Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1184
Chương 1184: Không có hứng thú
Mình có thể là thợ săn, cũng có khả năng trở thành con mồi của những võ giả khác.
Một gã võ giả Ma tộc bề ngoài không mấy thu hút xông ra cổng thành cùng một lúc với những võ giả khác, trong nháy mắt rời khỏi cổng thành, khóe miệng võ giả Ma tộc này lộ ra một nụ cười kỳ dị.
“Tử Viêm Hoàng Bạo!”
Đột nhiên một ngọn lửa màu tím cháy bùng lên từ trong cơ thể võ giả Ma tộc này!
Quy tắc hệ Hỏa huyền ảo tạo ra thủy triều lửa hết vòng này đến vòng khác, lấy võ giả Ma tộc này làm tâm điểm mà lan ra giống như gợn sóng.
Lúc này số lượng võ giả cùng xông ra cổng thành lên tới hơn trăm người!
Khi3ngọn lửa màu tím cuốn tới, tất cả võ giả Ma tộc không hẹn mà cùng thi triển chân nguyên hoặc cương nguyên hộ thể, cố gắng chống lại ngọn lửa màu tím kinh khủng này.
Nhưng uy lực của ngọn lửa màu tím này vô cùng bá đạo. Dưới ngọn lửa màu tím này, những chân nguyên hộ thể kia giống như một trang giấy, bị thiêu nứt ra trong khoảnh khắc. Ngay sau đó những ngọn lửa màu tím này tựa như có sinh mệnh, chui vào trong khe hở rồi bắt đầu thiêu đốt thân xác của võ giả!
“A!”
“Đau quá, ngọn lửa chết tiệt này...”
“Cẩn thận...”
Trong một cái chớp mắt, trên người tất cả võ giả đều bốc cháy phừng phừng, biến thành những ngọn đuốc sống.
Có một số2người lửa thi triển độn thuật bay vọt lên trên trời hoặc ra đằng trước, nhưng tốc độ càng nhanh, ngọn lửa lại càng cháy lớn hơn, chỉ bay trên trời được chừng phân nửa thì liền biến thành tro tàn, tản ra trên không trung...
Có một số người lửa thi triển lá chắn băng trong suốt hết tấm này đến tấm khác, muốn tách ngọn lửa từ trên người mình ra, nhưng uy lực của ngọn lửa này vượt xa tưởng tượng, lá chắn băng ngưng kết ra bị hòa tan trong phút chốc rồi vẫn bị ngọn lửa này đốt thành tro bụi!
Trong cơ thể của toàn bộ võ giả bị thiêu cháy đều bay ra một tia sáng đỏ, trốn về trong thành chính.
Còn điểm mộng ảo dư1lại thì bị một mình võ giả Ma tộc kia tiếp nhận.
“Vù vù vù...”
Võ giả Ma tộc kia đứng ở trước cổng thành, nhìn võ giả trong cổng thành với ý cười buốt giá, trong tay còn có một ngọn lửa màu tím chậm rãi nhảy nhót.
Mới vừa rồi ngọn lửa của võ giả Ma tộc đã khuếch tán ra phạm vi nghìn trượng, nhưng trong nháy mắt khi nó lan tới cổng thành bên này thì liền tắt ngúm khi vào trong thành!
Ở giai đoạn hiện nay, trong thành chính của chiến trường mộng ảo vẫn còn là phạm vi an toàn tuyệt đối, bất kỳ công kích nào cũng sẽ bị xóa bỏ ở cổng thành chính.
Không chỉ riêng một tòa thành chính này, mà ở trong thành chính1thuộc phạm vi năm mươi Đại Giới của toàn bộ chiến trường mộng ảo đều như vậy!
Võ giả Ma tộc kia tiếp nhận năm sáu nghìn điểm mộng ảo trong thời gian ngắn ngủi, thứ hạng của gã cũng nhanh chóng tăng lên!
“Ngươi là ai!” Trong thành chính, một người cầm đầu lạnh giọng hỏi.
