Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-1039
Chương 1039: Vòng xích hà
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
La Chinh đứng một mình ở trong này, vô cùng bất đắc dĩ trề môi, đây đã là lần thứ hai.
Nhóm võ giả ngoài phòng thở dài một hơi.
“Ai, Lục Chiến Dương cũng thua dễ dàng như vậy!”
“Lẽ nào cô gái Sinh Tử Cảnh này thật sự có thể một mình đánh bại cả Yến Vân Đường?”
“Thật là không phục!”
Bọn họ vừa thở dài, ánh mắt cũng như có như không quan sát La Chinh...
Ngải An Tâm và La Chinh đều là người mới gia nhập thiên cung Vân Miểu, hơn nữa hai người còn trở thành hàng xóm.
Tu vi của hai người đều là Sinh Tử Cảnh, song tu vi của Ngải An Tâm hơi cao hơn một cấp, chính là Sinh Tử Cảnh cửu trọng, mà La Chinh là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng.
Nhìn nhóm võ giả của Yến Vân Đường người nào3người nấy đều bị Ngải An Tâm nghiền ép, bọn họ khó tránh khỏi sẽ so sánh La Chinh với Ngải An Tâm.
Hai tên này đều yêu nghiệt như nhau, không biết ai lợi hại hơn?
Đáng tiếc hình như La Chinh này chỉ biết chăm chú tiềm tu, hoàn toàn không có ý khiêu chiến Ngải An Tâm.
Lúc hắn vừa mới tiến vào, chỉ bởi vì lấy kiếm mà dẫn tới một trận sóng gió, nhưng đã nhanh chóng bình thường trở lại. Mọi người cũng rõ La Chinh này không phải là một thằng nhóc thích gây chuyện thị phi.
“Có cách nào khiến cho La Chinh khiêu chiến Ngải An Tâm không?”
“Có thế quái nào được, ngươi không thấy Ngải An Tâm này là cố ý sao? Ả cố ý quăng Lục Chiến Dương vào trong cung điện của La Chinh, đây là sự1khiêu khích trắng trợn. Lần trước La Chinh đã nhịn, lần này chắc là vẫn sẽ nhịn...”
“Đường đường là thiên cung Vân Miểu ta, thiên tài đông đúc, lại để cho một nữ nhân áp chế, thực sự là mất mặt...”
La Chinh theo cái rãnh trên sàn nhà đi tới cửa. Vào lúc này, Ngải An Tâm mặc đồ xanh kia cũng đi lên phía trước.
Không chờ La Chinh mở miệng, Ngải An Tâm nói luôn: “Ta sẽ đền chỗ bị đập hỏng...”
La Chinh cau mày: “Không phải là vấn đề có đền hay không, đây là lần thứ hai rồi, ngươi cố tình làm vậy.”
Ngải An Tâm khẽ cười, nhưng lại không thừa nhận: “Đâu có, nói cho cùng trận so đấu khiêu chiến này sẽ có một bên sẩy tay mà, ta sẽ bảo người ta sửa nhà cho ngươi!”
La Chinh còn chưa6nói gì, võ giả bên kia đã nhao nhao lên tiếng.
“Nữ nhân này nói láo cũng không đỏ mặt!”
“Rõ ràng chính là cố ý!”
“Vừa nãy ta thấy rất rõ ả trực tiếp giơ Lục Chiến Dương lên, cố ý đập về phía bên này!”
Đợi đến khi những nhóm võ giả kia nói xong, La Chinh liền lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngải An Tâm, “Nghe thấy chưa?”
“Chẳng nghe thấy gì cả.” Ngải An Tâm vẫn cười nói như thường.
“Thiên cung Vân Miểu có không gian mộng ảo chuyên môn dùng để thi đấu khiêu chiến, chiến đấu ở trong đó sẽ không bị thương mà vẫn có thể phát huy hết sức. Nhưng lần nào ngươi cũng tiếp nhận khiêu chiến ở trước cửa nhà ta, quấy nhiễu ta thanh tu, rốt cuộc có ý gì?” La Chinh nhìn chằm chằm Ngải An Tâm mà4nói.
