Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1191
Chương 1191: Đàn sói trở về
“Chém xuống cho ta!”
Hào thiếu chủ rít lên một tiếng, bỏ ý định rút cây búa ra, mà ngược lại, dùng sức chém ngược lên không trung!
Nhưng đôi búa vẫn không hề nhúc nhích, dường như nó đã hoàn toàn dính trên tay La Chinh, giống như liên kết thành một thể với La Chinh rồi vậy. Dù gã có dùng sức từ hướng nào thì nó cũng không hề phản ứng.
“Ha...”
La Chinh mỉm cười, hai tay vốn nắm cặp búa bỗng dùng sức.
“Bụp bụp...”
Mấy vết rạn bắt đầu xuất hiện từ chính giữa bàn tay của La Chinh, sau đó nhanh chóng kéo dài. Chỉ chốc lát sau liền lan ra khắp bề mặt lưỡi búa.
“Ầm...”
Không lâu sau đó, cây búa liền vỡ tan trước mặt mọi người!
Về phần Hào thiếu chủ, tay gã cầm hai cán búa trụi lủi,3đứng ngây ngốc tại chỗ. Hai cây búa biến thành hai cây “côn ngắn” chỉ trong nháy mắt khiến gã thực sự rất khó chấp nhận.
Không phải gã tiếc cây búa này.
Mặc dù nó là báu vật gia tộc, nhưng dù sao đây cũng là chiến trường mộng ảo, vũ khí mà võ giả mang vào trong cũng chỉ là hình chiếu giống như bản thân võ giả mà thôi. Vũ khí bị hỏng thì võ giả không thể sử dụng trong chiến trường mộng ảo được nữa, còn ở bên ngoài thì vũ khí vẫn lành lặn như thường. Cũng vì thế, trong chiến trường mộng ảo lần này, các thần khí trong các chủng tộc lớn, thần khí chí tôn cũng tới tấp được trình diện. Những món vũ khí này vốn thuộc về Giới Chủ, Đại giới chủ,2hoặc thậm chí là thần khí chí tôn của Thiên Tôn thì cũng bị võ giả Thần Hải Cảnh đưa vào chiến trường mộng ảo!
Điều mà Hào thiếu chủ không thể chấp nhận được chính là sức mạnh của La Chinh, thêm vào đó là độ cứng rắn của hai tay hắn!
Tên nhóc này có thể trực tiếp bóp nát thần khí tòng nhất phẩm...
Cảnh tượng này giống như một tia chớp, điên cuồng oanh tạc trong đầu gã. Gã ý thức được rằng bản thân đã gặp phải một tên quái vật rồi.
“Kết thúc rồi!”
La Chinh cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian với Hào thiếu chủ. Lần này trở lại thành chính, mục đích chính của hắn là thu hoạch lông cừu, mà rõ ràng Hào thiếu chủ chính là mục tiêu đầu tiên mà La Chinh1lựa chọn.
Trong mắt La Chinh, thực lực của Hào thiếu chủ còn kém xa cả chuột Thông Thiên.
Mặc dù trong võ giả Ma tộc, thực lực của Hào thiếu chủ cũng không tầm thường, thế nhưng so đấu sức mạnh với các võ giả cùng cảnh giới, La Chinh chưa từng thất bại. Đừng nói cùng cảnh giới, cho dù là cường giả Thần Cực Cảnh thì cũng không thể đấu lại hắn!
“Bụp!”
Âm thanh lanh lảnh vang lên, La Chinh đã điểm một ngón tay vào trán Hào thiếu chủ. Cái đầu to lớn của gã lập tức hóa thành một đống máu, cơ thể không đầu đổ về phía sau.
“Ầm ầm...”
Sau khi thân thể cường tráng của gã nện xuống đất, nó bắt đầu chậm rãi tiêu tan, một tia sáng màu đỏ bắn thẳng về thành chính.
