Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1154
Chương 1154: Chuẩn bị
Sau khi bố trí cho bọn họ ổn thỏa, La Chinh lại rời khỏi Tiên Phủ. Hắn đưa tay nhẹ nhàng điểm một cái, Tiên Phủ lớn cỡ mấy trượng nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành lệnh bài chữ Cấn lớn chừng một bàn tay.
La Chinh kích hoạt lệnh bài chữ Cấn để trở về Tiên Phủ với tốc độ cực nhanh. Nếu truy binh của Dao bỗng nhiên đuổi đến, hắn vẫn có thể tiến vào Tiên Phủ trước một bước. Dù sao thì muốn bắt được hắn cũng còn phải phá được bàn luân hồi này đã. Tuy bây giờ bàn luân hồi đã rách nát, nhưng cũng không thể bị phá hỏng chỉ trong khoảnh khắc.
Sau khi chuẩn bị chu đáo, La Chinh lại điều khiển bàn luân hồi, tiếp tục lao đi vùn vụt trong bầu trời sao, ngao3du trong vũ trụ…
***
Ở Hình Danh giới, Đại Giới trung tâm của Yêu Dạ tộc...
Cấu tạo của Đại Giới này vô cùng độc đáo. Thật ra, Đại Giới khổng lồ này được tạo thành từ một ngọn núi lớn, tên là núi Hình Danh.
Núi Hình Danh trải rộng khắp cả Đại Giới, chân núi trải dài từ đường biên giới đến trung tâm Đại Giới.
Bởi vì ngọn núi lớn cỡ một Đại Giới, nên cho dù chỉ cao có mấy triệu trượng, nhưng cũng phải đứng ở nơi cao nhất của vũ trụ mới có thể nhìn bao quát được toàn cảnh, mới có thể nhìn ra đây là một ngọn núi. Người Yêu Dạ tộc sống ở trong đó, nên khó nhận ra được sự tồn tại của ngọn “núi” này.
Trong điện thờ ở núi Hình Danh, mấy võ giả Yêu Dạ tộc1đang tập trung lại trước cửa cung “Đoạt Hình”.
Trong những võ giả Yêu Dạ tộc này có cả nam lẫn nữ, tuổi thọ trung bình đều hơn hàng triệu tuổi, thậm chí có người còn đạt tới mười triệu tuổi. Có mấy người đã tiến vào thiên nhân ngũ suy, lực sinh mệnh đã suy kiệt, không còn khả năng kéo dài tuổi thọ được nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân dần dần rơi vào vực sâu chết chóc. Cho dù bọn họ là cường giả Giới Chủ thì vẫn không thể thoát khỏi giới hạn tuổi thọ, không thể chạm đến được ngưỡng bất tử.
“Gọi Dao ra đây!”
“Chuyện này nhất định phải trao đổi với hội trưởng lão!”
“Chúng ta không thể để mặc cho nàng làm càn!”
Các bô lão của Yêu Dạ tộc này đều là thành viên của hội9trưởng lão.
Bình thường, ngoài ba Vương ra, rất nhiều chuyện lớn bên trong Yêu Dạ tộc vẫn do hội trưởng lão quyết định. Suy cho cùng thì Dao chỉ quản lý hình phạt, Huân chỉ quản lý giết chóc, Sinh Mệnh Vương chỉ quản lý việc duy trì sự sống của chủng tộc mà thôi. Trừ những chuyện đó ra, việc ở trong bộ tộc khổng lồ mà cường thịnh như thế này có đếm cũng không hết, thế nên không thể nói hội trưởng lão không có tác dụng gì lớn.
Cuộc tranh đấu giữa hai Vương đã bắt đầu từ bảy trăm năm trước.
Sau khi Dao ra tay, hội trưởng lão vẫn giữ im lặng. Trong Yêu Dạ tộc không có tội giết Vương, bởi vì đây là tội lớn không thể tưởng tượng nổi, cho dù hình phạt có nghiêm khắc tới3mức nào đi nữa thì cũng không thể xóa bỏ tội danh này.
Thế nhưng nếu người giết Vương lại là một vị Vương khác thì sao?
Hội trưởng lão cho rằng Huân đã ra đi, nên họ lựa chọn im lặng. Bởi dù sao Huân cũng đã chết, bọn họ lại không muốn đối đầu với Dao, thế nên hội trưởng lão đành chờ vị Vương mới sinh ra.
Chờ đợi ròng rã bảy trăm năm, chẳng ai ngờ bảy trăm năm sau, Huân không chỉ không chết, lại còn trở về vũ trụ!
