Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1263
Chương 1263: Mạo hiểm
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Bây giờ, làm sao Kim Hải và đám Quý Nam chịu tụt lại phía sau La Chinh?
Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu đã chết, trở về thành chính để sống lại. Thủ lĩnh của bọn họ đã chết, tinh thần của binh sĩ cũng suy sụp tới cực điểm.
Tuy thực lực của bảy người còn lại cũng không tầm thường, nhưng người đã không còn tâm tư chiến đấu thì sẽ không khiến người khác sợ hãi!
Huống hồ cũng không thể xem thường thực lực của Quý Nam, Kim Hải và đám Huyễn Linh!
“Cũng đúng…” Quý Nam nhìn vẻ mặt vô cảm của La Chinh, bất đắc dĩ cười nói.
“Chẳng qua, lại lãng phí điểm mộng ảo.” La Chinh nhìn3chằm chằm điểm mộng ảo trôi nổi trên dòng chảy nói.
Không chỉ có La Chinh, kể cả Quý Nam và đám người Kim Hải cũng vô cùng tiếc nuối khi nhìn số điểm mộng ảo kia…
Ngay lúc này, Huyễn Linh lại đi tới cạnh La Chinh, cầm chiếc móc dài trong tay nhẹ giọng nói: “Ngươi xuống đi, ta câu ngươi lên!”
“Hả?” La Chinh nhìn nhìn Huyễn Linh.
Ánh sáng từ đao Phật Viết lóe lên, võ giả thi triển quy tắc hắc ám cũng theo đó mà bị đánh chết. Vùng bóng tối bao phủ ở đây tan thành mây khói. Số lượng võ giả của đối phương nhanh chóng giảm xuống. Thế đánh như chẻ tre hóa thành từng2điểm mộng ảo…
Sau khi số điểm mộng ảo của người cuối cùng bị Quý Nam hấp thu, ánh mắt mọi người lại dừng ở trên người La Chinh một lần nữa.
Xem ra, hình như trong đại sảnh Nhân Quả thứ ba này cũng không quá khó khăn. Từ đầu đến cuối, đám người Quý Nam cũng không làm được gì nhiều, chỉ có Huyễn Linh là giúp đỡ La Chinh.
Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, thật ra đại sảnh Nhân Quả thứ ba này vô cùng nguy hiểm. Nếu không phải La Chinh kéo Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu rơi xuống dòng năng lượng bên dưới thì có lẽ bọn họ sẽ bị giết sạch ở đây mất… Nguyên nhân giúp2có thể vượt qua đại sảnh Nhân Quả này không có gì khác, mà là nhờ một mình La Chinh!
“Nhìn ta làm gì?” La Chinh nhìn về cửa ra của đại sảnh Nhân Quả. Cửa ra của bọn họ, chính là cửa vào của đám Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu.
Quý Nam cũng nhếch miệng cười một tiếng: “Tên kia rất không cam tâm.”
“Ai?” La Chinh ra vẻ không biết cười nói.
Quý Nam chỉ chỉ vào dòng năng lượng dưới rãnh sâu.
La Chinh khẽ mỉm cười: “Đã chọc vào một Cơ Lạc Tuyết rồi, thêm một người nữa cũng chẳng sao…”
Nhân vật tầm cỡ này, cho dù ngã xuống một lần thì có lẽ cũng có thể nhanh chóng đuổi theo.9Theo diễn biến của chiến trường mộng ảo, chỉ sợ võ giả xếp ở tốp cuối sẽ không ngừng bị loại, còn võ giả xếp hạng ở tốp đầu sẽ không ngừng đụng độ. Sớm muộn gì La Chinh cũng sẽ gặp lại người này một lần nữa.
“Chẳng qua, lại lãng phí điểm mộng ảo.” La Chinh nhìn chằm chằm điểm mộng ảo trôi nổi trên dòng chảy nói.
Không chỉ có La Chinh, kể cả Quý Nam và đám người Kim Hải cũng vô cùng tiếc nuối khi nhìn số điểm mộng ảo kia…
Ngay lúc này, Huyễn Linh lại đi tới cạnh La Chinh, cầm chiếc móc dài trong tay nhẹ giọng nói: “Ngươi xuống đi, ta câu ngươi lên!”