Cùng lúc đó,1một lượng lớn điểm mộng ảo tiêu tán ra từ trong cơ thể của Hào thiếu chủ. Những điểm sáng màu vàng này nhanh chóng bắn vào trong cơ thể La Chinh, điểm mộng ảo của La Chinh cũng nhanh chóng tăng lên!
Trên mặt các võ giả Ma tộc đang đứng trên tường thành đều là vẻ hâm mộ.
Trước đây, Hào thiếu chủ đã tích lũy được bảy, tám mươi nghìn điểm mộng ảo. Hiện tại, La Chinh đã giết chết Hào thiếu chủ, như vậy lấy được một nửa số điểm mộng ảo của gã. Con số này không thể nói là không nhiều.
Trước đây Hào thiếu chủ vất vả lắm mới tích lũy được số điểm đó, vậy mà một nửa đã chia cho La Chinh mất rồi.
“Tổng cộng ba mươi bảy nghìn bốn trăm điểm... Cộng với điểm1mộng ảo mình đã tích lũy từ trước thì lúc này đã được hơn bốn nghìn. Trong Đại Giới bên này, mình xếp thứ... năm trăm hai mươi, ở toàn bộ chiến trường mộng ảo thì xếp thứ hai mươi tư triệu...”
Thứ hạng này, đối với rất nhiều võ giả thì đã rất nổi trội rồi.
Dù sao cũng là hàng triệu võ giả cạnh tranh với nhau, xếp trước La Chinh còn rất nhiều các thiên tài khác!
Nhưng La Chinh cười khổ, hắn rớt lại phía sau không phải chỉ một chút, mà phía trước hắn còn có tên của hơn hai chục triệu võ giả Thần Hải Cảnh.
Sau khi tra qua một lượt, La Chinh thản nhiên liếc mắt nhìn các võ giả Ma tộc trên tường thành.
Trước đây, do Hào thiếu chủ kích hoạt máu thanh đồng nên những võ giả Ma tộc này không dám ra khỏi thành. Nhưng giờ khắc này phải đối mặt La Chinh, bọn họ cũng nào dám đi ra?
Nhưng rừng lớn như vậy, chim gì chẳng có!
Có một số võ giả không phải vì thứ tự, cũng không vì điểm mộng ảo mà đến. Mục đích khi tiến vào chiến trường mộng ảo của bọn họ là để khiêu chiến, rèn luyện trong lằn ranh sống chết, nhằm phá tan những ràng buộc của bản thân.
“Vù vù...”
Đúng lúc La Chinh chuẩn bị rời đi thì có ba, bốn vị võ giả Ma tộc từ trên tường thành bỗng nhiên xông ra. Những võ giả Ma tộc này tiến thẳng đến chỗ La Chinh!
Ánh mắt La Chinh thản nhiên đánh giá mấy người này. Tu vi Thần Hải Cảnh sơ kỳ, hơn nữa thiên phú cũng bình thường, hoàn toàn không đủ để làm đối thủ của La Chinh. Nhưng nếu đối phương đã tự nguyện dâng điểm mộng ảo lên, lý nào La Chinh lại từ chối?
Những võ giả này muốn khiêu chiến La Chinh, mục đích cũng là muốn biết rõ chênh lệch giữa mình và cường giả.
Đáng tiếc, dù bọn họ là võ giả Thần Hải Cảnh thì chênh lệch giữa họ và La Chinh vẫn quá lớn... Cho dù là cường giả Thần Cực Cảnh, nếu thiên phú bình thường thì La Chinh cũng có thể tiện tay giết chết chứ nói gì tới những võ giả Thần Hải Cảnh có thiên phú bình thường này?
Dường như bọn họ còn chưa nhìn rõ La Chinh ra tay thế nào thì đã bị hắn tiễn về thành chính rồi.
Sau khi giết chết mấy người kia, ánh mắt La Chinh hơi sững sờ...
