Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1067
Chương 1067: Hàn mai cổ huyết thương
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nếu như cơ thể của mình mạnh đến mức đó, vậy thì liệu tên mình có hiện trên bia hoàn vũ vạn linh không nhỉ?
Đối với La Chinh mà nói, đây lại là một rắc rối không nhỏ. Hắn không muốn thể chất đặc thù của mình bị lộ trước mặt người khác.
Vì thế, La Chinh liền nói ra nỗi lo lắng trong lòng mình...
Kết quả là Huân và Thanh Long đồng thời phán đoán rằng việc này rất có khả năng!
Hiện tại, mặc dù nhìn qua thì cơ thể của La Chinh giống như là cơ thể máu thịt bình thường, nhưng thực tế bản chất nó đã được lửa thần cấp cao biến đổi rồi. Nói trắng ra thì với nhiều đặc tính trên các phương diện như vậy, cơ thể hắn chính là một pháp bảo.
Cũng có thể nói là3dạng nửa người nửa pháp bảo...
Chỉ là tình huống này chưa từng xuất hiện trong vũ trụ, nên Huân và Thanh Long cũng chỉ cảm thấy có khả năng này. Còn chuyện tên của hắn có xuất hiện trên bia hoàn vũ vạn linh không thì không thể khẳng định được.
***
Khi La Chinh dừng lại trước thác sấm sét này, mấy vị Cung chủ, bao gồm cả Giới chủ Lạc Nhật, Vân Lạc, suýt chút nữa cho là hắn muốn nhảy qua thác sấm sét này.
Lúc này, ngay cả Vân Lạc cũng bắt đầu căng thẳng, bất an. Nhỡ La Chinh thật sự làm vậy thì có lẽ nàng sẽ tự mình tiến vào rồi đưa La Chinh ra ngoài...
Có điều, sau khi dừng lại ở mốc ba vạn sáu nghìn dặm thì La Chinh đã chủ động từ bỏ. Sau khi lựa1chọn từ bỏ, hắn liền xuất hiện ở cửa ra vào của tháp kết giới Nhất Niệm!
Cơ thể La Chinh lúc này đã bị Huyền Hỏa nung khô, nên toàn bộ cơ thể lại tăng cấp. Vì quần áo đã bị thiêu hủy nên hắn liền lấy một bộ quần áo dự phòng ra. Đây lại là một bộ quần áo màu trắng, nên nhìn qua thì thần thái hắn vô cùng sáng láng, tinh thần phi phàm.
Rất nhiều võ giả khi trở về từ tháp kết giới Nhất Niệm, không bị thương thì cũng mình đầy bụi đất, thế nhưng La Chinh tiến vào sâu tới ba vạn sáu nghìn dặm, xa gấp đôi Huyễn Hải Thiên Tôn, cách Ngải An Tâm tới tám nghìn dặm, trong đó nguy hiểm tới mức nào, võ giả của mười ba cung không khó tưởng6tượng.
Thế nhưng, nhìn qua thì tên nhóc này lại không hề bị tổn hại chút nào, giống như vừa đi ngao du trở về vậy.
Không ít võ giả đã hoàn toàn chết lặng, mà lại càng có nhiều võ giả căm giận bất bình. Giữa võ giả với võ giả, điểm chênh lệch như vậy thì thật sự là quá lớn. Không lẽ La Chinh đã sử dụng phương pháp gian lận nào đó trong tháp kết giới Nhất Niệm?
Nhưng dưới sự theo dõi chăm chú của nhiều Cung chủ như vậy, thậm chí còn có cả Giới chủ thì khả năng gian lận là quá nhỏ. Thế nên bọn họ cũng chỉ đành ngẫm lại mà thôi, tốt xấu gì cũng an ủi tinh thần của mình một chút.
“La Chinh, lên đây đi.” Giọng nói thanh lệ của Vân Lạc lại lần4nữa vang lên.
La Chinh gật đầu, hai chân đạp một cái, bay lên trên. Đầu tiên, ánh mắt hắn dừng lại trên người Ngải An Tâm.
