Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1307
Chương 1307: Ngôi sao màu tím
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Về phần pho tượng được làm bằng cái gì, chỉ cần không bị vỡ, khiến mình bị loại là được.
Trên ngực pho tượng còn có một ngôi sao màu tím.
Khi bọn họ cường hóa một trăm lần, tốn hết năm mươi triệu điểm mộng ảo, ngôi sao màu tím thứ hai sẽ xuất hiện trên ngực.
Đa số mọi người đều có trên năm mươi triệu điểm mộng ảo. Chỉ có những người nằm ngoài hai nghìn người đứng đầu thì điểm tích lũy mới hơi thấp một chút. Cho nên, sau khi mọi người tiêu hết điểm mộng ảo của mình, một ngôi sao màu tím thứ hai sẽ xuất hiện cùng với một ấn ký màu tím.
Thì ra đây chính là Đạo Tử.
Bây giờ La Chinh đã biết, Đạo Tử chính là võ giả đã mở được toàn bộ3hoa sen đại thừa, chỉ là người này có dáng vẻ kỳ quái, không biết tu luyện thần đạo nào.
“Chính Nghĩa số hai, ở đây chờ lệnh.”
Giang Chính Nghĩa vung kiếm trong tay lên, chỉ một vị trí. Pho tượng của hắn liền nghe theo mệnh lệnh, bước qua, đồng thời còn quỳ một chân dưới đất, quỳ lạy bản thể.
Cảnh tượng này khiến La Chinh sửng sốt.
Trong quá trình cường hóa, có một võ giả mặc trọng giáp mang theo pho tượng của mình tiến vào tầng thứ hai.
Võ giả này có khuôn mặt hình chữ quốc (国), trang bị trên người rất khoa trương, tay trái cầm một cái khiên cao cỡ bằng một người, tay phải cầm một thanh kiếm màu bạc sắc bén, nét mặt vô cùng nghiêm túc. Pho tượng phía sau hắn cũng cầm một2tấm khiên và kiếm như hắn.
Trong lúc La Chinh đang cường hóa pho tượng của mình, hắn thấy ở khóe mắt lóe lên ánh sáng trắng. Khi liếc nhìn qua thì không khỏi nhíu mày lại.
Người này xếp thứ bảy trên kim tự tháp.
Bởi vì người này trang bị đủ thứ hạng nặng cho mình, khiến La Chinh ấn tượng sâu sắc, chỉ là không rõ hắn xuất thân từ thế lực nào.
Người này vừa bước vào, mọi người lập tức xì xào bàn tán.
“Là Giang Chính Nghĩa của Thiên Vị tộc...”
“Nghe nói người này bị bệnh thần kinh...”
“Đừng xem thường hắn. Đạo Tử của Thiên Vị tộc đấy.”
Những lời bàn tán này rơi vào tai La Chinh, khiến hắn hơi giật mình.
Bây giờ La Chinh đã biết, Đạo Tử chính là võ giả đã mở được toàn bộ hoa sen3đại thừa, chỉ là người này có dáng vẻ kỳ quái, không biết tu luyện thần đạo nào.
“Chính Nghĩa số hai, ở đây chờ lệnh.”
Giang Chính Nghĩa vung kiếm trong tay lên, chỉ một vị trí. Pho tượng của hắn liền nghe theo mệnh lệnh, bước qua, đồng thời còn quỳ một chân dưới đất, quỳ lạy bản thể.
Cảnh tượng này khiến La Chinh sửng sốt.
Pho tượng chính là phân thân của mình, người này lại đi điều khiển phân thân phải quỳ lạy chính mình, không phải là bị điên rồi chứ? Người bị bệnh tâm thần thì làm sao có thể trở thành Đạo Tử?
Sau khi Giang Chính Nghĩa ra lệnh xong, hắn cũng bắt đầu dùng ý thức xem qua thẻ tre giống như những người khác.
Sau khi phán đoán, hắn chọn cường hóa sức mạnh, đổi tất cả9điểm của mình lấy thẻ tre sức mạnh.