Mặc dù hắn biết điểm mộng ảo của những võ giả Thần Hải Cảnh này không nhiều, nhưng cũng không ngờ sẽ ít như vậy. Bốn vị võ giả Thần Hải Cảnh, vậy mà chỉ có hai điểm mộng ảo!
Hai người trong đó, mỗi người cống hiến một điểm mộng ảo, hai người còn lại thì hoàn toàn trống không, căn bản không hề có điểm mộng ảo nào!
Ngay từ lúc bắt đầu, La Chinh đã rời khỏi thành chính, nên tất nhiên không biết đám võ giả điên cuồng này. Bọn họ cứ hồi sinh là lập tức ra khỏi thành tìm người chém giết, sau đó lại chết, trở về thành chính, lại hồi sinh, lại chém giết, rồi lại hồi sinh, căn bản cũng không nghỉ ngơi!
Đây là một đám điên tu luyện tâm võ đạo. Bọn họ căn bản cũng không quan tâm điểm mộng ảo, chỉ là thừa dịp chiến trường mộng ảo mở ra, cho mình một nơi luyện tập hoàn mỹ nhất, thế nên đối mặt với càng nhiều cường giả càng tốt!
Sau khi giải quyết xong bốn vị võ giả này, lại có ba người chạy thẳng đến chỗ La Chinh.
Lần này La Chinh cũng không hứng thú lắm. Tuy hắn không thể phán đoán số điểm mộng ảo của đối phương, nhưng dựa vào khí thế mà những võ giả này phát ra thì đại khái cũng có thể đoán được thực lực. Võ giả có thực lực yếu, chắc chắn không có được bao nhiêu điểm mộng ảo!
Thế là La Chinh bước một bước vượt qua không gian, liên tục men theo thành chính rồi nhanh chóng biến mất trước mắt mọi người.
Đợi đến khi La Chinh vừa rời khỏi, rất nhiều võ giả vây xem trên tường thành bắt đầu cảm thán, ngoài thành thì lập tức sục sôi lần nữa...
Tòa thành chính này cũng không phải nhỏ, sau khi La Chinh xông ra được một đoạn thì lại gặp phải một con “dê”. Thực lực của vị võ giả Ma tộc này không chênh lệch so với Hào thiếu chủ là mấy. Người này cũng không ngừng thu hoạch điểm mộng ảo của các võ giả bình thường ngoài tường thành.
Nhưng cuối cùng lại không may, gặp phải La Chinh...
Sau một trận chiến đấu quyết liệt, võ giả Ma tộc này đã biến thành một tia sáng màu đỏ, bay vào trong thành chính.
Mới về thành chính không được bao lâu, vậy mà đã gặp được hai con “dê”, cũng khá may mắn. Lần này, sau khi hấp thu gần ba mươi nghìn điểm mộng ảo, số điểm mộng ảo trong cơ thể La Chinh cũng đã tích lũy được khoảng bảy mươi nghìn, thứ hạng lại nhanh chóng tăng lên lần nữa. Ở Đại Giới bên này, hắn đã xếp thứ bốn trăm mười nghìn, mà tính trong cả chiến trường mộng ảo, tổng xếp hạng đã là mười chín triệu!
Nhưng thứ hạng này vẫn khó bị người bên ngoài tòa kim tự tháp kia phát giác ra...
Trước đây, những võ giả này vất vả chém giết, chém chết một người mới có được năm mươi điểm mộng ảo, vậy mà bây giờ La Chinh chém một người là mấy chục nghìn điểm. Các võ giả giống Hào thiếu chủ quả thật rất bận rộn vì võ giả như La Chinh.
Nhưng những võ giả trở về lần này, không chỉ có một mình La Chinh.
Cỏ bị dê ăn, dê bị sói ăn...
Dạng sói như La Chinh đã bắt đầu lần lượt trở về rồi. Việc đầu tiên bọn họ làm khi trở về thành chính là giải quyết đám dê béo ngoài thành.