Nếu như La Chinh ra ngoài sớm hơn một chút, khi Ngải An Tâm chưa điều chỉnh xong tâm trạng thì có lẽ nàng sẽ trừng mắt nhìn hắn. Nhưng giờ đây nàng vừa mới điều chỉnh tâm trạng xong, thế nên liền hào phóng cười nói: “Chúc mừng ngươi!”
La Chinh hơi gật đầu, quay qua nhìn Vân Lạc. Còn Ngải An Tâm vẫn chăm chú nhìn La Chinh, trong lòng thầm nói: Chúc mừng thì chúc mừng, nhưng dù sao cũng không phải là không có cơ hội đảo ngược tình thế...
Bên này Vân Lạc cười nhẹ nói với La Chinh: “Ta tin sau này không còn ai đạt được thành tích này nữa. Ngươi đã không3làm ta thất vọng, chúc mừng ngươi!”
“Cảm ơn.” La Chinh cười nói.
Lúc này Vân Lạc lại nhìn Giới chủ Lạc Nhật ở bên cạnh, rồi giới thiệu với La Chinh: “Vị này là Đại giới chủ Lạc Nhật, lúc trước ông ấy từng hứa, nếu vượt qua mốc hai vạn dặm và ba vạn dặm thì sẽ có phần thưởng!”
“Còn có phần thưởng sao?” Trái tim La Chinh bỗng đánh thịch một cái.
Trước đây hắn chỉ nghe thấy vượt qua một nghìn dặm, ba nghìn dặm và một vạn dặm thì sẽ có phần thưởng, nên đương nhiên hắn không biết chuyện phía sau này. Hơn nữa, La Chinh ra sức vọt đến mốc ba vạn sáu nghìn dặm này không phải vì phần thưởng gì.
Nhưng nếu đã có phần thưởng, hơn nữa còn là do vị Đại giới chủ này ban thưởng thì đương nhiên La Chinh sẽ không từ chối...
Nhân vật cỡ Giới chủ Lạc Nhật đã hứa hẹn như vậy thì đương nhiên sẽ không nuốt lời. Vị Đại giới chủ này đánh giá La Chinh từ trên xuống dưới vài lần, sau đó liền mỉm cười: “Chàng trai, ta đã hứa sẽ có hai phần thưởng, mặc dù việc ban thưởng cho mốc ba vạn dặm là bị Vân Lạc ép, nhưng ta cũng đã nghĩ kỹ rồi. Trước hết, nói về phần thưởng hai vạn dặm đã, ngươi muốn cái gì?”
“Ta muốn cái gì ư?”
Nghe vậy, ánh mắt La Chinh hơi sáng lên, sau đó trong lòng liền có đáp án.
“Thương, ta muốn một cây thương!” La Chinh nói.
“Thương?” Ngải An Tâm bên cạnh không nhịn được, “Ngươi muốn thương làm gì? Không phải ngươi dùng kiếm sao? Còn biết dùng thương à?”
La Chinh muốn một cây thương, tất nhiên là vì Huân rồi. Hiện tại thể kiếm linh đã mạnh lên, linh hồn Huân cũng khôi phục được hơn một nửa, nhưng hiện giờ nàng lại không có một vũ khí thích hợp.
La Chinh vốn muốn vào Thần Binh Đường chọn giúp Huân một cây thương, nhưng cũng vì bị quản chế và bản thân cũng không có nhiều ngọc chân nguyên như vậy...
Đương nhiên Vân Lạc hiểu rõ. Vũ khí của Sát Lục Vương Yêu Dạ tộc là một cây thương, nên lúc này La Chinh yêu cầu vũ khí để giúp Huân. Lần này xem như hắn tìm đúng người rồi!
“Ha ha.” Đại giới chủ Lạc Nhật bật cười sảng khoái.
La Chinh nhìn Giới chủ Lạc Nhật với vẻ kỳ quái.
Giới chủ Lạc Nhật lại nói: “Thật trùng hợp, vũ khí thường dùng của ta cũng là thương!”
