Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1267
Chương 1267: Đường cùng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Chỉ có mỗi Thương Ma là chẳng hay biết gì, ánh mắt mở to nhìn chằm chằm vào người dung nham khổng lồ kia, buồn rầu nói: “Sợ rằng sức mạnh của thứ này còn lớn hơn ta nhiều lần mất!”
“Đây là sinh linh quy tắc, nó là người dung nham khổng lồ, chất chứa trong người nó là quy tắc hệ Thổ và hệ Hỏa. Người dung nham to lớn như vậy, có lẽ nó phải được sinh ra trong quy tắc hệ Hỏa căn bản tầng sáu.” Quý Nam thong dong nói.
Sinh linh quy tắc không phải hiếm.
Ví dụ như Lôi Linh sinh ra ở nơi có sấm sét dày đặc, còn Hỏa Tinh thì lại hình thành từ một vài loại lửa Bất Diệt.
Những thứ đó đều là những loài sinh linh quy3tắc cấp bậc tương đối thấp.
Sinh linh quy tắc cấp bậc cao chủ yếu được nuôi dưỡng dần dần từ lực quy tắc căn bản của các tầng cao hơn.
Giống như La Chinh gặp được đao gió màu vàng cỡ lớn ở trong Bạo Loạn Tinh Hải ngày trước vậy. Nó là sinh linh quy tắc thuộc hệ Phong cấp bậc tương đối cao.
Lúc này, mọi người đều đang nghĩ cách để đi qua hồ dung nham.
Thương Ma với cơ thể vạm vỡ của mình đi dọc quanh hồ dung nham hai vòng, bỗng nhiên gã nhìn thấy mặt hồ dung nham dậy sóng, từng làn sóng màu lửa đỏ lăn tăn gợn lên.
“Đây là cái gì…” Thương Ma nhìn chằm chằm vào những gợn sóng đó, khuôn mặt vô cùng ngạc nhiên.
“Rầm! Rầm!”
Lúc này, hồ dung2nham phun ra từng quả bong bóng, sau khi những quả bong bóng này vỡ tan, lại xuất hiện từng đốm lửa hình xoắn ốc bay ra. Những đốm lửa đó bay lên giữa không trung mới ngừng lại, không xoay tròn nữa.
Bấy giờ, mọi người mới nhìn thấy rõ, những đốm lửa kia chính là những chú mèo lửa dài một thước.
Đám mèo lửa lơ lửng trên mặt hồ dung nham có vẻ ngoài rất hiền lành, ánh mắt chúng mở to quan sát mọi người.
Chúng trôi nổi một lát như thế rồi lại nhảy trở về hồ dung nham. Những bong bóng nham thạch cứ không ngừng vỡ ra, đám mèo lửa cũng không ngừng chui ra từ trong đó…
“Trông chúng thật đáng yêu!” Không biết có phải là do dây thần kinh nào bị2chập mạch rồi không mà Thương Ma lại vươn một ngón tay ra vẫy vẫy trước mặt con mèo lửa kia.
“Meo meo…”
Con mèo nhỏ đang bay lơ lửng trên dòng nham thạch bèn nhìn Thương Ma rồi mở miệng kêu, đồng thời cũng bay chầm chậm đến chỗ gã.
Có điều, tốc độ của con mèo lửa này thật sự vô cùng chậm chạp. Bốn chân của nó vụng về trượt về trước, tốc độ chậm hơn người thường đi bộ nhiều lần…
“Trông chúng thật đáng yêu!” Không biết có phải là do dây thần kinh nào bị chập mạch rồi không mà Thương Ma lại vươn một ngón tay ra vẫy vẫy trước mặt con mèo lửa kia.
“Meo meo…”
Con mèo nhỏ đang bay lơ lửng trên dòng nham thạch bèn nhìn Thương Ma rồi mở miệng kêu, đồng9thời cũng bay chầm chậm đến chỗ gã.
