Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1088
Chương 1088: Thiên kiếp không dứt
Nàng cầm hòn đá kia, nhắm về phía La Chinh mà ném.
Hòn đá ấy không lớn, nhưng tốc độ bay lại cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt La Chinh.
“Ầm ầm!”
Cùng lúc đó, một luồng sấm sét lại nhằm đúng lúc này mà bổ xuống bên cạnh La Chinh, trực tiếp đánh nát hòn đá.
Vân Lạc mỉm cười, nói: “Vận may của La Chinh hơi nghịch thiên rồi đấy. Bây giờ muốn khiến hắn bị thương thì chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày.”
Ngay cả Giới chủ Lạc Nhật cũng không thể lý giải được sự trùng hợp trước mắt. Ông đành mỉm cười bất đắc dĩ. La Chinh hấp thu Hoàng Xà Diệt Vận, sau đó dường như vận số đã tăng lên.
Thật ra, trong Thượng Giới cũng có một số phương pháp, có thể tạm thời thay đổi vận mệnh của mình,3nhưng mức độ gia tăng vận mệnh cũng cực kỳ nhỏ. Ví dụ như “Cầu Nguyện Vận Số” của Mật Giáo, ngoài ra còn có một số thần khí gia tăng vận may khác nữa. Nhưng theo Giới chủ Lạc Nhật, đám Vân Lạc thấy thì mấy thứ nhằm gia tăng may mắn này chỉ nằm ở mặt tâm lý mà thôi, còn hiệu quả thực sự như thế nào thì còn phải chứng thực.
Nhưng cảnh tượng trước mặt lại khác.
Sau khi La Chinh hấp thu Hoàng Xà Diệt Vận thì vận số thực sự đã thay đổi.
Trong tình huống như thế này, dường như dù La Chinh có làm chuyện gì thì cũng sẽ có thần trợ giúp phía sau hắn vậy.
Mấy thứ như bão không gian ngăn cản một chưởng của Vân Lạc, xác suất nó “bỗng dưng” xuất hiện trên đảo Trường Tô vô cùng1nhỏ bé, có khi chỉ bằng một phần mười triệu tỉ. Nhưng nó lại trùng hợp sinh ra ngay trước mặt La Chinh, đã thế còn xuất hiện khi La Chinh đánh ra một chưởng. Xác suất nhỏ đến khó mà tính toán đó đã không thể trở thành vấn đề mà người ta có thể xem nhẹ được nữa rồi...
Tuy nhiên, chuyện đó lại cứ xuất hiện một cách “trùng hợp” nhiều lần như thế.
“Hơi lãng phí rồi.” Giới chủ Lạc Nhật lắc đầu. Tiếc rằng ông không thể chạm vào Hoàng Xà Diệt Vận, cũng không biết cách để lưu giữ nó lại. Nếu La Chinh có thể giữ lại một hai con Hoàng Xà Diệt Vận thì chỉ sợ có thể lấy đó mà làm ra không ít chuyện.
Bây giờ La Chinh cũng đã hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng dù sao hắn cũng8đang độ kiếp.
Từng luồng sấm sét đánh xuống, nhưng toàn bộ đều chệch hướng, vậy thì làm sao mà độ kiếp?
Sau khi phiền muộn một lúc, La Chinh cũng không động đậy gì nhiều, vẫn yên lặng theo dõi diễn biến, xem vận số của hắn bây giờ có thật sự mạnh như thế không?
Lần độ kiếp này của La Chinh kéo dài đến nửa canh giờ...
Sau nửa canh giờ, tiểu Thiên Kiếp thứ sáu cũng dần dần tiêu tán. Hoa sen đại thừa xoay tròn vài vòng, ảo ảnh của nó dần dần tan đi.
Nằm ngoài dự đoán của La Chinh, hoa sen đại thừa hình như không nở nốt cánh cuối cùng.
Ban đầu hắn nghĩ, bây giờ vận số của hắn đã mạnh đến như vậy, không biết có thể khiến cho hoa sen đại thừa nở ra tới mức hoàn mỹ hay không? Nhưng hiện9tại, hắn phát hiện ra rằng hình như mình đã nghĩ quá nhiều. May mắn của hắn hoàn toàn không đủ để ảnh hưởng đến hoa sen đại thừa.
Nhưng, khi La Chinh chuẩn bị đứng dậy, hoa sen đại thừa vốn đã biến mất lại xuất hiện trên đầu hắn, vẫn xoay chầm chậm như trước.
Mọi người và La Chinh đều sững sờ. Chuyện gì vậy?
