Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1164
Chương 1164: Thi triển pháp thuật
Hạt cát lơ lửng một hồi giữa không trung, sau đó bay vụt về phía bắc.
Một vị Thiên Tôn cười lạnh, vung tay một cái, không gian liền nứt ra. Hạt cát kia nhanh chóng bị cuốn vào vết nứt, không gian xung quanh lập tức bao quanh lại, lợi dụng sức mạnh không gian bao vây hạt cát vào bên trong.
“Quả thật chưa từng nghe tới pháp bảo không gian nào mạnh như thế.” Một vị Thiên Tôn lắc đầu.
Trong vũ trụ này, bảo bối có thể khiến Thiên Tôn có suy nghĩ như vậy thì thật sự không nhiều lắm. Cho dù là một thần khí chí tôn, khi xuất hiện trước mặt rất nhiều Thiên Tôn thì có lẽ cũng rất khó khiến bọn họ động tâm.
Nhưng tòa Tiên Phủ này lại có thể biến hóa đa dạng như thế, ngay cả Thiên Tôn cũng3không thể nhìn thấu, đã thế còn có thể chống cự lại chân hỏa rèn luyện của Thiên Tôn.
Đối mặt với một pháp bảo không gian như thế, không ít Thiên Tôn cũng nóng cả lòng.
Lúc trước, đám Thiên Tôn chỉ nghĩ sẽ đập vỡ pháp bảo không gian để lấy mũ Thiên Mệnh và Thét Lệnh trong đó mà thôi. Nhưng bây giờ bọn họ đã thay đổi chủ ý. Pháp bảo không gian kia rõ ràng là một bảo vật hiếm thấy.
“Ngươi tên La Chinh đúng không?” Một vị Thiên Tôn nhớ ra tên của La Chinh: “Ngươi ra đi, tuy Sa Da tộc ta không phải là tộc lớn, nhưng nếu ngươi hai tay dâng pháp bảo không gian và mũ Thiên Mệnh lên cho ta thì ta sẽ bảo đảm cho ngươi không chết.”
“Không chết? Ha ha...” Huyền Ma Thiên Tôn của Ma tộc1lên tiếng, “Tên nhóc Nhân tộc kia, mặc dù ngươi chỉ có tu vi Thần Hải Cảnh, nhưng Huyền Ma lão tổ ta có thể phá lệ một lần, nhận ngươi làm đồ đệ. Cái giá chính là mũ Thiên Mệnh và tòa Tiên Phủ có thể biến hóa đa dạng này của ngươi.”
Nghe hai vị Thiên Tôn này nói, ánh mắt Dao lập tức lạnh lại.
Mục đích của đám lão quái vật này chẳng qua là muốn tranh đoạt mũ Thiên Mệnh và những bảo vật khác trong đó mà thôi, nhưng mục đích của Dao chính là tiêu diệt Huân.
Nếu La Chinh giao dịch với đám Thiên Tôn này thành công thì cũng chẳng phải là chuyện tốt gì với Dao.
Tuy Yêu Dạ tộc rất mạnh, nhưng Thiên Tôn giúp nàng lại chỉ có một mình Toái Ảnh Thiên Tôn mà thôi. Đối mặt với đám9lão quái vật kia, thật đúng là không có biện pháp nào tốt.
Mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng nàng vẫn im lặng. Trước đây, nàng không ngờ tình hình sẽ phát triển đến bước này.
La Chinh quả thật rất đáng chết, vậy mà lại có thể kéo nhiều Thiên Tôn đến đây như vậy.
Một lát sau, trong vũ trụ lại vang lên giọng nói của La Chinh lần nữa.
“Ha ha, La mỗ cảm thấy thật sự vinh hạnh. Nhưng cảm ơn ý tốt của các vị Thiên Tôn, mũ Thiên Mệnh này ta đã có chỗ để dùng rồi. Muốn ta hai tay dâng lên? Nằm mơ đi!”
Lời nói của La Chinh rất phách lối, ánh mắt của các Thiên Tôn lập tức lạnh lại.
Chỉ là một võ giả Thần Hải Cảnh, mũ Thiên Mệnh có tác dụng quái gì với hắn đâu? Huống chi, bị3nhiều Thiên Tôn bao vây như vậy, La Chinh thật sự sống sót nổi sao?
Ám Ma Thiên Tôn không nhịn được: “Thập Tam đệ, nói nhiều với tên nhóc này cũng vô ích mà thôi, cứ để ta đập vỡ pháp bảo không gian này cho rồi.”
