của mình! Dù sao ở trong lòng bọn họ, tổ tiên của mình luôn ở bên cạnh mình...
Khê Ấu Cầm chớp mắt một cái, ngón tay lại lần nữa bày ra một kiểm quyết huyền diệu, bất đắc dĩ nói: “Vậy lại đổi trận đi.” Kiểm trận Tiểu Tử Hà đổi trận lần thứ ba, từ trong dòng sông màu tím kia liền tuôn ra một luồng sát khí lạnh lẽo!
Bảy thanh phi kiểm đột nhiên lại xuất hiện, hóa thành một cái bóng kiểm khổng lồ, chém về phía đầu của Vưu Địch...
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Song, ngoại trừ kiếm trận thông dụng này ra thì trong Tử Cực giới còn có ba kiểm trận tuyệt sát! Một trong số đó chính là kiểm trận Tiểu Tử Hà, chỉ có Âm Thể Tử Cực tam phẩm mới có thể tu luyện.
Trong Tử Cực giới có bốn nghìn hai trăm người có thể tu luyện kiểm trận này.
Thứ hai trong số đó là kiểm trận Lưỡng Nghi Lạc, chỉ Âm Thể Tử Cực nhị phẩm mới có thể tu luyện.
Từ nhỏ nàng đã rất kháng cự với đao đao kiếm kiếm gì đó.
Mặc dù xuất thân từ thể gia võ3đạo, nhưng nàng lại có hứng thú với thêu thùa may vá, nấu ăn.
Vừa rồi, nàng không tỉnh táo, cũng rất bị động.
Nhưng khi bị Vưu Địch kia ép lui, nàng đã suy nghĩ cẩn thận.
Nếu nàng bị đánh bại, sợ rằng sẽ bị loại khỏi vòng đấu.
Khi đó không chỉ có sư phụ nàng thất vọng, mà e rằng nàng cũng không thể ở lại đây cùng La Chinh nữa...
Thật ra thì trong trận so đấu này, cho dù bị đánh bại một lần cũng sẽ không bị loại, nhưng bản thân Khê Ấu Cầm không hề biết chuyện này.
Khi dòng sông ngân hà màu tím kia lan ra, ánh mắt của rất nhiều Thiên Kiều trên quân cờ đột nhiên sáng ngời...
“Lúc này mới ra2dáng chứ...” Một vị Thiên Kiêu ngồi ngay ngắn ở trên quân cờ nhìn dòng sông màu tím kia, thản nhiên nói.
Lúc trước, Khê Ấu Cầm liên tiếp trốn tránh, giống như không có bất kỳ ý chí chiến đấu nào.
Trong Tử Cực giới có hơn tám mươi người có thể tu luyện kiếm trận này.
Thứ ba trong số đó là kiếm trận Lục Thần, chính là truyền thừa của vị thần kia.
Đến tận bây giờ, người có tư cách được truyền lại kiếm trận này, chỉ có một mình Khê Ấu Cầm.
Trong cả Tử Cực giới chỉ có một mình Khê Ấu Cầm có thể tu luyện, cũng chỉ có một mình nàng tu luyện thành công! Từ khi Khê Ấu Cầm tiến vào chiến trường3mộng ảo tới nay, nàng chưa hề dùng qua ba loại kiềm trận cực kỳ lợi hại này! Lúc trước để ngăn địch, nàng đều dùng kiếm trận Muôn Tía Nghìn Hồng...
Khê Ấu Cầm không phải là người thích tranh giành.
Thật ra thì trong trận so đấu này, cho dù bị đánh bại một lần cũng sẽ không bị loại, nhưng bản thân Khê Ấu Cầm không hề biết chuyện này.
Khi dòng sông ngân hà màu tím kia lan ra, ánh mắt của rất nhiều Thiên Kiều trên quân cờ đột nhiên sáng ngời...
“Lúc này mới ra dáng chứ...” Một vị Thiên Kiêu ngồi ngay ngắn ở trên quân cờ nhìn dòng sông màu tím kia, thản nhiên nói.
Lúc trước, Khê Ấu Cầm liên tiếp trốn tránh, giống9như không có bất kỳ ý chí chiến đấu nào.