Theo đó, thiên uy trên bầu trời cũng càng lúc càng đậm. Mọi người lập tức hiểu ra, Thiên Kiếp của La Chinh chưa hết, tiểu Thiên Kiếp thứ bảy đã đến.
“La Chinh độ kiếp liên tục sao?”
“Thật ra cũng không có gì kỳ lạ. Khi tu vi đạt đến một trình độ nhất định, Thiên Đạo cảm ứng được thì sẽ có Thiên Kiếp, một kiếp cũng sẽ không thiếu.”
“Ta từng thấy một tên nhóc độ kiếp liên tục như thế này7rồi. Tên nhóc đó cố ý áp chế tu vi của mình quá lâu, cho nên khi vừa mới đột phá Sinh Tử Cảnh thì lập tức tiếp nhận hai lần tiểu Thiên Kiếp. Nhưng tên nhóc đó chuẩn bị không đầy đủ, nên bị sấm sét đánh trúng, bị thương nặng mà chết.”
“Chắc La Chinh không đến mức chết đi đâu nhỉ?”
Sau khi La Chinh độ xong tiểu Thiên Kiếp thứ sáu, ông lão áo vải chuẩn bị hóa giải phong ấn mà ông đã tạo ra, nhưng ông không ngờ La Chinh lại tiếp tục độ kiếp.
Chỉ có điều, thêm hay bớt mấy canh giờ thì đối với bọn họ cũng chỉ như một nhịp thở của người thường mà thôi. Mọi người vẫn đủ kiên nhẫn để chờ.
Tiểu Thiên Kiếp lần thứ bảy này không xuất hiện Hoàng Xà Diệt Vận nữa...
Các loại Thiên Kiếp lợi hại không hề hiếm. Tuy nhiên, uy lực của Thiên Kiếp thứ bảy này có thể so sánh với Thiên Kiếp thứ chín của rất nhiều người, thậm chí là tiểu Thiên Kiếp thứ mười.
Nhưng quan trọng là bởi hiện tại vận số trên người La Chinh tạm thời nghịch thiên hơn, nên Thiên Kiếp đánh xuống dường như đã mất đi độ chính xác, không mang đến cho hắn phiền phức gì quá lớn.
Tuy nhiên, La Chinh lại có chút không vui. Đối với võ giả, Thiên Kiếp chính là kiếp nạn, nhưng đồng thời cũng là khảo nghiệm. Võ giả tiếp nhận sự trừng phạt của Thiên Kiếp thì sẽ lọt vào thử thách của Thiên Kiếp. Cũng chỉ như thế mới có thể hoàn thành từng bước lột xác trong Sinh Tử Cảnh.
Vấn đề là Thiên Kiếp này lại không đánh trúng La Chinh, cứ nện xuống xung quanh hắn. Chuyện quái gì thế không biết? Như vậy mà còn gọi là Thiên Kiếp được à?
Lúc này, tâm niệm La Chinh hơi dao động...
“Ầm ầm...”
Từng luồng sấm sét kinh khủng như những sợi roi từ địa ngục hung hăng quất vào người La Chinh.
Nhờ vận số kinh khủng của mình, La Chinh cứ như có thể ra lệnh cho cả trời đất. Đây cũng là chuyện mà La Chinh không hề nghĩ đến. Vì thế, hắn không kịp đề phòng, bị những luồng sấm sét kia đánh trúng.
La Chinh xoay một vòng trên mặt đất, sau đó nhảy lên. Thiên Kiếp đã xuất hiện, tất nhiên hắn sẽ nhận lấy từng vòng một. Huống chi nhờ vào vận số của mình, hắn hoàn toàn có thể khống chế sức ảnh hưởng mà Thiên Kiếp tạo ra cho mình.
Cho dù không phải vì may mắn, La Chinh vẫn tin rằng mình có thể vượt qua được tiểu Thiên Kiếp.
Dù sao, với cơ thể thần khí của hắn, đối kháng với Thiên Kiếp cũng không khó khăn gì mấy.
La Chinh không ngừng tiếp nhận thử thách của Thiên Kiếp. Rốt cuộc sau nửa canh giờ, tiểu Thiên Kiếp thứ bảy cũng đã kết thúc. Tuy nhiên, hoa sen đại thừa vẫn chưa hoàn toàn nở ra, mà lại dần dần biến mất trong tầm mắt của mọi người.
“Chắc là… không còn nữa đâu nhỉ?” La Chinh thầm nghĩ.