Nói xong, khói đen cuồn cuộn đột nhiên nổ tung sau lưng Ám Ma lão quái, ông ta đưa tay chộp lấy hạt cát kia.
“Chỉ là đập vỡ pháp bảo không gian này thôi mà, ai chẳng làm được, cần gì phiền tới Ám Ma lão quái ngươi.” Thiên Tôn đang dùng không gian bao vây hạt cát lại liền lên tiếng, sau đó giơ hai ngón trỏ và ngón cái ra, làm thành một cái khung, cố định hạt cát vào bên trong.
Cùng lúc đó, không gian bao quanh hạt cát đột nhiên xuất hiện một vết nứt, mà vết nứt3này lại kéo dài về phía hạt cát kia.
“Đùng đoàng...”
Vị Thiên Tôn này tinh thông một ý nghĩa sâu xa trong quy tắc không gian. Mà ý nghĩa sâu xa này chính là một thiên mệnh được ghi trong mũ Thiên Mệnh của ông ta. Bất kỳ vật nào bị vị Thiên Tôn này đóng khung lại thì nhất định sẽ bị không gian xé nát hoàn toàn.
Trong vũ trụ, ngoài một số bảo giáp thuộc loại thần khí chí tôn có thể ngăn cản được thì không vật nào có thể ngăn cản sức mạnh phá vỡ của nó.
Nhìn thấy vết nứt kéo dài rồi nhanh chóng lướt qua hạt cát, vị Thiên Tôn kia lập tức cười lạnh. Pháp bảo không gian này sẽ vỡ vụn thôi.
Đợi đến khi ông ta thu tay lại, ánh mắt chăm chú nhìn vào hạt cát thì không khỏi kinh ngạc.
Từ khi ông ta có được thiên mệnh, trở thành Thiên Tôn, không biết đã bao lâu rồi ông ta không có ánh mắt này nữa.
Hạt cát vốn nên vỡ vụn vẫn hoàn hảo như cũ, không hề bị tổn hại, chỉ trôi lơ lửng phía xa. Luật nhân quả có tác dụng phá hủy đồ vật của ông ta dường như đã mất đi hiệu lực?
“Ha ha, Hư Không lão quái, ngươi không được rồi.” Lại có một vị Thiên Tôn khác cất bước đến, vừa lắc đầu vừa lấy ra hai món thần khí. Đó chính là dùi Yêu Kim và búa Thuần Dương, được xếp hạng thứ năm mươi hai trên bia hoàn vũ vạn linh.
Thân hình vị Thiên Tôn lóe lên, cầm dùi Yêu Kim nhắm ngay hạt cát kia.
Sau đó, ông ta vung búa Thuần Dương lên, đánh vào phần đuôi của dùi Yêu Kim.
“Choang!”
Một tiếng kêu lanh lảnh vang lên.
Tiếng vang đó không mãnh liệt lắm, nhưng âm thanh của nó lại truyền đi hơn quá nửa bầu trời sao, thậm chí võ giả trong một số Đại Giới cũng có thể nghe thấy âm thanh này một cách rõ ràng.
Những vị Thiên Tôn xung quanh thì vẫn ổn, nhưng những võ giả ở ngôi sao nào đó cách xa cả triệu dặm đang tu luyện mà nghe thấy âm thanh này thì như bị đánh thật mạnh vào tim, hai mắt tối sầm lại, phun ra một ngụm máu tươi.
Người nào có thực lực kém một chút thì thậm chí còn bị vỡ tim.
Ở một khoảng cách xa như vậy, thế mà chỉ vì hai thần khí va chạm với nhau mà mấy nghìn sinh linh bị liên lụy mà chết.
Đây còn là vì võ giả trong bầu trời sao khá thưa thớt, chỉ có một số ít ngôi sao là có võ giả nên mới bị thiệt hại ít như vậy. Chứ nếu chuyện này xảy ra ở Đại Giới, thì có lẽ một búa này vừa đánh xuống đã có hàng trăm tỉ sinh linh bị tiêu diệt theo.
Chỉ một âm thanh truyền ra đã có được sức mạnh kinh khủng như vậy, thế thì hạt cát nhỏ kia sẽ tiếp nhận công kích kinh khủng đến cỡ nào?
Tia lửa to bằng ngón tay phát ra từ dùi Yêu Kim. Nhưng sau khi tia lửa tan biến, hạt cát kia vẫn là hạt cát như trước.
Hơn hai mươi vị Thiên Tôn không khỏi ngẩn người.
Trong vũ trụ, Thiên Tôn là lớn nhất. Một vòng vũ trụ có rất nhiều sự vật huyền bí khó mà tưởng tượng nổi, thậm chí còn có rất nhiều hiểm địa, tuyệt địa khó mà chạm đến.