“Hả?” La4Chinh nhìn nhìn Huyễn Linh.
“Tin ta đi, sẽ không để ngươi rơi xuống đâu.” Huyễn Linh nghiêm túc nói.
Móc dài này có thể câu võ giả trở về chỉ trong nháy mắt. Mà từ đầu đến cuối, đám điểm mộng ảo lớn kia lại chỉ trôi lơ lửng ở trên dòng năng lượng một thước. Nếu nhảy xuống, hấp thu tất cả điểm mộng ảo xong lại có người ném móc dài ra vào lúc thích hợp thì không phải không có khả năng lấy được điểm mộng ảo.
Nhưng võ giả hấp thu những điểm mộng ảo này cần tính toán thời gian ném móc cực kỳ chuẩn xác!
Nhanh một phút thì có lẽ không thể câu được võ giả đã rơi xuống, chậm một phút thì lại khiến võ giả rơi vào dòng năng lượng. Cho dù là nhanh hay chậm, cũng sẽ khiến võ giả xuống đó bị chết.
Một vấn đề khác, chính là niềm tin.
Một nhóm võ giả cùng nhau xông vào đại sảnh Nhân Quả, trong lúc đó bọn họ cũng đã tạo dựng được niềm tin với nhau. Nhưng niềm tin này còn chưa đủ đến mức giao tính mạng của mình cho đối phương. Nếu người trên bờ không ném móc, vậy người kia chết cũng thật oan uổng. Kể cả trong chiến trường mộng ảo sẽ không chết thật…
“Ta có thể ném trúng phạm vi hơn mười dặm. Bướm bay trên không, chắc chắn sẽ không phạm sai lầm.” Huyễn Linh lại bổ sung thêm một câu.
Trong suốt quãng đường cùng đồng hành với nhau, nàng rất hiếm khi nói chuyện. Nhưng giờ phút này, Huyễn Linh lại vô cùng tự tin.
“Chúng ta… cũng sẽ ném móc câu.” Quý Nam nhìn thấy trên mặt La Chinh đã có vẻ dao động thì cũng mỉm cười nói.
“Hay là để cho một mình Huyễn Linh ném móc câu đi. Hai cái móc đụng vào nhau thì sẽ triệt tiêu quy tắc chứa trong nhau, lúc đó chỉ sợ sẽ biến khéo thành vụng.” Kim Hải nói ngay. Mặc dù hắn cũng động lòng, nhưng kể cả cho hắn nhảy xuống dòng năng lượng thì hắn cũng không dám.
Hiện tại, tất cả mọi người đều xem La Chinh như người trụ cột, hy vọng hắn sẽ dẫn dắt đội ngũ này đi xa hơn trong đại sảnh Nhân Quả, không ai muốn La Chinh chết. Về phần Kim Hải hắn, thì tầm quan trọng còn lâu mới bằng La Chinh.
La Chinh liếc mắt nhìn Huyễn Linh, sau đó lại liếc mắt nhìn điểm mộng ảo trong dòng năng lượng…
Hiện tại, trong cơ thể La Chinh tổng cộng mới có hơn mười triệu điểm mộng ảo. Đối với hắn mà nói, số điểm mộng ảo trên dòng năng lượng này cũng tuyệt đối không ít.
Hắn hơi suy tư, gật đầu với Huyễn Linh. Hơn mười triệu điểm mộng ảo này đáng để La Chinh mạo hiểm.
Sau đó hắn đi tới mép bờ, Huyễn Linh cũng đứng ngay phía sau hắn, nắm móc dài trong tay.
“Ta nhảy đây!”
Nói xong, La Chinh tung người nhảy xuống.
Hắn nhảy thẳng về phía đám điểm mộng ảo trên dòng năng lượng.
Khoảng cách chỉ có mấy trượng, nên La Chinh nhanh chóng rơi xuống tới nơi…
Giờ phút này, Huyễn Linh nhìn chằm chằm xem độ cao La Chinh rơi xuống, trong lòng đã thầm tính toán trước, móc dài trong tay ném về phía đám điểm mộng ảo kia.
Trong nháy mắt khi bóng La Chinh lướt qua, những điểm mộng ảo không có chủ này lập tức chui vào trong cơ thể hắn!