Vừa dứt lời, sau lưng Giới chủ Lạc Nhật liền có mấy tia sáng rực rỡ như là rồng dài ra tận biển bay vụt ra, phiêu đãng trước mặt La Chinh.
“Bốn cây thương này, ngươi có thể tự chọn.” Giới chủ Lạc Nhật thản nhiên nói, trên mặt có vẻ rất đắc ý.
Ông là một võ giả dùng thương, tất nhiên bên người có không ít thương tốt. Bốn thanh trường thương này có màu sắc khác nhau, độ dài ngắn cũng khác, nhưng mỗi một thanh trường thương đều phát ra uy thế khác biệt, nhất định không phải vật tầm thường.
Vân Lạc ở bên cạnh nhìn thấy bốn cây trường thương này thì mỉm cười nói: “Thương tốt trong tay Giới chủ Lạc Nhật có lẽ không chỉ có mấy cái này.”
“Ha ha.” Giới chủ Lạc Nhật cười lên một tiếng: “Chính xác. Bốn cây thương này đều có thể xếp vào bia hoàn vũ vạn linh, nhưng trong tay ta còn có hai thanh thần khí nhất phẩm, có thể xếp vào tốp bốn nghìn trên bia hoàn vũ vạn linh, gần với thần khí chí tôn. Nhưng nếu La Chinh chọn mấy cây thương đó thì e là ta không thể ban thưởng cho mốc ba vạn dặm được...”
Có thể xếp vào tốp bốn nghìn thần khí nhất phẩm thì cũng thuộc hàng tốp trong các loại thần khí rồi. Bởi những cái tên trong tốp ba nghìn trên bia hoàn vũ vạn linh đều là thần khí chí tôn cả.
Vân Lạc lại hỏi La Chinh: “Nếu ngươi muốn chọn cây thương tốt hơn thì Giới chủ Lạc Nhật muốn dùng hai phần thưởng để đổi!”
Chuyện này cần La Chinh tự mình quyết định.
Nhưng lúc này, Huân lại thản nhiên nói: “La Chinh, không cần đổi hai phần thưởng đâu.”
La Chinh còn đang chần chừ, bởi hiện tại, đối với La Chinh thì Huân cũng có sức chiến đấu mạnh mẽ. Nếu có thể lấy được thương tốt hơn cho nàng thì La Chinh cũng không hề do dự. Còn về phần thưởng thứ hai, bản thân hắn cũng không quan tâm lắm.
Nhưng Huân lại nói: “Không cần, ta lấy cây thương ngoài cùng bên phải kia là được rồi.”
Huân đã khăng khăng như vậy thì La Chinh cũng không thể ép buộc được. Vậy nên hắn liền gật đầu nhìn Giới chủ Lạc Nhật nói: “Không cần, ta muốn cái này!”
Nói xong, La Chinh chỉ tay về cây trường thương màu trắng ngoài cùng bên phải.
“Ồ?” Giới chủ Lạc Nhật kinh ngạc nói: “Dường như rất hiểu về trường thương? Hay là có người bên ngoài chỉ điểm cho ngươi?” Nói xong, hắn nhìn về phía Vân Lạc.
Bốn cây trường thương này đều được xếp ở số chín nghìn trên bia hoàn vũ vạn linh, nhưng chúng lại có chênh lệch một chút. Hàn Mai Cổ Huyết Thương này được xếp hạng cao nhất, hiện tại xếp thứ chín nghìn không trăm ba mươi sáu.
Nhưng cứ mỗi tháng, bia hoàn vũ vạn linh đều đổi mới, chữ viết phía trên lại thay đổi, các vị trí này cũng không ngừng biến đổi. Pháp bảo càng cũ thì dao động càng lớn, xếp hạng càng thấp. Nhưng Hàn Mai Cổ Huyết Thương này ưu tú hơn ba cây thương còn lại không ít.
La Chinh chọn trúng cây thương này thì Giới chủ Lạc Nhật liền cho là Vân Lạc đã chỉ điểm La Chinh.