Nhưng những thứ này trong mắt Thiên Tôn cũng chẳng là gì. Thân là Thiên Tôn sống hơn triệu năm, vũ trụ này còn thứ gì có thể khiến bọn họ giật mình được chứ.
Nhưng hạt cát này lại vượt ra khỏi sức tưởng tượng của bọn họ. Đồng thời, hứng thú của bọn họ đối với pháp bảo không gian của La Chinh lại càng tăng thêm nhiều hơn.
“Để đó cho ta.” Huyền Ma Thiên Tôn bước ra một bước.
Huyền Ma Thiên Tôn là Thiên Tôn trung cấp, thực lực cao hơn Thiên Tôn bình thường một bậc. Lúc này, trong tay ông ta xuất hiện một thanh đao, là Thiên Hoàng Kỳ Huyền Đao. Thanh đao này được luyện từ con Kỳ Huyền Cốt Yêu cuối cùng của vũ trụ, xếp thứ hai mươi bảy trong bia hoàn vũ vạn linh.
Kỳ Huyền Cốt Yêu trời sinh đã có một thiên phú đặc biệt, có thể làm nhiễu loạn nguyên khí của trời đất, nhưng cũng có thể hấp thu nguyên khí trời đất một cách vô hạn. Cũng vì thiên phú này, Kỳ Huyền Cốt Yêu mới bị tiêu diệt. Bộ tộc của bọn chúng đã khiến cho nguyên khí trời đất tiêu hao quá mức, nên trời đất không dung.
Nhưng con Kỳ Huyền Cốt Yêu cuối cùng đã được một vị luyện khí sư của Ma tộc cướp được, từ đó chế tạo ra một thanh đao Thiên Hoàng Kỳ Huyền.
Đao kia vừa chém ra, trên bầu trời liền xuất hiện ánh đao hình lưỡi liềm giống như trăng non. Trong nháy mắt khi ánh đao lan ra, hơn phân nửa nguyên khí trời đất trong bầu trời sao bắt đầu hỗn loạn, truyền đến sự chấn động dữ dội.
Trong ánh đao ẩn chứa nguyên khí trời đất, vượt trên sức tưởng tượng của võ giả.
“Ong...”
Đao này chém thẳng về phía hạt cát kia.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Một vị Thiên Tôn cười lạnh, vung tay một cái, không gian liền nứt ra. Hạt cát kia nhanh chóng bị cuốn vào vết nứt, không gian xung quanh lập tức bao quanh lại, lợi dụng sức mạnh không gian bao vây hạt cát vào bên trong.
“Quả thật chưa từng nghe tới pháp bảo không gian nào mạnh như thế.” Một vị Thiên Tôn lắc đầu.
Trong vũ trụ này, bảo bối có thể khiến Thiên Tôn có suy nghĩ như vậy thì thật sự không nhiều lắm. Cho dù là một thần khí chí tôn, khi xuất hiện trước mặt rất nhiều Thiên Tôn thì có lẽ cũng rất khó khiến bọn họ động tâm.
Nhưng tòa Tiên Phủ này lại có thể biến hóa đa dạng như thế, ngay cả Thiên Tôn cũng3không thể nhìn thấu, đã thế còn có thể chống cự lại chân hỏa rèn luyện của Thiên Tôn.
Đối mặt với một pháp bảo không gian như thế, không ít Thiên Tôn cũng nóng cả lòng.
Lúc trước, đám Thiên Tôn chỉ nghĩ sẽ đập vỡ pháp bảo không gian để lấy mũ Thiên Mệnh và Thét Lệnh trong đó mà thôi. Nhưng bây giờ bọn họ đã thay đổi chủ ý. Pháp bảo không gian kia rõ ràng là một bảo vật hiếm thấy.
“Ngươi tên La Chinh đúng không?” Một vị Thiên Tôn nhớ ra tên của La Chinh: “Ngươi ra đi, tuy Sa Da tộc ta không phải là tộc lớn, nhưng nếu ngươi hai tay dâng pháp bảo không gian và mũ Thiên Mệnh lên cho ta thì ta sẽ bảo đảm cho ngươi không chết.”
“Không chết? Ha ha...” Huyền Ma Thiên Tôn của Ma tộc1lên tiếng, “Tên nhóc Nhân tộc kia, mặc dù ngươi chỉ có tu vi Thần Hải Cảnh, nhưng Huyền Ma lão tổ ta có thể phá lệ một lần, nhận ngươi làm đồ đệ. Cái giá chính là mũ Thiên Mệnh và tòa Tiên Phủ có thể biến hóa đa dạng này của ngươi.”