Cho tới bây giờ, còn rất nhiều võ giả chưa ý thức được tình cảnh hiện tại. Dù sao trong tòa thành chính này tuyệt đại bộ phận đều là người Ma tộc, mới vừa rồi La Chinh và võ giả khoác áo choàng kia thì cũng đành đi một nhẽ, suy cho cùng không phải tộc ta thì khác ta. Nhưng võ giả Ma tộc ngoài cửa thành này lại tàn sát người cùng tộc.
Võ giả1Ma tộc kia cười nhạt: “Có quan trọng không?”
“Hừ, chúng ta đều là người Ma tộc, ngươi dùng thủ đoạn như vậy, có từng nghĩ tới...” Có người Ma tộc cả giận mà nói.
Võ giả Ma tộc lại cắt ngang lời của hắn, “Ta không muốn nghe lời thừa, ta chỉ biết trong chiến trường mộng ảo này không tồn tại cái gọi là chủng tộc, người thất bại đều bị đào thải, còn các ngươi... đều là đá kê chân cho ta bước lên vị trí tôn sư của thời này!”
Nghe thấy võ giả Ma tộc nói, không ít người Ma tộc đều tỏ vẻ tức giận, nhưng càng có nhiều người Ma tộc bừng tỉnh trong lòng hơn!
Tuy rằng không ít võ giả Ma tộc đều đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ để nghênh tiếp sự bắt đầu của chiến trường mộng ảo, nhưng rất dễ thấy nhận thức của bọn họ còn chưa đủ sâu sắc. Chiến trường mộng ảo này chính là một chiến trường cá lớn nuốt cá bé, đây chính là chiến trường chọn lựa ra võ giả đứng đầu trong hàng triệu võ giả.
Ở đây mà còn ôm chặt cái quan niệm chủng tộc này thì quả là nực cười, ấu trĩ!
Không ngờ võ giả Ma tộc vẫn đi về phía cổng thành, ngọn lửa màu tím trong tay bốc lên hừng hực, ngay sau đó liền đưa tay vào trong cổng thành này. Ngay nháy mắt tay của gã vượt qua ranh giới thì ngọn lửa màu tím liền bị quy tắc của chiến trường mộng ảo dập tắt, sau đó gã lại nói thêm lần nữa: “Tên của ta là Long Cầm...”
Sau khi nói xong thì lập tức xoay người, gã cũng biết võ giả trong cổng thành sẽ không đi ra tìm cái chết, ở lại chỗ này cũng lãng phí thời gian.
“Long Cầm!”
“Thì ra là gã...”
“Truyền nhân đời thứ chín của Giới chủ Ma Viêm giới.”
“Bị phân ở trong cùng một thành chính với hắn, xem như là chúng ta xui xẻo!”
“Hừ, cái gì mà xui xẻo với không xui xẻo, võ giả Thần Hải Cảnh của trăm nghìn Đại Giới đều tiến vào, thành chính nào không có mấy tên biến thái? Cũng không biết Long Cầm này so với hai vị võ giả Nhân tộc kia thì ai mạnh ai yếu? Thật hy vọng bọn họ choảng nhau!”
Sau khi Long Cầm này biến mất khỏi tầm mắt, những võ giả vẫn một mực chờ đợi trong thành liền ào ra lần nữa.
Ở trong giai đoạn ban đầu của cả chiến trường mộng ảo, loại chuyện chặn cổng thành này cứ xảy ra liên tục…
Cùng lúc đó, tên của không ít võ giả đều đã tỏa sáng trên kim tự tháp kia!
Trong mười vạn Đại Giới bên ngoài chiến trường mộng ảo tồn tại vô số không gian mộng ảo, mà trên mỗi một không gian mộng ảo, tên những người trên kim tự tháp kia đều đang không ngừng lên cao, xuống thấp!
Các chủng tộc, các thế lực lớn cũng đều chú ý bảng xếp hạng này một cách tỉ mỉ.
...
“Vù!”
Một đao gió bắn ra từ đầu ngón tay của La Chinh.
