Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1102
Chương 1102: Làm nô tỳ
Mặc dù La Chinh rất thẳng thắn, nhưng Thân điện chủ cũng sẽ không hỏi vòng vèo để tìm hiểu mục đích thật sự của La Chinh.
Lần này, khi hai người chuyện trò, Thân điện chủ lại chuyển đề tài. Lúc này hắn hỏi Mộ Minh Tuyết: “Cô gái này chính là cháu gái của Mộ Kinh Luân, cũng là một người phi thăng trong thánh địa Linh Vũ ta, không biết sau này ngươi có tính toán gì chưa?”
Tâm tư Thân điện chủ cũng cực kỳ nhạy bén, hắn thấy dường như Mộ Minh Tuyết có quan hệ không tệ với La Chinh. Nhưng qua lần nói chuyện này, Thân điện chủ đã hiểu rõ, chẳng qua La Chinh chỉ đi ngang qua đây, sau đó cứu giúp cô gái này mà3thôi. Chắc là khi đi Âm La giới thì sẽ không dẫn Mộ Minh Tuyết theo. Vậy nên hắn liền chủ động nói chuyện này ra, muốn giúp La Chinh sắp xếp chỗ cho cô gái này.
Nghe nói như vậy, La Chinh khẽ mỉm cười. Thân điện chủ đúng là một nhân vật rất biết tính toán, nhưng La Chinh vẫn không hề mở miệng nói lời nào. Quan hệ giữa hắn và Mộ Minh Tuyết cũng chưa đến bước kia, lần này ra tay cứu giúp chỉ đơn thuần là nể tình quen biết trước đây mà thôi.
Thân điện chủ chủ động mở miệng hỏi như vậy, nên Mộ Minh Tuyết nhất thời hơi khẩn trương: “Dự, dự định...”
Có thể có dự định gì được?
Nàng đến nương nhờ thúc thúc ruột của1chính mình, vậy mà thúc thúc không chỉ không giúp đỡ nàng, ngược lại còn muốn đưa nàng cho người khác làm lô đỉnh. Bây giờ thúc thúc đã chết, nàng còn chưa kịp lên kế hoạch gì cho tương lai. Nên chợt nghe Thân điện chủ hỏi vậy, nàng cũng không biết đáp lại như thế nào.
Không ngờ Thân điện chủ lại cười nhẹ nói: “Hay là ta giúp ngươi mở lời, xin cho ngươi tiến vào võ đường Vạn Linh của thánh địa Linh Vũ ta rèn luyện một phen? Ngày sau trở về cũng có thể tiếp nhận chức Thành chủ. Vị trí Thành chủ thành Hoa Thiên ta có thể giữ lại cho ngươi. Ngươi thấy thế nào?”
“Võ đường Vạn Linh... Vị trí Thành chủ...”
Mộ Minh Tuyết lập tức8sửng sốt. Trong lúc không có chuẩn bị về tâm lý lại chợt nghe được lời nói của Thân điện chủ, nàng ngơ ngác không phản ứng kịp.
Tiến vào võ đường Vạn Linh tu luyện? Sau đó tiếp nhận chức Thành chủ?
Niềm vui sướng này không lời nào tỏ rõ được. Đối với Mộ Minh Tuyết mà nói, đây là một chuyện tốt khó mà tưởng tượng nổi. Nhưng chuyện này lại nhẹ nhàng rơi xuống người mình như thế sao?
Mà tất cả chuyện này, chẳng qua chỉ là vì người đàn ông đang ở cách nàng không xa kia mà thôi!
Lúc trước Mộ Minh Tuyết khuyên La Chinh, sau khi rời khỏi mạch khoáng thì hãy cùng nàng đến nhờ cậy thúc thúc, bây giờ nghĩ lại mới thấy thật là buồn9cười.
Trên mặt La Chinh vẫn mỉm cười. Hắn và Thân điện chủ cùng nhìn về phía Mộ Minh Tuyết. Hắn thực sự không thể dẫn Mộ Minh Tuyết vào Âm La giới, bởi con đường khám phá bí bảo trong Âm La giới sẽ không dễ dàng.
