Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1177
Chương 1177: Phương luyện khí
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nhưng Luyện Thần Tử lại hét lên: “Lệnh bài! Đây là lệnh bài để mở phường luyện khí ư!”
Chắc người quan tâm đến kết quả chuyến đi đến Chân Tuyệt Lộ lần này nhất chính là Luyện Thần Tử…
A Phúc thờ ơ nói: “Ngoại trừ hai lệnh bài Càn Khôn ra, sáu lệnh bài còn lại đều có khả năng riêng biệt. Lệnh bài chữ Ly mở binh khí, muốn mở ra phường luyện khí thì cần có lệnh bài chữ Ly, nên chỉ có một phần sáu khả năng mà thôi.
“Một phần sáu!” Luyện Thần Tử hét lên, xác suất này không lớn mà cũng không nhỏ, bỗng chốc khiến lão kích động không thôi. Cái đầu được rèn bằng kim loại đong đưa không ngừng.
Mộ Minh Tuyết, Huân, thậm chí đến cả đám A Phúc cũng không khỏi khinh bỉ liếc nhìn Luyện3Thần Tử…
Tiên Phủ này là sự tồn tại còn hơn cả Thiên Đạo, nó ngự trị tất cả những gì trên Thiên Đạo, không liên quan tí gì đến Luyện Thần Tử cả!
Cho dù nói đến số mệnh thì đó cũng là số mệnh của La Chinh.
Sau khi lấy được lệnh bài chữ Ly, mọi người bèn quay trở lại chính điện trong Tiên Phủ. Men theo con đường trong đình nghỉ mát đi về phía trước, La Chinh kích hoạt tấm lệnh bài trong tay, cánh cửa của phường luyện khí liền mở ra.
La Chinh bước vào đó đầu tiên, Luyện Thần Tử không chờ nổi mà đi ngay sau La Chinh…
Sau khi đi vào phường luyện khí, La Chinh đảo mắt một lượt, tỏ vẻ kinh ngạc.
Xung quanh phường luyện khí này có đủ mọi loại vật liệu xếp thành từng chồng, từng đống2một, mỗi loại đều còn rất nhiều chứ không hề ít.
“Vật liệu này…” La Chinh nhìn vài đống gỗ chất đống cách đó không xa, chúng được cắt thành từng tấm gỗ dày một tấc rồi xếp chồng ở đây. Điều kỳ lạ là hình vòng tuổi trên những tấm gỗ đó trông giống như là đầu một con quỷ quái dị nào đó vậy.
La Chinh không hiểu rõ về luyện khí, dù hắn cảm nhận được uy thế đặc biệt trong loại gỗ này, nhưng hắn không hề có bất kỳ khái niệm nào về nó.
Không chỉ có hắn, Mộ Minh Tuyết cũng chẳng rõ lắm. Dù kiến thức của Huân hơn xa La Chinh và Mộ Minh Tuyết gấp nhiều lần, nhưng nàng cũng không biết đây là cái gì…
Khóe miệng La Chinh khẽ nhếch lên, với hắn, chỉ cần lệnh bài không trùng2lặp là được…
Lệnh bài từ từ rơi xuống, La Chinh vươn tay ra nắm lấy rồi lật nó lại xem.
“Là gì đấy? Là lệnh bài gì?” Luyện Thần Tử vung vẩy móng vuốt sắc bén, khua tay múa chân, trông dáng vẻ khá là kích động.
Tay La Chinh khẽ lật lại, mỉm cười giơ lệnh bài trước mặt Luyện Thần Tử, trên lệnh bài có khắc một chữ “Ly” rất to.
“Ha ha ha ha…” Luyện Thần Tử bỗng cười rộ lên, “Quả nhiên là lệnh bài chữ Ly! Số mệnh của Luyện Thần Tử ta đúng là không có gì ngăn nổi mà! Ông trời sao có thể không theo ý ta được chứ…”
Xung quanh phường luyện khí này có đủ mọi loại vật liệu xếp thành từng chồng, từng đống một, mỗi loại đều còn rất nhiều chứ không hề ít.