Nhìn thấy La Chinh thực sự nổi nóng, nàng lại bĩu môi, “Rất đơn giản, nếu như ngươi chịu phân cao thấp với ta, tất nhiên ta sẽ không phiền ngươi!”
“Ta không có hứng thú.” Sao La Chinh không đoán được suy nghĩ của cô gái này chứ? Nhưng hiện tại hắn thực sự không có hứng thú đó.
Ngải An Tâm lại cười nhạt một cái, “Vậy e rằng sau này phải tiếp tục làm phiền ngươi rồi, trong lúc so đấu khó tránh khỏi lỡ tay...”
Nghe thấy câu này, La Chinh lập tức cảm thấy đau đầu, thực sự là vô duyên vô cớ rước phải phiền phức!
Chẳng mấy chốc liền có thợ thủ công tới giúp đỡ La Chinh sửa chữa cung điện. Sau đó, khi so đấu thì Ngải An Tâm vẫn tiếp tục “lỡ tay”, nhân tiện làm liên lụy đến3cá trong chậu, khiến cho phòng của La Chinh xui xẻo theo.
Song, mấy ngày sau khi La Chinh nhẫn nhịn thì hình như rốt cuộc cũng bình thường trở lại.
Mấy ngày nay, người khiêu chiến Ngải An Tâm có thứ hạng càng ngày càng cao trong Yến Vân Đường, hạng sáu mươi, hạng ba mươi hai, hạng mười bảy, hạng thứ chín...
Vị võ giả cuối cùng xếp hạng thứ tư trong Yến Vân Đường, hắn so đấu một trận giằng co với Ngải An Tâm hết gần một canh giờ!
Võ giả đến cảnh giới này rồi thì giơ tay nhấc chân đều có thể làm trời long đất lở. Lúc trước không gây ra thiệt hại quá lớn là bởi vì Ngải An Tâm có ưu thế áp đảo, thường chỉ một chiêu liền thắng. Còn võ giả xếp hạng thứ tư của Yến Vân Đường này quả thực có thực lực không tệ. Có thể tưởng tượng được hai người so đấu trong một canh giờ này tạo thành sức phá hoại như thế nào.
Tòa cung điện cỡ nhỏ kia của La Chinh không còn gì nữa, không chỉ riêng nhà của hắn mà hơn mười tòa cung điện cấp cho võ giả xung quanh đều bị san thành đất bằng. Chỉ có phòng ở của Ngải An Tâm vẫn đứng sừng sững một cách yên lành. Hình như nàng đã vận dụng bí pháp thần văn nào đó để củng cố phòng ốc của mình...
La Chinh ngồi trên một miếng gạch sàn duy nhất còn hoàn hảo, trong lòng hơi hối hận, sớm biết vậy đã chấp nhận khiêu chiến của cô nàng này.
Cuối cùng, võ giả xếp hạng thứ tư của Yến Vân Đường vẫn bại dưới tay Ngải An Tâm.
Sau khi nàng phủi tay xong thì nhìn thấy La Chinh đầy vẻ vô tội đang ngồi ở trên sàn nhà cách đó không xa. Nàng hơi mỉm cười, mũi chân nhẹ nhàng điểm trên mặt đất, giống như một con chim nhỏ lướt tới trước mặt La Chinh, tỏ ra áy náy nói: “Xin lỗi... Ta sẽ bồi thường.”
La Chinh trợn trắng mắt, hắn đã lười nói chuyện với cô nàng này từ lâu rồi.
Song hiệu suất của Ngải An Tâm rất cao, trong mấy canh giờ những cung điện bị san bằng đã nhanh chóng được tu sửa.
Bởi vì đánh một trận với võ giả xếp thứ tư của Yến Vân Đường, địa vị của nàng trong cả thiên cung Vân Miểu bây giờ đã tăng lên nhanh chóng!
Mọi người cũng đã hiểu, chỉ sợ Ngải An Tâm này là một đối thủ cạnh tranh mạnh trong truyền thừa Tân Hỏa!