Ba trăm người này đều là người rất có lai lịch, với thực lực mà Khê Ấu Cầm thể hiện ra, căn bản là không xứng đứng chung một chỗ với bọn ho!
Chỉ là bọn họ không biết rằng, Khê u căn bản Cầm cũng không muốn đứng chung một chỗ với bọn họ.
Kiểm trận Tiểu Tử Hà đột nhiên mở ra, bảy thanh phi kiểm liền ẩn vào trong dòng sông màu tím kia.
Tay Khê Ấu Cầm bày ra một động tác huyền diệu.
Sau đó, dòng ngân hà màu tím bèn cuồn cuộn đổ thẳng từ trên không trung xuống.
Đó là một thác nước hùng vĩ, nhưng thác nước này không phải do dòng nước tạo thành, mà3là từ từng bóng kiếm màu tím! Dưới sự chỉ dẫn của Khê Ấu Cầm, dòng thác màu tím kia ở đổ xuống trước người nàng, theo mười ngón tay nàng liên tục bắn ra, tất cả bóng kiếm màu tím liền lao thẳng về phía Vưu Địch! Vốn dĩ Vưu Địch định nhanh chóng chấm dứt trận chiến này...
Khiêu chiến với một cô gái Nhân tộc yếu đuối như vậy, đối với hắn gần như không hề có cảm giác thành tựu.
Nhưng đối mặt với một dòng sông tím bỗng nhiên xuất hiện, đồng tử của hắn đột nhiên mở to, cảm giác nguy cơ chạy thẳng vào tim hắn! Hắn cực kỳ chú ý, không có chút do dự vung nhẹ cây giáo màu đen trong tay lên, hai cái đồ đằng ở sau lưng đột nhiên bay ra, trôi lơ lửng trên không trung rồi từ từ xoay vòng! Nhân danh tổ tiên, xin hãy ban phước cho ta!” Hai cái đổ đằng ở trên không trung đột nhiên lóe ra vô số đốm sáng! Những đốm sáng này là linh hồn của vô số tổ tiên Sa Da tộc.
Những linh hồn này chính là sự tích lũy của nhiều thế hệ Sa Da tộc.
Sau khi những đốm sáng kia bay ra, bóng người của Vưu Địch cũng tỏa ra từng luồng ánh sáng dữ dội.
Khí thế của cây giáo màu đen hắn cầm trong tay cũng đã xảy ra biến hóa vi diệu khi được ban cho của sức mạnh từ tổ tiên! Vào giờ phút này, Vưu Địch đã không còn là Vưu Địch, mà là tập hợp của vô số tổ tiên trong Sa Da tộc hắn! Lúc này, thân thể và sức mạnh của Vưu Địch, đều đã được cường hóa tới cực hạn, có thể sánh ngang với võ giả Ma tộc! “Kiếm trận nhỏ này, ta có thể phá vỡ nó!” Vưu Địch bước ra một bước, không né không tránh, tiến về phía kiếm trận Tiểu Tử Hà ở trước mặt! Con sông được tạo thành từ từng bóng kiếm màu tím, cuộn lên từng đợt lại từng đợt sóng, lao thẳng tới chỗ Vưu Địch.
Vưu Địch giống như một hòn đá ngầm trong con sông, không mảy may sợ hãi chút nào.
Những bóng kiếm màu tím sắc bén kia va chạm vào người hắn, lại vỡ ra trong nháy mắt...
Trong lần lao lên này, Vưu Địch lại rảo bước tiến về phía Khê Ấu Cầm lần nữa! “Sức mạnh từ tổ tiên của Vưu Địch, đã có thể cảm ngộ đến thiên hồn tổ tiên!” “Trước khi hắn tiến vào chiến trường mộng ảo, vẫn khó có thể cảm ngộ, không ngờ rèn luyện một phen ở chiến trường mộng ảo, lại làm cho hắn tiến thêm một bậc!” “Kiểm trận của cô gái Nhân tộc kia thật là huyền diệu, nhưng so với Vưu Địch nhà chúng ta, vẫn còn kém xa, ha ha...” Nhưng mà...
Vẻ mặt Khê Ấu Cầm lúc này lại trở nên khác lạ.
“Sư phụ đã nói qua với ta, kiểm trận Tiểu Tử Hà căn bản không thể dùng sức mạnh thô bạo để phá vỡ...” “Kiếm trận Tiểu Tử Hà không phải là kiếm trận biến hóa.