Tất nhiên Vân Lạc biết rằng Huân đã chọn cây thương này, nên nàng lắc đầu nói: “Ta không dùng chân nguyên truyền âm với La Chinh, Giới chủ Lạc Nhật cũng có thể phát giác được sóng chân nguyên mà.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Đối với La Chinh mà nói, đây lại là một rắc rối không nhỏ. Hắn không muốn thể chất đặc thù của mình bị lộ trước mặt người khác.
Vì thế, La Chinh liền nói ra nỗi lo lắng trong lòng mình...
Kết quả là Huân và Thanh Long đồng thời phán đoán rằng việc này rất có khả năng!
Hiện tại, mặc dù nhìn qua thì cơ thể của La Chinh giống như là cơ thể máu thịt bình thường, nhưng thực tế bản chất nó đã được lửa thần cấp cao biến đổi rồi. Nói trắng ra thì với nhiều đặc tính trên các phương diện như vậy, cơ thể hắn chính là một pháp bảo.
Cũng có thể nói là3dạng nửa người nửa pháp bảo...
Chỉ là tình huống này chưa từng xuất hiện trong vũ trụ, nên Huân và Thanh Long cũng chỉ cảm thấy có khả năng này. Còn chuyện tên của hắn có xuất hiện trên bia hoàn vũ vạn linh không thì không thể khẳng định được.
***
Khi La Chinh dừng lại trước thác sấm sét này, mấy vị Cung chủ, bao gồm cả Giới chủ Lạc Nhật, Vân Lạc, suýt chút nữa cho là hắn muốn nhảy qua thác sấm sét này.
Lúc này, ngay cả Vân Lạc cũng bắt đầu căng thẳng, bất an. Nhỡ La Chinh thật sự làm vậy thì có lẽ nàng sẽ tự mình tiến vào rồi đưa La Chinh ra ngoài...
Có điều, sau khi dừng lại ở mốc ba vạn sáu nghìn dặm thì La Chinh đã chủ động từ bỏ. Sau khi lựa1chọn từ bỏ, hắn liền xuất hiện ở cửa ra vào của tháp kết giới Nhất Niệm!
Cơ thể La Chinh lúc này đã bị Huyền Hỏa nung khô, nên toàn bộ cơ thể lại tăng cấp. Vì quần áo đã bị thiêu hủy nên hắn liền lấy một bộ quần áo dự phòng ra. Đây lại là một bộ quần áo màu trắng, nên nhìn qua thì thần thái hắn vô cùng sáng láng, tinh thần phi phàm.
Rất nhiều võ giả khi trở về từ tháp kết giới Nhất Niệm, không bị thương thì cũng mình đầy bụi đất, thế nhưng La Chinh tiến vào sâu tới ba vạn sáu nghìn dặm, xa gấp đôi Huyễn Hải Thiên Tôn, cách Ngải An Tâm tới tám nghìn dặm, trong đó nguy hiểm tới mức nào, võ giả của mười ba cung không khó tưởng6tượng.
Thế nhưng, nhìn qua thì tên nhóc này lại không hề bị tổn hại chút nào, giống như vừa đi ngao du trở về vậy.
Không ít võ giả đã hoàn toàn chết lặng, mà lại càng có nhiều võ giả căm giận bất bình. Giữa võ giả với võ giả, điểm chênh lệch như vậy thì thật sự là quá lớn. Không lẽ La Chinh đã sử dụng phương pháp gian lận nào đó trong tháp kết giới Nhất Niệm?
Nhưng dưới sự theo dõi chăm chú của nhiều Cung chủ như vậy, thậm chí còn có cả Giới chủ thì khả năng gian lận là quá nhỏ. Thế nên bọn họ cũng chỉ đành ngẫm lại mà thôi, tốt xấu gì cũng an ủi tinh thần của mình một chút.
“La Chinh, lên đây đi.” Giọng nói thanh lệ của Vân Lạc lại lần4nữa vang lên.
La Chinh gật đầu, hai chân đạp một cái, bay lên trên. Đầu tiên, ánh mắt hắn dừng lại trên người Ngải An Tâm.