Ở đằng trước cách đó không xa, mấy con hươu sừng xám trắng đang nằm sấp, những con hươu sừng xám này nhìn vô cùng ngoan ngoãn, nhưng thực ra cũng là một loại thú dữ cấp mười.
Đao gió kia đột nhiên bắn ra liền xuyên qua ngực của mấy con hươu sừng xám này. Theo một tiếng hí không cam lòng vang lên, sức sống của những con hươu sừng xám này bị đứt đoạn, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể chúng đã bị đao gió của La Chinh cắt nát.
Hươu sừng xám chết sạch dần dần tan biến trong tầm mắt La Chinh, cùng lúc đó, từng điểm mộng ảo màu vàng nhạt bay vụt về phía cơ thể La Chinh.
“Săn giết thú dữ ở vùng hoang dã cũng có điểm mộng ảo, nhưng không ngờ một con hươu sừng xám chỉ có một điểm mộng ảo?”
Đối mặt với kết quả này, La Chinh khẽ lắc đầu một cái. Săn giết thú dữ cũng là một phương pháp lấy điểm mộng ảo, song chiến trường mộng ảo này thực ra chính là một lôi đài khổng lồ. Ý định ban đầu của nó là khuyến khích nhóm võ giả chém giết lẫn nhau, từ đó đấu loại ra người xuất sắc nhất, cho nên phần thưởng dành cho thú dữ tương đối ít.
“Nhưng không biết săn giết thú dữ mạnh hơn có thể cho phần thưởng bao nhiêu điểm mộng ảo.”
Nghĩ tới đây, bóng dáng của La Chinh lại nhoáng lên lần nữa, lướt trên dốc núi này, chạy không nhanh không chậm về đằng trước.
Nếu như gặp phải thú dữ trên con đường này, La Chinh cũng sẽ tùy ý ra tay giết chết.
Phần thưởng cho thú dữ cấp một như hươu sừng xám cũng chỉ có một, hai điểm mộng ảo mà thôi, điểm mộng ảo tích lũy cực kỳ ít ỏi, song La Chinh cũng không hề để ý.
Dựa theo quy tắc của chiến trường mộng ảo này để phán đoán thì tích lũy giai đoạn đầu cũng không quan trọng. Đợi đến khi một số nhóm võ giả thực lực hơi mạnh tích lũy điểm mộng ảo đủ nhiều, La Chinh có thể trực tiếp ra tay cướp giật.
Nếu như có thể, La Chinh cứ việc nằm ở trong này tu luyện, thậm chí tìm chỗ nào đó đánh một giấc!
Nhưng hắn bị nhốt ở trong Tiên Phủ mấy năm trời, không dễ dàng gì mới có một cơ hội rời khỏi Tiên Phủ, hắn cũng muốn giải sầu một chút trong thế giới bao la của chiến trường mộng ảo này...
Trong lúc La Chinh bay đi chầm chậm, bỗng nhiên ánh mắt hơi lóe một cái, khóe miệng lại hơi cong lên.
Thân thể hắn mau chóng dừng ở giữa không trung, quay đầu nhìn xuống phía dưới mà nói: “Các ngươi tính đi theo tới bao giờ?”
Giọng nói của hắn truyền ra, trong vùng hoang dã này hoàn toàn yên tĩnh, hình như không hề tồn tại những sinh linh khác…
“Sau khi tích lũy nhiều điểm mộng ảo một chút thì hẵng tới tìm ta, ta không có hứng với các ngươi cho lắm.” Sau khi La Chinh hờ hững nói xong thì liền không đếm xỉa tới mà tiếp tục bay về phía trước.
Tổng cộng có ba người bám theo La Chinh, tất nhiên bọn họ cũng không có thời gian tích lũy điểm mộng ảo. Hiện tại, đánh chết ba người bọn họ thì cùng lắm cũng chỉ được một trăm năm mươi điểm mộng ảo mà thôi, La Chinh quả thực không có hứng thú.
Theo một tiếng cười thô lỗ truyền tới, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện ba bóng người vạm vỡ, rõ ràng là ba gã võ giả Ma tộc.
