Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1305
Chương 1305: Tiếng cười
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Pho tượng này đại diện cho tính mạng của các người. Nếu pho tượng bị phá hủy, người đó sẽ trực tiếp bị loại.”
Giọng nói của cô gái thần bí lại vang lên.
Nghe cô gái thần bí nói vậy, lông mày La Chinh nhướng lên. Nhiệm vụ của giai đoạn hai chính là bảo vệ pho tượng của mình.
“Từ giờ trở đi, pho tượng này sẽ trở thành phân thân của các ngươi, do các ngươi điều khiển, đồng thời tiến hành cường hóa ở tầng hai của tòa thành màu đỏ.”
Pho tượng của võ giả Ma tộc nhảy từ trên cao xuống, lúc này hai chân nó xuất hiện các vết rạn. Vết rạn này kéo dài đến ngực pho tượng, nhìn qua có vẻ sắp vỡ vụn.
Hiển nhiên...
Pho tượng kia vô cùng yếu ớt.
Rơi xuống từ độ cao3bảy tám trượng, bị ảnh hưởng từ lực phản chấn mà sinh ra vết nứt.
Độ cứng của những pho tượng này cũng chỉ ngang ngửa với mấy pho tượng bình thường.
Cô gái thần bí giảng giải quy tắc trong tòa thành màu đỏ một lần. Tất cả mọi người đều nghiêng tai lắng nghe, chỉ sợ bỏ lỡ mất chi tiết nào đó.
Nói xong lời cuối cùng, cô gái thần bí dừng lại một chút, sau đó thản nhiên nói: “Ta đã tuyên bố xong quy tắc, điều các ngươi cần làm là tránh cho bản thân bị loại. Bây giờ bắt đầu đếm ngược. Sau khi thời gian đếm ngược kết thúc, các ngươi sẽ đối mặt với công kích rất mạnh.”
Nói xong, trên đỉnh đại sảnh màu đỏ xuất hiện một vòng ánh sáng, trên đó có một lỗ2hổng đang chậm rãi mở rộng ra.
Trong nháy mắt, mọi người liền hiểu ra, vòng ánh sáng này chính là thứ dùng để tính thời gian. Chờ sau khi vòng sáng biến mất, công kích sẽ bắt đầu.
La Chinh nhìn chằm chằm pho tượng trước mặt, sử dụng suy nghĩ điều khiển pho tượng đi về phía hắn, hoàn toàn dựa theo ý thức của mình mà hành động.
Pho tượng này có ngoại hình giống hắn như đúc, không biết nó được khắc bằng nguyên liệu gì mà nhìn thì giống như một khối đá nhưng cử động lại cực kỳ linh hoạt. Trên ngực pho tượng còn vẽ một ngôi sao năm cánh nho nhỏ màu tím.
“Ầm...”
La Chinh vừa mới để pho tượng kia đi được vài bước thì đột nhiên có một pho tượng nhảy xuống. Nó nhảy thẳng3từ trên tầng cao nhất của kim tự tháp xuống tầng của La Chinh.
“Ôi kìa, pho tượng kia quá yếu, sẽ không bị vỡ nát đó chứ?”
Ngay sau đó, có một võ giả Ma tộc cũng nhảy xuống, đi đến bên cạnh pho tượng của gã. Thân hình của võ giả Ma tộc này rất cao to, pho tượng của gã cũng rất lớn, có lẽ cao hơn một trượng, gấp đôi chiều cao của La Chinh.
Hiển nhiên...
Pho tượng kia vô cùng yếu ớt.
Rơi xuống từ độ cao bảy tám trượng, bị ảnh hưởng từ lực phản chấn mà sinh ra vết nứt.
Độ cứng của những pho tượng này cũng chỉ ngang ngửa với mấy pho tượng bình thường.
Sợ là ngay cả một quyền của võ giả Tiên Thiên Cảnh cũng có thể đánh nó nát bấy.
Nếu võ giả Ma tộc nhảy9từ trên tầng cao hơn của kim tự tháp xuống, như vậy tất nhiên là người có thứ hạng cao hơn La Chinh, ít nhất thì cũng thuộc hàng Thiên Kiêu của Ma tộc.
Nhưng có thực lực mà lại lỗ mãng như vậy cũng khiến La Chinh thầm cảm thán trong lòng.
Chỉ có điều, dường như vị Thiên Kiêu Ma tộc này không quá để ý, gã tiếp tục khống chế pho tượng phân thân của mình nhảy xuống phía dưới kim tự tháp.
Đương nhiên La Chinh sẽ không mạo hiểm như thế. Hắn khống chế pho tượng xích lại gần mình, ôm lấy pho tượng, sau đó bay xuống đại điện.