Nhưng đồng thời khi hấp thu điểm mộng ảo, hắn cũng cách dòng năng lượng phía dưới chưa đầy một thước…
“Vèo…”
Cùng lúc đó, móc dài đã quấn trên người La Chinh. Khi Huyễn Linh dùng sức kéo về, La Chinh liền ngừng rơi xuống. Bị cái móc dài kia kéo lên, đầu La Chinh nghiêng về phía trước, chóp mũi hắn cũng chỉ còn cách dòng năng lượng kia có hai, ba tấc!
Rơi xuống thêm một chút nữa thì chỉ sợ hắn cũng bị dòng năng lượng này ăn mòn.
La Chinh có thể chịu được lửa, nhưng tuyệt đối không thể chịu nổi sự ăn mòn của dòng năng lượng này…
“Vù vù…”
Huyễn Linh dùng sức lôi kéo, thân hình La Chinh cũng bắt đầu bay lên. Gần như là trong nháy mắt, hắn đã trở lại trên bờ.
Nhìn thấy La Chinh trở về hoàn hảo không tổn hại gì, trên mặt mấy võ giả còn lại đều là vẻ hâm mộ. Lần mạo hiểm này có được mười triệu điểm mộng ảo, làm sao bọn họ không hâm mộ được?
“Cảm ơn.” La Chinh trở lại bờ xong liền nói cảm ơn với Huyễn Linh.
Huyễn Linh chỉ hơi gật nhẹ đầu: “Không cần cảm ơn, đây là những gì ngươi nên có được.”
Mặc dù Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu không phải do La Chinh đánh chết, nhưng dù sao cũng là La Chinh đã khiến hắn chết. Nếu không, chỉ sợ tất cả bọn họ đều đã chết trên tay Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu rồi.
Sau khi thu thập được điểm mộng ảo của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu, thứ hạng của La Chinh lại tăng vọt một lần nữa…
Bởi vì võ giả ở các nơi trong chiến trường mộng ảo, lang bạt khắp các bí cảnh đều nhận được thanh sắt, tiến vào trong đại sảnh Nhân Quả!
Xếp hạng của mọi người lúc này cũng đang dao động mạnh.
Dù sao thì khi tiến vào đại sảnh Nhân Quả cũng cần trừ đi năm triệu điểm mộng ảo. Mà dù những võ giả xếp hạng phía trên bọn họ, nếu bị trừ đi mấy chục nghìn điểm mộng ảo thì cũng sẽ bị hạ xuống không ít bậc, chứ nói gì tới năm triệu.
Sau khi La Chinh bị trừ đi năm triệu điểm mộng ảo, xếp hạng cũng rơi thẳng xuống, không tìm thấy đâu nữa.
Nhưng cùng với việc vượt qua đại sảnh Nhân Quả thứ hai, xếp hạng đã nhanh chóng trở lại. Bây giờ lại hấp thu thêm mười triệu điểm mộng ảo, thứ hạng của hắn đã vượt lên và xếp thứ hai mươi ba trong Đại Giới này!
Mà xếp hạng trong toàn bộ chiến trường mộng ảo thì trực tiếp từ thứ chín nghìn hai trăm nhảy lên thứ một trăm ba mươi…
Một trăm cái tên đầu, chính là vị trí các Thiên Kiêu tập hợp.
Đây đã là đỉnh của kim tự tháp, chính là sự tồn tại xuất sắc nhất trong vũ trụ!
“Thực lực của bản thân La Chinh này tuyệt đối không kém!”
“Ai nói hắn phải dựa vào Tiên Phủ? Chỉ sợ thực lực của bản thân hắn cũng có thể sánh ngang với Thiên Kiêu!”
“Người này cứ thế tiếp tục tiến lên, chỉ sợ còn có thể đi vào tốp một trăm người đứng đầu!”
Vốn có không ít người trong vũ trụ chú ý tới La Chinh, thậm chí lúc La Chinh còn ở ngoài thứ hạng mấy triệu, bọn họ đã chú ý tới hắn rồi.
Trước đó không lâu, La Chinh mới tiến vào tốp mười nghìn người tên…
Vậy mà chưa được bao lâu, bây giờ hắn đã ở ngoài tốp một trăm. Với tốc độ như vậy, tiến sâu vào tốp một trăm có lẽ chỉ là chuyện sớm hay muộn!