Có điều, tốc độ của con mèo lửa này thật sự vô cùng chậm chạp. Bốn chân của nó vụng về trượt về trước, tốc độ chậm hơn người thường đi bộ nhiều lần…
Đúng lúc nó trượt đi được khoảng nửa đường thì mọi người bỗng chốc nghe thấy tiếng nó gào lên!
“Ngoao…”
Con mèo lửa nho nhỏ vốn dĩ có vẻ vô cùng hiền lành bỗng chốc biến to ra. Chỉ trong chớp mắt, nó đã to lên hơn mười lần lúc trước, sau đó liền nhào về phía Thương Ma!
Vốn dĩ những con mèo lửa này vẫn luôn cho người ta cảm giác rằng chúng rất dịu dàng ngoan ngoãn. Nhưng lúc này nó lại khiến mọi người cảm thấy vô cùng áp bách, sức mạnh của lực quy tắc4hệ Hỏa ẩn chứa trong đó gần như làm mọi người không thể thở nổi. Thương Ma cảm thấy như thể có một mặt trời nhỏ ở ngay phía sau mình vậy.
Gã lập tức xoay người bỏ chạy theo bản năng. Trong lúc chạy trốn, từng tiếng “lách tách, lách tách” đã vang lên phía sau gã.
Mặc dù ngọn lửa của những con mèo này lan đến áo giáp của gã, nhưng không đến nỗi làm cho áo giáp bị thiêu rụi ngay lập tức. Chỉ là sức nóng ấy đã đủ để nung chiếc áo giáp của gã trở nên nóng rực.
“Thứ này… mọi người mau tránh ra!”
Mọi người cũng nhìn thấy những con mèo lửa này mạnh mẽ đến mức nào, nên tất cả đều ào ào tránh ra.
“Cứu!” Thương Ma liên tục kêu cứu. Những con mèo lửa này vẫn luôn bám theo sau khiến gã không thể cắt đuôi được chúng. Một khi bị đuổi kịp, e rằng gã sẽ hóa thành tro bụi trong chớp mắt luôn mất.
“Giúp hắn.” Mặc dù đám Quý Nam chọn lui về phía sau, nhưng điều đó không có nghĩa bọn họ sẽ bỏ mặc Thương Ma ở đây.
“Vèo vèo vèo.”
Kim Hải khẽ phất tay, ba cây nhũ băng liền bắn ra ngoài. Quy tắc hệ Thủy của Kim Hải không phải là thấp, nhưng ba cây nhũ băng kia còn chưa chạm được tới con mèo lửa thì đã hóa thành một quả cầu nước rồi bốc hơi chỉ trong nháy mắt vì sức nóng quá lớn.
Thấy cảnh tượng đó, La Chinh khẽ nhíu mày, sau đó hắn bỗng phát cương nguyên ra. Kích phát tốc độ cơ thể của mình xong, hắn liền xông lên từ một phía khác, khẽ nghiêng người, hất ngang chân đá vào áo giáp sau lưng Thương Ma.
Cú đá này của La Chinh dùng không ít sức, nên trực tiếp đẩy Thương Ma ra khỏi sảnh Nhân Quả.
Sau khi ăn cú đá này, tốc độ của Thương Ma cũng tăng nhanh gấp đôi. Đến khi gã lao ra khỏi sảnh Nhân Quả, con mèo lửa kia mới dần dần bay trở về. Nó không tấn công đám La Chinh, mà cứ nhảy về phía trước, chui về hồ dung nham.
“Con mèo lửa này… có lẽ được sinh ra từ lực của lửa thuần túy trong quy tắc hệ Hỏa tầng thứ bảy.” Huyễn Linh lùi ra sau một bước, chăm chú nhìn những con mèo lửa đang bay kia nói: “Nói cách khác, có lẽ lực quy tắc hệ Hỏa ẩn chứa trong hồ dung nham này phải từ tầng sáu đến tầng bảy!”
