Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-984
Chương 984: Con đường đại giới
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Truyền tống trận này không chỉ có thể mở ra một lối đi truyền tống, hơn nữa dường như còn liên quan đền một thứ gì đó. Về phần là cái gì, quả thật La Chinh đoán không ra.
Sau khi giáp sĩ mở ra truyền tống trận, tất cả những người phi thăng liền nối đuôi nhau đi vào. Ánh sáng trắng lóe lên, mọi người bước vào trong lối đi phi thăng.
Trong lối đi phi thăng thật ra cũng không có gì khác thường, nhìn qua thì gần giống lối đi truyền tống ở Hạ Giới, cả lối đi truyền tống đều hiện lên màu xanh thẳm.
Mọi người dọc theo lối đi truyền tống màu xanh thẳm này được một lúc thì phía trước đột nhiên xuất hiện một lối đi truyền tống khổng lồ!
“Không ngờ lối đi truyền tống này lại ổn định đến vậy!” Sau khi nhìn3thấy lối đi truyền tống kia, La Chinh cũng phải cảm thán một câu.
Toàn bộ lối đi truyền tống khổng lồ đều hiện lên màu tím nhạt. Lối đi truyền tống bình thường chỉ rộng ba bốn trượng, mà lối đi truyền tống to lớn này lại rộng hơn trăm trượng!
Nhưng điều khiến La Chinh ngạc nhiên đó là, lối đi truyền tống khổng lồ này ổn định hơn nhiều so với lối đi truyền tống bình thường. Không gian xung quanh dường như đã ngưng kết lại. Nếu ai muốn phá hủy lối đi truyền tống này, chỉ sợ cũng không dễ dàng…
Nhưng khi mọi người vừa mới tiến vào trong, liền nhìn thấy hai võ giả từ một bên lối đi truyền tống bay lại đây.
Hai vị võ giả này đánh giá những người phi thăng, một người trong đó cười nói: “Lần này thu hoạch không ít,1chắc là phải hơn một nghìn người phi thăng?”
Một giáp sĩ áp giải La Chinh nói: “Có cái rắm. Kỳ khảo hạch sắp tới, thánh địa Linh Vũ chúng ta có thể trông chờ vào những người phi thăng từ Hạ Giới bẩn thỉu này sao?” Nói xong, giáp sĩ kia liền lấy từ trong nhẫn tu di ra hơn một nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm, lập tức nói thêm: “Lần này, nhân số lên tới nghìn người, có thể giảm giá dùng lối đi truyền tống chứ?”
Người nọ kiểm kê đá chân nguyên một lần, cười khẩy, sau đó lấy ra hơn một trăm viên từ trong đống đá chân nguyên trả lại cho giáp sĩ: “Giảm giá hay cái gì đó thì không được nói, dù sao cũng là thánh địa Linh Vũ các ngươi trả tiền...”
Sau khi giáp sĩ nhận số đá chân nguyên được3trả lại, liền phân cho mấy giáp sĩ khác ở đây mỗi người mấy viên, rõ ràng là chiếm đoạt làm của riêng.
Sau khi đã chuẩn bị tốt, giáp sĩ đó gào lên với nhóm người phi thăng: “Được rồi, mọi người theo sau ta, tiếp tục xuất phát!”
Những người phi thăng nghe thấy lời của giáp sĩ kia, tuy trong lòng bất mãn, nhưng cuối cùng cũng không có hành động gì lỗ mãng, cả đám liền theo sau những giáp sĩ này, tiếp tục đi dọc theo lối truyền tống khổng lổ.
“Rốt cuộc khi nào mới đi hết lối truyền tống màu tím này? Đã thế còn thu phí?” Tất nhiên La Chinh sẽ không đi hỏi những giáp sĩ kia, mà hắn mở miệng hỏi Thanh Long.
Thanh Long cười, trả lời: “Loại lối đi truyền tống khổng lồ này là con đường Đại Giới! Muốn mở con3đường Đại Giới thì ít nhất cũng phải là nhân vật cấp Giới Chủ.”
“Con đường Đại Giới?”
“Đúng vậy, một Đại Giới thật sự rất rộng lớn, lối đi truyền tống nho nhỏ như ở Trung Vực thì cùng lắm cũng chỉ có thể xây dựng trong khoảng cách hơn mười nghìn dặm, nếu quá xa thì rất khó ổn định.” Thanh Long thản nhiên nói.