Có lẽ là do vận số siêu cấp trên người La Chinh, nên chuyện mà hắn nghĩ đến đã trở thành hiện thực.
Ảo ảnh hoa sen hiện ra, tiểu Thiên Kiếp thứ tám xuất hiện.
La Chinh thở dài một hơi, cười khổ. Hôm nay hắn thật sự gặp quỷ rồi mà. Hắn không thể biết được vận số của hắn là tốt hay xấu nữa rồi.
“Ba Thiên Kiếp liên tiếp...”
“Chỉ chưa đến hai canh giờ, mà từ Sinh Tử Cảnh ngũ trọng vọt thẳng lên Sinh Tử Cảnh bát trọng, tên nhóc này...”
Rất nhiều võ giả không nói nên lời.
Mặc dù võ giả độ Thiên Kiếp hai lần liên tục hiếm thấy, nhưng không phải là không có. Tuy nhiên, võ giả độ Thiên Kiếp ba lần liên tục đúng là cực kỳ hiếm thấy.
Nhưng nửa canh giờ sau đó...
“Tiểu Thiên Kiếp thứ tư...”
“Sau khi vượt qua, tu vi của hắn sẽ là Sinh Tử Cảnh cửu trọng.”
“Hắn không định đột phá Thần Hải Cảnh luôn đó chứ?”
“Đừng quên, La Chinh đã uống Thập Phương Dẫn Kiếp Đan. Không biết đám Thiên Kiếp này có phải do viên Thập Phương Dẫn Kiếp Đan đó dẫn tới không nữa.”
“Vẫn chưa hết!”
Nhìn thiên uy do Thiên Kiếp ngưng tụ lại trên bầu trời, La Chinh cũng dở khóc dở cười. Đúng là không hết mà. Mặc dù hắn nóng lòng muốn tăng tu vi, thậm chí còn muốn xem sau khi khí hỗn độn mở ra biển chân nguyên thì sẽ trông như thế nào.
Nhưng cũng không cần phải nhanh như vậy chứ?
Nửa canh giờ sau, La Chinh ngơ ngác nhìn ảo ảnh hoa sen trên đỉnh đầu. Đóa sen ấy vẫn nở ra ba mươi lăm cánh, dưới chín cánh, trên hai mươi sáu cánh. Xem ra cánh cuối cùng vẫn không có ý định nở ra. Vấn đề là Thiên Kiếp thứ mười đang đến rồi.
Hòn đá ấy không lớn, nhưng tốc độ bay lại cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt La Chinh.
“Ầm ầm!”
Cùng lúc đó, một luồng sấm sét lại nhằm đúng lúc này mà bổ xuống bên cạnh La Chinh, trực tiếp đánh nát hòn đá.
Vân Lạc mỉm cười, nói: “Vận may của La Chinh hơi nghịch thiên rồi đấy. Bây giờ muốn khiến hắn bị thương thì chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày.”
Ngay cả Giới chủ Lạc Nhật cũng không thể lý giải được sự trùng hợp trước mắt. Ông đành mỉm cười bất đắc dĩ. La Chinh hấp thu Hoàng Xà Diệt Vận, sau đó dường như vận số đã tăng lên.
Thật ra, trong Thượng Giới cũng có một số phương pháp, có thể tạm thời thay đổi vận mệnh của mình,3nhưng mức độ gia tăng vận mệnh cũng cực kỳ nhỏ. Ví dụ như “Cầu Nguyện Vận Số” của Mật Giáo, ngoài ra còn có một số thần khí gia tăng vận may khác nữa. Nhưng theo Giới chủ Lạc Nhật, đám Vân Lạc thấy thì mấy thứ nhằm gia tăng may mắn này chỉ nằm ở mặt tâm lý mà thôi, còn hiệu quả thực sự như thế nào thì còn phải chứng thực.
Nhưng cảnh tượng trước mặt lại khác.
Sau khi La Chinh hấp thu Hoàng Xà Diệt Vận thì vận số thực sự đã thay đổi.
Trong tình huống như thế này, dường như dù La Chinh có làm chuyện gì thì cũng sẽ có thần trợ giúp phía sau hắn vậy.
Mấy thứ như bão không gian ngăn cản một chưởng của Vân Lạc, xác suất nó “bỗng dưng” xuất hiện trên đảo Trường Tô vô cùng1nhỏ bé, có khi chỉ bằng một phần mười triệu tỉ. Nhưng nó lại trùng hợp sinh ra ngay trước mặt La Chinh, đã thế còn xuất hiện khi La Chinh đánh ra một chưởng. Xác suất nhỏ đến khó mà tính toán đó đã không thể trở thành vấn đề mà người ta có thể xem nhẹ được nữa rồi...