Nghe hai vị Thiên Tôn này nói, ánh mắt Dao lập tức lạnh lại.
Mục đích của đám lão quái vật này chẳng qua là muốn tranh đoạt mũ Thiên Mệnh và những bảo vật khác trong đó mà thôi, nhưng mục đích của Dao chính là tiêu diệt Huân.
Nếu La Chinh giao dịch với đám Thiên Tôn này thành công thì cũng chẳng phải là chuyện tốt gì với Dao.
Tuy Yêu Dạ tộc rất mạnh, nhưng Thiên Tôn giúp nàng lại chỉ có một mình Toái Ảnh Thiên Tôn mà thôi. Đối mặt với đám9lão quái vật kia, thật đúng là không có biện pháp nào tốt.
Mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng nàng vẫn im lặng. Trước đây, nàng không ngờ tình hình sẽ phát triển đến bước này.
La Chinh quả thật rất đáng chết, vậy mà lại có thể kéo nhiều Thiên Tôn đến đây như vậy.
Một lát sau, trong vũ trụ lại vang lên giọng nói của La Chinh lần nữa.
“Ha ha, La mỗ cảm thấy thật sự vinh hạnh. Nhưng cảm ơn ý tốt của các vị Thiên Tôn, mũ Thiên Mệnh này ta đã có chỗ để dùng rồi. Muốn ta hai tay dâng lên? Nằm mơ đi!”
Lời nói của La Chinh rất phách lối, ánh mắt của các Thiên Tôn lập tức lạnh lại.
Chỉ là một võ giả Thần Hải Cảnh, mũ Thiên Mệnh có tác dụng quái gì với hắn đâu? Huống chi, bị3nhiều Thiên Tôn bao vây như vậy, La Chinh thật sự sống sót nổi sao?
Ám Ma Thiên Tôn không nhịn được: “Thập Tam đệ, nói nhiều với tên nhóc này cũng vô ích mà thôi, cứ để ta đập vỡ pháp bảo không gian này cho rồi.”
Nói xong, khói đen cuồn cuộn đột nhiên nổ tung sau lưng Ám Ma lão quái, ông ta đưa tay chộp lấy hạt cát kia.
“Chỉ là đập vỡ pháp bảo không gian này thôi mà, ai chẳng làm được, cần gì phiền tới Ám Ma lão quái ngươi.” Thiên Tôn đang dùng không gian bao vây hạt cát lại liền lên tiếng, sau đó giơ hai ngón trỏ và ngón cái ra, làm thành một cái khung, cố định hạt cát vào bên trong.
Cùng lúc đó, không gian bao quanh hạt cát đột nhiên xuất hiện một vết nứt, mà vết nứt3này lại kéo dài về phía hạt cát kia.
“Đùng đoàng...”
Vị Thiên Tôn này tinh thông một ý nghĩa sâu xa trong quy tắc không gian. Mà ý nghĩa sâu xa này chính là một thiên mệnh được ghi trong mũ Thiên Mệnh của ông ta. Bất kỳ vật nào bị vị Thiên Tôn này đóng khung lại thì nhất định sẽ bị không gian xé nát hoàn toàn.
Trong vũ trụ, ngoài một số bảo giáp thuộc loại thần khí chí tôn có thể ngăn cản được thì không vật nào có thể ngăn cản sức mạnh phá vỡ của nó.
Nhìn thấy vết nứt kéo dài rồi nhanh chóng lướt qua hạt cát, vị Thiên Tôn kia lập tức cười lạnh. Pháp bảo không gian này sẽ vỡ vụn thôi.
Đợi đến khi ông ta thu tay lại, ánh mắt chăm chú nhìn vào hạt cát thì không khỏi kinh ngạc.
Từ khi ông ta có được thiên mệnh, trở thành Thiên Tôn, không biết đã bao lâu rồi ông ta không có ánh mắt này nữa.
Hạt cát vốn nên vỡ vụn vẫn hoàn hảo như cũ, không hề bị tổn hại, chỉ trôi lơ lửng phía xa. Luật nhân quả có tác dụng phá hủy đồ vật của ông ta dường như đã mất đi hiệu lực?
“Ha ha, Hư Không lão quái, ngươi không được rồi.” Lại có một vị Thiên Tôn khác cất bước đến, vừa lắc đầu vừa lấy ra hai món thần khí. Đó chính là dùi Yêu Kim và búa Thuần Dương, được xếp hạng thứ năm mươi hai trên bia hoàn vũ vạn linh.