Nhưng rõ ràng cũng không thể tránh được việc chém giết lẫn nhau. Không lâu sau, La Chinh đã gặp phải con sói đầu tiên.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Hào thiếu chủ rít lên một tiếng, bỏ ý định rút cây búa ra, mà ngược lại, dùng sức chém ngược lên không trung!
Nhưng đôi búa vẫn không hề nhúc nhích, dường như nó đã hoàn toàn dính trên tay La Chinh, giống như liên kết thành một thể với La Chinh rồi vậy. Dù gã có dùng sức từ hướng nào thì nó cũng không hề phản ứng.
“Ha...”
La Chinh mỉm cười, hai tay vốn nắm cặp búa bỗng dùng sức.
“Bụp bụp...”
Mấy vết rạn bắt đầu xuất hiện từ chính giữa bàn tay của La Chinh, sau đó nhanh chóng kéo dài. Chỉ chốc lát sau liền lan ra khắp bề mặt lưỡi búa.
“Ầm...”
Không lâu sau đó, cây búa liền vỡ tan trước mặt mọi người!
Về phần Hào thiếu chủ, tay gã cầm hai cán búa trụi lủi,3đứng ngây ngốc tại chỗ. Hai cây búa biến thành hai cây “côn ngắn” chỉ trong nháy mắt khiến gã thực sự rất khó chấp nhận.
Không phải gã tiếc cây búa này.
Mặc dù nó là báu vật gia tộc, nhưng dù sao đây cũng là chiến trường mộng ảo, vũ khí mà võ giả mang vào trong cũng chỉ là hình chiếu giống như bản thân võ giả mà thôi. Vũ khí bị hỏng thì võ giả không thể sử dụng trong chiến trường mộng ảo được nữa, còn ở bên ngoài thì vũ khí vẫn lành lặn như thường. Cũng vì thế, trong chiến trường mộng ảo lần này, các thần khí trong các chủng tộc lớn, thần khí chí tôn cũng tới tấp được trình diện. Những món vũ khí này vốn thuộc về Giới Chủ, Đại giới chủ,2hoặc thậm chí là thần khí chí tôn của Thiên Tôn thì cũng bị võ giả Thần Hải Cảnh đưa vào chiến trường mộng ảo!
Điều mà Hào thiếu chủ không thể chấp nhận được chính là sức mạnh của La Chinh, thêm vào đó là độ cứng rắn của hai tay hắn!
Tên nhóc này có thể trực tiếp bóp nát thần khí tòng nhất phẩm...
Cảnh tượng này giống như một tia chớp, điên cuồng oanh tạc trong đầu gã. Gã ý thức được rằng bản thân đã gặp phải một tên quái vật rồi.
“Kết thúc rồi!”
La Chinh cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian với Hào thiếu chủ. Lần này trở lại thành chính, mục đích chính của hắn là thu hoạch lông cừu, mà rõ ràng Hào thiếu chủ chính là mục tiêu đầu tiên mà La Chinh1lựa chọn.
Trong mắt La Chinh, thực lực của Hào thiếu chủ còn kém xa cả chuột Thông Thiên.
Mặc dù trong võ giả Ma tộc, thực lực của Hào thiếu chủ cũng không tầm thường, thế nhưng so đấu sức mạnh với các võ giả cùng cảnh giới, La Chinh chưa từng thất bại. Đừng nói cùng cảnh giới, cho dù là cường giả Thần Cực Cảnh thì cũng không thể đấu lại hắn!
“Bụp!”
Âm thanh lanh lảnh vang lên, La Chinh đã điểm một ngón tay vào trán Hào thiếu chủ. Cái đầu to lớn của gã lập tức hóa thành một đống máu, cơ thể không đầu đổ về phía sau.
“Ầm ầm...”
Sau khi thân thể cường tráng của gã nện xuống đất, nó bắt đầu chậm rãi tiêu tan, một tia sáng màu đỏ bắn thẳng về thành chính.