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu đã chết, trở về thành chính để sống lại. Thủ lĩnh của bọn họ đã chết, tinh thần của binh sĩ cũng suy sụp tới cực điểm.
Tuy thực lực của bảy người còn lại cũng không tầm thường, nhưng người đã không còn tâm tư chiến đấu thì sẽ không khiến người khác sợ hãi!
Huống hồ cũng không thể xem thường thực lực của Quý Nam, Kim Hải và đám Huyễn Linh!
“Cũng đúng…” Quý Nam nhìn vẻ mặt vô cảm của La Chinh, bất đắc dĩ cười nói.
“Chẳng qua, lại lãng phí điểm mộng ảo.” La Chinh nhìn3chằm chằm điểm mộng ảo trôi nổi trên dòng chảy nói.
Không chỉ có La Chinh, kể cả Quý Nam và đám người Kim Hải cũng vô cùng tiếc nuối khi nhìn số điểm mộng ảo kia…
Ngay lúc này, Huyễn Linh lại đi tới cạnh La Chinh, cầm chiếc móc dài trong tay nhẹ giọng nói: “Ngươi xuống đi, ta câu ngươi lên!”
“Hả?” La Chinh nhìn nhìn Huyễn Linh.
Ánh sáng từ đao Phật Viết lóe lên, võ giả thi triển quy tắc hắc ám cũng theo đó mà bị đánh chết. Vùng bóng tối bao phủ ở đây tan thành mây khói. Số lượng võ giả của đối phương nhanh chóng giảm xuống. Thế đánh như chẻ tre hóa thành từng2điểm mộng ảo…
Sau khi số điểm mộng ảo của người cuối cùng bị Quý Nam hấp thu, ánh mắt mọi người lại dừng ở trên người La Chinh một lần nữa.
Xem ra, hình như trong đại sảnh Nhân Quả thứ ba này cũng không quá khó khăn. Từ đầu đến cuối, đám người Quý Nam cũng không làm được gì nhiều, chỉ có Huyễn Linh là giúp đỡ La Chinh.
Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, thật ra đại sảnh Nhân Quả thứ ba này vô cùng nguy hiểm. Nếu không phải La Chinh kéo Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu rơi xuống dòng năng lượng bên dưới thì có lẽ bọn họ sẽ bị giết sạch ở đây mất… Nguyên nhân giúp2có thể vượt qua đại sảnh Nhân Quả này không có gì khác, mà là nhờ một mình La Chinh!
“Nhìn ta làm gì?” La Chinh nhìn về cửa ra của đại sảnh Nhân Quả. Cửa ra của bọn họ, chính là cửa vào của đám Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu.
Quý Nam cũng nhếch miệng cười một tiếng: “Tên kia rất không cam tâm.”
“Ai?” La Chinh ra vẻ không biết cười nói.
Quý Nam chỉ chỉ vào dòng năng lượng dưới rãnh sâu.
La Chinh khẽ mỉm cười: “Đã chọc vào một Cơ Lạc Tuyết rồi, thêm một người nữa cũng chẳng sao…”
Nhân vật tầm cỡ này, cho dù ngã xuống một lần thì có lẽ cũng có thể nhanh chóng đuổi theo.9Theo diễn biến của chiến trường mộng ảo, chỉ sợ võ giả xếp ở tốp cuối sẽ không ngừng bị loại, còn võ giả xếp hạng ở tốp đầu sẽ không ngừng đụng độ. Sớm muộn gì La Chinh cũng sẽ gặp lại người này một lần nữa.
“Chẳng qua, lại lãng phí điểm mộng ảo.” La Chinh nhìn chằm chằm điểm mộng ảo trôi nổi trên dòng chảy nói.
Không chỉ có La Chinh, kể cả Quý Nam và đám người Kim Hải cũng vô cùng tiếc nuối khi nhìn số điểm mộng ảo kia…
Ngay lúc này, Huyễn Linh lại đi tới cạnh La Chinh, cầm chiếc móc dài trong tay nhẹ giọng nói: “Ngươi xuống đi, ta câu ngươi lên!”
“Hả?” La4Chinh nhìn nhìn Huyễn Linh.