Sau khi phần lớn linh hồn của Huân đã được khôi phục, suy nghĩ của một bộ phận các bô lão trong hội bắt đầu lung lay. Huân đã có sức trở về, vậy thì để nàng trở về đi. Nhưng những bô lão này đã sống nhiều năm như vậy, cũng đã3trải qua rất nhiều việc, nên khi đó bọn họ vẫn chỉ có thể yên lặng đứng ngoài theo dõi.
Nhưng sau đó không lâu, Dao trắng trợn điều động Diệt, Tuyệt, Sát, Lục truy sát Huân, chuyện này lại xôn xao trong vũ trụ lần nữa.
Vì thế hội trưởng lão không thể ngồi yên được nữa. Những năm gần đây, hành vi của Dao đã khiến không ít người bất mãn, cứ như vậy nữa thì cho dù là một tộc mạnh như Yêu Dạ tộc, có lẽ nội bộ cũng sẽ sụp đổ.
Tất cả những gì họ giữ im lặng trước đây cùng bùng nổ vào một ngày, hơn hai mươi người của hội trưởng lão cùng tập trung lại ở điện thờ núi Hình Danh, tập trung trước cung Đoạt Hình.
Nhưng từ đầu đến cuối, cửa cung vẫn luôn đóng.
Sau khi các bô lão chờ ở cửa ra vào suốt sáu bảy canh giờ, rốt cuộc bọn họ cũng không nhịn được nữa, bèn quát lớn ngay ở cửa.
“Vương vẫn đang nghỉ ngơi, mời các vị trở về đi.” Nguyệt Dạ tóc bạc trắng canh ở cửa ra vào, cười nói.
“Coi các bô lão chúng ta là trẻ lên ba à? Thời gian ta sống còn nhiều hơn một trăm đời của ngươi! Gọi Dao ra!”
“Đám trưởng lão chúng ta không phải vật trang trí của Yêu Dạ tộc, Huân không phải phản đồ của Yêu Dạ tộc chúng ta, sao có thể đối xử với nàng như vậy?”
“Nếu Dao không đưa ra lời giải thích, chúng ta sẽ phải vạch tội nàng.”
Nghe thấy các bô lão nói vậy, Nguyệt Dạ cười lạnh: “Vạch tội? Ha ha...”
Về lý thuyết, hội trưởng lão có quyền vạch tội Vương để lập tân Vương, nhưng đây cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi. Từ khi hội trưởng lão thành lập tới nay thì chưa từng thực hiện quyền lực này trong Yêu Dạ tộc.
Dù sao thì sức ảnh hưởng của Vương tới Yêu Dạ tộc quá sâu. Các võ giả tầng lớp trên có lẽ còn có thể thấy rõ những vướng mắc trong đó, nhưng hàng triệu võ giả Yêu Dạ tộc tầng lớp dưới thì chỉ biết đến Vương. Bởi vì Vương chính là biểu tượng tinh thần của họ, hội trưởng lão không thể đánh đồng.
Cho nên, sự uy hiếp của hội trưởng lão gần như vô dụng.
Nguyệt Dạ lạnh lùng nhìn chằm chằm đám hội trưởng lão đang mồm năm miệng mười, hết sức kiềm chế sát ý trong lòng. Hắn sợ mình không nhịn được mà thật sự chém chết các bô lão đang đứng trước mắt này.
Mặc dù, các bô lão đều có tu vi Giới Chủ, thậm chí có rất nhiều võ giả từng là Đại giới chủ, đã từng là sức chiến đấu trung kiên của Yêu Dạ tộc, nhưng họ đã sống trên đời quá lâu rồi.
Tuổi tác giống như một con rắn vô hình chui vào trong cơ thể của họ, ăn mòn sức mạnh của họ.
Nhưng các bô lão này là đại diện cho bảy mươi hai phân tộc lớn trong Yêu Dạ tộc, dây dưa đến rất nhiều chuyện. Nếu thật sự giết hết bọn họ thì cũng không phải việc gì quá to tát, nhưng vẫn sẽ sinh ra rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Vì Dao, hắn chỉ có thể hy sinh bản thân, ở đây ứng phó qua loa. Chắc các bô lão này cũng không dám mạnh mẽ xông vào cung Đoạt Hình đâu.
Lúc này, một bóng người lặng lẽ xuất hiện trong cung Đoạt Hình. Người này mặc một bộ trường bào màu trắng, bên hông đeo một đai ngọc có hình mãng xà, có một đôi mắt sâu hút, vóc người cao lớn, xinh đẹp.
Nguyệt Dạ nhìn thấy Dao, nhưng lại không hành lễ, chỉ lạnh nhạt nói: “Ngô Vương.”