Từng luồng ánh sáng màu đỏ vờn quanh trên pho tượng của hắn. Mỗi khi ánh sáng màu đỏ lóe lên, đại diện cho một lần cường hóa. Nhìn dáng vẻ hắn như vậy, đại khái chắc chỉ có ý định cường hóa sức mạnh.
Mọi người đều nhìn Đạo Tử của Thiên Vị tộc này như nhìn một tên ngốc.
Pho tượng yếu ớt như bùn nhão, đụng một cái liền nát, chỉ có sức mạnh không thì làm được quái gì?
Chỉ sợ vừa dùng pho tượng đánh ra một quyền thì nó sẽ tự động vỡ nát ra rồi. Giang Chính Nghĩa này không định thông qua giai đoạn thứ hai sao?
“Vẫn thường nghe nói Giang Chính Nghĩa của Thiên Vị tộc rất kỳ lạ. Hôm nay gặp được mới thấy, hắn ngớ ngẩn thứ3nhất thì không ai dám tranh thứ hai.” Một võ giả trào phúng.
Giang Chính Nghĩa đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm pho tượng. Nghe xong, hắn quay đầu lại, đối mặt với vị võ giả kia: “Bàn tán sau lưng người khác là chuyện cực kỳ thiếu đạo đức.”
Nói xong, Giang Chính Nghĩa vung trọng kiếm trong tay lên, thân kiếm nhắm ngay vị võ giả kia. Thân kiếm sáng bóng phản chiếu gương mặt của vị võ giả đó. Giang Chính Nghĩa tiếp tục nói: “Ta nhớ kỹ mặt của ngươi. Ở đây, ta không thể trừng phạt ngươi, nhưng nếu gặp nhau bên ngoài, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Khi hắn nói mấy lời này, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc, giống như không phải nói đùa. Những gì hắn đã nói, nhất định sẽ làm được.
Nghe vậy, sắc mặt vị võ giả kia hơi khó coi.
Nói Giang Chính Nghĩa ngớ ngẩn, nhưng dù sao người ta cũng là Đạo Tử của Thiên Vị tộc. Lại nghe đồn, tên này trước giờ chưa từng nói đùa, nói là làm.
Giang Chính Nghĩa nói xong thì cũng không để ý đến vị võ giả kia nữa, tiếp tục đổi điểm để cường hóa sức mạnh cho pho tượng của mình.
Không bao lâu sau, một luồng ánh sáng màu tím lóe lên. Trên ngực pho tượng của hắn xuất hiện một ngôi sao màu tím thứ hai. Điều này nói rõ Giang Chính Nghĩa đã đổi năm chục triệu điểm trở lên, nhưng hắn vẫn chưa dừng lại, mà tiếp tục chọn cường hóa sức mạnh pho tượng của mình.
Nhưng mọi người không ngờ, không bao lâu sau, trên ngực pho tượng của Giang Chính Nghĩa lại lóe lên ánh sáng màu tím lần nữa.
Ngôi sao màu tím thứ ba xuất hiện.
“Tại sao lại có ngôi sao màu tím thứ ba?”
“Điều này có nghĩa điểm mộng ảo của Giang Chính Nghĩa chắc đã vượt qua một trăm triệu điểm. Cho nên mới xuất hiện ngôi sao màu tím thứ ba.”
“Nhiều điểm mộng ảo như thế, nhưng chỉ dùng để cường hóa sức mạnh, đúng là lãng phí.”
Mọi người không biết đánh giá cường độ thăng cấp của pho tượng này như thế nào, chỉ có thể ước lượng đại khái.
Nhưng mọi người đều biết, ngôi sao màu tím trên pho tượng chính là đại diện cho mức độ cường hóa cao thấp của pho tượng.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều thở dài trong lòng. Điểm mộng ảo của tên này nhiều như vậy, nhưng lại lãng phí hết cho việc cường hóa sức mạnh.
Nên biết rằng, mọi người tổng cộng cũng chỉ có hai phương thức dùng để cường hóa. Một là cường hóa phòng ngự vô hạn cho pho tượng, còn lại thì giống như La Chinh. Chứ cường hóa sức mạnh thì có lợi gì?