Nàng đã khiêu chiến võ giả đứng hàng thứ tư của Yến Vân Đường, việc khiêu chiến này giống như một bánh xe, đã kết thúc một giai đoạn.
Ba người xếp hạng đầu trong Yến Vân Đường cũng là những thiên tài cấp cao nhất trong Đại Giới. Bọn họ đều đã tiến hành bế quan vì truyền thừa Tân Hỏa nên tất nhiên là không thể xuất quan khiêu chiến Ngải An Tâm.
La Chinh cũng có được một khoảng thời gian thanh tĩnh hiếm hoi, rốt cuộc Ngải An Tâm này cũng chịu yên lặng rồi...
Thời gian thấm thoắt đã qua một tháng, trong một tháng này, tất cả võ giả đều dốc lòng tu luyện để chuẩn bị nghênh đón truyền thừa Tân Hỏa sắp đến.
Trong một tháng này, thiên cung Vân Miểu rất yên tĩnh, ngoại trừ có một ngày, ánh sáng của sáu ngôi sao trên bầu trời bỗng chiếu xuống, dẫn tới suy đoán của rất nhiều võ giả.
Hơn nửa việc sao trời sinh ra hiện tượng lạ là có liên quan đến công pháp mà một số võ giả tu luyện. Mà công pháp liên quan với sao trời đều là công pháp cực kỳ lợi hại, chẳng qua bọn họ lại đoán không ra người này là ai...
Sao Chiến Thể của La Chinh hoàn toàn không bị xao nhãng, vào khoảng thời gian cuối cùng ở Hạ Giới, La Chinh vẫn cố gắng kết nối với các ngôi sao, hy vọng dẫn động thêm mấy ngôi sao nữa. Nhưng dẫn động sao trời là một chuyện hoàn toàn liên quan đến may rủi, chỉ có thể thử từng lần một!
Lúc còn ở Hạ Giới, mỗi một lần cảm nhận rời thân thể đều phải tốn thời gian gần một đêm, mỗi lần vòng đi vòng về thường thường mất một ngày một đêm!
Hiện tại, sau khi phi thăng Thượng Giới thì khoảng cách với sao trời của bản thân La Chinh cũng gần hơn rất nhiều, rút ngắn được rất nhiều thời gian. Cho nên mỗi khi màn đêm buông xuống thì La Chinh đều sẽ không ngại phiền toái mà kết nối tới sao trời.
Cứ không ngừng thử nghiệm như vậy, hôm nay số sao trời bị La Chinh dẫn động đã tăng đến sáu ngôi.
Trong tay hắn chỉ có duy nhất một môn thần võ vô thượng, mặc dù chỉ là nửa bộ sách thiếu nhưng La Chinh cũng sẽ cố gắng tu luyện. Ngày nào đó trong tương lai phải đối mặt với đối thủ quá mạnh, tạm không nhắc đến chuyện La Yên, chỉ riêng thực lực của Hình Phạt Vương - Dao của Yêu Dạ tộc kia đã mạnh đến mức La Chinh không thể tưởng tượng nổi rồi. Ngoại trừ khổ tu ra, hắn không có bất kỳ lựa chọn nào khác.
Một tháng sau...
Một giọng nói vang vọng trong toàn bộ thiên cung Vân Miểu.
Bóng dáng của Vân Lạc giống như một đóa sen trắng nõn, lẻ loi bay phấp phới trên bầu trời, ngay sau đó nàng liền thản nhiên nói: “Truyền thừa Tân Hỏa đã bắt đầu rồi!”
Sau khi nói xong lại có mấy bóng người lơ lửng bay ra, chính là Từ Xán và mấy vị Phó cung chủ khác.
“Tất cả võ giả thiên cung Vân Miểu, hễ là võ giả có thể xuyên qua vòng Xích Hà này thì có thể đi vào theo ta!” Sau khi nói xong, Vân Lạc nhẹ nhàng giơ tay, một vòng tròn xuất hiện từ trong tay của nàng rồi lan rộng xuống phía dưới. Vòng tròn màu đỏ thẫm kia rộng chừng mười trượng, bao trùm lên đỉnh đầu của rất nhiều võ giả.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nhóm võ giả ngoài phòng thở dài một hơi.