Trên ngai vàng trong cung điện, Dao cười tươi nói: “Toái Ảnh, tìm ta có việc gì sao?”
Toái Ảnh, chính là một Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc.
Yêu Dạ tộc không có nhiều Thiên Tôn. Cho đến tận bây giờ, trong toàn bộ mấy trăm Đại Giới và vô số thánh địa của Yêu Dạ tộc mới chỉ có bốn vị Thiên Tôn. Mấy chục nghìn năm trước thì chỉ có ba vị. Mũ Thiên Mệnh của Thần Tiễn Thiên Tôn là do Huân đã dẫn người trong tộc trợ giúp Mộng Thần Tiễn, để ông tự tay đoạt được!
Nhưng điều này không chứng minh Yêu Dạ tộc không mạnh mẽ. Mỗi Thiên Đạo chỉ có một trăm hai mươi tám sinh linh gánh vác số trời. Kẻ đến sau dù có thiên phú mạnh hơn, cũng không thể đột phá giới hạn Giới Chủ!
Cho nên từ góc độ lý thuyết mà nói, Giới Chủ chính là cấp cao nhất mà võ giả có thể tu luyện được. Cho dù ngươi có thiên phú cao, nhưng không có mũ Thiên Mệnh, thì cũng không thể đột phá cảnh giới Giới Chủ!
Toái Ảnh Thiên Tôn, chính là người ủng hộ Dao.
Trong lòng Dao thậm chí còn hơi lo lắng, không biết lần này Toái Ảnh Thiên Tôn đến đây có phải cũng có cùng mục đích giống các bô lão trong hội trưởng lão, muốn khuyên can mình hay không?
Nếu thật sự như thế, e là chuyện này sẽ có chút phiền phức. Nàng không thể không cân nhắc một chút đến đề nghị của Toái Ảnh Thiên Tôn được.
Nhưng sau đó, Toái Ảnh Thiên Tôn lại khiến Dao thở phào nhẹ nhõm.
“Thiên Đạo chấn động...” Toái Ảnh Thiên Tôn mở miệng nói.
“Thiên Đạo chấn động?” Trên gương mặt xinh đẹp của Dao lúc nào cũng toát lên một vẻ ngang ngược, nhưng lúc này nàng ta lại cau mày. Cho dù nhìn vào vẫn rất đẹp, nhưng lại cho người ta cảm giác của hung thần.
Dao không phải là Thiên Tôn, không gánh vác số trời nên không cảm nhận được sự chấn động của Thiên Đạo.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
La Chinh kích hoạt lệnh bài chữ Cấn để trở về Tiên Phủ với tốc độ cực nhanh. Nếu truy binh của Dao bỗng nhiên đuổi đến, hắn vẫn có thể tiến vào Tiên Phủ trước một bước. Dù sao thì muốn bắt được hắn cũng còn phải phá được bàn luân hồi này đã. Tuy bây giờ bàn luân hồi đã rách nát, nhưng cũng không thể bị phá hỏng chỉ trong khoảnh khắc.
Sau khi chuẩn bị chu đáo, La Chinh lại điều khiển bàn luân hồi, tiếp tục lao đi vùn vụt trong bầu trời sao, ngao3du trong vũ trụ…
***
Ở Hình Danh giới, Đại Giới trung tâm của Yêu Dạ tộc...
Cấu tạo của Đại Giới này vô cùng độc đáo. Thật ra, Đại Giới khổng lồ này được tạo thành từ một ngọn núi lớn, tên là núi Hình Danh.
Núi Hình Danh trải rộng khắp cả Đại Giới, chân núi trải dài từ đường biên giới đến trung tâm Đại Giới.
Bởi vì ngọn núi lớn cỡ một Đại Giới, nên cho dù chỉ cao có mấy triệu trượng, nhưng cũng phải đứng ở nơi cao nhất của vũ trụ mới có thể nhìn bao quát được toàn cảnh, mới có thể nhìn ra đây là một ngọn núi. Người Yêu Dạ tộc sống ở trong đó, nên khó nhận ra được sự tồn tại của ngọn “núi” này.
Trong điện thờ ở núi Hình Danh, mấy võ giả Yêu Dạ tộc1đang tập trung lại trước cửa cung “Đoạt Hình”.
Trong những võ giả Yêu Dạ tộc này có cả nam lẫn nữ, tuổi thọ trung bình đều hơn hàng triệu tuổi, thậm chí có người còn đạt tới mười triệu tuổi. Có mấy người đã tiến vào thiên nhân ngũ suy, lực sinh mệnh đã suy kiệt, không còn khả năng kéo dài tuổi thọ được nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân dần dần rơi vào vực sâu chết chóc. Cho dù bọn họ là cường giả Giới Chủ thì vẫn không thể thoát khỏi giới hạn tuổi thọ, không thể chạm đến được ngưỡng bất tử.