Nhưng cũng chẳng ai nhắc nhở Giang Chính Nghĩa, hoặc có nhắc nhở thì hắn cũng không nghe.
La Chinh cường hóa tốc độ pho tượng xong thì bắt đầu cường hóa sức mạnh và lực phòng ngự.
Lúc này, một cảnh tượng kỳ lạ xảy ra.
Hắn cường hóa còn chưa được bao lâu, trên ngực pho tượng đã lóe lên ánh sáng màu tím của ngôi sao màu tím thứ hai.
Theo suy đoán của mọi người, để ngôi sao màu tím thứ hai xuất hiện thì cần phải tốn năm mươi triệu điểm mộng ảo. Nhưng bây giờ La Chinh chỉ mới tiêu chưa đến tám triệu, tại sao lại có thêm một ngôi sao màu tím nữa?
Lúc này, mọi người vẫn tập trung sự chú ý trên người Giang Chính Nghĩa.
Mặc dù biết Giang Chính Nghĩa xếp hạng rất cao, đứng thứ bảy trong toàn bộ chiến trường mộng ảo, nhưng bọn họ lại không biết điểm tích lũy của người ta là bao nhiêu. Bây giờ, mọi người có thể lợi dụng điểm này để đưa ra một suy đoán đại khái.
Giang Chính Nghĩa vẫn chưa ngừng cường hóa. Mọi người cũng ngừng thở nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.
Không bao lâu sau, ngôi sao màu tím thứ tư xuất hiện.
Nói cách khác, Giang Chính Nghĩa đã có ít nhất hai trăm triệu điểm mộng ảo.
Võ giả tiến vào tốp hai nghìn năm trăm người đầu tiên, ít nhiều gì đều có chút kiêu ngạo. Bọn họ cho rằng, nếu mình đã tiến vào được tốp hai nghìn năm trăm người đầu tiên thì có lẽ chênh lệch với cường giả đằng trước cũng không quá lớn.
Nhưng Giang Chính Nghĩa có được hơn hai trăm triệu điểm mộng ảo, vậy mà cũng chỉ xếp ở vị trí thứ bảy?
Vậy người đứng thứ sáu thì có được bao nhiêu điểm mộng ảo?
Người thứ năm thì sao?
Thứ tư, thứ ba, thứ hai...
Lúc này, tất cả đều hít sâu một hơi, nhận biết được mình và đám Thiên Kiêu, Đạo Tử đằng trước chênh lệch đến thế nào.
Tiếng kêu kinh ngạc đã thu hút ánh mắt của La Chinh.
“Tên này thật sự có hai trăm triệu điểm mộng ảo sao?” Con ngươi La Chinh co rụt lại.
Khó trách...
Ở một Đại Giới, La Chinh cướp được gần một trăm triệu điểm mộng ảo, nhưng vẫn không xếp được vị trí thứ nhất, vậy chắc hẳn điểm mộng ảo của người thứ nhất sẽ không ít.
Đám người đó đúng là người sau còn biến thái hơn người trước. Chênh lệch giữa các võ giả xếp phía trên sẽ rất lớn.
Một lát sau, rốt cuộc Giang Chính Nghĩa cũng ngừng cường hóa pho tượng. Dựa theo thời gian hắn cường hóa mà phán đoán, mọi người đoán điểm mộng ảo của hắn nằm giữa hai trăm ba mươi triệu và hai trăm bốn mươi triệu, và chắc chắn chưa đạt đến hai trăm năm mươi triệu. Nếu không, hắn đã cường hóa ra được ngôi sao màu tím thứ năm.
La Chinh bên này cũng nhanh chóng tăng tốc độ cường hóa.
Trong lòng hắn còn đang nghi ngờ. Ngôi sao màu tím thứ hai của hắn xuất hiện quá sớm. Vốn dĩ hắn đang nghĩ có phải là vì hắn phân phối tương đối tốt, cho nên thực lực pho tượng cũng sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn một chút hay không.