Đợi khi hai chân của mình đứng vững trên mặt đất, hắn mới cẩn thận đặt pho tượng xuống, sợ là chỉ cần nặng tay một chút thôi thì pho tượng3sẽ vỡ nát.
Có lẽ pho tượng hơi nặng một chút đối với người thường, nhưng đối với võ giả Thần Hải Cảnh thì chắc chỉ cần búng nhẹ một ngón tay thôi cũng khiến nó hóa thành bột, còn mong manh hơn cả đồ sứ.
Cô gái thần bí kia cũng đã nói về quy tắc của giai đoạn hai trong chiến trường mộng ảo. Võ giả không được đấu với nhau, cũng không được tấn công pho tượng của đối phương. Nếu kẻ nào vi phạm thì sẽ trực tiếp bị loại ngay. Cho nên mọi người cũng không cần lo lắng về việc sẽ bị võ giả khác tấn công.
Nhưng sau khi tòa thành màu đỏ hoàn toàn mở ra, bọn họ sẽ đối mặt với sự tấn công vô cùng vô tận. Bảo vệ pho tượng vô cùng yếu ớt kia là việc cần giải quyết đầu tiên.
Sau khi đặt pho tượng xuống đất, La Chinh bước về phía trước, đồng thời khống chế pho tượng đi sau lưng mình đến đại sảnh.
Tòa thành màu đỏ này được chia làm ba tầng trên dưới, mép đại sảnh có cầu thang xoay quanh một vách tường. Không bao lâu sau, La Chinh đã tiến lên tầng thứ hai của tòa thành.
Bên trong tầng hai của tòa thành có rất nhiều thẻ tre với đủ loại màu sắc đang trôi lơ lửng, tỏa ra ánh sáng lờ mờ.
“Theo những gì mà cô gái thần bí kia nói thì hẳn là mình có thể dựa vào những tấm thẻ tre này để cường hóa pho tượng của mình, đồng thời phải tiêu hao số điểm mộng ảo tương ứng để đổi.”
La Chinh khống chế ý thức rời khỏi cơ thể, rót vào bên trong một tấm thẻ tre màu đỏ.
Chỉ thoáng chốc, hắn đã thu về được một thông tin. Đây là thẻ tre sức mạnh, có thể cường hóa sức mạnh cho pho tượng. Đổi một tấm thẻ tre sức mạnh thì cần tới một trăm nghìn điểm mộng ảo, hoặc cũng có thể dùng căn nguyên kết tinh để đổi.
Thẻ tre này có thể cường hóa sức mạnh của pho tượng, nhưng pho tượng kia quá yếu, chỉ sợ có cường hóa sức mạnh đơn thuần cũng vô dụng. Chắc còn chưa kịp phô bày sức mạnh thì bản thân pho tượng đã vỡ nát rồi.
Lướt qua cái thẻ tre màu đỏ, La Chinh rót ý thức của mình vào trong thẻ tre màu xanh.
“Thẻ tre phòng ngự, có thể cường hóa năng lực phòng ngự của pho tượng.”
Mắt La Chinh sáng lên. Pho tượng kia quá yếu, chờ đến khi tòa thành màu đỏ mở ra, mọi người sẽ phải đối mặt với công kích rất lớn. Hắn thì không sao, nhưng pho tượng yếu như vậy, chỉ cần là yêu thú cấp một thôi cũng đã đủ đánh nát nó rồi. Cái cần cường hóa đầu tiên chính là lực phòng ngự.
Hắn nhìn lướt qua vòng ánh sáng trên đỉnh đại sảnh tòa thành. Vòng ánh sáng đó chiếm chưa đầy một phần tư, có lẽ còn khoảng mấy nén nhang nữa mới mở hết. Thời gian vẫn còn dư dả, không gấp.
Thế là, hắn rót ý thức của mình vào trong thẻ tre.
Không chỉ La Chinh, mà những võ giả khác cũng chú ý đến thẻ tre phòng ngự màu xanh này. Suy nghĩ của mọi người đều giống nhau. Bọn họ cần giải quyết vấn đề phòng ngự của bản thân pho tượng trước. Ít nhất thì cũng phải đảm bảo rằng nó không bị phá nát mà vẫn sống đến thời điểm cuối cùng.
Một số võ giả kiểm tra những thẻ tre khác. Một số võ giả thì quyết đoán, trực tiếp chọn đổi thẻ tre màu xanh ngay lập tức.
Một trăm điểm điểm mộng ảo có thể cường hóa pho tượng một lần.