“Gọi Dao ra đây!”
“Chuyện này nhất định phải trao đổi với hội trưởng lão!”
“Chúng ta không thể để mặc cho nàng làm càn!”
Các bô lão của Yêu Dạ tộc này đều là thành viên của hội9trưởng lão.
Bình thường, ngoài ba Vương ra, rất nhiều chuyện lớn bên trong Yêu Dạ tộc vẫn do hội trưởng lão quyết định. Suy cho cùng thì Dao chỉ quản lý hình phạt, Huân chỉ quản lý giết chóc, Sinh Mệnh Vương chỉ quản lý việc duy trì sự sống của chủng tộc mà thôi. Trừ những chuyện đó ra, việc ở trong bộ tộc khổng lồ mà cường thịnh như thế này có đếm cũng không hết, thế nên không thể nói hội trưởng lão không có tác dụng gì lớn.
Cuộc tranh đấu giữa hai Vương đã bắt đầu từ bảy trăm năm trước.
Sau khi Dao ra tay, hội trưởng lão vẫn giữ im lặng. Trong Yêu Dạ tộc không có tội giết Vương, bởi vì đây là tội lớn không thể tưởng tượng nổi, cho dù hình phạt có nghiêm khắc tới3mức nào đi nữa thì cũng không thể xóa bỏ tội danh này.
Thế nhưng nếu người giết Vương lại là một vị Vương khác thì sao?
Hội trưởng lão cho rằng Huân đã ra đi, nên họ lựa chọn im lặng. Bởi dù sao Huân cũng đã chết, bọn họ lại không muốn đối đầu với Dao, thế nên hội trưởng lão đành chờ vị Vương mới sinh ra.
Chờ đợi ròng rã bảy trăm năm, chẳng ai ngờ bảy trăm năm sau, Huân không chỉ không chết, lại còn trở về vũ trụ!
Sau khi phần lớn linh hồn của Huân đã được khôi phục, suy nghĩ của một bộ phận các bô lão trong hội bắt đầu lung lay. Huân đã có sức trở về, vậy thì để nàng trở về đi. Nhưng những bô lão này đã sống nhiều năm như vậy, cũng đã3trải qua rất nhiều việc, nên khi đó bọn họ vẫn chỉ có thể yên lặng đứng ngoài theo dõi.
Nhưng sau đó không lâu, Dao trắng trợn điều động Diệt, Tuyệt, Sát, Lục truy sát Huân, chuyện này lại xôn xao trong vũ trụ lần nữa.
Vì thế hội trưởng lão không thể ngồi yên được nữa. Những năm gần đây, hành vi của Dao đã khiến không ít người bất mãn, cứ như vậy nữa thì cho dù là một tộc mạnh như Yêu Dạ tộc, có lẽ nội bộ cũng sẽ sụp đổ.
Tất cả những gì họ giữ im lặng trước đây cùng bùng nổ vào một ngày, hơn hai mươi người của hội trưởng lão cùng tập trung lại ở điện thờ núi Hình Danh, tập trung trước cung Đoạt Hình.
Nhưng từ đầu đến cuối, cửa cung vẫn luôn đóng.
Sau khi các bô lão chờ ở cửa ra vào suốt sáu bảy canh giờ, rốt cuộc bọn họ cũng không nhịn được nữa, bèn quát lớn ngay ở cửa.
“Vương vẫn đang nghỉ ngơi, mời các vị trở về đi.” Nguyệt Dạ tóc bạc trắng canh ở cửa ra vào, cười nói.
“Coi các bô lão chúng ta là trẻ lên ba à? Thời gian ta sống còn nhiều hơn một trăm đời của ngươi! Gọi Dao ra!”
“Đám trưởng lão chúng ta không phải vật trang trí của Yêu Dạ tộc, Huân không phải phản đồ của Yêu Dạ tộc chúng ta, sao có thể đối xử với nàng như vậy?”
“Nếu Dao không đưa ra lời giải thích, chúng ta sẽ phải vạch tội nàng.”
Nghe thấy các bô lão nói vậy, Nguyệt Dạ cười lạnh: “Vạch tội? Ha ha...”
Về lý thuyết, hội trưởng lão có quyền vạch tội Vương để lập tân Vương, nhưng đây cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi. Từ khi hội trưởng lão thành lập tới nay thì chưa từng thực hiện quyền lực này trong Yêu Dạ tộc.