Nhưng sau khi hắn rót hai mươi triệu điểm mộng ảo vào đó, ánh sáng màu tím lại lóe lên, ngôi sao màu tím thứ ba xuất hiện.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Trên ngực pho tượng còn có một ngôi sao màu tím.
Khi bọn họ cường hóa một trăm lần, tốn hết năm mươi triệu điểm mộng ảo, ngôi sao màu tím thứ hai sẽ xuất hiện trên ngực.
Đa số mọi người đều có trên năm mươi triệu điểm mộng ảo. Chỉ có những người nằm ngoài hai nghìn người đứng đầu thì điểm tích lũy mới hơi thấp một chút. Cho nên, sau khi mọi người tiêu hết điểm mộng ảo của mình, một ngôi sao màu tím thứ hai sẽ xuất hiện cùng với một ấn ký màu tím.
Thì ra đây chính là Đạo Tử.
Bây giờ La Chinh đã biết, Đạo Tử chính là võ giả đã mở được toàn bộ3hoa sen đại thừa, chỉ là người này có dáng vẻ kỳ quái, không biết tu luyện thần đạo nào.
“Chính Nghĩa số hai, ở đây chờ lệnh.”
Giang Chính Nghĩa vung kiếm trong tay lên, chỉ một vị trí. Pho tượng của hắn liền nghe theo mệnh lệnh, bước qua, đồng thời còn quỳ một chân dưới đất, quỳ lạy bản thể.
Cảnh tượng này khiến La Chinh sửng sốt.
Trong quá trình cường hóa, có một võ giả mặc trọng giáp mang theo pho tượng của mình tiến vào tầng thứ hai.
Võ giả này có khuôn mặt hình chữ quốc (国), trang bị trên người rất khoa trương, tay trái cầm một cái khiên cao cỡ bằng một người, tay phải cầm một thanh kiếm màu bạc sắc bén, nét mặt vô cùng nghiêm túc. Pho tượng phía sau hắn cũng cầm một2tấm khiên và kiếm như hắn.
Trong lúc La Chinh đang cường hóa pho tượng của mình, hắn thấy ở khóe mắt lóe lên ánh sáng trắng. Khi liếc nhìn qua thì không khỏi nhíu mày lại.
Người này xếp thứ bảy trên kim tự tháp.
Bởi vì người này trang bị đủ thứ hạng nặng cho mình, khiến La Chinh ấn tượng sâu sắc, chỉ là không rõ hắn xuất thân từ thế lực nào.
Người này vừa bước vào, mọi người lập tức xì xào bàn tán.
“Là Giang Chính Nghĩa của Thiên Vị tộc...”
“Nghe nói người này bị bệnh thần kinh...”
“Đừng xem thường hắn. Đạo Tử của Thiên Vị tộc đấy.”
Những lời bàn tán này rơi vào tai La Chinh, khiến hắn hơi giật mình.
Bây giờ La Chinh đã biết, Đạo Tử chính là võ giả đã mở được toàn bộ hoa sen3đại thừa, chỉ là người này có dáng vẻ kỳ quái, không biết tu luyện thần đạo nào.
“Chính Nghĩa số hai, ở đây chờ lệnh.”
Giang Chính Nghĩa vung kiếm trong tay lên, chỉ một vị trí. Pho tượng của hắn liền nghe theo mệnh lệnh, bước qua, đồng thời còn quỳ một chân dưới đất, quỳ lạy bản thể.
Cảnh tượng này khiến La Chinh sửng sốt.
Pho tượng chính là phân thân của mình, người này lại đi điều khiển phân thân phải quỳ lạy chính mình, không phải là bị điên rồi chứ? Người bị bệnh tâm thần thì làm sao có thể trở thành Đạo Tử?
Sau khi Giang Chính Nghĩa ra lệnh xong, hắn cũng bắt đầu dùng ý thức xem qua thẻ tre giống như những người khác.
Sau khi phán đoán, hắn chọn cường hóa sức mạnh, đổi tất cả9điểm của mình lấy thẻ tre sức mạnh.