“Nhưng chúng ta có hứng thú với ngươi! Ha ha!”
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Một gã võ giả Ma tộc bề ngoài không mấy thu hút xông ra cổng thành cùng một lúc với những võ giả khác, trong nháy mắt rời khỏi cổng thành, khóe miệng võ giả Ma tộc này lộ ra một nụ cười kỳ dị.
“Tử Viêm Hoàng Bạo!”
Đột nhiên một ngọn lửa màu tím cháy bùng lên từ trong cơ thể võ giả Ma tộc này!
Quy tắc hệ Hỏa huyền ảo tạo ra thủy triều lửa hết vòng này đến vòng khác, lấy võ giả Ma tộc này làm tâm điểm mà lan ra giống như gợn sóng.
Lúc này số lượng võ giả cùng xông ra cổng thành lên tới hơn trăm người!
Khi3ngọn lửa màu tím cuốn tới, tất cả võ giả Ma tộc không hẹn mà cùng thi triển chân nguyên hoặc cương nguyên hộ thể, cố gắng chống lại ngọn lửa màu tím kinh khủng này.
Nhưng uy lực của ngọn lửa màu tím này vô cùng bá đạo. Dưới ngọn lửa màu tím này, những chân nguyên hộ thể kia giống như một trang giấy, bị thiêu nứt ra trong khoảnh khắc. Ngay sau đó những ngọn lửa màu tím này tựa như có sinh mệnh, chui vào trong khe hở rồi bắt đầu thiêu đốt thân xác của võ giả!
“A!”
“Đau quá, ngọn lửa chết tiệt này...”
“Cẩn thận...”
Trong một cái chớp mắt, trên người tất cả võ giả đều bốc cháy phừng phừng, biến thành những ngọn đuốc sống.
Có một số2người lửa thi triển độn thuật bay vọt lên trên trời hoặc ra đằng trước, nhưng tốc độ càng nhanh, ngọn lửa lại càng cháy lớn hơn, chỉ bay trên trời được chừng phân nửa thì liền biến thành tro tàn, tản ra trên không trung...
Có một số người lửa thi triển lá chắn băng trong suốt hết tấm này đến tấm khác, muốn tách ngọn lửa từ trên người mình ra, nhưng uy lực của ngọn lửa này vượt xa tưởng tượng, lá chắn băng ngưng kết ra bị hòa tan trong phút chốc rồi vẫn bị ngọn lửa này đốt thành tro bụi!
Trong cơ thể của toàn bộ võ giả bị thiêu cháy đều bay ra một tia sáng đỏ, trốn về trong thành chính.
Còn điểm mộng ảo dư1lại thì bị một mình võ giả Ma tộc kia tiếp nhận.
“Vù vù vù...”
Võ giả Ma tộc kia đứng ở trước cổng thành, nhìn võ giả trong cổng thành với ý cười buốt giá, trong tay còn có một ngọn lửa màu tím chậm rãi nhảy nhót.
Mới vừa rồi ngọn lửa của võ giả Ma tộc đã khuếch tán ra phạm vi nghìn trượng, nhưng trong nháy mắt khi nó lan tới cổng thành bên này thì liền tắt ngúm khi vào trong thành!
Ở giai đoạn hiện nay, trong thành chính của chiến trường mộng ảo vẫn còn là phạm vi an toàn tuyệt đối, bất kỳ công kích nào cũng sẽ bị xóa bỏ ở cổng thành chính.
Không chỉ riêng một tòa thành chính này, mà ở trong thành chính1thuộc phạm vi năm mươi Đại Giới của toàn bộ chiến trường mộng ảo đều như vậy!
Võ giả Ma tộc kia tiếp nhận năm sáu nghìn điểm mộng ảo trong thời gian ngắn ngủi, thứ hạng của gã cũng nhanh chóng tăng lên!
“Ngươi là ai!” Trong thành chính, một người cầm đầu lạnh giọng hỏi.