Trong các võ giả ở đây, chỉ có Huyễn Linh là tu luyện quy tắc hệ Hỏa, cũng chỉ có nàng là có quyền lên tiếng.
“Quy tắc hệ Hỏa tầng thứ bảy? Chẳng trách những con mèo này làm ta cảm thấy áp lực đến vậy.” Quý Nam vừa nói người dung nham khổng lồ kia có chứa hai loại lực quy tắc khoảng tầng sáu, có vẻ như vậy là đã đánh giá thấp chúng rồi.
“Nó là tầng mấy cũng được, vấn đề là bây giờ chúng ta làm thế nào để đi qua được đây!” Thương Ma nhìn chằm chằm vào hồ dung nham rộng lớn kia nói.
Trong hồ dung nham này không có cầu, cũng không có dây thừng, nó là đường cùng…
Mấu chốt là đây còn chẳng phải nham thạch bình thường. Với thực lực của võ giả Thần Hải Cảnh, đối mặt với nham thạch trong núi lửa bình thường thì hoàn toàn có thể bơi qua luôn. Nham thạch bình thường sao có thể phá chân nguyên hộ thể của họ được?
Nhưng lực quy tắc hệ Hỏa ẩn chứa trong hồ dung nham này lại hoàn toàn nằm ngoài khả năng chống đỡ của bọn họ.
Điều này cũng phù hợp với quy tắc của sảnh Nhân Quả. Ngay từ sảnh Nhân Quả thứ nhất, hễ là nơi hung hiểm thì đều không thể nào dễ dàng thông qua. Chỉ có duy nhất một lần La Chinh dùng đầu lâu để chặn lại khối đá vuông, là vì những chiếc đầu lâu sau lưng La Chinh đều ẩn chứa sức mạnh gần như sánh ngang với quy tắc Thiên Đạo, thế nên nó mới có thể không hề sứt mẻ gì.
La Chinh đứng bên cạnh hồ dung nham, sức nóng ập tới khiến hắn phải lùi về sau vài bước, ánh mắt không ngừng quan sát hoàn cảnh xung quanh hang động, nhằm tìm ra bí quyết thoát khỏi hồ dung nham này.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Đây là sinh linh quy tắc, nó là người dung nham khổng lồ, chất chứa trong người nó là quy tắc hệ Thổ và hệ Hỏa. Người dung nham to lớn như vậy, có lẽ nó phải được sinh ra trong quy tắc hệ Hỏa căn bản tầng sáu.” Quý Nam thong dong nói.
Sinh linh quy tắc không phải hiếm.
Ví dụ như Lôi Linh sinh ra ở nơi có sấm sét dày đặc, còn Hỏa Tinh thì lại hình thành từ một vài loại lửa Bất Diệt.
Những thứ đó đều là những loài sinh linh quy3tắc cấp bậc tương đối thấp.
Sinh linh quy tắc cấp bậc cao chủ yếu được nuôi dưỡng dần dần từ lực quy tắc căn bản của các tầng cao hơn.
Giống như La Chinh gặp được đao gió màu vàng cỡ lớn ở trong Bạo Loạn Tinh Hải ngày trước vậy. Nó là sinh linh quy tắc thuộc hệ Phong cấp bậc tương đối cao.
Lúc này, mọi người đều đang nghĩ cách để đi qua hồ dung nham.
Thương Ma với cơ thể vạm vỡ của mình đi dọc quanh hồ dung nham hai vòng, bỗng nhiên gã nhìn thấy mặt hồ dung nham dậy sóng, từng làn sóng màu lửa đỏ lăn tăn gợn lên.
“Đây là cái gì…” Thương Ma nhìn chằm chằm vào những gợn sóng đó, khuôn mặt vô cùng ngạc nhiên.
“Rầm! Rầm!”
Lúc này, hồ dung2nham phun ra từng quả bong bóng, sau khi những quả bong bóng này vỡ tan, lại xuất hiện từng đốm lửa hình xoắn ốc bay ra. Những đốm lửa đó bay lên giữa không trung mới ngừng lại, không xoay tròn nữa.