“Ai, Lục Chiến Dương cũng thua dễ dàng như vậy!”
“Lẽ nào cô gái Sinh Tử Cảnh này thật sự có thể một mình đánh bại cả Yến Vân Đường?”
“Thật là không phục!”
Bọn họ vừa thở dài, ánh mắt cũng như có như không quan sát La Chinh...
Ngải An Tâm và La Chinh đều là người mới gia nhập thiên cung Vân Miểu, hơn nữa hai người còn trở thành hàng xóm.
Tu vi của hai người đều là Sinh Tử Cảnh, song tu vi của Ngải An Tâm hơi cao hơn một cấp, chính là Sinh Tử Cảnh cửu trọng, mà La Chinh là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng.
Nhìn nhóm võ giả của Yến Vân Đường người nào3người nấy đều bị Ngải An Tâm nghiền ép, bọn họ khó tránh khỏi sẽ so sánh La Chinh với Ngải An Tâm.
Hai tên này đều yêu nghiệt như nhau, không biết ai lợi hại hơn?
Đáng tiếc hình như La Chinh này chỉ biết chăm chú tiềm tu, hoàn toàn không có ý khiêu chiến Ngải An Tâm.
Lúc hắn vừa mới tiến vào, chỉ bởi vì lấy kiếm mà dẫn tới một trận sóng gió, nhưng đã nhanh chóng bình thường trở lại. Mọi người cũng rõ La Chinh này không phải là một thằng nhóc thích gây chuyện thị phi.
“Có cách nào khiến cho La Chinh khiêu chiến Ngải An Tâm không?”
“Có thế quái nào được, ngươi không thấy Ngải An Tâm này là cố ý sao? Ả cố ý quăng Lục Chiến Dương vào trong cung điện của La Chinh, đây là sự1khiêu khích trắng trợn. Lần trước La Chinh đã nhịn, lần này chắc là vẫn sẽ nhịn...”
“Đường đường là thiên cung Vân Miểu ta, thiên tài đông đúc, lại để cho một nữ nhân áp chế, thực sự là mất mặt...”
La Chinh theo cái rãnh trên sàn nhà đi tới cửa. Vào lúc này, Ngải An Tâm mặc đồ xanh kia cũng đi lên phía trước.
Không chờ La Chinh mở miệng, Ngải An Tâm nói luôn: “Ta sẽ đền chỗ bị đập hỏng...”
La Chinh cau mày: “Không phải là vấn đề có đền hay không, đây là lần thứ hai rồi, ngươi cố tình làm vậy.”
Ngải An Tâm khẽ cười, nhưng lại không thừa nhận: “Đâu có, nói cho cùng trận so đấu khiêu chiến này sẽ có một bên sẩy tay mà, ta sẽ bảo người ta sửa nhà cho ngươi!”
La Chinh còn chưa6nói gì, võ giả bên kia đã nhao nhao lên tiếng.
“Nữ nhân này nói láo cũng không đỏ mặt!”
“Rõ ràng chính là cố ý!”
“Vừa nãy ta thấy rất rõ ả trực tiếp giơ Lục Chiến Dương lên, cố ý đập về phía bên này!”
Đợi đến khi những nhóm võ giả kia nói xong, La Chinh liền lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngải An Tâm, “Nghe thấy chưa?”
“Chẳng nghe thấy gì cả.” Ngải An Tâm vẫn cười nói như thường.
“Thiên cung Vân Miểu có không gian mộng ảo chuyên môn dùng để thi đấu khiêu chiến, chiến đấu ở trong đó sẽ không bị thương mà vẫn có thể phát huy hết sức. Nhưng lần nào ngươi cũng tiếp nhận khiêu chiến ở trước cửa nhà ta, quấy nhiễu ta thanh tu, rốt cuộc có ý gì?” La Chinh nhìn chằm chằm Ngải An Tâm mà4nói.