Nếu như La Chinh ra ngoài sớm hơn một chút, khi Ngải An Tâm chưa điều chỉnh xong tâm trạng thì có lẽ nàng sẽ trừng mắt nhìn hắn. Nhưng giờ đây nàng vừa mới điều chỉnh tâm trạng xong, thế nên liền hào phóng cười nói: “Chúc mừng ngươi!”
La Chinh hơi gật đầu, quay qua nhìn Vân Lạc. Còn Ngải An Tâm vẫn chăm chú nhìn La Chinh, trong lòng thầm nói: Chúc mừng thì chúc mừng, nhưng dù sao cũng không phải là không có cơ hội đảo ngược tình thế...
Bên này Vân Lạc cười nhẹ nói với La Chinh: “Ta tin sau này không còn ai đạt được thành tích này nữa. Ngươi đã không3làm ta thất vọng, chúc mừng ngươi!”
“Cảm ơn.” La Chinh cười nói.
Lúc này Vân Lạc lại nhìn Giới chủ Lạc Nhật ở bên cạnh, rồi giới thiệu với La Chinh: “Vị này là Đại giới chủ Lạc Nhật, lúc trước ông ấy từng hứa, nếu vượt qua mốc hai vạn dặm và ba vạn dặm thì sẽ có phần thưởng!”
“Còn có phần thưởng sao?” Trái tim La Chinh bỗng đánh thịch một cái.
Trước đây hắn chỉ nghe thấy vượt qua một nghìn dặm, ba nghìn dặm và một vạn dặm thì sẽ có phần thưởng, nên đương nhiên hắn không biết chuyện phía sau này. Hơn nữa, La Chinh ra sức vọt đến mốc ba vạn sáu nghìn dặm này không phải vì phần thưởng gì.
Nhưng nếu đã có phần thưởng, hơn nữa còn là do vị Đại giới chủ này ban thưởng thì đương nhiên La Chinh sẽ không từ chối...
Nhân vật cỡ Giới chủ Lạc Nhật đã hứa hẹn như vậy thì đương nhiên sẽ không nuốt lời. Vị Đại giới chủ này đánh giá La Chinh từ trên xuống dưới vài lần, sau đó liền mỉm cười: “Chàng trai, ta đã hứa sẽ có hai phần thưởng, mặc dù việc ban thưởng cho mốc ba vạn dặm là bị Vân Lạc ép, nhưng ta cũng đã nghĩ kỹ rồi. Trước hết, nói về phần thưởng hai vạn dặm đã, ngươi muốn cái gì?”
“Ta muốn cái gì ư?”
Nghe vậy, ánh mắt La Chinh hơi sáng lên, sau đó trong lòng liền có đáp án.
“Thương, ta muốn một cây thương!” La Chinh nói.
“Thương?” Ngải An Tâm bên cạnh không nhịn được, “Ngươi muốn thương làm gì? Không phải ngươi dùng kiếm sao? Còn biết dùng thương à?”
La Chinh muốn một cây thương, tất nhiên là vì Huân rồi. Hiện tại thể kiếm linh đã mạnh lên, linh hồn Huân cũng khôi phục được hơn một nửa, nhưng hiện giờ nàng lại không có một vũ khí thích hợp.
La Chinh vốn muốn vào Thần Binh Đường chọn giúp Huân một cây thương, nhưng cũng vì bị quản chế và bản thân cũng không có nhiều ngọc chân nguyên như vậy...
Đương nhiên Vân Lạc hiểu rõ. Vũ khí của Sát Lục Vương Yêu Dạ tộc là một cây thương, nên lúc này La Chinh yêu cầu vũ khí để giúp Huân. Lần này xem như hắn tìm đúng người rồi!
“Ha ha.” Đại giới chủ Lạc Nhật bật cười sảng khoái.
La Chinh nhìn Giới chủ Lạc Nhật với vẻ kỳ quái.
Giới chủ Lạc Nhật lại nói: “Thật trùng hợp, vũ khí thường dùng của ta cũng là thương!”
Vừa dứt lời, sau lưng Giới chủ Lạc Nhật liền có mấy tia sáng rực rỡ như là rồng dài ra tận biển bay vụt ra, phiêu đãng trước mặt La Chinh.