Bấy giờ, mọi người mới nhìn thấy rõ, những đốm lửa kia chính là những chú mèo lửa dài một thước.
Đám mèo lửa lơ lửng trên mặt hồ dung nham có vẻ ngoài rất hiền lành, ánh mắt chúng mở to quan sát mọi người.
Chúng trôi nổi một lát như thế rồi lại nhảy trở về hồ dung nham. Những bong bóng nham thạch cứ không ngừng vỡ ra, đám mèo lửa cũng không ngừng chui ra từ trong đó…
“Trông chúng thật đáng yêu!” Không biết có phải là do dây thần kinh nào bị2chập mạch rồi không mà Thương Ma lại vươn một ngón tay ra vẫy vẫy trước mặt con mèo lửa kia.
“Meo meo…”
Con mèo nhỏ đang bay lơ lửng trên dòng nham thạch bèn nhìn Thương Ma rồi mở miệng kêu, đồng thời cũng bay chầm chậm đến chỗ gã.
Có điều, tốc độ của con mèo lửa này thật sự vô cùng chậm chạp. Bốn chân của nó vụng về trượt về trước, tốc độ chậm hơn người thường đi bộ nhiều lần…
“Trông chúng thật đáng yêu!” Không biết có phải là do dây thần kinh nào bị chập mạch rồi không mà Thương Ma lại vươn một ngón tay ra vẫy vẫy trước mặt con mèo lửa kia.
“Meo meo…”
Con mèo nhỏ đang bay lơ lửng trên dòng nham thạch bèn nhìn Thương Ma rồi mở miệng kêu, đồng9thời cũng bay chầm chậm đến chỗ gã.
Có điều, tốc độ của con mèo lửa này thật sự vô cùng chậm chạp. Bốn chân của nó vụng về trượt về trước, tốc độ chậm hơn người thường đi bộ nhiều lần…
Đúng lúc nó trượt đi được khoảng nửa đường thì mọi người bỗng chốc nghe thấy tiếng nó gào lên!
“Ngoao…”
Con mèo lửa nho nhỏ vốn dĩ có vẻ vô cùng hiền lành bỗng chốc biến to ra. Chỉ trong chớp mắt, nó đã to lên hơn mười lần lúc trước, sau đó liền nhào về phía Thương Ma!
Vốn dĩ những con mèo lửa này vẫn luôn cho người ta cảm giác rằng chúng rất dịu dàng ngoan ngoãn. Nhưng lúc này nó lại khiến mọi người cảm thấy vô cùng áp bách, sức mạnh của lực quy tắc4hệ Hỏa ẩn chứa trong đó gần như làm mọi người không thể thở nổi. Thương Ma cảm thấy như thể có một mặt trời nhỏ ở ngay phía sau mình vậy.
Gã lập tức xoay người bỏ chạy theo bản năng. Trong lúc chạy trốn, từng tiếng “lách tách, lách tách” đã vang lên phía sau gã.
Mặc dù ngọn lửa của những con mèo này lan đến áo giáp của gã, nhưng không đến nỗi làm cho áo giáp bị thiêu rụi ngay lập tức. Chỉ là sức nóng ấy đã đủ để nung chiếc áo giáp của gã trở nên nóng rực.
“Thứ này… mọi người mau tránh ra!”
Mọi người cũng nhìn thấy những con mèo lửa này mạnh mẽ đến mức nào, nên tất cả đều ào ào tránh ra.
“Cứu!” Thương Ma liên tục kêu cứu. Những con mèo lửa này vẫn luôn bám theo sau khiến gã không thể cắt đuôi được chúng. Một khi bị đuổi kịp, e rằng gã sẽ hóa thành tro bụi trong chớp mắt luôn mất.