Trong kiểm trận bình thường thường có hai mươi bảy hoặc tám mươi mốt loại biến hóa, thậm chí có thể có nhiều hơn một nghìn loại biến hóa, nhưng kiếm trận Tiểu Tử Hà chỉ có ba loại.
Cũng chính bởi vì ít biến hóa, nên cũng không có mấy sơ hở.”
“Người này, lại cứ xông lên như vậy...” Khê Ấu Cầm bĩu môi, dùng ý nghĩ ra lệnh, ngón tay đột nhiên vung lên! Đổi trận...
Ba loại biến hóa của kiểm trận Tiểu Tử Hà.
Một là “xung trận”, đó là lấy bóng kiếm màu tím đánh sâu vào.
Đây cũng là cách thức mở đầu của kiểm trận, ngoại trừ uy lực của bản thân kiểm trận Tiểu Tử Hà hơi lớn ra, xung trận này cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Nhưng bắt đầu biến hóa thứ hai, tức khắc sát khí liền nổi lên! “Bao vây!”
Vù vù vù...
Vốn dĩ dòng sông màu tím đang dâng trào về phía trước, vào thời khắc này lại thay đổi phương hướng! Nó tạo thành một xoáy nước, không ngừng xoay tròn vòng quanh Vưu Địch! Sau khi Khê Ấu Cầm đổi trận, Vưu Địch liền cảm thấy không ổn! Sau khi được bạn thêm sức mạnh từ tổ tiên, trong lòng hắn cũng sinh ra biển hóa dữ dội.
Lúc này, hắn nên bất khả chiến bại, mà dòng sông màu tím lại lập tức biến thành xoáy nước, vây chặt hắn ở trong đó.
“Ta không tin không phá được kiểm trận này!” Vưu Địch lại gào thét một tiếng nữa, tốc độ xoay tròn của hai cái đồ đằng lơ lửng giữa không trung càng lúc càng nhanh, ánh sáng trên người hắn cũng càng lúc càng đậm! Nhưng sau khi Vưu Địch rơi vào dòng sông màu tím, liền phát hiện kiểm trận này vừa có cứng vừa có mềm.
Hắn căn bản không thể nào thoát ra được, lại dễ dàng bị Khê Ấu Cầm vây chết ở trong đó.
Rất nhiều Thiên Kiêu thấy cảnh này, trong ánh mắt khi nhìn về phía Khê Ấu Cầm và kiếm trận của nàng đã có chút kiêng dè.
Ở trong mắt bọn họ, tuy Vưu Địch của Sa Da tộc là Thiên Kiêu, nhưng tuyệt đối không được tính là Thiên Kiều quá lợi hại...
Nhưng Khê Ấu Cầm lại dễ dàng vây được hắn, từ đó có thể thấy uy lực của bản thân kiếm trận này không hề tầm thường.
“Ngươi...
có thể nhận thua.” Khê Ấu Cầm đứng ở ngoài kiểm trận, nhẹ giọng nói với Vưu Địch ở bên trong.
Việc đánh bại người trước mặt này, đối với Khê Ấu Cầm chẳng hề khó, nhưng nàng lại chẳng vui mừng chút nào, việc này đối với nàng căn bản không có ý nghĩa.
“Ta không thua!” Đối với Vưu Dịch, đây là kết quả mà hắn không thể chấp nhận.
Bởi vì tôn sùng thờ phụng tổ tiên, võ giả Sa Da tộc rất để ý đến vinh dự của mình! Dù sao ở trong lòng bọn họ, tổ tiên của mình luôn ở bên cạnh mình...
Khê Ấu Cầm chớp mắt một cái, ngón tay lại lần nữa bày ra một kiểm quyết huyền diệu, bất đắc dĩ nói: “Vậy lại đổi trận đi.” Kiểm trận Tiểu Tử Hà đổi trận lần thứ ba, từ trong dòng sông màu tím kia liền tuôn ra một luồng sát khí lạnh lẽo!
Bảy thanh phi kiểm đột nhiên lại xuất hiện, hóa thành một cái bóng kiểm khổng lồ, chém về phía đầu của Vưu Địch...