“Bốn cây thương này, ngươi có thể tự chọn.” Giới chủ Lạc Nhật thản nhiên nói, trên mặt có vẻ rất đắc ý.
Ông là một võ giả dùng thương, tất nhiên bên người có không ít thương tốt. Bốn thanh trường thương này có màu sắc khác nhau, độ dài ngắn cũng khác, nhưng mỗi một thanh trường thương đều phát ra uy thế khác biệt, nhất định không phải vật tầm thường.
Vân Lạc ở bên cạnh nhìn thấy bốn cây trường thương này thì mỉm cười nói: “Thương tốt trong tay Giới chủ Lạc Nhật có lẽ không chỉ có mấy cái này.”
“Ha ha.” Giới chủ Lạc Nhật cười lên một tiếng: “Chính xác. Bốn cây thương này đều có thể xếp vào bia hoàn vũ vạn linh, nhưng trong tay ta còn có hai thanh thần khí nhất phẩm, có thể xếp vào tốp bốn nghìn trên bia hoàn vũ vạn linh, gần với thần khí chí tôn. Nhưng nếu La Chinh chọn mấy cây thương đó thì e là ta không thể ban thưởng cho mốc ba vạn dặm được...”
Có thể xếp vào tốp bốn nghìn thần khí nhất phẩm thì cũng thuộc hàng tốp trong các loại thần khí rồi. Bởi những cái tên trong tốp ba nghìn trên bia hoàn vũ vạn linh đều là thần khí chí tôn cả.
Vân Lạc lại hỏi La Chinh: “Nếu ngươi muốn chọn cây thương tốt hơn thì Giới chủ Lạc Nhật muốn dùng hai phần thưởng để đổi!”
Chuyện này cần La Chinh tự mình quyết định.
Nhưng lúc này, Huân lại thản nhiên nói: “La Chinh, không cần đổi hai phần thưởng đâu.”
La Chinh còn đang chần chừ, bởi hiện tại, đối với La Chinh thì Huân cũng có sức chiến đấu mạnh mẽ. Nếu có thể lấy được thương tốt hơn cho nàng thì La Chinh cũng không hề do dự. Còn về phần thưởng thứ hai, bản thân hắn cũng không quan tâm lắm.
Nhưng Huân lại nói: “Không cần, ta lấy cây thương ngoài cùng bên phải kia là được rồi.”
Huân đã khăng khăng như vậy thì La Chinh cũng không thể ép buộc được. Vậy nên hắn liền gật đầu nhìn Giới chủ Lạc Nhật nói: “Không cần, ta muốn cái này!”
Nói xong, La Chinh chỉ tay về cây trường thương màu trắng ngoài cùng bên phải.
“Ồ?” Giới chủ Lạc Nhật kinh ngạc nói: “Dường như rất hiểu về trường thương? Hay là có người bên ngoài chỉ điểm cho ngươi?” Nói xong, hắn nhìn về phía Vân Lạc.
Bốn cây trường thương này đều được xếp ở số chín nghìn trên bia hoàn vũ vạn linh, nhưng chúng lại có chênh lệch một chút. Hàn Mai Cổ Huyết Thương này được xếp hạng cao nhất, hiện tại xếp thứ chín nghìn không trăm ba mươi sáu.
Nhưng cứ mỗi tháng, bia hoàn vũ vạn linh đều đổi mới, chữ viết phía trên lại thay đổi, các vị trí này cũng không ngừng biến đổi. Pháp bảo càng cũ thì dao động càng lớn, xếp hạng càng thấp. Nhưng Hàn Mai Cổ Huyết Thương này ưu tú hơn ba cây thương còn lại không ít.
La Chinh chọn trúng cây thương này thì Giới chủ Lạc Nhật liền cho là Vân Lạc đã chỉ điểm La Chinh.
Tất nhiên Vân Lạc biết rằng Huân đã chọn cây thương này, nên nàng lắc đầu nói: “Ta không dùng chân nguyên truyền âm với La Chinh, Giới chủ Lạc Nhật cũng có thể phát giác được sóng chân nguyên mà.”