“Ta đổi tất cả điểm của mình lấy thẻ tre phòng ngự.” Một võ giả Dạ tộc thản nhiên nói.
“Vù vù vù...”
Trong nháy mắt, số điểm mộng ảo vô tận trong cơ thể vị võ giả Dạ tộc này bắt đầu tuôn hết vào thẻ tre màu xanh. Cùng lúc đó, từng luồng ánh sáng màu xanh bắt đầu bao phủ mặt ngoài của pho tượng.
Từng luồng ánh sáng màu xanh lướt qua, lực phòng ngự của pho tượng lại được cường hóa một lần.
Nếu đã nằm trong tốp hai nghìn năm trăm võ giả đứng đầu trong chiến trường mộng ảo, vậy thì điểm mộng ảo sẽ không phải là một con số nhỏ. Ít nhất thì cũng phải từ bốn mươi triệu trở lên.
Lần cường hóa này, võ giả Dạ tộc đã cường hóa pho tượng của mình lên gấp mấy trăm lần.
Ánh sáng màu xanh lóe lên một lúc lâu rồi mới ngừng lại. Mặt ngoài pho tượng hình thành một lớp ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, nhìn qua giống như một bàn đá kiên cố. Võ giả Thần Hải Cảnh muốn đập nát nó cũng khó.
Võ giả Dạ tộc thản nhiên cười. Hiển nhiên, hắn cho rằng quyết định của mình là vô cùng chính xác.
Những người khác thấy võ giả Dạ tộc làm như vậy, cũng không cam tâm chịu thua, liền dốc toàn bộ số điểm của mình để đổi lấy thẻ tre phòng ngự.
Mắt La Chinh vẫn lướt qua từng bó thẻ tre.
Trong thẻ tre đều ẩn chứa lực căn bản cực kỳ trân quý, ví dụ như thẻ sinh mệnh, có thể cường hóa năng lực tái sinh của pho tượng, hoặc như thẻ quy tắc hệ Hỏa, có thể giúp cho pho tượng có quy tắc hệ Hỏa. Tất cả những thẻ tre này đều có thể dùng điểm mộng ảo để đổi. Hơn nữa, đều “đồng giá” một trăm nghìn điểm mộng ảo.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng lại ở một thẻ tre màu vàng. Ngay khi ý thức của La Chinh vừa mới rót vào bên trong, hắn đã nghe thấy một tiếng cười như chuông bạc, là giọng của cô gái thần bí.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Giọng nói của cô gái thần bí lại vang lên.
Nghe cô gái thần bí nói vậy, lông mày La Chinh nhướng lên. Nhiệm vụ của giai đoạn hai chính là bảo vệ pho tượng của mình.
“Từ giờ trở đi, pho tượng này sẽ trở thành phân thân của các ngươi, do các ngươi điều khiển, đồng thời tiến hành cường hóa ở tầng hai của tòa thành màu đỏ.”
Pho tượng của võ giả Ma tộc nhảy từ trên cao xuống, lúc này hai chân nó xuất hiện các vết rạn. Vết rạn này kéo dài đến ngực pho tượng, nhìn qua có vẻ sắp vỡ vụn.
Hiển nhiên...
Pho tượng kia vô cùng yếu ớt.
Rơi xuống từ độ cao3bảy tám trượng, bị ảnh hưởng từ lực phản chấn mà sinh ra vết nứt.
Độ cứng của những pho tượng này cũng chỉ ngang ngửa với mấy pho tượng bình thường.
Cô gái thần bí giảng giải quy tắc trong tòa thành màu đỏ một lần. Tất cả mọi người đều nghiêng tai lắng nghe, chỉ sợ bỏ lỡ mất chi tiết nào đó.
Nói xong lời cuối cùng, cô gái thần bí dừng lại một chút, sau đó thản nhiên nói: “Ta đã tuyên bố xong quy tắc, điều các ngươi cần làm là tránh cho bản thân bị loại. Bây giờ bắt đầu đếm ngược. Sau khi thời gian đếm ngược kết thúc, các ngươi sẽ đối mặt với công kích rất mạnh.”
Nói xong, trên đỉnh đại sảnh màu đỏ xuất hiện một vòng ánh sáng, trên đó có một lỗ2hổng đang chậm rãi mở rộng ra.
Trong nháy mắt, mọi người liền hiểu ra, vòng ánh sáng này chính là thứ dùng để tính thời gian. Chờ sau khi vòng sáng biến mất, công kích sẽ bắt đầu.
La Chinh nhìn chằm chằm pho tượng trước mặt, sử dụng suy nghĩ điều khiển pho tượng đi về phía hắn, hoàn toàn dựa theo ý thức của mình mà hành động.