“Vật liệu này…” La Chinh nhìn9vài đống gỗ chất đống cách đó không xa, chúng được cắt thành từng tấm gỗ dày một tấc rồi xếp chồng ở đây. Điều kỳ lạ là hình vòng tuổi trên những tấm gỗ đó trông giống như là đầu một con quỷ quái dị nào đó vậy.
La Chinh không hiểu rõ về luyện khí, dù hắn cảm nhận được uy thế đặc biệt trong loại gỗ này, nhưng hắn không hề có bất kỳ khái niệm nào về nó.
Không chỉ có hắn, Mộ Minh Tuyết cũng chẳng rõ lắm. Dù kiến thức của Huân hơn xa La Chinh và Mộ Minh Tuyết gấp nhiều lần, nhưng nàng cũng không biết đây là cái gì…
La Chinh còn đang định tiện tay cầm một tấm lên xem, không ngờ còn chưa duỗi tay ra thì Luyện Thần Tử đã hét lên chói tai.
“Dừng tay!”
“Rầm! Rầm!”
Luyện Thần Tử4hét xong bèn lao nhanh tới bên cạnh La Chinh, sau đó lão vươn móng vuốt ra, giọng run run nói: “Đây là… đây là… gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh!”
Nếu là hồi trước, Luyện Thần Tử cũng sẽ chẳng biết đến tên của loại gỗ này…
Nhưng trong thời gian này, lão đã bổ sung kiến thức qua những sách cổ luyện khí trong Tàng Thư Các, trong đó có nhắc đến gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh!
“Cái gì là gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh cơ?” La Chinh hỏi.
Luyện Thần Tử vẫn run run nói tiếp: “Loại gỗ này không có vỏ, cũng không có lá, chỉ có gốc!”
“Không có vỏ cây, không có lá cây thì nó lớn lên kiểu gì?” Mộ Minh Tuyết không khỏi lấy làm lạ bèn hỏi.
“Ha ha ha… Ta chỉ biết đến loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này qua ghi chép trong Tàng Thư Các thôi. Vốn còn tưởng rằng nó chỉ là truyền thuyết, không ngờ nó lại có thật!” Luyện Thần Tử hưng phấn nói. “Loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này lớn lên nhờ vào vô số vong linh bị chôn phía dưới! Mặc dù nó không có lá hay lớp vỏ, nhưng lại có rễ, có thể hấp thu chất dinh dưỡng trong thi thể. Loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này sinh trưởng rất chậm, nhìn đống gỗ trước mặt, tính từ lúc nó còn là cây con đến giờ chắc ít nhất cũng được ba trăm triệu năm rồi. Hơn nữa nó còn phải hấp thu hàng trăm triệu vong linh mới có thể sống được. Trời ạ… không ngờ thật sự có loại cây này tồn tại!”
Muốn trồng loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này còn khó hơn cả tưởng tượng…
Loại cây này không chỉ lớn chậm, nó còn là một loài thực vật vô cùng yếu ớt. Nó chỉ có hút chất dinh dưỡng của vong linh mới sống được, vậy nên phải không ngừng chôn thi thể xuống dưới gốc cây này.
Nếu chỉ là mấy trăm năm còn đỡ, một vài đại chủng tộc, đại thánh địa còn có thể chôn thi thể của các võ giả trong tộc dưới cây Hỗn Nguyên Tử Linh này làm thức ăn cho nó.
Nhưng cây Hỗn Nguyên Tử Linh trước mặt lại cần mấy trăm triệu năm liền…
Mấy trăm triệu năm là một con số như thế nào?
Tuổi thọ của Thiên Tôn cũng chẳng hơn thế được…
Đã vậy vài trăm triệu năm này còn không thể để xảy ra bất cứ sơ xuất nào, chỉ cần một sơ sót nhỏ thì cây Hỗn Nguyên Tử Linh này cũng sẽ khô héo rồi chết.
Vậy mới thấy được trồng loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này khó đến nhường nào.
Khi trước, Luyện Thần Tử nhìn thấy ghi chép về loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này trong sách cổ luyện khí còn cảm thấy không đáng tin, trên đời này sao có thể có thứ như vậy chứ? Cho dù là Thiên Tôn cũng chẳng thể nào trồng được nó, bởi lẽ trong vài trăm triệu năm đó mà hơi có sơ sót gì thì chẳng phải là phí công vô ích sao!