Cho tới bây giờ, còn rất nhiều võ giả chưa ý thức được tình cảnh hiện tại. Dù sao trong tòa thành chính này tuyệt đại bộ phận đều là người Ma tộc, mới vừa rồi La Chinh và võ giả khoác áo choàng kia thì cũng đành đi một nhẽ, suy cho cùng không phải tộc ta thì khác ta. Nhưng võ giả Ma tộc ngoài cửa thành này lại tàn sát người cùng tộc.
Võ giả1Ma tộc kia cười nhạt: “Có quan trọng không?”
“Hừ, chúng ta đều là người Ma tộc, ngươi dùng thủ đoạn như vậy, có từng nghĩ tới...” Có người Ma tộc cả giận mà nói.
Võ giả Ma tộc lại cắt ngang lời của hắn, “Ta không muốn nghe lời thừa, ta chỉ biết trong chiến trường mộng ảo này không tồn tại cái gọi là chủng tộc, người thất bại đều bị đào thải, còn các ngươi... đều là đá kê chân cho ta bước lên vị trí tôn sư của thời này!”
Nghe thấy võ giả Ma tộc nói, không ít người Ma tộc đều tỏ vẻ tức giận, nhưng càng có nhiều người Ma tộc bừng tỉnh trong lòng hơn!
Tuy rằng không ít võ giả Ma tộc đều đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ để nghênh tiếp sự bắt đầu của chiến trường mộng ảo, nhưng rất dễ thấy nhận thức của bọn họ còn chưa đủ sâu sắc. Chiến trường mộng ảo này chính là một chiến trường cá lớn nuốt cá bé, đây chính là chiến trường chọn lựa ra võ giả đứng đầu trong hàng triệu võ giả.
Ở đây mà còn ôm chặt cái quan niệm chủng tộc này thì quả là nực cười, ấu trĩ!
Không ngờ võ giả Ma tộc vẫn đi về phía cổng thành, ngọn lửa màu tím trong tay bốc lên hừng hực, ngay sau đó liền đưa tay vào trong cổng thành này. Ngay nháy mắt tay của gã vượt qua ranh giới thì ngọn lửa màu tím liền bị quy tắc của chiến trường mộng ảo dập tắt, sau đó gã lại nói thêm lần nữa: “Tên của ta là Long Cầm...”
Sau khi nói xong thì lập tức xoay người, gã cũng biết võ giả trong cổng thành sẽ không đi ra tìm cái chết, ở lại chỗ này cũng lãng phí thời gian.
“Long Cầm!”
“Thì ra là gã...”
“Truyền nhân đời thứ chín của Giới chủ Ma Viêm giới.”
“Bị phân ở trong cùng một thành chính với hắn, xem như là chúng ta xui xẻo!”
“Hừ, cái gì mà xui xẻo với không xui xẻo, võ giả Thần Hải Cảnh của trăm nghìn Đại Giới đều tiến vào, thành chính nào không có mấy tên biến thái? Cũng không biết Long Cầm này so với hai vị võ giả Nhân tộc kia thì ai mạnh ai yếu? Thật hy vọng bọn họ choảng nhau!”
Sau khi Long Cầm này biến mất khỏi tầm mắt, những võ giả vẫn một mực chờ đợi trong thành liền ào ra lần nữa.
Ở trong giai đoạn ban đầu của cả chiến trường mộng ảo, loại chuyện chặn cổng thành này cứ xảy ra liên tục…
Cùng lúc đó, tên của không ít võ giả đều đã tỏa sáng trên kim tự tháp kia!
Trong mười vạn Đại Giới bên ngoài chiến trường mộng ảo tồn tại vô số không gian mộng ảo, mà trên mỗi một không gian mộng ảo, tên những người trên kim tự tháp kia đều đang không ngừng lên cao, xuống thấp!
Các chủng tộc, các thế lực lớn cũng đều chú ý bảng xếp hạng này một cách tỉ mỉ.
...
“Vù!”
Một đao gió bắn ra từ đầu ngón tay của La Chinh.
Ở đằng trước cách đó không xa, mấy con hươu sừng xám trắng đang nằm sấp, những con hươu sừng xám này nhìn vô cùng ngoan ngoãn, nhưng thực ra cũng là một loại thú dữ cấp mười.