Nhìn thấy La Chinh thực sự nổi nóng, nàng lại bĩu môi, “Rất đơn giản, nếu như ngươi chịu phân cao thấp với ta, tất nhiên ta sẽ không phiền ngươi!”
“Ta không có hứng thú.” Sao La Chinh không đoán được suy nghĩ của cô gái này chứ? Nhưng hiện tại hắn thực sự không có hứng thú đó.
Ngải An Tâm lại cười nhạt một cái, “Vậy e rằng sau này phải tiếp tục làm phiền ngươi rồi, trong lúc so đấu khó tránh khỏi lỡ tay...”
Nghe thấy câu này, La Chinh lập tức cảm thấy đau đầu, thực sự là vô duyên vô cớ rước phải phiền phức!
Chẳng mấy chốc liền có thợ thủ công tới giúp đỡ La Chinh sửa chữa cung điện. Sau đó, khi so đấu thì Ngải An Tâm vẫn tiếp tục “lỡ tay”, nhân tiện làm liên lụy đến3cá trong chậu, khiến cho phòng của La Chinh xui xẻo theo.
Song, mấy ngày sau khi La Chinh nhẫn nhịn thì hình như rốt cuộc cũng bình thường trở lại.
Mấy ngày nay, người khiêu chiến Ngải An Tâm có thứ hạng càng ngày càng cao trong Yến Vân Đường, hạng sáu mươi, hạng ba mươi hai, hạng mười bảy, hạng thứ chín...
Vị võ giả cuối cùng xếp hạng thứ tư trong Yến Vân Đường, hắn so đấu một trận giằng co với Ngải An Tâm hết gần một canh giờ!
Võ giả đến cảnh giới này rồi thì giơ tay nhấc chân đều có thể làm trời long đất lở. Lúc trước không gây ra thiệt hại quá lớn là bởi vì Ngải An Tâm có ưu thế áp đảo, thường chỉ một chiêu liền thắng. Còn võ giả xếp hạng thứ tư của Yến Vân Đường này quả thực có thực lực không tệ. Có thể tưởng tượng được hai người so đấu trong một canh giờ này tạo thành sức phá hoại như thế nào.
Tòa cung điện cỡ nhỏ kia của La Chinh không còn gì nữa, không chỉ riêng nhà của hắn mà hơn mười tòa cung điện cấp cho võ giả xung quanh đều bị san thành đất bằng. Chỉ có phòng ở của Ngải An Tâm vẫn đứng sừng sững một cách yên lành. Hình như nàng đã vận dụng bí pháp thần văn nào đó để củng cố phòng ốc của mình...
La Chinh ngồi trên một miếng gạch sàn duy nhất còn hoàn hảo, trong lòng hơi hối hận, sớm biết vậy đã chấp nhận khiêu chiến của cô nàng này.
Cuối cùng, võ giả xếp hạng thứ tư của Yến Vân Đường vẫn bại dưới tay Ngải An Tâm.
Sau khi nàng phủi tay xong thì nhìn thấy La Chinh đầy vẻ vô tội đang ngồi ở trên sàn nhà cách đó không xa. Nàng hơi mỉm cười, mũi chân nhẹ nhàng điểm trên mặt đất, giống như một con chim nhỏ lướt tới trước mặt La Chinh, tỏ ra áy náy nói: “Xin lỗi... Ta sẽ bồi thường.”
La Chinh trợn trắng mắt, hắn đã lười nói chuyện với cô nàng này từ lâu rồi.
Song hiệu suất của Ngải An Tâm rất cao, trong mấy canh giờ những cung điện bị san bằng đã nhanh chóng được tu sửa.
Bởi vì đánh một trận với võ giả xếp thứ tư của Yến Vân Đường, địa vị của nàng trong cả thiên cung Vân Miểu bây giờ đã tăng lên nhanh chóng!
Mọi người cũng đã hiểu, chỉ sợ Ngải An Tâm này là một đối thủ cạnh tranh mạnh trong truyền thừa Tân Hỏa!
Nàng đã khiêu chiến võ giả đứng hàng thứ tư của Yến Vân Đường, việc khiêu chiến này giống như một bánh xe, đã kết thúc một giai đoạn.