Nhưng lúc này, một đống gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh xuất hiện ngay trước mắt lão, ngoại trừ kích động, Luyện Thần Tử còn cảm thấy thật sự khó tin!
Thấy biểu cảm bình thản như không của đám La Chinh, Luyện Thần Tử không nhịn được bèn nói ra lai lịch của nó…
“Nhưng nó có tác dụng gì?” La Chinh nghe xong mới tò mò nhìn khúc gỗ này hỏi. Cây gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này quả thực có lai lịch lớn, phải chăm sóc hàng mấy trăm triệu năm liền, vật như thế vốn không có khả năng xuất hiện trong vũ trụ này được.
Luyện Thần Tử cười khà khà, đắc ý nói: “Loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này có thể đốt ra ngọn lửa hoàn hảo nhất – Hỗn Nguyên Chân Hỏa! Đây chính là một trong những ngọn lửa hoàn hảo nhất!”
“Ngọn lửa hoàn hảo nhất?” Ánh mắt của La Chinh chợt lóe sáng.
Bây giờ chính là lúc để Luyện Thần Tử khoe khoang kiến thức của mình. Hiểu biết của lão về các loại vật liệu luyện khí hơn hẳn những người ở đây. Huống hồ sau khi lão được mở rộng tầm mắt trong Tàng Thư Các, được hấp thu rất nhiều tri thức trong sách cổ luyện khí, có thể nói kiến thức của Luyện Thần Tử hiện giờ đã được mở rộng hơn gấp mười lần so với lúc trước.
“Đúng thế, là một trong ba loại ngọn lửa hoàn hảo nhất. Nói hoàn hảo là vì ba loại ngọn lửa này phù hợp để luyện khí nhất!” Luyện Thần Tử tiếp tục nói: “Ngoài Hỗn Nguyên Chân Hỏa ra còn có hai loại lửa hoàn hảo nữa, một loại là Dương Tuyền Tinh Hỏa, loại còn lại là Thần Hỏa… Cả hai loại này không phải tùy tiện là thấy được. Nghe nói Dương Tuyền Tinh Hỏa chỉ có trong Dương Tuyền, còn Thần Hỏa thì chỉ có ở trong đỉnh Thần Hỏa thôi!”
Vốn La Chinh không hứng thú lắm với mấy câu khoe khoang kia của Luyện Thần Tử.
Nhưng sau khi Luyện Thần Tử nhắc tới đỉnh Thần Hỏa, ánh mắt của hắn lại chợt lóe lên tia sáng.
Ngọn lửa màu đen trong đỉnh Thần Hỏa chính là Thần Hỏa chăng? Lẽ nào nó chính là một trong ba loại lửa hoàn hảo nhất?
Luyện Thần Tử không chú ý tới ánh mắt hơi khác thường của La Chinh, lão vẫn đang không ngừng giảng giải về kiến thức của bản thân, mặc dù những kiến thức này lão cũng mới học được thôi chứ chưa hiểu được bao nhiêu…
Có điều đang nói, ánh mắt của Luyện Thần Tử bỗng dừng lại trên lò luyện khí cách đó không xa.
“Cạch…”
Hắn tùy tiện ném mảnh gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh trong tay sang một bên, sau đó lao vụt về phía lò luyện khí kia.
Chiếc lò luyện khí này đặt trong một góc của phường luyện khí, nó có hình dạng vô cùng đặc biệt, dưới nhỏ trên to. Nhìn qua nó trông giống một bình rượu lớn, chỉ thiếu mỗi miệng bình thôi.
Sau khi Luyện Thần Tử nhào đến chỗ lò luyện khí này thì bèn mở một cửa lò ở bên cạnh ra. Một luồng ánh sáng cầu vồng đột nhiên phun ra từ bên trong, thế mà lò luyện khí này vẫn cứ cháy hừng hực như trước, ở giữa lò còn có một đoạn phôi kiếm đỏ rực.