Thân điện chủ chủ động nói ra đãi ngộ như vậy, chắc hẳn Mộ Minh Tuyết sẽ đồng ý.
Lông mi Mộ Minh Tuyết không ngừng rung rung, trong đôi mắt mơ hồ có ánh sáng kích động. Nhưng tia sáng kia vừa chợt lóe lên thì sau đó bỗng giống như đã hạ một quyết tâm rất lớn.
“Điện chủ đại nhân, ta có thể từ chối không?” Mộ Minh Tuyết chợt mở miệng nói.
Lời này vừa dứt, vẻ mặt La Chinh và Thân điện chủ đều sửng7sốt. Bọn họ không ngờ Mộ Minh Tuyết lại từ chối.
Thân điện chủ liền tiếp tục hỏi: “Không biết vì sao ngươi lại từ chối?”
Mộ Minh Tuyết chợt đứng dậy, đi về phía La Chinh. Trong lòng giống như đã hạ quyết tâm rất lớn, nàng quỳ gối với La Chinh: “La công tử đã cứu mạng ta, Mộ Minh Tuyết ta không có gì để báo đáp, chỉ có thể ở lại bên cạnh ngươi, làm nô tỳ cũng không oán hận một câu!”
Vẻ mặt nàng cực kỳ nghiêm túc.
Mà lúc này, ánh mắt Thân điện chủ lại chợt lóe lên, nhưng trong lòng thì thầm than: cô gái này thật thông minh!
Tất nhiên nàng đã nhìn ra điểm mấu chốt, nguyên nhân của mọi chuyện. Tất cả những gì hắn cấp cho Mộ Minh Tuyết đều là bởi vì La Chinh. Nếu nàng có thể đi theo La Chinh, những thứ hôm nay cũng chỉ là lông gà vỏ tỏi mà thôi!
Nhưng lần này Thân điện chủ đoán được tâm tư của Mộ Minh Tuyết, nhưng lại cũng chỉ đoán được một nửa mà thôi. Mộ Minh Tuyết muốn ở bên cạnh La Chinh, nhưng chính nàng cũng không biết rốt cuộc mình đang mưu cầu cái gì. Chẳng qua lần này, sau khi nhận ân huệ của La Chinh, tâm tư nàng dậy sóng dữ dội, trong lòng đã có ý định này từ lâu.
Mà Mộ Minh Tuyết nàng không có thứ gì, trên người cũng chỉ có mấy món chí bảo, sợ rằng chẳng thể lọt được vào mắt La Chinh. Vì vậy, sau khi do dự hồi lâu, nàng đã dũng cảm từ chối những thứ Thân điện chủ hứa hẹn rồi làm ra hành động đáng kinh ngạc này.
Cứ như vậy thật ra lại khiến La Chinh hơi khó xử.
Lúc này Thân điện chủ cũng không tiện nói thêm nữa, trên mặt chỉ treo nụ cười. Chuyện này vẫn nên để cho La Chinh tự xử lý thì hơn.
Vẻ mặt Mộ Minh Tuyết rất nghiêm túc. Nếu nàng đã quyết tâm, tất nhiên đây không phải là chuyện đùa.
Sau khi do dự một lúc lâu, La Chinh đỡ Mộ Minh Tuyết dậy rồi cười nói: “Làm nô tỳ cái gì, đừng nhắc lại nữa. Nếu ngươi sẵn lòng theo ta xông xáo, vậy phải chuẩn bị mạo hiểm, liều chết cho tốt.”
Từ trước đến nay khi xông pha bên ngoài, La Chinh cũng không cần bất kỳ tỳ nữ nào ở bên cạnh chăm sóc. Chẳng qua là thấy ánh mắt của Mộ Minh Tuyết chân thành như vậy nên hắn không đành lòng từ chối mà thôi.
Song, nếu thật sự có nguy hiểm gì, hắn cũng có thể nhét Mộ Minh Tuyết vào trong Tiên Phủ. Dù sao trong tay La Chinh cũng đã nắm giữ lệnh bài chữ Cấn, thông qua lệnh bài này thì có thể trở về Tiên Phủ bất cứ lúc nào.