Cùng lúc đó,1một lượng lớn điểm mộng ảo tiêu tán ra từ trong cơ thể của Hào thiếu chủ. Những điểm sáng màu vàng này nhanh chóng bắn vào trong cơ thể La Chinh, điểm mộng ảo của La Chinh cũng nhanh chóng tăng lên!
Trên mặt các võ giả Ma tộc đang đứng trên tường thành đều là vẻ hâm mộ.
Trước đây, Hào thiếu chủ đã tích lũy được bảy, tám mươi nghìn điểm mộng ảo. Hiện tại, La Chinh đã giết chết Hào thiếu chủ, như vậy lấy được một nửa số điểm mộng ảo của gã. Con số này không thể nói là không nhiều.
Trước đây Hào thiếu chủ vất vả lắm mới tích lũy được số điểm đó, vậy mà một nửa đã chia cho La Chinh mất rồi.
“Tổng cộng ba mươi bảy nghìn bốn trăm điểm... Cộng với điểm1mộng ảo mình đã tích lũy từ trước thì lúc này đã được hơn bốn nghìn. Trong Đại Giới bên này, mình xếp thứ... năm trăm hai mươi, ở toàn bộ chiến trường mộng ảo thì xếp thứ hai mươi tư triệu...”
Thứ hạng này, đối với rất nhiều võ giả thì đã rất nổi trội rồi.
Dù sao cũng là hàng triệu võ giả cạnh tranh với nhau, xếp trước La Chinh còn rất nhiều các thiên tài khác!
Nhưng La Chinh cười khổ, hắn rớt lại phía sau không phải chỉ một chút, mà phía trước hắn còn có tên của hơn hai chục triệu võ giả Thần Hải Cảnh.
Sau khi tra qua một lượt, La Chinh thản nhiên liếc mắt nhìn các võ giả Ma tộc trên tường thành.
Trước đây, do Hào thiếu chủ kích hoạt máu thanh đồng nên những võ giả Ma tộc này không dám ra khỏi thành. Nhưng giờ khắc này phải đối mặt La Chinh, bọn họ cũng nào dám đi ra?
Nhưng rừng lớn như vậy, chim gì chẳng có!
Có một số võ giả không phải vì thứ tự, cũng không vì điểm mộng ảo mà đến. Mục đích khi tiến vào chiến trường mộng ảo của bọn họ là để khiêu chiến, rèn luyện trong lằn ranh sống chết, nhằm phá tan những ràng buộc của bản thân.
“Vù vù...”
Đúng lúc La Chinh chuẩn bị rời đi thì có ba, bốn vị võ giả Ma tộc từ trên tường thành bỗng nhiên xông ra. Những võ giả Ma tộc này tiến thẳng đến chỗ La Chinh!
Ánh mắt La Chinh thản nhiên đánh giá mấy người này. Tu vi Thần Hải Cảnh sơ kỳ, hơn nữa thiên phú cũng bình thường, hoàn toàn không đủ để làm đối thủ của La Chinh. Nhưng nếu đối phương đã tự nguyện dâng điểm mộng ảo lên, lý nào La Chinh lại từ chối?
Những võ giả này muốn khiêu chiến La Chinh, mục đích cũng là muốn biết rõ chênh lệch giữa mình và cường giả.
Đáng tiếc, dù bọn họ là võ giả Thần Hải Cảnh thì chênh lệch giữa họ và La Chinh vẫn quá lớn... Cho dù là cường giả Thần Cực Cảnh, nếu thiên phú bình thường thì La Chinh cũng có thể tiện tay giết chết chứ nói gì tới những võ giả Thần Hải Cảnh có thiên phú bình thường này?
Dường như bọn họ còn chưa nhìn rõ La Chinh ra tay thế nào thì đã bị hắn tiễn về thành chính rồi.
Sau khi giết chết mấy người kia, ánh mắt La Chinh hơi sững sờ...
Mặc dù hắn biết điểm mộng ảo của những võ giả Thần Hải Cảnh này không nhiều, nhưng cũng không ngờ sẽ ít như vậy. Bốn vị võ giả Thần Hải Cảnh, vậy mà chỉ có hai điểm mộng ảo!