Tuy nhiên, chuyện đó lại cứ xuất hiện một cách “trùng hợp” nhiều lần như thế.
“Hơi lãng phí rồi.” Giới chủ Lạc Nhật lắc đầu. Tiếc rằng ông không thể chạm vào Hoàng Xà Diệt Vận, cũng không biết cách để lưu giữ nó lại. Nếu La Chinh có thể giữ lại một hai con Hoàng Xà Diệt Vận thì chỉ sợ có thể lấy đó mà làm ra không ít chuyện.
Bây giờ La Chinh cũng đã hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng dù sao hắn cũng8đang độ kiếp.
Từng luồng sấm sét đánh xuống, nhưng toàn bộ đều chệch hướng, vậy thì làm sao mà độ kiếp?
Sau khi phiền muộn một lúc, La Chinh cũng không động đậy gì nhiều, vẫn yên lặng theo dõi diễn biến, xem vận số của hắn bây giờ có thật sự mạnh như thế không?
Lần độ kiếp này của La Chinh kéo dài đến nửa canh giờ...
Sau nửa canh giờ, tiểu Thiên Kiếp thứ sáu cũng dần dần tiêu tán. Hoa sen đại thừa xoay tròn vài vòng, ảo ảnh của nó dần dần tan đi.
Nằm ngoài dự đoán của La Chinh, hoa sen đại thừa hình như không nở nốt cánh cuối cùng.
Ban đầu hắn nghĩ, bây giờ vận số của hắn đã mạnh đến như vậy, không biết có thể khiến cho hoa sen đại thừa nở ra tới mức hoàn mỹ hay không? Nhưng hiện9tại, hắn phát hiện ra rằng hình như mình đã nghĩ quá nhiều. May mắn của hắn hoàn toàn không đủ để ảnh hưởng đến hoa sen đại thừa.
Nhưng, khi La Chinh chuẩn bị đứng dậy, hoa sen đại thừa vốn đã biến mất lại xuất hiện trên đầu hắn, vẫn xoay chầm chậm như trước.
Mọi người và La Chinh đều sững sờ. Chuyện gì vậy?
Theo đó, thiên uy trên bầu trời cũng càng lúc càng đậm. Mọi người lập tức hiểu ra, Thiên Kiếp của La Chinh chưa hết, tiểu Thiên Kiếp thứ bảy đã đến.
“La Chinh độ kiếp liên tục sao?”
“Thật ra cũng không có gì kỳ lạ. Khi tu vi đạt đến một trình độ nhất định, Thiên Đạo cảm ứng được thì sẽ có Thiên Kiếp, một kiếp cũng sẽ không thiếu.”
“Ta từng thấy một tên nhóc độ kiếp liên tục như thế này7rồi. Tên nhóc đó cố ý áp chế tu vi của mình quá lâu, cho nên khi vừa mới đột phá Sinh Tử Cảnh thì lập tức tiếp nhận hai lần tiểu Thiên Kiếp. Nhưng tên nhóc đó chuẩn bị không đầy đủ, nên bị sấm sét đánh trúng, bị thương nặng mà chết.”
“Chắc La Chinh không đến mức chết đi đâu nhỉ?”
Sau khi La Chinh độ xong tiểu Thiên Kiếp thứ sáu, ông lão áo vải chuẩn bị hóa giải phong ấn mà ông đã tạo ra, nhưng ông không ngờ La Chinh lại tiếp tục độ kiếp.
Chỉ có điều, thêm hay bớt mấy canh giờ thì đối với bọn họ cũng chỉ như một nhịp thở của người thường mà thôi. Mọi người vẫn đủ kiên nhẫn để chờ.
Tiểu Thiên Kiếp lần thứ bảy này không xuất hiện Hoàng Xà Diệt Vận nữa...
Các loại Thiên Kiếp lợi hại không hề hiếm. Tuy nhiên, uy lực của Thiên Kiếp thứ bảy này có thể so sánh với Thiên Kiếp thứ chín của rất nhiều người, thậm chí là tiểu Thiên Kiếp thứ mười.
Nhưng quan trọng là bởi hiện tại vận số trên người La Chinh tạm thời nghịch thiên hơn, nên Thiên Kiếp đánh xuống dường như đã mất đi độ chính xác, không mang đến cho hắn phiền phức gì quá lớn.