La chinh khẽ gật đầu, giống như truyền tống trận siêu cấp của Thiên Miểu đạo nhân được xây dựng từ Trung Vực đến đại lục Hải Thần vậy. Bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên trong lối đi truyền tống rất không ổn định. Khi đi từ Trung Vực tới đại lục Hải Thần, La chinh đã gặp phải một cơn bão không gian mạnh, thiếu chút nữa mất cả tính mạng. Cho dù thời điểm từ đại lục Hải Thần trở về, tu9vi của La Chinh đã được cải thiện, nhưng vẫn bị thương không nhẹ.
Mà diện tích và độ sâu của Đại Giới đều vượt xa tưởng tượng của Hạ Giới. Lấy tu vi Thần Hải Cảnh mà muốn đi ngang qua một Đại Giới, không chỉ cần tới một hai năm, mà phải mấy trăm năm!
Nhưng trong Thượng Giới có vô số người tài giỏi, dường như trong mỗi Đại Giới đều mở một con đường Đại Giới lớn, có thể liên thông với nhau, thậm chí còn có một số lối đi xuyên biên giới, khoảng cách truyền tống lại càng xa hơn bình thường.
Để xây dựng những lối đi truyền tống này cũng tốn nhiều thời gian và công sức, nên việc giữ gìn cũng không dễ dàng. Cho nên, mượn những lối đi này đương nhiên phải trả tiền, hơn nữa giá còn không hề rẻ. Mỗi người là một viên đá chân nguyên cực phẩm, mà loại truyền tống này còn rất gần nhau, chỉ khoảng hai ba trăm nghìn dặm là có một cái. Nếu đi cả Đại Giới, chi phí dùng cho lối đi truyền tống sẽ lên tới hơn vạn viên đá chân nguyên cực phẩm.
Còn chi phí đi qua một Đại Giới thì tốn hết trăm vạn viên đá chân nguyên cực phẩm…
Giá trị con người La Chinh khá lớn. Lúc trước, khi ở trong tứ đại thần quốc đào mỏ quặng, hắn cũng đã trao đổi được không ít đá chân nguyên cực phẩm. Nhưng lúc này, La Chinh bỗng phát hiện ra, toàn bộ giá trị của hắn cũng chẳng đủ để đi xuyên Đại Giới.
Vừa cảm thán, La Chinh vừa theo mọi người ở đây vào xe bay trong lối đi truyền tống.
Sau nửa canh giờ, giáp sĩ phía trước đột nhiên dừng lại, rồi bắt đầu theo đường rẽ bên cạnh rời đi. Mọi người trở lại trong lối đi truyền tống thường một lần nữa. Chẳng mấy chốc, mọi người đã ra khỏi lối đi truyền tống, trước mặt liền xuất hiện một dãy núi màu đen rất cao!
“Nơi này là…” Nhìn thấy dãy núi lớn màu đen này, một người phi thăng mở miệng hỏi.
Một giáp sĩ nghe thấy lời của hắn, khẽ cười: “Đây là nơi các ngươi lao dịch. Theo quy định của thánh địa Linh Vũ, muốn gia nhập thánh địa Linh Vũ ta thì phải đào được một trăm viên ngọc chân nguyên ở đây!”
“Ngọc chân nguyên?”
“Đó là cái gì vậy?”
Giáp sĩ cười khẩy: “Ta biết các người không biết cái gì là ngọc chân nguyên. Dãy núi trước mặt chính là một mỏ đá chân nguyên. Trong đó, đá chân nguyên cấp bậc gì cũng có, hạ phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Đương nhiên, cũng có ngọc chân nguyên. Nếu các ngươi không lấy được ngọc chân nguyên cũng được, một viên ngọc chân nguyên có thể đổi được mười nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm. Cho nên các ngươi đào một triệu viên đá chân nguyên cực phẩm cũng được!”
Vị giáp sĩ này giải thích như vậy, mọi người liền hiểu ngay.
Ở Hạ Giới, đá chân nguyên tốt nhất cũng chỉ là cực phẩm cấp một. Không ngờ trong Thượng Giới còn có đá chân nguyên tinh thuần hơn, cũng chính là ngọc chân nguyên.
Nhưng sau khi nghe đến một triệu viên đá chân nguyên cực phẩm, mọi người liền bùng nổ! Số lượng này không phải quá nhiều rồi sao?
Tuy những người phi thăng này đều là những người đứng đầu ở Hạ Giới, giá trị của từng người cũng rất cao, nhưng phi thăng lên Thượng Giới thì có lẽ số lượng đá chân nguyên cực phẩm mang theo bên mình nhiều lắm cũng chỉ mấy vạn viên, thậm chí còn ít hơn, có lẽ chỉ khoảng hơn trăm viên đá chân nguyên cực phẩm…
Hơn nữa, hơn triệu viên đá chân nguyên cực phẩm đối với một võ giả Thần Hải Cảnh mà nói cũng không phải là một số lượng nhỏ.