Đao gió kia đột nhiên bắn ra liền xuyên qua ngực của mấy con hươu sừng xám này. Theo một tiếng hí không cam lòng vang lên, sức sống của những con hươu sừng xám này bị đứt đoạn, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể chúng đã bị đao gió của La Chinh cắt nát.
Hươu sừng xám chết sạch dần dần tan biến trong tầm mắt La Chinh, cùng lúc đó, từng điểm mộng ảo màu vàng nhạt bay vụt về phía cơ thể La Chinh.
“Săn giết thú dữ ở vùng hoang dã cũng có điểm mộng ảo, nhưng không ngờ một con hươu sừng xám chỉ có một điểm mộng ảo?”
Đối mặt với kết quả này, La Chinh khẽ lắc đầu một cái. Săn giết thú dữ cũng là một phương pháp lấy điểm mộng ảo, song chiến trường mộng ảo này thực ra chính là một lôi đài khổng lồ. Ý định ban đầu của nó là khuyến khích nhóm võ giả chém giết lẫn nhau, từ đó đấu loại ra người xuất sắc nhất, cho nên phần thưởng dành cho thú dữ tương đối ít.
“Nhưng không biết săn giết thú dữ mạnh hơn có thể cho phần thưởng bao nhiêu điểm mộng ảo.”
Nghĩ tới đây, bóng dáng của La Chinh lại nhoáng lên lần nữa, lướt trên dốc núi này, chạy không nhanh không chậm về đằng trước.
Nếu như gặp phải thú dữ trên con đường này, La Chinh cũng sẽ tùy ý ra tay giết chết.
Phần thưởng cho thú dữ cấp một như hươu sừng xám cũng chỉ có một, hai điểm mộng ảo mà thôi, điểm mộng ảo tích lũy cực kỳ ít ỏi, song La Chinh cũng không hề để ý.
Dựa theo quy tắc của chiến trường mộng ảo này để phán đoán thì tích lũy giai đoạn đầu cũng không quan trọng. Đợi đến khi một số nhóm võ giả thực lực hơi mạnh tích lũy điểm mộng ảo đủ nhiều, La Chinh có thể trực tiếp ra tay cướp giật.
Nếu như có thể, La Chinh cứ việc nằm ở trong này tu luyện, thậm chí tìm chỗ nào đó đánh một giấc!
Nhưng hắn bị nhốt ở trong Tiên Phủ mấy năm trời, không dễ dàng gì mới có một cơ hội rời khỏi Tiên Phủ, hắn cũng muốn giải sầu một chút trong thế giới bao la của chiến trường mộng ảo này...
Trong lúc La Chinh bay đi chầm chậm, bỗng nhiên ánh mắt hơi lóe một cái, khóe miệng lại hơi cong lên.
Thân thể hắn mau chóng dừng ở giữa không trung, quay đầu nhìn xuống phía dưới mà nói: “Các ngươi tính đi theo tới bao giờ?”
Giọng nói của hắn truyền ra, trong vùng hoang dã này hoàn toàn yên tĩnh, hình như không hề tồn tại những sinh linh khác…
“Sau khi tích lũy nhiều điểm mộng ảo một chút thì hẵng tới tìm ta, ta không có hứng với các ngươi cho lắm.” Sau khi La Chinh hờ hững nói xong thì liền không đếm xỉa tới mà tiếp tục bay về phía trước.
Tổng cộng có ba người bám theo La Chinh, tất nhiên bọn họ cũng không có thời gian tích lũy điểm mộng ảo. Hiện tại, đánh chết ba người bọn họ thì cùng lắm cũng chỉ được một trăm năm mươi điểm mộng ảo mà thôi, La Chinh quả thực không có hứng thú.
Theo một tiếng cười thô lỗ truyền tới, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện ba bóng người vạm vỡ, rõ ràng là ba gã võ giả Ma tộc.
“Nhưng chúng ta có hứng thú với ngươi! Ha ha!”
Đọc nhanh tại Vietwriter.com