La Chinh nói rất rõ ràng, thể hiện rằng hắn đã đồng ý. Vậy nên lúc này trên mặt Mộ Minh Tuyết mới nở nụ cười. Nàng không biết mình lựa chọn có chính xác hay không, nhưng khi nàng còn ở Hạ Giới cũng từng tự nói với mình rằng: Phi thăng Thượng Giới không phải là để theo đuổi con đường an nhàn. Nếu không, cứ ở lại Hạ Giới mới là lựa chọn tốt nhất.
Dù sao thì một Đại Thế Giới lớn như vậy cũng đủ để chứa một vị võ giả Thần Hải Cảnh là nàng. Hơn nữa trong Đại Thế Giới kia còn có vô số sinh linh phải cúi đầu trước nàng, nàng mãi mãi là bề trên.
Sau khi phi thăng Thượng Giới, nàng làm gì còn là cái gì nữa? Tất cả mọi thứ giống như bắt đầu lại từ đầu. Nếu chỉ theo đuổi an nhàn ổn định, như vậy phi thăng hay không phi thăng còn có ý nghĩa gì?
La Chinh dừng lại ở chỗ Thân điện chủ hơn nửa tháng.
Tất nhiên, chút thời gian này La Chinh cũng sẽ không bỏ qua, hắn vẫn cần cù tu luyện.
Ngoài tu luyện ra, hắn vẫn suy nghĩ về Dịch Thần Nhất Kiếm kia.
Hắn vẫn chưa lĩnh ngộ được chỗ tuyệt diệu nhất của Dịch Thần Nhất Kiếm. Hoặc là nếu hắn không thể dứt tình được thì vĩnh viễn sẽ không thể thi triển được một kiếm kia!
Nhưng tại sao Dịch Kiếm Thiên Tôn lại có thể thi triển kiếm này một cách hoàn mỹ?
Không thể nói việc La Chinh tự so sánh chính mình với cường giả Thiên Tôn là không biết tự lượng sức mình.
Bởi vì có lẽ hắn đã suy đoán ra chỗ huyền bí của Dịch Thần Nhất Kiếm này.
Theo truyền thuyết trong Thượng Giới, chặt đứt được tình cảm thì chính là thần!
Nghe nói, những Thiên Tôn ít ỏi có thể ra khỏi Thiên Đạo kia chính là những người có thể thành công chặt đứt tình cảm, tự độ lên một tầng thần tính thì mới có tư cách thành thần.
Mà việc chặt đứt tình cảm này chính là vấn đề làm khó tất cả các Thiên Tôn.
Giống như những lão quái vật trong vũ trụ, tính tình ai nấy đều rất nóng nảy, nào nhìn ra được chút dáng vẻ chặt đứt tình cảm?
Mặc dù thực lực Thiên Tôn rất mạnh, nhưng có lẽ trong vô số năm tuổi thọ của mình, họ cũng khó mà chặt đứt tình cảm thành công.
Mà Dịch Kiếm Thiên Tôn năm đó lại chưa thực sự thành thần!
Có điều, thi triển ra được một kiếm này lại có tư cách để đối mặt với thần. Theo truyền thuyết, ông ấy còn từng làm thần bị thương. Như vậy thì tất nhiên chỉ có một cách giải thích, đó là Dịch Kiếm Thiên Tôn đã thi triển Dịch Thần Nhất Kiếm trong trạng thái chặt đứt tình cảm. Chẳng qua Dịch Kiếm Thiên Tôn vẫn chưa hoàn toàn chặt đứt được tình cảm mà thôi. Bởi nếu đã hoàn toàn chặt đứt được tình cảm thì ông ấy đã sớm lột xác trở thành thần, bước lên một tầng cao hơn rồi.
Như thế xem ra, Dịch Kiếm Thiên Tôn nhất định đã dùng những phương pháp khác để thay thế cho phương pháp chặt đứt tình cảm này. Hoặc có lẽ là dùng phương pháp nào đó để khiến bản thân chìm trong trạng thái hoàn toàn không có tình cảm, cho nên mới có thể thi triển được Dịch Thần Nhất Kiếm. Nhưng La Chinh lại không nghĩ ra cách mà Dịch Kiếm Thiên Tôn đã sử dụng là cách gì?