Pho tượng này có ngoại hình giống hắn như đúc, không biết nó được khắc bằng nguyên liệu gì mà nhìn thì giống như một khối đá nhưng cử động lại cực kỳ linh hoạt. Trên ngực pho tượng còn vẽ một ngôi sao năm cánh nho nhỏ màu tím.
“Ầm...”
La Chinh vừa mới để pho tượng kia đi được vài bước thì đột nhiên có một pho tượng nhảy xuống. Nó nhảy thẳng3từ trên tầng cao nhất của kim tự tháp xuống tầng của La Chinh.
“Ôi kìa, pho tượng kia quá yếu, sẽ không bị vỡ nát đó chứ?”
Ngay sau đó, có một võ giả Ma tộc cũng nhảy xuống, đi đến bên cạnh pho tượng của gã. Thân hình của võ giả Ma tộc này rất cao to, pho tượng của gã cũng rất lớn, có lẽ cao hơn một trượng, gấp đôi chiều cao của La Chinh.
Hiển nhiên...
Pho tượng kia vô cùng yếu ớt.
Rơi xuống từ độ cao bảy tám trượng, bị ảnh hưởng từ lực phản chấn mà sinh ra vết nứt.
Độ cứng của những pho tượng này cũng chỉ ngang ngửa với mấy pho tượng bình thường.
Sợ là ngay cả một quyền của võ giả Tiên Thiên Cảnh cũng có thể đánh nó nát bấy.
Nếu võ giả Ma tộc nhảy9từ trên tầng cao hơn của kim tự tháp xuống, như vậy tất nhiên là người có thứ hạng cao hơn La Chinh, ít nhất thì cũng thuộc hàng Thiên Kiêu của Ma tộc.
Nhưng có thực lực mà lại lỗ mãng như vậy cũng khiến La Chinh thầm cảm thán trong lòng.
Chỉ có điều, dường như vị Thiên Kiêu Ma tộc này không quá để ý, gã tiếp tục khống chế pho tượng phân thân của mình nhảy xuống phía dưới kim tự tháp.
Đương nhiên La Chinh sẽ không mạo hiểm như thế. Hắn khống chế pho tượng xích lại gần mình, ôm lấy pho tượng, sau đó bay xuống đại điện.
Đợi khi hai chân của mình đứng vững trên mặt đất, hắn mới cẩn thận đặt pho tượng xuống, sợ là chỉ cần nặng tay một chút thôi thì pho tượng3sẽ vỡ nát.
Có lẽ pho tượng hơi nặng một chút đối với người thường, nhưng đối với võ giả Thần Hải Cảnh thì chắc chỉ cần búng nhẹ một ngón tay thôi cũng khiến nó hóa thành bột, còn mong manh hơn cả đồ sứ.
Cô gái thần bí kia cũng đã nói về quy tắc của giai đoạn hai trong chiến trường mộng ảo. Võ giả không được đấu với nhau, cũng không được tấn công pho tượng của đối phương. Nếu kẻ nào vi phạm thì sẽ trực tiếp bị loại ngay. Cho nên mọi người cũng không cần lo lắng về việc sẽ bị võ giả khác tấn công.
Nhưng sau khi tòa thành màu đỏ hoàn toàn mở ra, bọn họ sẽ đối mặt với sự tấn công vô cùng vô tận. Bảo vệ pho tượng vô cùng yếu ớt kia là việc cần giải quyết đầu tiên.
Sau khi đặt pho tượng xuống đất, La Chinh bước về phía trước, đồng thời khống chế pho tượng đi sau lưng mình đến đại sảnh.
Tòa thành màu đỏ này được chia làm ba tầng trên dưới, mép đại sảnh có cầu thang xoay quanh một vách tường. Không bao lâu sau, La Chinh đã tiến lên tầng thứ hai của tòa thành.
Bên trong tầng hai của tòa thành có rất nhiều thẻ tre với đủ loại màu sắc đang trôi lơ lửng, tỏa ra ánh sáng lờ mờ.
“Theo những gì mà cô gái thần bí kia nói thì hẳn là mình có thể dựa vào những tấm thẻ tre này để cường hóa pho tượng của mình, đồng thời phải tiêu hao số điểm mộng ảo tương ứng để đổi.”
La Chinh khống chế ý thức rời khỏi cơ thể, rót vào bên trong một tấm thẻ tre màu đỏ.
Chỉ thoáng chốc, hắn đã thu về được một thông tin. Đây là thẻ tre sức mạnh, có thể cường hóa sức mạnh cho pho tượng. Đổi một tấm thẻ tre sức mạnh thì cần tới một trăm nghìn điểm mộng ảo, hoặc cũng có thể dùng căn nguyên kết tinh để đổi.