Từng luồng ánh sáng màu đỏ vờn quanh trên pho tượng của hắn. Mỗi khi ánh sáng màu đỏ lóe lên, đại diện cho một lần cường hóa. Nhìn dáng vẻ hắn như vậy, đại khái chắc chỉ có ý định cường hóa sức mạnh.
Mọi người đều nhìn Đạo Tử của Thiên Vị tộc này như nhìn một tên ngốc.
Pho tượng yếu ớt như bùn nhão, đụng một cái liền nát, chỉ có sức mạnh không thì làm được quái gì?
Chỉ sợ vừa dùng pho tượng đánh ra một quyền thì nó sẽ tự động vỡ nát ra rồi. Giang Chính Nghĩa này không định thông qua giai đoạn thứ hai sao?
“Vẫn thường nghe nói Giang Chính Nghĩa của Thiên Vị tộc rất kỳ lạ. Hôm nay gặp được mới thấy, hắn ngớ ngẩn thứ3nhất thì không ai dám tranh thứ hai.” Một võ giả trào phúng.
Giang Chính Nghĩa đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm pho tượng. Nghe xong, hắn quay đầu lại, đối mặt với vị võ giả kia: “Bàn tán sau lưng người khác là chuyện cực kỳ thiếu đạo đức.”
Nói xong, Giang Chính Nghĩa vung trọng kiếm trong tay lên, thân kiếm nhắm ngay vị võ giả kia. Thân kiếm sáng bóng phản chiếu gương mặt của vị võ giả đó. Giang Chính Nghĩa tiếp tục nói: “Ta nhớ kỹ mặt của ngươi. Ở đây, ta không thể trừng phạt ngươi, nhưng nếu gặp nhau bên ngoài, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Khi hắn nói mấy lời này, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc, giống như không phải nói đùa. Những gì hắn đã nói, nhất định sẽ làm được.
Nghe vậy, sắc mặt vị võ giả kia hơi khó coi.
Nói Giang Chính Nghĩa ngớ ngẩn, nhưng dù sao người ta cũng là Đạo Tử của Thiên Vị tộc. Lại nghe đồn, tên này trước giờ chưa từng nói đùa, nói là làm.
Giang Chính Nghĩa nói xong thì cũng không để ý đến vị võ giả kia nữa, tiếp tục đổi điểm để cường hóa sức mạnh cho pho tượng của mình.
Không bao lâu sau, một luồng ánh sáng màu tím lóe lên. Trên ngực pho tượng của hắn xuất hiện một ngôi sao màu tím thứ hai. Điều này nói rõ Giang Chính Nghĩa đã đổi năm chục triệu điểm trở lên, nhưng hắn vẫn chưa dừng lại, mà tiếp tục chọn cường hóa sức mạnh pho tượng của mình.
Nhưng mọi người không ngờ, không bao lâu sau, trên ngực pho tượng của Giang Chính Nghĩa lại lóe lên ánh sáng màu tím lần nữa.
Ngôi sao màu tím thứ ba xuất hiện.
“Tại sao lại có ngôi sao màu tím thứ ba?”
“Điều này có nghĩa điểm mộng ảo của Giang Chính Nghĩa chắc đã vượt qua một trăm triệu điểm. Cho nên mới xuất hiện ngôi sao màu tím thứ ba.”
“Nhiều điểm mộng ảo như thế, nhưng chỉ dùng để cường hóa sức mạnh, đúng là lãng phí.”
Mọi người không biết đánh giá cường độ thăng cấp của pho tượng này như thế nào, chỉ có thể ước lượng đại khái.
Nhưng mọi người đều biết, ngôi sao màu tím trên pho tượng chính là đại diện cho mức độ cường hóa cao thấp của pho tượng.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều thở dài trong lòng. Điểm mộng ảo của tên này nhiều như vậy, nhưng lại lãng phí hết cho việc cường hóa sức mạnh.
Nên biết rằng, mọi người tổng cộng cũng chỉ có hai phương thức dùng để cường hóa. Một là cường hóa phòng ngự vô hạn cho pho tượng, còn lại thì giống như La Chinh. Chứ cường hóa sức mạnh thì có lợi gì?