Tuy nhiên, La Chinh lại có chút không vui. Đối với võ giả, Thiên Kiếp chính là kiếp nạn, nhưng đồng thời cũng là khảo nghiệm. Võ giả tiếp nhận sự trừng phạt của Thiên Kiếp thì sẽ lọt vào thử thách của Thiên Kiếp. Cũng chỉ như thế mới có thể hoàn thành từng bước lột xác trong Sinh Tử Cảnh.
Vấn đề là Thiên Kiếp này lại không đánh trúng La Chinh, cứ nện xuống xung quanh hắn. Chuyện quái gì thế không biết? Như vậy mà còn gọi là Thiên Kiếp được à?
Lúc này, tâm niệm La Chinh hơi dao động...
“Ầm ầm...”
Từng luồng sấm sét kinh khủng như những sợi roi từ địa ngục hung hăng quất vào người La Chinh.
Nhờ vận số kinh khủng của mình, La Chinh cứ như có thể ra lệnh cho cả trời đất. Đây cũng là chuyện mà La Chinh không hề nghĩ đến. Vì thế, hắn không kịp đề phòng, bị những luồng sấm sét kia đánh trúng.
La Chinh xoay một vòng trên mặt đất, sau đó nhảy lên. Thiên Kiếp đã xuất hiện, tất nhiên hắn sẽ nhận lấy từng vòng một. Huống chi nhờ vào vận số của mình, hắn hoàn toàn có thể khống chế sức ảnh hưởng mà Thiên Kiếp tạo ra cho mình.
Cho dù không phải vì may mắn, La Chinh vẫn tin rằng mình có thể vượt qua được tiểu Thiên Kiếp.
Dù sao, với cơ thể thần khí của hắn, đối kháng với Thiên Kiếp cũng không khó khăn gì mấy.
La Chinh không ngừng tiếp nhận thử thách của Thiên Kiếp. Rốt cuộc sau nửa canh giờ, tiểu Thiên Kiếp thứ bảy cũng đã kết thúc. Tuy nhiên, hoa sen đại thừa vẫn chưa hoàn toàn nở ra, mà lại dần dần biến mất trong tầm mắt của mọi người.
“Chắc là… không còn nữa đâu nhỉ?” La Chinh thầm nghĩ.
Có lẽ là do vận số siêu cấp trên người La Chinh, nên chuyện mà hắn nghĩ đến đã trở thành hiện thực.
Ảo ảnh hoa sen hiện ra, tiểu Thiên Kiếp thứ tám xuất hiện.
La Chinh thở dài một hơi, cười khổ. Hôm nay hắn thật sự gặp quỷ rồi mà. Hắn không thể biết được vận số của hắn là tốt hay xấu nữa rồi.
“Ba Thiên Kiếp liên tiếp...”
“Chỉ chưa đến hai canh giờ, mà từ Sinh Tử Cảnh ngũ trọng vọt thẳng lên Sinh Tử Cảnh bát trọng, tên nhóc này...”
Rất nhiều võ giả không nói nên lời.
Mặc dù võ giả độ Thiên Kiếp hai lần liên tục hiếm thấy, nhưng không phải là không có. Tuy nhiên, võ giả độ Thiên Kiếp ba lần liên tục đúng là cực kỳ hiếm thấy.
Nhưng nửa canh giờ sau đó...
“Tiểu Thiên Kiếp thứ tư...”
“Sau khi vượt qua, tu vi của hắn sẽ là Sinh Tử Cảnh cửu trọng.”
“Hắn không định đột phá Thần Hải Cảnh luôn đó chứ?”
“Đừng quên, La Chinh đã uống Thập Phương Dẫn Kiếp Đan. Không biết đám Thiên Kiếp này có phải do viên Thập Phương Dẫn Kiếp Đan đó dẫn tới không nữa.”
“Vẫn chưa hết!”
Nhìn thiên uy do Thiên Kiếp ngưng tụ lại trên bầu trời, La Chinh cũng dở khóc dở cười. Đúng là không hết mà. Mặc dù hắn nóng lòng muốn tăng tu vi, thậm chí còn muốn xem sau khi khí hỗn độn mở ra biển chân nguyên thì sẽ trông như thế nào.
Nhưng cũng không cần phải nhanh như vậy chứ?
Nửa canh giờ sau, La Chinh ngơ ngác nhìn ảo ảnh hoa sen trên đỉnh đầu. Đóa sen ấy vẫn nở ra ba mươi lăm cánh, dưới chín cánh, trên hai mươi sáu cánh. Xem ra cánh cuối cùng vẫn không có ý định nở ra. Vấn đề là Thiên Kiếp thứ mười đang đến rồi.