Dù sao thì sức ảnh hưởng của Vương tới Yêu Dạ tộc quá sâu. Các võ giả tầng lớp trên có lẽ còn có thể thấy rõ những vướng mắc trong đó, nhưng hàng triệu võ giả Yêu Dạ tộc tầng lớp dưới thì chỉ biết đến Vương. Bởi vì Vương chính là biểu tượng tinh thần của họ, hội trưởng lão không thể đánh đồng.
Cho nên, sự uy hiếp của hội trưởng lão gần như vô dụng.
Nguyệt Dạ lạnh lùng nhìn chằm chằm đám hội trưởng lão đang mồm năm miệng mười, hết sức kiềm chế sát ý trong lòng. Hắn sợ mình không nhịn được mà thật sự chém chết các bô lão đang đứng trước mắt này.
Mặc dù, các bô lão đều có tu vi Giới Chủ, thậm chí có rất nhiều võ giả từng là Đại giới chủ, đã từng là sức chiến đấu trung kiên của Yêu Dạ tộc, nhưng họ đã sống trên đời quá lâu rồi.
Tuổi tác giống như một con rắn vô hình chui vào trong cơ thể của họ, ăn mòn sức mạnh của họ.
Nhưng các bô lão này là đại diện cho bảy mươi hai phân tộc lớn trong Yêu Dạ tộc, dây dưa đến rất nhiều chuyện. Nếu thật sự giết hết bọn họ thì cũng không phải việc gì quá to tát, nhưng vẫn sẽ sinh ra rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Vì Dao, hắn chỉ có thể hy sinh bản thân, ở đây ứng phó qua loa. Chắc các bô lão này cũng không dám mạnh mẽ xông vào cung Đoạt Hình đâu.
Lúc này, một bóng người lặng lẽ xuất hiện trong cung Đoạt Hình. Người này mặc một bộ trường bào màu trắng, bên hông đeo một đai ngọc có hình mãng xà, có một đôi mắt sâu hút, vóc người cao lớn, xinh đẹp.
Nguyệt Dạ nhìn thấy Dao, nhưng lại không hành lễ, chỉ lạnh nhạt nói: “Ngô Vương.”
Trên ngai vàng trong cung điện, Dao cười tươi nói: “Toái Ảnh, tìm ta có việc gì sao?”
Toái Ảnh, chính là một Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc.
Yêu Dạ tộc không có nhiều Thiên Tôn. Cho đến tận bây giờ, trong toàn bộ mấy trăm Đại Giới và vô số thánh địa của Yêu Dạ tộc mới chỉ có bốn vị Thiên Tôn. Mấy chục nghìn năm trước thì chỉ có ba vị. Mũ Thiên Mệnh của Thần Tiễn Thiên Tôn là do Huân đã dẫn người trong tộc trợ giúp Mộng Thần Tiễn, để ông tự tay đoạt được!
Nhưng điều này không chứng minh Yêu Dạ tộc không mạnh mẽ. Mỗi Thiên Đạo chỉ có một trăm hai mươi tám sinh linh gánh vác số trời. Kẻ đến sau dù có thiên phú mạnh hơn, cũng không thể đột phá giới hạn Giới Chủ!
Cho nên từ góc độ lý thuyết mà nói, Giới Chủ chính là cấp cao nhất mà võ giả có thể tu luyện được. Cho dù ngươi có thiên phú cao, nhưng không có mũ Thiên Mệnh, thì cũng không thể đột phá cảnh giới Giới Chủ!
Toái Ảnh Thiên Tôn, chính là người ủng hộ Dao.
Trong lòng Dao thậm chí còn hơi lo lắng, không biết lần này Toái Ảnh Thiên Tôn đến đây có phải cũng có cùng mục đích giống các bô lão trong hội trưởng lão, muốn khuyên can mình hay không?
Nếu thật sự như thế, e là chuyện này sẽ có chút phiền phức. Nàng không thể không cân nhắc một chút đến đề nghị của Toái Ảnh Thiên Tôn được.
Nhưng sau đó, Toái Ảnh Thiên Tôn lại khiến Dao thở phào nhẹ nhõm.
“Thiên Đạo chấn động...” Toái Ảnh Thiên Tôn mở miệng nói.
“Thiên Đạo chấn động?” Trên gương mặt xinh đẹp của Dao lúc nào cũng toát lên một vẻ ngang ngược, nhưng lúc này nàng ta lại cau mày. Cho dù nhìn vào vẫn rất đẹp, nhưng lại cho người ta cảm giác của hung thần.
Dao không phải là Thiên Tôn, không gánh vác số trời nên không cảm nhận được sự chấn động của Thiên Đạo.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com