Nhưng cũng chẳng ai nhắc nhở Giang Chính Nghĩa, hoặc có nhắc nhở thì hắn cũng không nghe.
La Chinh cường hóa tốc độ pho tượng xong thì bắt đầu cường hóa sức mạnh và lực phòng ngự.
Lúc này, một cảnh tượng kỳ lạ xảy ra.
Hắn cường hóa còn chưa được bao lâu, trên ngực pho tượng đã lóe lên ánh sáng màu tím của ngôi sao màu tím thứ hai.
Theo suy đoán của mọi người, để ngôi sao màu tím thứ hai xuất hiện thì cần phải tốn năm mươi triệu điểm mộng ảo. Nhưng bây giờ La Chinh chỉ mới tiêu chưa đến tám triệu, tại sao lại có thêm một ngôi sao màu tím nữa?
Lúc này, mọi người vẫn tập trung sự chú ý trên người Giang Chính Nghĩa.
Mặc dù biết Giang Chính Nghĩa xếp hạng rất cao, đứng thứ bảy trong toàn bộ chiến trường mộng ảo, nhưng bọn họ lại không biết điểm tích lũy của người ta là bao nhiêu. Bây giờ, mọi người có thể lợi dụng điểm này để đưa ra một suy đoán đại khái.
Giang Chính Nghĩa vẫn chưa ngừng cường hóa. Mọi người cũng ngừng thở nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.
Không bao lâu sau, ngôi sao màu tím thứ tư xuất hiện.
Nói cách khác, Giang Chính Nghĩa đã có ít nhất hai trăm triệu điểm mộng ảo.
Võ giả tiến vào tốp hai nghìn năm trăm người đầu tiên, ít nhiều gì đều có chút kiêu ngạo. Bọn họ cho rằng, nếu mình đã tiến vào được tốp hai nghìn năm trăm người đầu tiên thì có lẽ chênh lệch với cường giả đằng trước cũng không quá lớn.
Nhưng Giang Chính Nghĩa có được hơn hai trăm triệu điểm mộng ảo, vậy mà cũng chỉ xếp ở vị trí thứ bảy?
Vậy người đứng thứ sáu thì có được bao nhiêu điểm mộng ảo?
Người thứ năm thì sao?
Thứ tư, thứ ba, thứ hai...
Lúc này, tất cả đều hít sâu một hơi, nhận biết được mình và đám Thiên Kiêu, Đạo Tử đằng trước chênh lệch đến thế nào.
Tiếng kêu kinh ngạc đã thu hút ánh mắt của La Chinh.
“Tên này thật sự có hai trăm triệu điểm mộng ảo sao?” Con ngươi La Chinh co rụt lại.
Khó trách...
Ở một Đại Giới, La Chinh cướp được gần một trăm triệu điểm mộng ảo, nhưng vẫn không xếp được vị trí thứ nhất, vậy chắc hẳn điểm mộng ảo của người thứ nhất sẽ không ít.
Đám người đó đúng là người sau còn biến thái hơn người trước. Chênh lệch giữa các võ giả xếp phía trên sẽ rất lớn.
Một lát sau, rốt cuộc Giang Chính Nghĩa cũng ngừng cường hóa pho tượng. Dựa theo thời gian hắn cường hóa mà phán đoán, mọi người đoán điểm mộng ảo của hắn nằm giữa hai trăm ba mươi triệu và hai trăm bốn mươi triệu, và chắc chắn chưa đạt đến hai trăm năm mươi triệu. Nếu không, hắn đã cường hóa ra được ngôi sao màu tím thứ năm.
La Chinh bên này cũng nhanh chóng tăng tốc độ cường hóa.
Trong lòng hắn còn đang nghi ngờ. Ngôi sao màu tím thứ hai của hắn xuất hiện quá sớm. Vốn dĩ hắn đang nghĩ có phải là vì hắn phân phối tương đối tốt, cho nên thực lực pho tượng cũng sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn một chút hay không.
Nhưng sau khi hắn rót hai mươi triệu điểm mộng ảo vào đó, ánh sáng màu tím lại lóe lên, ngôi sao màu tím thứ ba xuất hiện.