Kể cả tứ đại thần quốc tương đối giàu có là vậy, nhưng đá chân nguyên cực phẩm trong quốc khố cũng chỉ có khoảng hai trăm nghìn viên. Cho nên khi nghe thấy một triệu viên đá chân nguyên cực phẩm mới có thể gia nhập thánh địa Linh Vũ, nhóm người phi thăng lập tức nhao nhao lên.
“Một triệu viên…”
“Vậy phải đào tới khi nào?”
“Chắc không phải ở chỗ này tới mấy trăm năm đấy chứ…”
Một người phi thăng khác lại nói: “Ta không muốn gia nhập thánh địa Linh Vũ các ngươi, ta chỉ muốn làm võ giả độc lập!”
Giáp sĩ cười khà khà: “Muốn làm võ giả độc lập? Được, chỉ cần nộp hai trăm viên ngọc chân nguyên!”
Hai trăm viên ngọc chân nguyên… cũng chính là hai triệu viên đá chân nguyên cực phẩm!
“Cái này, cái này, cái này… Dựa vào cái gì!” Người phi thăng kia tức giận nói.
Giáp sĩ cười khẩy: “Chẳng dựa vào cái gì cả, chỉ dựa vào việc chúng ta là thánh địa Linh Vũ, chỉ dựa vào các ngươi phi thăng tới thánh địa Linh Vũ!”
Giọng điệu này thật sự rất quen thuộc. Những võ giả Thần Hải Cảnh này liền trầm mặc. Bọn họ ở Hạ Giới đã tu luyện đến Thần Hải Cảnh, làm sao lại không hiểu đạo lý này?
Dựa vào cái gì, ở bất kỳ tình huống nào, mấy chữ này đều vô cùng yếu thế, mà câu trả lời đã sớm rõ ràng. Người ta dựa vào nắm đấm của mình. Võ giả Thần Hải Cảnh ở đây, còn có ai có thể chống lại được một thánh địa lớn như vậy ở Thượng Giới?
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của nhóm người phi thăng, giáp sĩ vẫn thản nhiên nói: “Chuẩn bị tâm lý cho tốt, dành thời gian mà làm việc. Thánh địa Linh Vũ chúng ta vẫn còn tốt chán, những thánh địa thập phẩm khác còn hà khắc hơn nhiều!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Sau khi giáp sĩ mở ra truyền tống trận, tất cả những người phi thăng liền nối đuôi nhau đi vào. Ánh sáng trắng lóe lên, mọi người bước vào trong lối đi phi thăng.
Trong lối đi phi thăng thật ra cũng không có gì khác thường, nhìn qua thì gần giống lối đi truyền tống ở Hạ Giới, cả lối đi truyền tống đều hiện lên màu xanh thẳm.
Mọi người dọc theo lối đi truyền tống màu xanh thẳm này được một lúc thì phía trước đột nhiên xuất hiện một lối đi truyền tống khổng lồ!
“Không ngờ lối đi truyền tống này lại ổn định đến vậy!” Sau khi nhìn3thấy lối đi truyền tống kia, La Chinh cũng phải cảm thán một câu.
Toàn bộ lối đi truyền tống khổng lồ đều hiện lên màu tím nhạt. Lối đi truyền tống bình thường chỉ rộng ba bốn trượng, mà lối đi truyền tống to lớn này lại rộng hơn trăm trượng!
Nhưng điều khiến La Chinh ngạc nhiên đó là, lối đi truyền tống khổng lồ này ổn định hơn nhiều so với lối đi truyền tống bình thường. Không gian xung quanh dường như đã ngưng kết lại. Nếu ai muốn phá hủy lối đi truyền tống này, chỉ sợ cũng không dễ dàng…
Nhưng khi mọi người vừa mới tiến vào trong, liền nhìn thấy hai võ giả từ một bên lối đi truyền tống bay lại đây.
Hai vị võ giả này đánh giá những người phi thăng, một người trong đó cười nói: “Lần này thu hoạch không ít,1chắc là phải hơn một nghìn người phi thăng?”
Một giáp sĩ áp giải La Chinh nói: “Có cái rắm. Kỳ khảo hạch sắp tới, thánh địa Linh Vũ chúng ta có thể trông chờ vào những người phi thăng từ Hạ Giới bẩn thỉu này sao?” Nói xong, giáp sĩ kia liền lấy từ trong nhẫn tu di ra hơn một nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm, lập tức nói thêm: “Lần này, nhân số lên tới nghìn người, có thể giảm giá dùng lối đi truyền tống chứ?”