Lần này, khi hai người chuyện trò, Thân điện chủ lại chuyển đề tài. Lúc này hắn hỏi Mộ Minh Tuyết: “Cô gái này chính là cháu gái của Mộ Kinh Luân, cũng là một người phi thăng trong thánh địa Linh Vũ ta, không biết sau này ngươi có tính toán gì chưa?”
Tâm tư Thân điện chủ cũng cực kỳ nhạy bén, hắn thấy dường như Mộ Minh Tuyết có quan hệ không tệ với La Chinh. Nhưng qua lần nói chuyện này, Thân điện chủ đã hiểu rõ, chẳng qua La Chinh chỉ đi ngang qua đây, sau đó cứu giúp cô gái này mà3thôi. Chắc là khi đi Âm La giới thì sẽ không dẫn Mộ Minh Tuyết theo. Vậy nên hắn liền chủ động nói chuyện này ra, muốn giúp La Chinh sắp xếp chỗ cho cô gái này.
Nghe nói như vậy, La Chinh khẽ mỉm cười. Thân điện chủ đúng là một nhân vật rất biết tính toán, nhưng La Chinh vẫn không hề mở miệng nói lời nào. Quan hệ giữa hắn và Mộ Minh Tuyết cũng chưa đến bước kia, lần này ra tay cứu giúp chỉ đơn thuần là nể tình quen biết trước đây mà thôi.
Thân điện chủ chủ động mở miệng hỏi như vậy, nên Mộ Minh Tuyết nhất thời hơi khẩn trương: “Dự, dự định...”
Có thể có dự định gì được?
Nàng đến nương nhờ thúc thúc ruột của1chính mình, vậy mà thúc thúc không chỉ không giúp đỡ nàng, ngược lại còn muốn đưa nàng cho người khác làm lô đỉnh. Bây giờ thúc thúc đã chết, nàng còn chưa kịp lên kế hoạch gì cho tương lai. Nên chợt nghe Thân điện chủ hỏi vậy, nàng cũng không biết đáp lại như thế nào.
Không ngờ Thân điện chủ lại cười nhẹ nói: “Hay là ta giúp ngươi mở lời, xin cho ngươi tiến vào võ đường Vạn Linh của thánh địa Linh Vũ ta rèn luyện một phen? Ngày sau trở về cũng có thể tiếp nhận chức Thành chủ. Vị trí Thành chủ thành Hoa Thiên ta có thể giữ lại cho ngươi. Ngươi thấy thế nào?”
“Võ đường Vạn Linh... Vị trí Thành chủ...”
Mộ Minh Tuyết lập tức8sửng sốt. Trong lúc không có chuẩn bị về tâm lý lại chợt nghe được lời nói của Thân điện chủ, nàng ngơ ngác không phản ứng kịp.
Tiến vào võ đường Vạn Linh tu luyện? Sau đó tiếp nhận chức Thành chủ?
Niềm vui sướng này không lời nào tỏ rõ được. Đối với Mộ Minh Tuyết mà nói, đây là một chuyện tốt khó mà tưởng tượng nổi. Nhưng chuyện này lại nhẹ nhàng rơi xuống người mình như thế sao?
Mà tất cả chuyện này, chẳng qua chỉ là vì người đàn ông đang ở cách nàng không xa kia mà thôi!
Lúc trước Mộ Minh Tuyết khuyên La Chinh, sau khi rời khỏi mạch khoáng thì hãy cùng nàng đến nhờ cậy thúc thúc, bây giờ nghĩ lại mới thấy thật là buồn9cười.
Trên mặt La Chinh vẫn mỉm cười. Hắn và Thân điện chủ cùng nhìn về phía Mộ Minh Tuyết. Hắn thực sự không thể dẫn Mộ Minh Tuyết vào Âm La giới, bởi con đường khám phá bí bảo trong Âm La giới sẽ không dễ dàng.
Thân điện chủ chủ động nói ra đãi ngộ như vậy, chắc hẳn Mộ Minh Tuyết sẽ đồng ý.