Không biết phôi kiếm này đã nung trong lò luyện khí bao nhiêu năm rồi nữa…
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Chắc người quan tâm đến kết quả chuyến đi đến Chân Tuyệt Lộ lần này nhất chính là Luyện Thần Tử…
A Phúc thờ ơ nói: “Ngoại trừ hai lệnh bài Càn Khôn ra, sáu lệnh bài còn lại đều có khả năng riêng biệt. Lệnh bài chữ Ly mở binh khí, muốn mở ra phường luyện khí thì cần có lệnh bài chữ Ly, nên chỉ có một phần sáu khả năng mà thôi.
“Một phần sáu!” Luyện Thần Tử hét lên, xác suất này không lớn mà cũng không nhỏ, bỗng chốc khiến lão kích động không thôi. Cái đầu được rèn bằng kim loại đong đưa không ngừng.
Mộ Minh Tuyết, Huân, thậm chí đến cả đám A Phúc cũng không khỏi khinh bỉ liếc nhìn Luyện3Thần Tử…
Tiên Phủ này là sự tồn tại còn hơn cả Thiên Đạo, nó ngự trị tất cả những gì trên Thiên Đạo, không liên quan tí gì đến Luyện Thần Tử cả!
Cho dù nói đến số mệnh thì đó cũng là số mệnh của La Chinh.
Sau khi lấy được lệnh bài chữ Ly, mọi người bèn quay trở lại chính điện trong Tiên Phủ. Men theo con đường trong đình nghỉ mát đi về phía trước, La Chinh kích hoạt tấm lệnh bài trong tay, cánh cửa của phường luyện khí liền mở ra.
La Chinh bước vào đó đầu tiên, Luyện Thần Tử không chờ nổi mà đi ngay sau La Chinh…
Sau khi đi vào phường luyện khí, La Chinh đảo mắt một lượt, tỏ vẻ kinh ngạc.
Xung quanh phường luyện khí này có đủ mọi loại vật liệu xếp thành từng chồng, từng đống2một, mỗi loại đều còn rất nhiều chứ không hề ít.
“Vật liệu này…” La Chinh nhìn vài đống gỗ chất đống cách đó không xa, chúng được cắt thành từng tấm gỗ dày một tấc rồi xếp chồng ở đây. Điều kỳ lạ là hình vòng tuổi trên những tấm gỗ đó trông giống như là đầu một con quỷ quái dị nào đó vậy.
La Chinh không hiểu rõ về luyện khí, dù hắn cảm nhận được uy thế đặc biệt trong loại gỗ này, nhưng hắn không hề có bất kỳ khái niệm nào về nó.
Không chỉ có hắn, Mộ Minh Tuyết cũng chẳng rõ lắm. Dù kiến thức của Huân hơn xa La Chinh và Mộ Minh Tuyết gấp nhiều lần, nhưng nàng cũng không biết đây là cái gì…
Khóe miệng La Chinh khẽ nhếch lên, với hắn, chỉ cần lệnh bài không trùng2lặp là được…
Lệnh bài từ từ rơi xuống, La Chinh vươn tay ra nắm lấy rồi lật nó lại xem.
“Là gì đấy? Là lệnh bài gì?” Luyện Thần Tử vung vẩy móng vuốt sắc bén, khua tay múa chân, trông dáng vẻ khá là kích động.
Tay La Chinh khẽ lật lại, mỉm cười giơ lệnh bài trước mặt Luyện Thần Tử, trên lệnh bài có khắc một chữ “Ly” rất to.
“Ha ha ha ha…” Luyện Thần Tử bỗng cười rộ lên, “Quả nhiên là lệnh bài chữ Ly! Số mệnh của Luyện Thần Tử ta đúng là không có gì ngăn nổi mà! Ông trời sao có thể không theo ý ta được chứ…”
Xung quanh phường luyện khí này có đủ mọi loại vật liệu xếp thành từng chồng, từng đống một, mỗi loại đều còn rất nhiều chứ không hề ít.
“Vật liệu này…” La Chinh nhìn9vài đống gỗ chất đống cách đó không xa, chúng được cắt thành từng tấm gỗ dày một tấc rồi xếp chồng ở đây. Điều kỳ lạ là hình vòng tuổi trên những tấm gỗ đó trông giống như là đầu một con quỷ quái dị nào đó vậy.