Ba người xếp hạng đầu trong Yến Vân Đường cũng là những thiên tài cấp cao nhất trong Đại Giới. Bọn họ đều đã tiến hành bế quan vì truyền thừa Tân Hỏa nên tất nhiên là không thể xuất quan khiêu chiến Ngải An Tâm.
La Chinh cũng có được một khoảng thời gian thanh tĩnh hiếm hoi, rốt cuộc Ngải An Tâm này cũng chịu yên lặng rồi...
Thời gian thấm thoắt đã qua một tháng, trong một tháng này, tất cả võ giả đều dốc lòng tu luyện để chuẩn bị nghênh đón truyền thừa Tân Hỏa sắp đến.
Trong một tháng này, thiên cung Vân Miểu rất yên tĩnh, ngoại trừ có một ngày, ánh sáng của sáu ngôi sao trên bầu trời bỗng chiếu xuống, dẫn tới suy đoán của rất nhiều võ giả.
Hơn nửa việc sao trời sinh ra hiện tượng lạ là có liên quan đến công pháp mà một số võ giả tu luyện. Mà công pháp liên quan với sao trời đều là công pháp cực kỳ lợi hại, chẳng qua bọn họ lại đoán không ra người này là ai...
Sao Chiến Thể của La Chinh hoàn toàn không bị xao nhãng, vào khoảng thời gian cuối cùng ở Hạ Giới, La Chinh vẫn cố gắng kết nối với các ngôi sao, hy vọng dẫn động thêm mấy ngôi sao nữa. Nhưng dẫn động sao trời là một chuyện hoàn toàn liên quan đến may rủi, chỉ có thể thử từng lần một!
Lúc còn ở Hạ Giới, mỗi một lần cảm nhận rời thân thể đều phải tốn thời gian gần một đêm, mỗi lần vòng đi vòng về thường thường mất một ngày một đêm!
Hiện tại, sau khi phi thăng Thượng Giới thì khoảng cách với sao trời của bản thân La Chinh cũng gần hơn rất nhiều, rút ngắn được rất nhiều thời gian. Cho nên mỗi khi màn đêm buông xuống thì La Chinh đều sẽ không ngại phiền toái mà kết nối tới sao trời.
Cứ không ngừng thử nghiệm như vậy, hôm nay số sao trời bị La Chinh dẫn động đã tăng đến sáu ngôi.
Trong tay hắn chỉ có duy nhất một môn thần võ vô thượng, mặc dù chỉ là nửa bộ sách thiếu nhưng La Chinh cũng sẽ cố gắng tu luyện. Ngày nào đó trong tương lai phải đối mặt với đối thủ quá mạnh, tạm không nhắc đến chuyện La Yên, chỉ riêng thực lực của Hình Phạt Vương - Dao của Yêu Dạ tộc kia đã mạnh đến mức La Chinh không thể tưởng tượng nổi rồi. Ngoại trừ khổ tu ra, hắn không có bất kỳ lựa chọn nào khác.
Một tháng sau...
Một giọng nói vang vọng trong toàn bộ thiên cung Vân Miểu.
Bóng dáng của Vân Lạc giống như một đóa sen trắng nõn, lẻ loi bay phấp phới trên bầu trời, ngay sau đó nàng liền thản nhiên nói: “Truyền thừa Tân Hỏa đã bắt đầu rồi!”
Sau khi nói xong lại có mấy bóng người lơ lửng bay ra, chính là Từ Xán và mấy vị Phó cung chủ khác.
“Tất cả võ giả thiên cung Vân Miểu, hễ là võ giả có thể xuyên qua vòng Xích Hà này thì có thể đi vào theo ta!” Sau khi nói xong, Vân Lạc nhẹ nhàng giơ tay, một vòng tròn xuất hiện từ trong tay của nàng rồi lan rộng xuống phía dưới. Vòng tròn màu đỏ thẫm kia rộng chừng mười trượng, bao trùm lên đỉnh đầu của rất nhiều võ giả.