“Tin ta đi, sẽ không để ngươi rơi xuống đâu.” Huyễn Linh nghiêm túc nói.
Móc dài này có thể câu võ giả trở về chỉ trong nháy mắt. Mà từ đầu đến cuối, đám điểm mộng ảo lớn kia lại chỉ trôi lơ lửng ở trên dòng năng lượng một thước. Nếu nhảy xuống, hấp thu tất cả điểm mộng ảo xong lại có người ném móc dài ra vào lúc thích hợp thì không phải không có khả năng lấy được điểm mộng ảo.
Nhưng võ giả hấp thu những điểm mộng ảo này cần tính toán thời gian ném móc cực kỳ chuẩn xác!
Nhanh một phút thì có lẽ không thể câu được võ giả đã rơi xuống, chậm một phút thì lại khiến võ giả rơi vào dòng năng lượng. Cho dù là nhanh hay chậm, cũng sẽ khiến võ giả xuống đó bị chết.
Một vấn đề khác, chính là niềm tin.
Một nhóm võ giả cùng nhau xông vào đại sảnh Nhân Quả, trong lúc đó bọn họ cũng đã tạo dựng được niềm tin với nhau. Nhưng niềm tin này còn chưa đủ đến mức giao tính mạng của mình cho đối phương. Nếu người trên bờ không ném móc, vậy người kia chết cũng thật oan uổng. Kể cả trong chiến trường mộng ảo sẽ không chết thật…
“Ta có thể ném trúng phạm vi hơn mười dặm. Bướm bay trên không, chắc chắn sẽ không phạm sai lầm.” Huyễn Linh lại bổ sung thêm một câu.
Trong suốt quãng đường cùng đồng hành với nhau, nàng rất hiếm khi nói chuyện. Nhưng giờ phút này, Huyễn Linh lại vô cùng tự tin.
“Chúng ta… cũng sẽ ném móc câu.” Quý Nam nhìn thấy trên mặt La Chinh đã có vẻ dao động thì cũng mỉm cười nói.
“Hay là để cho một mình Huyễn Linh ném móc câu đi. Hai cái móc đụng vào nhau thì sẽ triệt tiêu quy tắc chứa trong nhau, lúc đó chỉ sợ sẽ biến khéo thành vụng.” Kim Hải nói ngay. Mặc dù hắn cũng động lòng, nhưng kể cả cho hắn nhảy xuống dòng năng lượng thì hắn cũng không dám.
Hiện tại, tất cả mọi người đều xem La Chinh như người trụ cột, hy vọng hắn sẽ dẫn dắt đội ngũ này đi xa hơn trong đại sảnh Nhân Quả, không ai muốn La Chinh chết. Về phần Kim Hải hắn, thì tầm quan trọng còn lâu mới bằng La Chinh.
La Chinh liếc mắt nhìn Huyễn Linh, sau đó lại liếc mắt nhìn điểm mộng ảo trong dòng năng lượng…
Hiện tại, trong cơ thể La Chinh tổng cộng mới có hơn mười triệu điểm mộng ảo. Đối với hắn mà nói, số điểm mộng ảo trên dòng năng lượng này cũng tuyệt đối không ít.
Hắn hơi suy tư, gật đầu với Huyễn Linh. Hơn mười triệu điểm mộng ảo này đáng để La Chinh mạo hiểm.
Sau đó hắn đi tới mép bờ, Huyễn Linh cũng đứng ngay phía sau hắn, nắm móc dài trong tay.
“Ta nhảy đây!”
Nói xong, La Chinh tung người nhảy xuống.
Hắn nhảy thẳng về phía đám điểm mộng ảo trên dòng năng lượng.
Khoảng cách chỉ có mấy trượng, nên La Chinh nhanh chóng rơi xuống tới nơi…
Giờ phút này, Huyễn Linh nhìn chằm chằm xem độ cao La Chinh rơi xuống, trong lòng đã thầm tính toán trước, móc dài trong tay ném về phía đám điểm mộng ảo kia.
Trong nháy mắt khi bóng La Chinh lướt qua, những điểm mộng ảo không có chủ này lập tức chui vào trong cơ thể hắn!