La Chinh không hiểu rõ về luyện khí, dù hắn cảm nhận được uy thế đặc biệt trong loại gỗ này, nhưng hắn không hề có bất kỳ khái niệm nào về nó.
Không chỉ có hắn, Mộ Minh Tuyết cũng chẳng rõ lắm. Dù kiến thức của Huân hơn xa La Chinh và Mộ Minh Tuyết gấp nhiều lần, nhưng nàng cũng không biết đây là cái gì…
La Chinh còn đang định tiện tay cầm một tấm lên xem, không ngờ còn chưa duỗi tay ra thì Luyện Thần Tử đã hét lên chói tai.
“Dừng tay!”
“Rầm! Rầm!”
Luyện Thần Tử4hét xong bèn lao nhanh tới bên cạnh La Chinh, sau đó lão vươn móng vuốt ra, giọng run run nói: “Đây là… đây là… gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh!”
Nếu là hồi trước, Luyện Thần Tử cũng sẽ chẳng biết đến tên của loại gỗ này…
Nhưng trong thời gian này, lão đã bổ sung kiến thức qua những sách cổ luyện khí trong Tàng Thư Các, trong đó có nhắc đến gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh!
“Cái gì là gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh cơ?” La Chinh hỏi.
Luyện Thần Tử vẫn run run nói tiếp: “Loại gỗ này không có vỏ, cũng không có lá, chỉ có gốc!”
“Không có vỏ cây, không có lá cây thì nó lớn lên kiểu gì?” Mộ Minh Tuyết không khỏi lấy làm lạ bèn hỏi.
“Ha ha ha… Ta chỉ biết đến loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này qua ghi chép trong Tàng Thư Các thôi. Vốn còn tưởng rằng nó chỉ là truyền thuyết, không ngờ nó lại có thật!” Luyện Thần Tử hưng phấn nói. “Loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này lớn lên nhờ vào vô số vong linh bị chôn phía dưới! Mặc dù nó không có lá hay lớp vỏ, nhưng lại có rễ, có thể hấp thu chất dinh dưỡng trong thi thể. Loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này sinh trưởng rất chậm, nhìn đống gỗ trước mặt, tính từ lúc nó còn là cây con đến giờ chắc ít nhất cũng được ba trăm triệu năm rồi. Hơn nữa nó còn phải hấp thu hàng trăm triệu vong linh mới có thể sống được. Trời ạ… không ngờ thật sự có loại cây này tồn tại!”
Muốn trồng loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này còn khó hơn cả tưởng tượng…
Loại cây này không chỉ lớn chậm, nó còn là một loài thực vật vô cùng yếu ớt. Nó chỉ có hút chất dinh dưỡng của vong linh mới sống được, vậy nên phải không ngừng chôn thi thể xuống dưới gốc cây này.
Nếu chỉ là mấy trăm năm còn đỡ, một vài đại chủng tộc, đại thánh địa còn có thể chôn thi thể của các võ giả trong tộc dưới cây Hỗn Nguyên Tử Linh này làm thức ăn cho nó.
Nhưng cây Hỗn Nguyên Tử Linh trước mặt lại cần mấy trăm triệu năm liền…
Mấy trăm triệu năm là một con số như thế nào?
Tuổi thọ của Thiên Tôn cũng chẳng hơn thế được…
Đã vậy vài trăm triệu năm này còn không thể để xảy ra bất cứ sơ xuất nào, chỉ cần một sơ sót nhỏ thì cây Hỗn Nguyên Tử Linh này cũng sẽ khô héo rồi chết.
Vậy mới thấy được trồng loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này khó đến nhường nào.
Khi trước, Luyện Thần Tử nhìn thấy ghi chép về loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này trong sách cổ luyện khí còn cảm thấy không đáng tin, trên đời này sao có thể có thứ như vậy chứ? Cho dù là Thiên Tôn cũng chẳng thể nào trồng được nó, bởi lẽ trong vài trăm triệu năm đó mà hơi có sơ sót gì thì chẳng phải là phí công vô ích sao!