Người nọ kiểm kê đá chân nguyên một lần, cười khẩy, sau đó lấy ra hơn một trăm viên từ trong đống đá chân nguyên trả lại cho giáp sĩ: “Giảm giá hay cái gì đó thì không được nói, dù sao cũng là thánh địa Linh Vũ các ngươi trả tiền...”
Sau khi giáp sĩ nhận số đá chân nguyên được3trả lại, liền phân cho mấy giáp sĩ khác ở đây mỗi người mấy viên, rõ ràng là chiếm đoạt làm của riêng.
Sau khi đã chuẩn bị tốt, giáp sĩ đó gào lên với nhóm người phi thăng: “Được rồi, mọi người theo sau ta, tiếp tục xuất phát!”
Những người phi thăng nghe thấy lời của giáp sĩ kia, tuy trong lòng bất mãn, nhưng cuối cùng cũng không có hành động gì lỗ mãng, cả đám liền theo sau những giáp sĩ này, tiếp tục đi dọc theo lối truyền tống khổng lổ.
“Rốt cuộc khi nào mới đi hết lối truyền tống màu tím này? Đã thế còn thu phí?” Tất nhiên La Chinh sẽ không đi hỏi những giáp sĩ kia, mà hắn mở miệng hỏi Thanh Long.
Thanh Long cười, trả lời: “Loại lối đi truyền tống khổng lồ này là con đường Đại Giới! Muốn mở con3đường Đại Giới thì ít nhất cũng phải là nhân vật cấp Giới Chủ.”
“Con đường Đại Giới?”
“Đúng vậy, một Đại Giới thật sự rất rộng lớn, lối đi truyền tống nho nhỏ như ở Trung Vực thì cùng lắm cũng chỉ có thể xây dựng trong khoảng cách hơn mười nghìn dặm, nếu quá xa thì rất khó ổn định.” Thanh Long thản nhiên nói.
La chinh khẽ gật đầu, giống như truyền tống trận siêu cấp của Thiên Miểu đạo nhân được xây dựng từ Trung Vực đến đại lục Hải Thần vậy. Bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên trong lối đi truyền tống rất không ổn định. Khi đi từ Trung Vực tới đại lục Hải Thần, La chinh đã gặp phải một cơn bão không gian mạnh, thiếu chút nữa mất cả tính mạng. Cho dù thời điểm từ đại lục Hải Thần trở về, tu9vi của La Chinh đã được cải thiện, nhưng vẫn bị thương không nhẹ.
Mà diện tích và độ sâu của Đại Giới đều vượt xa tưởng tượng của Hạ Giới. Lấy tu vi Thần Hải Cảnh mà muốn đi ngang qua một Đại Giới, không chỉ cần tới một hai năm, mà phải mấy trăm năm!
Nhưng trong Thượng Giới có vô số người tài giỏi, dường như trong mỗi Đại Giới đều mở một con đường Đại Giới lớn, có thể liên thông với nhau, thậm chí còn có một số lối đi xuyên biên giới, khoảng cách truyền tống lại càng xa hơn bình thường.
Để xây dựng những lối đi truyền tống này cũng tốn nhiều thời gian và công sức, nên việc giữ gìn cũng không dễ dàng. Cho nên, mượn những lối đi này đương nhiên phải trả tiền, hơn nữa giá còn không hề rẻ. Mỗi người là một viên đá chân nguyên cực phẩm, mà loại truyền tống này còn rất gần nhau, chỉ khoảng hai ba trăm nghìn dặm là có một cái. Nếu đi cả Đại Giới, chi phí dùng cho lối đi truyền tống sẽ lên tới hơn vạn viên đá chân nguyên cực phẩm.
Còn chi phí đi qua một Đại Giới thì tốn hết trăm vạn viên đá chân nguyên cực phẩm…
Giá trị con người La Chinh khá lớn. Lúc trước, khi ở trong tứ đại thần quốc đào mỏ quặng, hắn cũng đã trao đổi được không ít đá chân nguyên cực phẩm. Nhưng lúc này, La Chinh bỗng phát hiện ra, toàn bộ giá trị của hắn cũng chẳng đủ để đi xuyên Đại Giới.
Vừa cảm thán, La Chinh vừa theo mọi người ở đây vào xe bay trong lối đi truyền tống.
Sau nửa canh giờ, giáp sĩ phía trước đột nhiên dừng lại, rồi bắt đầu theo đường rẽ bên cạnh rời đi. Mọi người trở lại trong lối đi truyền tống thường một lần nữa. Chẳng mấy chốc, mọi người đã ra khỏi lối đi truyền tống, trước mặt liền xuất hiện một dãy núi màu đen rất cao!