Lông mi Mộ Minh Tuyết không ngừng rung rung, trong đôi mắt mơ hồ có ánh sáng kích động. Nhưng tia sáng kia vừa chợt lóe lên thì sau đó bỗng giống như đã hạ một quyết tâm rất lớn.
“Điện chủ đại nhân, ta có thể từ chối không?” Mộ Minh Tuyết chợt mở miệng nói.
Lời này vừa dứt, vẻ mặt La Chinh và Thân điện chủ đều sửng7sốt. Bọn họ không ngờ Mộ Minh Tuyết lại từ chối.
Thân điện chủ liền tiếp tục hỏi: “Không biết vì sao ngươi lại từ chối?”
Mộ Minh Tuyết chợt đứng dậy, đi về phía La Chinh. Trong lòng giống như đã hạ quyết tâm rất lớn, nàng quỳ gối với La Chinh: “La công tử đã cứu mạng ta, Mộ Minh Tuyết ta không có gì để báo đáp, chỉ có thể ở lại bên cạnh ngươi, làm nô tỳ cũng không oán hận một câu!”
Vẻ mặt nàng cực kỳ nghiêm túc.
Mà lúc này, ánh mắt Thân điện chủ lại chợt lóe lên, nhưng trong lòng thì thầm than: cô gái này thật thông minh!
Tất nhiên nàng đã nhìn ra điểm mấu chốt, nguyên nhân của mọi chuyện. Tất cả những gì hắn cấp cho Mộ Minh Tuyết đều là bởi vì La Chinh. Nếu nàng có thể đi theo La Chinh, những thứ hôm nay cũng chỉ là lông gà vỏ tỏi mà thôi!
Nhưng lần này Thân điện chủ đoán được tâm tư của Mộ Minh Tuyết, nhưng lại cũng chỉ đoán được một nửa mà thôi. Mộ Minh Tuyết muốn ở bên cạnh La Chinh, nhưng chính nàng cũng không biết rốt cuộc mình đang mưu cầu cái gì. Chẳng qua lần này, sau khi nhận ân huệ của La Chinh, tâm tư nàng dậy sóng dữ dội, trong lòng đã có ý định này từ lâu.
Mà Mộ Minh Tuyết nàng không có thứ gì, trên người cũng chỉ có mấy món chí bảo, sợ rằng chẳng thể lọt được vào mắt La Chinh. Vì vậy, sau khi do dự hồi lâu, nàng đã dũng cảm từ chối những thứ Thân điện chủ hứa hẹn rồi làm ra hành động đáng kinh ngạc này.
Cứ như vậy thật ra lại khiến La Chinh hơi khó xử.
Lúc này Thân điện chủ cũng không tiện nói thêm nữa, trên mặt chỉ treo nụ cười. Chuyện này vẫn nên để cho La Chinh tự xử lý thì hơn.
Vẻ mặt Mộ Minh Tuyết rất nghiêm túc. Nếu nàng đã quyết tâm, tất nhiên đây không phải là chuyện đùa.
Sau khi do dự một lúc lâu, La Chinh đỡ Mộ Minh Tuyết dậy rồi cười nói: “Làm nô tỳ cái gì, đừng nhắc lại nữa. Nếu ngươi sẵn lòng theo ta xông xáo, vậy phải chuẩn bị mạo hiểm, liều chết cho tốt.”
Từ trước đến nay khi xông pha bên ngoài, La Chinh cũng không cần bất kỳ tỳ nữ nào ở bên cạnh chăm sóc. Chẳng qua là thấy ánh mắt của Mộ Minh Tuyết chân thành như vậy nên hắn không đành lòng từ chối mà thôi.
Song, nếu thật sự có nguy hiểm gì, hắn cũng có thể nhét Mộ Minh Tuyết vào trong Tiên Phủ. Dù sao trong tay La Chinh cũng đã nắm giữ lệnh bài chữ Cấn, thông qua lệnh bài này thì có thể trở về Tiên Phủ bất cứ lúc nào.