Hai người trong đó, mỗi người cống hiến một điểm mộng ảo, hai người còn lại thì hoàn toàn trống không, căn bản không hề có điểm mộng ảo nào!
Ngay từ lúc bắt đầu, La Chinh đã rời khỏi thành chính, nên tất nhiên không biết đám võ giả điên cuồng này. Bọn họ cứ hồi sinh là lập tức ra khỏi thành tìm người chém giết, sau đó lại chết, trở về thành chính, lại hồi sinh, lại chém giết, rồi lại hồi sinh, căn bản cũng không nghỉ ngơi!
Đây là một đám điên tu luyện tâm võ đạo. Bọn họ căn bản cũng không quan tâm điểm mộng ảo, chỉ là thừa dịp chiến trường mộng ảo mở ra, cho mình một nơi luyện tập hoàn mỹ nhất, thế nên đối mặt với càng nhiều cường giả càng tốt!
Sau khi giải quyết xong bốn vị võ giả này, lại có ba người chạy thẳng đến chỗ La Chinh.
Lần này La Chinh cũng không hứng thú lắm. Tuy hắn không thể phán đoán số điểm mộng ảo của đối phương, nhưng dựa vào khí thế mà những võ giả này phát ra thì đại khái cũng có thể đoán được thực lực. Võ giả có thực lực yếu, chắc chắn không có được bao nhiêu điểm mộng ảo!
Thế là La Chinh bước một bước vượt qua không gian, liên tục men theo thành chính rồi nhanh chóng biến mất trước mắt mọi người.
Đợi đến khi La Chinh vừa rời khỏi, rất nhiều võ giả vây xem trên tường thành bắt đầu cảm thán, ngoài thành thì lập tức sục sôi lần nữa...
Tòa thành chính này cũng không phải nhỏ, sau khi La Chinh xông ra được một đoạn thì lại gặp phải một con “dê”. Thực lực của vị võ giả Ma tộc này không chênh lệch so với Hào thiếu chủ là mấy. Người này cũng không ngừng thu hoạch điểm mộng ảo của các võ giả bình thường ngoài tường thành.
Nhưng cuối cùng lại không may, gặp phải La Chinh...
Sau một trận chiến đấu quyết liệt, võ giả Ma tộc này đã biến thành một tia sáng màu đỏ, bay vào trong thành chính.
Mới về thành chính không được bao lâu, vậy mà đã gặp được hai con “dê”, cũng khá may mắn. Lần này, sau khi hấp thu gần ba mươi nghìn điểm mộng ảo, số điểm mộng ảo trong cơ thể La Chinh cũng đã tích lũy được khoảng bảy mươi nghìn, thứ hạng lại nhanh chóng tăng lên lần nữa. Ở Đại Giới bên này, hắn đã xếp thứ bốn trăm mười nghìn, mà tính trong cả chiến trường mộng ảo, tổng xếp hạng đã là mười chín triệu!
Nhưng thứ hạng này vẫn khó bị người bên ngoài tòa kim tự tháp kia phát giác ra...
Trước đây, những võ giả này vất vả chém giết, chém chết một người mới có được năm mươi điểm mộng ảo, vậy mà bây giờ La Chinh chém một người là mấy chục nghìn điểm. Các võ giả giống Hào thiếu chủ quả thật rất bận rộn vì võ giả như La Chinh.
Nhưng những võ giả trở về lần này, không chỉ có một mình La Chinh.
Cỏ bị dê ăn, dê bị sói ăn...
Dạng sói như La Chinh đã bắt đầu lần lượt trở về rồi. Việc đầu tiên bọn họ làm khi trở về thành chính là giải quyết đám dê béo ngoài thành.
Nhưng rõ ràng cũng không thể tránh được việc chém giết lẫn nhau. Không lâu sau, La Chinh đã gặp phải con sói đầu tiên.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com