“Nơi này là…” Nhìn thấy dãy núi lớn màu đen này, một người phi thăng mở miệng hỏi.
Một giáp sĩ nghe thấy lời của hắn, khẽ cười: “Đây là nơi các ngươi lao dịch. Theo quy định của thánh địa Linh Vũ, muốn gia nhập thánh địa Linh Vũ ta thì phải đào được một trăm viên ngọc chân nguyên ở đây!”
“Ngọc chân nguyên?”
“Đó là cái gì vậy?”
Giáp sĩ cười khẩy: “Ta biết các người không biết cái gì là ngọc chân nguyên. Dãy núi trước mặt chính là một mỏ đá chân nguyên. Trong đó, đá chân nguyên cấp bậc gì cũng có, hạ phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Đương nhiên, cũng có ngọc chân nguyên. Nếu các ngươi không lấy được ngọc chân nguyên cũng được, một viên ngọc chân nguyên có thể đổi được mười nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm. Cho nên các ngươi đào một triệu viên đá chân nguyên cực phẩm cũng được!”
Vị giáp sĩ này giải thích như vậy, mọi người liền hiểu ngay.
Ở Hạ Giới, đá chân nguyên tốt nhất cũng chỉ là cực phẩm cấp một. Không ngờ trong Thượng Giới còn có đá chân nguyên tinh thuần hơn, cũng chính là ngọc chân nguyên.
Nhưng sau khi nghe đến một triệu viên đá chân nguyên cực phẩm, mọi người liền bùng nổ! Số lượng này không phải quá nhiều rồi sao?
Tuy những người phi thăng này đều là những người đứng đầu ở Hạ Giới, giá trị của từng người cũng rất cao, nhưng phi thăng lên Thượng Giới thì có lẽ số lượng đá chân nguyên cực phẩm mang theo bên mình nhiều lắm cũng chỉ mấy vạn viên, thậm chí còn ít hơn, có lẽ chỉ khoảng hơn trăm viên đá chân nguyên cực phẩm…
Hơn nữa, hơn triệu viên đá chân nguyên cực phẩm đối với một võ giả Thần Hải Cảnh mà nói cũng không phải là một số lượng nhỏ.
Kể cả tứ đại thần quốc tương đối giàu có là vậy, nhưng đá chân nguyên cực phẩm trong quốc khố cũng chỉ có khoảng hai trăm nghìn viên. Cho nên khi nghe thấy một triệu viên đá chân nguyên cực phẩm mới có thể gia nhập thánh địa Linh Vũ, nhóm người phi thăng lập tức nhao nhao lên.
“Một triệu viên…”
“Vậy phải đào tới khi nào?”
“Chắc không phải ở chỗ này tới mấy trăm năm đấy chứ…”
Một người phi thăng khác lại nói: “Ta không muốn gia nhập thánh địa Linh Vũ các ngươi, ta chỉ muốn làm võ giả độc lập!”
Giáp sĩ cười khà khà: “Muốn làm võ giả độc lập? Được, chỉ cần nộp hai trăm viên ngọc chân nguyên!”
Hai trăm viên ngọc chân nguyên… cũng chính là hai triệu viên đá chân nguyên cực phẩm!
“Cái này, cái này, cái này… Dựa vào cái gì!” Người phi thăng kia tức giận nói.
Giáp sĩ cười khẩy: “Chẳng dựa vào cái gì cả, chỉ dựa vào việc chúng ta là thánh địa Linh Vũ, chỉ dựa vào các ngươi phi thăng tới thánh địa Linh Vũ!”
Giọng điệu này thật sự rất quen thuộc. Những võ giả Thần Hải Cảnh này liền trầm mặc. Bọn họ ở Hạ Giới đã tu luyện đến Thần Hải Cảnh, làm sao lại không hiểu đạo lý này?
Dựa vào cái gì, ở bất kỳ tình huống nào, mấy chữ này đều vô cùng yếu thế, mà câu trả lời đã sớm rõ ràng. Người ta dựa vào nắm đấm của mình. Võ giả Thần Hải Cảnh ở đây, còn có ai có thể chống lại được một thánh địa lớn như vậy ở Thượng Giới?
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của nhóm người phi thăng, giáp sĩ vẫn thản nhiên nói: “Chuẩn bị tâm lý cho tốt, dành thời gian mà làm việc. Thánh địa Linh Vũ chúng ta vẫn còn tốt chán, những thánh địa thập phẩm khác còn hà khắc hơn nhiều!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com