La Chinh nói rất rõ ràng, thể hiện rằng hắn đã đồng ý. Vậy nên lúc này trên mặt Mộ Minh Tuyết mới nở nụ cười. Nàng không biết mình lựa chọn có chính xác hay không, nhưng khi nàng còn ở Hạ Giới cũng từng tự nói với mình rằng: Phi thăng Thượng Giới không phải là để theo đuổi con đường an nhàn. Nếu không, cứ ở lại Hạ Giới mới là lựa chọn tốt nhất.
Dù sao thì một Đại Thế Giới lớn như vậy cũng đủ để chứa một vị võ giả Thần Hải Cảnh là nàng. Hơn nữa trong Đại Thế Giới kia còn có vô số sinh linh phải cúi đầu trước nàng, nàng mãi mãi là bề trên.
Sau khi phi thăng Thượng Giới, nàng làm gì còn là cái gì nữa? Tất cả mọi thứ giống như bắt đầu lại từ đầu. Nếu chỉ theo đuổi an nhàn ổn định, như vậy phi thăng hay không phi thăng còn có ý nghĩa gì?
La Chinh dừng lại ở chỗ Thân điện chủ hơn nửa tháng.
Tất nhiên, chút thời gian này La Chinh cũng sẽ không bỏ qua, hắn vẫn cần cù tu luyện.
Ngoài tu luyện ra, hắn vẫn suy nghĩ về Dịch Thần Nhất Kiếm kia.
Hắn vẫn chưa lĩnh ngộ được chỗ tuyệt diệu nhất của Dịch Thần Nhất Kiếm. Hoặc là nếu hắn không thể dứt tình được thì vĩnh viễn sẽ không thể thi triển được một kiếm kia!
Nhưng tại sao Dịch Kiếm Thiên Tôn lại có thể thi triển kiếm này một cách hoàn mỹ?
Không thể nói việc La Chinh tự so sánh chính mình với cường giả Thiên Tôn là không biết tự lượng sức mình.
Bởi vì có lẽ hắn đã suy đoán ra chỗ huyền bí của Dịch Thần Nhất Kiếm này.
Theo truyền thuyết trong Thượng Giới, chặt đứt được tình cảm thì chính là thần!
Nghe nói, những Thiên Tôn ít ỏi có thể ra khỏi Thiên Đạo kia chính là những người có thể thành công chặt đứt tình cảm, tự độ lên một tầng thần tính thì mới có tư cách thành thần.
Mà việc chặt đứt tình cảm này chính là vấn đề làm khó tất cả các Thiên Tôn.
Giống như những lão quái vật trong vũ trụ, tính tình ai nấy đều rất nóng nảy, nào nhìn ra được chút dáng vẻ chặt đứt tình cảm?
Mặc dù thực lực Thiên Tôn rất mạnh, nhưng có lẽ trong vô số năm tuổi thọ của mình, họ cũng khó mà chặt đứt tình cảm thành công.
Mà Dịch Kiếm Thiên Tôn năm đó lại chưa thực sự thành thần!
Có điều, thi triển ra được một kiếm này lại có tư cách để đối mặt với thần. Theo truyền thuyết, ông ấy còn từng làm thần bị thương. Như vậy thì tất nhiên chỉ có một cách giải thích, đó là Dịch Kiếm Thiên Tôn đã thi triển Dịch Thần Nhất Kiếm trong trạng thái chặt đứt tình cảm. Chẳng qua Dịch Kiếm Thiên Tôn vẫn chưa hoàn toàn chặt đứt được tình cảm mà thôi. Bởi nếu đã hoàn toàn chặt đứt được tình cảm thì ông ấy đã sớm lột xác trở thành thần, bước lên một tầng cao hơn rồi.
Như thế xem ra, Dịch Kiếm Thiên Tôn nhất định đã dùng những phương pháp khác để thay thế cho phương pháp chặt đứt tình cảm này. Hoặc có lẽ là dùng phương pháp nào đó để khiến bản thân chìm trong trạng thái hoàn toàn không có tình cảm, cho nên mới có thể thi triển được Dịch Thần Nhất Kiếm. Nhưng La Chinh lại không nghĩ ra cách mà Dịch Kiếm Thiên Tôn đã sử dụng là cách gì?