“Giúp hắn.” Mặc dù đám Quý Nam chọn lui về phía sau, nhưng điều đó không có nghĩa bọn họ sẽ bỏ mặc Thương Ma ở đây.
“Vèo vèo vèo.”
Kim Hải khẽ phất tay, ba cây nhũ băng liền bắn ra ngoài. Quy tắc hệ Thủy của Kim Hải không phải là thấp, nhưng ba cây nhũ băng kia còn chưa chạm được tới con mèo lửa thì đã hóa thành một quả cầu nước rồi bốc hơi chỉ trong nháy mắt vì sức nóng quá lớn.
Thấy cảnh tượng đó, La Chinh khẽ nhíu mày, sau đó hắn bỗng phát cương nguyên ra. Kích phát tốc độ cơ thể của mình xong, hắn liền xông lên từ một phía khác, khẽ nghiêng người, hất ngang chân đá vào áo giáp sau lưng Thương Ma.
Cú đá này của La Chinh dùng không ít sức, nên trực tiếp đẩy Thương Ma ra khỏi sảnh Nhân Quả.
Sau khi ăn cú đá này, tốc độ của Thương Ma cũng tăng nhanh gấp đôi. Đến khi gã lao ra khỏi sảnh Nhân Quả, con mèo lửa kia mới dần dần bay trở về. Nó không tấn công đám La Chinh, mà cứ nhảy về phía trước, chui về hồ dung nham.
“Con mèo lửa này… có lẽ được sinh ra từ lực của lửa thuần túy trong quy tắc hệ Hỏa tầng thứ bảy.” Huyễn Linh lùi ra sau một bước, chăm chú nhìn những con mèo lửa đang bay kia nói: “Nói cách khác, có lẽ lực quy tắc hệ Hỏa ẩn chứa trong hồ dung nham này phải từ tầng sáu đến tầng bảy!”
Trong các võ giả ở đây, chỉ có Huyễn Linh là tu luyện quy tắc hệ Hỏa, cũng chỉ có nàng là có quyền lên tiếng.
“Quy tắc hệ Hỏa tầng thứ bảy? Chẳng trách những con mèo này làm ta cảm thấy áp lực đến vậy.” Quý Nam vừa nói người dung nham khổng lồ kia có chứa hai loại lực quy tắc khoảng tầng sáu, có vẻ như vậy là đã đánh giá thấp chúng rồi.
“Nó là tầng mấy cũng được, vấn đề là bây giờ chúng ta làm thế nào để đi qua được đây!” Thương Ma nhìn chằm chằm vào hồ dung nham rộng lớn kia nói.
Trong hồ dung nham này không có cầu, cũng không có dây thừng, nó là đường cùng…
Mấu chốt là đây còn chẳng phải nham thạch bình thường. Với thực lực của võ giả Thần Hải Cảnh, đối mặt với nham thạch trong núi lửa bình thường thì hoàn toàn có thể bơi qua luôn. Nham thạch bình thường sao có thể phá chân nguyên hộ thể của họ được?
Nhưng lực quy tắc hệ Hỏa ẩn chứa trong hồ dung nham này lại hoàn toàn nằm ngoài khả năng chống đỡ của bọn họ.
Điều này cũng phù hợp với quy tắc của sảnh Nhân Quả. Ngay từ sảnh Nhân Quả thứ nhất, hễ là nơi hung hiểm thì đều không thể nào dễ dàng thông qua. Chỉ có duy nhất một lần La Chinh dùng đầu lâu để chặn lại khối đá vuông, là vì những chiếc đầu lâu sau lưng La Chinh đều ẩn chứa sức mạnh gần như sánh ngang với quy tắc Thiên Đạo, thế nên nó mới có thể không hề sứt mẻ gì.
La Chinh đứng bên cạnh hồ dung nham, sức nóng ập tới khiến hắn phải lùi về sau vài bước, ánh mắt không ngừng quan sát hoàn cảnh xung quanh hang động, nhằm tìm ra bí quyết thoát khỏi hồ dung nham này.