Thẻ tre này có thể cường hóa sức mạnh của pho tượng, nhưng pho tượng kia quá yếu, chỉ sợ có cường hóa sức mạnh đơn thuần cũng vô dụng. Chắc còn chưa kịp phô bày sức mạnh thì bản thân pho tượng đã vỡ nát rồi.
Lướt qua cái thẻ tre màu đỏ, La Chinh rót ý thức của mình vào trong thẻ tre màu xanh.
“Thẻ tre phòng ngự, có thể cường hóa năng lực phòng ngự của pho tượng.”
Mắt La Chinh sáng lên. Pho tượng kia quá yếu, chờ đến khi tòa thành màu đỏ mở ra, mọi người sẽ phải đối mặt với công kích rất lớn. Hắn thì không sao, nhưng pho tượng yếu như vậy, chỉ cần là yêu thú cấp một thôi cũng đã đủ đánh nát nó rồi. Cái cần cường hóa đầu tiên chính là lực phòng ngự.
Hắn nhìn lướt qua vòng ánh sáng trên đỉnh đại sảnh tòa thành. Vòng ánh sáng đó chiếm chưa đầy một phần tư, có lẽ còn khoảng mấy nén nhang nữa mới mở hết. Thời gian vẫn còn dư dả, không gấp.
Thế là, hắn rót ý thức của mình vào trong thẻ tre.
Không chỉ La Chinh, mà những võ giả khác cũng chú ý đến thẻ tre phòng ngự màu xanh này. Suy nghĩ của mọi người đều giống nhau. Bọn họ cần giải quyết vấn đề phòng ngự của bản thân pho tượng trước. Ít nhất thì cũng phải đảm bảo rằng nó không bị phá nát mà vẫn sống đến thời điểm cuối cùng.
Một số võ giả kiểm tra những thẻ tre khác. Một số võ giả thì quyết đoán, trực tiếp chọn đổi thẻ tre màu xanh ngay lập tức.
Một trăm điểm điểm mộng ảo có thể cường hóa pho tượng một lần.
“Ta đổi tất cả điểm của mình lấy thẻ tre phòng ngự.” Một võ giả Dạ tộc thản nhiên nói.
“Vù vù vù...”
Trong nháy mắt, số điểm mộng ảo vô tận trong cơ thể vị võ giả Dạ tộc này bắt đầu tuôn hết vào thẻ tre màu xanh. Cùng lúc đó, từng luồng ánh sáng màu xanh bắt đầu bao phủ mặt ngoài của pho tượng.
Từng luồng ánh sáng màu xanh lướt qua, lực phòng ngự của pho tượng lại được cường hóa một lần.
Nếu đã nằm trong tốp hai nghìn năm trăm võ giả đứng đầu trong chiến trường mộng ảo, vậy thì điểm mộng ảo sẽ không phải là một con số nhỏ. Ít nhất thì cũng phải từ bốn mươi triệu trở lên.
Lần cường hóa này, võ giả Dạ tộc đã cường hóa pho tượng của mình lên gấp mấy trăm lần.
Ánh sáng màu xanh lóe lên một lúc lâu rồi mới ngừng lại. Mặt ngoài pho tượng hình thành một lớp ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, nhìn qua giống như một bàn đá kiên cố. Võ giả Thần Hải Cảnh muốn đập nát nó cũng khó.
Võ giả Dạ tộc thản nhiên cười. Hiển nhiên, hắn cho rằng quyết định của mình là vô cùng chính xác.
Những người khác thấy võ giả Dạ tộc làm như vậy, cũng không cam tâm chịu thua, liền dốc toàn bộ số điểm của mình để đổi lấy thẻ tre phòng ngự.
Mắt La Chinh vẫn lướt qua từng bó thẻ tre.
Trong thẻ tre đều ẩn chứa lực căn bản cực kỳ trân quý, ví dụ như thẻ sinh mệnh, có thể cường hóa năng lực tái sinh của pho tượng, hoặc như thẻ quy tắc hệ Hỏa, có thể giúp cho pho tượng có quy tắc hệ Hỏa. Tất cả những thẻ tre này đều có thể dùng điểm mộng ảo để đổi. Hơn nữa, đều “đồng giá” một trăm nghìn điểm mộng ảo.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng lại ở một thẻ tre màu vàng. Ngay khi ý thức của La Chinh vừa mới rót vào bên trong, hắn đã nghe thấy một tiếng cười như chuông bạc, là giọng của cô gái thần bí.