Nhưng lúc này, một đống gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh xuất hiện ngay trước mắt lão, ngoại trừ kích động, Luyện Thần Tử còn cảm thấy thật sự khó tin!
Thấy biểu cảm bình thản như không của đám La Chinh, Luyện Thần Tử không nhịn được bèn nói ra lai lịch của nó…
“Nhưng nó có tác dụng gì?” La Chinh nghe xong mới tò mò nhìn khúc gỗ này hỏi. Cây gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này quả thực có lai lịch lớn, phải chăm sóc hàng mấy trăm triệu năm liền, vật như thế vốn không có khả năng xuất hiện trong vũ trụ này được.
Luyện Thần Tử cười khà khà, đắc ý nói: “Loại gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh này có thể đốt ra ngọn lửa hoàn hảo nhất – Hỗn Nguyên Chân Hỏa! Đây chính là một trong những ngọn lửa hoàn hảo nhất!”
“Ngọn lửa hoàn hảo nhất?” Ánh mắt của La Chinh chợt lóe sáng.
Bây giờ chính là lúc để Luyện Thần Tử khoe khoang kiến thức của mình. Hiểu biết của lão về các loại vật liệu luyện khí hơn hẳn những người ở đây. Huống hồ sau khi lão được mở rộng tầm mắt trong Tàng Thư Các, được hấp thu rất nhiều tri thức trong sách cổ luyện khí, có thể nói kiến thức của Luyện Thần Tử hiện giờ đã được mở rộng hơn gấp mười lần so với lúc trước.
“Đúng thế, là một trong ba loại ngọn lửa hoàn hảo nhất. Nói hoàn hảo là vì ba loại ngọn lửa này phù hợp để luyện khí nhất!” Luyện Thần Tử tiếp tục nói: “Ngoài Hỗn Nguyên Chân Hỏa ra còn có hai loại lửa hoàn hảo nữa, một loại là Dương Tuyền Tinh Hỏa, loại còn lại là Thần Hỏa… Cả hai loại này không phải tùy tiện là thấy được. Nghe nói Dương Tuyền Tinh Hỏa chỉ có trong Dương Tuyền, còn Thần Hỏa thì chỉ có ở trong đỉnh Thần Hỏa thôi!”
Vốn La Chinh không hứng thú lắm với mấy câu khoe khoang kia của Luyện Thần Tử.
Nhưng sau khi Luyện Thần Tử nhắc tới đỉnh Thần Hỏa, ánh mắt của hắn lại chợt lóe lên tia sáng.
Ngọn lửa màu đen trong đỉnh Thần Hỏa chính là Thần Hỏa chăng? Lẽ nào nó chính là một trong ba loại lửa hoàn hảo nhất?
Luyện Thần Tử không chú ý tới ánh mắt hơi khác thường của La Chinh, lão vẫn đang không ngừng giảng giải về kiến thức của bản thân, mặc dù những kiến thức này lão cũng mới học được thôi chứ chưa hiểu được bao nhiêu…
Có điều đang nói, ánh mắt của Luyện Thần Tử bỗng dừng lại trên lò luyện khí cách đó không xa.
“Cạch…”
Hắn tùy tiện ném mảnh gỗ Hỗn Nguyên Tử Linh trong tay sang một bên, sau đó lao vụt về phía lò luyện khí kia.
Chiếc lò luyện khí này đặt trong một góc của phường luyện khí, nó có hình dạng vô cùng đặc biệt, dưới nhỏ trên to. Nhìn qua nó trông giống một bình rượu lớn, chỉ thiếu mỗi miệng bình thôi.
Sau khi Luyện Thần Tử nhào đến chỗ lò luyện khí này thì bèn mở một cửa lò ở bên cạnh ra. Một luồng ánh sáng cầu vồng đột nhiên phun ra từ bên trong, thế mà lò luyện khí này vẫn cứ cháy hừng hực như trước, ở giữa lò còn có một đoạn phôi kiếm đỏ rực.
Không biết phôi kiếm này đã nung trong lò luyện khí bao nhiêu năm rồi nữa…