Nhưng đồng thời khi hấp thu điểm mộng ảo, hắn cũng cách dòng năng lượng phía dưới chưa đầy một thước…
“Vèo…”
Cùng lúc đó, móc dài đã quấn trên người La Chinh. Khi Huyễn Linh dùng sức kéo về, La Chinh liền ngừng rơi xuống. Bị cái móc dài kia kéo lên, đầu La Chinh nghiêng về phía trước, chóp mũi hắn cũng chỉ còn cách dòng năng lượng kia có hai, ba tấc!
Rơi xuống thêm một chút nữa thì chỉ sợ hắn cũng bị dòng năng lượng này ăn mòn.
La Chinh có thể chịu được lửa, nhưng tuyệt đối không thể chịu nổi sự ăn mòn của dòng năng lượng này…
“Vù vù…”
Huyễn Linh dùng sức lôi kéo, thân hình La Chinh cũng bắt đầu bay lên. Gần như là trong nháy mắt, hắn đã trở lại trên bờ.
Nhìn thấy La Chinh trở về hoàn hảo không tổn hại gì, trên mặt mấy võ giả còn lại đều là vẻ hâm mộ. Lần mạo hiểm này có được mười triệu điểm mộng ảo, làm sao bọn họ không hâm mộ được?
“Cảm ơn.” La Chinh trở lại bờ xong liền nói cảm ơn với Huyễn Linh.
Huyễn Linh chỉ hơi gật nhẹ đầu: “Không cần cảm ơn, đây là những gì ngươi nên có được.”
Mặc dù Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu không phải do La Chinh đánh chết, nhưng dù sao cũng là La Chinh đã khiến hắn chết. Nếu không, chỉ sợ tất cả bọn họ đều đã chết trên tay Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu rồi.
Sau khi thu thập được điểm mộng ảo của Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu, thứ hạng của La Chinh lại tăng vọt một lần nữa…
Bởi vì võ giả ở các nơi trong chiến trường mộng ảo, lang bạt khắp các bí cảnh đều nhận được thanh sắt, tiến vào trong đại sảnh Nhân Quả!
Xếp hạng của mọi người lúc này cũng đang dao động mạnh.
Dù sao thì khi tiến vào đại sảnh Nhân Quả cũng cần trừ đi năm triệu điểm mộng ảo. Mà dù những võ giả xếp hạng phía trên bọn họ, nếu bị trừ đi mấy chục nghìn điểm mộng ảo thì cũng sẽ bị hạ xuống không ít bậc, chứ nói gì tới năm triệu.
Sau khi La Chinh bị trừ đi năm triệu điểm mộng ảo, xếp hạng cũng rơi thẳng xuống, không tìm thấy đâu nữa.
Nhưng cùng với việc vượt qua đại sảnh Nhân Quả thứ hai, xếp hạng đã nhanh chóng trở lại. Bây giờ lại hấp thu thêm mười triệu điểm mộng ảo, thứ hạng của hắn đã vượt lên và xếp thứ hai mươi ba trong Đại Giới này!
Mà xếp hạng trong toàn bộ chiến trường mộng ảo thì trực tiếp từ thứ chín nghìn hai trăm nhảy lên thứ một trăm ba mươi…
Một trăm cái tên đầu, chính là vị trí các Thiên Kiêu tập hợp.
Đây đã là đỉnh của kim tự tháp, chính là sự tồn tại xuất sắc nhất trong vũ trụ!
“Thực lực của bản thân La Chinh này tuyệt đối không kém!”
“Ai nói hắn phải dựa vào Tiên Phủ? Chỉ sợ thực lực của bản thân hắn cũng có thể sánh ngang với Thiên Kiêu!”
“Người này cứ thế tiếp tục tiến lên, chỉ sợ còn có thể đi vào tốp một trăm người đứng đầu!”
Vốn có không ít người trong vũ trụ chú ý tới La Chinh, thậm chí lúc La Chinh còn ở ngoài thứ hạng mấy triệu, bọn họ đã chú ý tới hắn rồi.
Trước đó không lâu, La Chinh mới tiến vào tốp mười nghìn người tên…
Vậy mà chưa được bao lâu, bây giờ hắn đã ở ngoài tốp một trăm. Với tốc độ như vậy, tiến sâu vào tốp một trăm có lẽ chỉ là chuyện sớm hay muộn!