Thân hình vị Thiên Tôn lóe lên, cầm dùi Yêu Kim nhắm ngay hạt cát kia.
Sau đó, ông ta vung búa Thuần Dương lên, đánh vào phần đuôi của dùi Yêu Kim.
“Choang!”
Một tiếng kêu lanh lảnh vang lên.
Tiếng vang đó không mãnh liệt lắm, nhưng âm thanh của nó lại truyền đi hơn quá nửa bầu trời sao, thậm chí võ giả trong một số Đại Giới cũng có thể nghe thấy âm thanh này một cách rõ ràng.
Những vị Thiên Tôn xung quanh thì vẫn ổn, nhưng những võ giả ở ngôi sao nào đó cách xa cả triệu dặm đang tu luyện mà nghe thấy âm thanh này thì như bị đánh thật mạnh vào tim, hai mắt tối sầm lại, phun ra một ngụm máu tươi.
Người nào có thực lực kém một chút thì thậm chí còn bị vỡ tim.
Ở một khoảng cách xa như vậy, thế mà chỉ vì hai thần khí va chạm với nhau mà mấy nghìn sinh linh bị liên lụy mà chết.
Đây còn là vì võ giả trong bầu trời sao khá thưa thớt, chỉ có một số ít ngôi sao là có võ giả nên mới bị thiệt hại ít như vậy. Chứ nếu chuyện này xảy ra ở Đại Giới, thì có lẽ một búa này vừa đánh xuống đã có hàng trăm tỉ sinh linh bị tiêu diệt theo.
Chỉ một âm thanh truyền ra đã có được sức mạnh kinh khủng như vậy, thế thì hạt cát nhỏ kia sẽ tiếp nhận công kích kinh khủng đến cỡ nào?
Tia lửa to bằng ngón tay phát ra từ dùi Yêu Kim. Nhưng sau khi tia lửa tan biến, hạt cát kia vẫn là hạt cát như trước.
Hơn hai mươi vị Thiên Tôn không khỏi ngẩn người.
Trong vũ trụ, Thiên Tôn là lớn nhất. Một vòng vũ trụ có rất nhiều sự vật huyền bí khó mà tưởng tượng nổi, thậm chí còn có rất nhiều hiểm địa, tuyệt địa khó mà chạm đến.
Nhưng những thứ này trong mắt Thiên Tôn cũng chẳng là gì. Thân là Thiên Tôn sống hơn triệu năm, vũ trụ này còn thứ gì có thể khiến bọn họ giật mình được chứ.
Nhưng hạt cát này lại vượt ra khỏi sức tưởng tượng của bọn họ. Đồng thời, hứng thú của bọn họ đối với pháp bảo không gian của La Chinh lại càng tăng thêm nhiều hơn.
“Để đó cho ta.” Huyền Ma Thiên Tôn bước ra một bước.
Huyền Ma Thiên Tôn là Thiên Tôn trung cấp, thực lực cao hơn Thiên Tôn bình thường một bậc. Lúc này, trong tay ông ta xuất hiện một thanh đao, là Thiên Hoàng Kỳ Huyền Đao. Thanh đao này được luyện từ con Kỳ Huyền Cốt Yêu cuối cùng của vũ trụ, xếp thứ hai mươi bảy trong bia hoàn vũ vạn linh.
Kỳ Huyền Cốt Yêu trời sinh đã có một thiên phú đặc biệt, có thể làm nhiễu loạn nguyên khí của trời đất, nhưng cũng có thể hấp thu nguyên khí trời đất một cách vô hạn. Cũng vì thiên phú này, Kỳ Huyền Cốt Yêu mới bị tiêu diệt. Bộ tộc của bọn chúng đã khiến cho nguyên khí trời đất tiêu hao quá mức, nên trời đất không dung.
Nhưng con Kỳ Huyền Cốt Yêu cuối cùng đã được một vị luyện khí sư của Ma tộc cướp được, từ đó chế tạo ra một thanh đao Thiên Hoàng Kỳ Huyền.
Đao kia vừa chém ra, trên bầu trời liền xuất hiện ánh đao hình lưỡi liềm giống như trăng non. Trong nháy mắt khi ánh đao lan ra, hơn phân nửa nguyên khí trời đất trong bầu trời sao bắt đầu hỗn loạn, truyền đến sự chấn động dữ dội.
Trong ánh đao ẩn chứa nguyên khí trời đất, vượt trên sức tưởng tượng của võ giả.
“Ong...”
Đao này chém thẳng về phía hạt cát kia.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com