Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 236: Không cần chuyên gia trang điểm của cô
Chương 236: Không cần chuyên gia trang điểm của cô
Sau khi chuẩn bị xong xuôi mọi thứ đã là bốn giờ chiều.
Copy từ web VietWriter
Thế nhưng vẫn không thấy Kiều Hân xuất hiện.
Chỉ còn một tiếng nữa là đến giờ quay, cho dù lúc này cô ta đến đây, cũng còn phải tốn thêm thời gian trang điểm và thay quần áo nữa, e rằng chỉ còn chưa đầy nửa tiếng là phải quay rồi. Thế mà giờ này cô ta vẫn chưa đến.
Điều này khiến cho cả Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan đều vô cùng lo lắng.
Dù như thế nào thì sản phẩm đó cũng sẽ được tung ra thị trường rất sớm. Nếu trong ngày hôm nay không kịp quay xong quảng cáo, thì sẽ không có cách nào để quảng bá sản phẩm trong hai ngày tiếp theo. Như vậy, nếu càng trì hoãn thêm thời gian thì hiệu ứng của quảng cáo sẽ càng giảm sút.
Giang Bắc Minh sốt ruột lấy điện thoại di động ra và gọi cho người đại diện của Kiều Hân: “Các cô định không đến hay sao?”
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
“Có, đang trên đường đi, anh gấp gáp cái gì chứ? Thật là, tôi chưa từng thấy ai cứ thúc giục như vậy đấy, có còn biết lịch sự hay không?” Người đại diện của Kiều Hân tức giận nói qua điện thoại. .
“Các cô mới là người phải biết lịch sự đấy. Các cô đã tới muộn hai tiếng đồng hồ rồi. Bây giờ tôi gọi điện hỏi cũng không được sao?” Nghe thấy giọng điệu bực bội của người đại diện, Giang Bắc Minh cũng không nhịn được nữa mà sắp nổi giận luôn.
“Được, được rồi, tôi biết rồi, đợi thêm một lát nữa chúng tôi sẽ tới ngay!” Người đại diện đành xuống nước, sau đó lập tức cúp điện thoại.
“Cô ta nói thế nào?” Thẩm Thanh Lan hỏi.
“Cô ta nói một lát nữa sẽ đến đây” Giang Bắc Minh nhún vai.
“Vậy thì đợi thêm lúc nữa” Thẩm Thanh Lan nói, cô cũng không còn cách nào khác, dù sao quảng cáo này cũng rất quan trọng.
Người đại diện nói là tới ngày nhưng Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan cũng phải đợi tiếp hơn nửa giờ đồng hồ nữa cuối cùng mới thấy Kiều Hân và người đại diện của cô ta đến.
“Cô Hân, xin chào!” Thẩm Thanh Lan kìm nén cảm xúc khó chịu trong lòng, bước tới, vươn tay nói với Kiều Hân.
Nhưng không ngờ rằng, Kiều Hân thậm chí còn không nhìn đến bàn tay của Thẩm Thanh Lan, cô ta khinh thường nói: “Khỏi bắt tay đi, tay của tôi vừa mới khử trùng xong, bắt tay rồi lại phải khử trùng lại. Không cần rắc rối như vậy đâu, nhanh chuẩn bị ghi hình cho tôi đi”.
“Đúng vậy, nhanh chuẩn bị ghi hình!” Người đại diện đứng bên cạnh Kiều Hân cũng lớn tiếng sai bảo: “Nhanh lên, đạo diễn, ánh sáng, chuyên gia trang điểm,... Mọi người chuẩn bị nhanh lên
nào, thời gian gấp rút, mau quay cho xong đi, cô Kiều Hân còn phải đi tới nơi khác ghi hình nữa! Nếu mất thời gian của chúng tôi, mọi người sẽ không đền nổi tiền đâu”.
Bởi vì Lục Kỳ Yến chỉ nói qua điện thoại với Kiều Hân là đến Lâm Hải quay quảng cáo hai ngày nên Kiều Hân cho rằng đây chỉ là công việc bình thường do sếp sắp xếp mà thôi, cô ta cũng không biết rằng Lục Kỳ Yến cùng với Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan có mối quan hệ gì nên sau khi tới đây cô ta không ngừng lên mặt kiêu căng ngạo mạn.
Đợi bao lâu cô ta mới có cơ hội gặp gỡ bạn trai, không ngờ chưa kịp nói chuyện nhiều đã bị thúc giục đến ghi hình như vậy, điều này khiến cô ta vô cùng khó chịu!
“Được rồi, cô Hân vào đây trang điểm đi” Thẩm Thanh Lan thu tay về, ngượng ngùng cười cười, sau đó định dẫn Kiều Hân đi vào phòng thay đồ.
“Chúng tôi không cần chuyên gia trang điểm của cô, chúng tôi tự có chuyên gia trang điểm của riêng mình!” Người đại diện liếc về phía Thẩm Thanh Lan rồi nói.
“Thôi được rồi” Nghe lời can ngăn của Thẩm Thanh Lan, Giang Bắc Minh đành nén giận cất điện thoại đi, quả thực anh cũng không muốn làm khó dễ Lục Kỳ Yến.
Trang điểm mất gần hai mươi phút, cuối cùng cũng xong xuôi.
“Mau quay đi!” Kiều Hân từ trong phòng thay đồ đi ra, lớn tiếng nói với nhân viên: “Tôi chỉ có mười phút thôi, tất cả mọi người sẵn sàng đi, thực hiện một cảnh quay một lần duy nhất thôi.”
“Được rồi!” Đạo diễn đã chuẩn bị từ lâu, đứng dậy đi tới chỗ Kiều Hân, nhẹ nhàng nói với cô ta: “Cô Hân, xin chào, hôm nay tôi rất vui khi có thể được làm việc cùng với cô”
“Thôi, đừng nói linh tinh nữa, ông mau nói cho tôi biết tôi nên diễn như thế nào đi, sau đó, chúng ta nhanh chóng thực hiện cảnh quay cho xong đi!” Kiều Hân xua tay, vô cùng khó chịu nói.
“Được rồi, lại đây tôi hướng dẫn cô” Bởi vì đạo diễn này không phải là một đạo diễn quá nổi tiếng, ông ta chỉ thường quay một số quảng cáo mà thôi. Vì vậy, khi nhìn thấy một người nổi tiếng cỡ như Kiều Hân, ông ta đã lộ ra dáng vẻ khúm núm.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi mọi thứ đã là bốn giờ chiều.
Copy từ web VietWriter
Thế nhưng vẫn không thấy Kiều Hân xuất hiện.
Chỉ còn một tiếng nữa là đến giờ quay, cho dù lúc này cô ta đến đây, cũng còn phải tốn thêm thời gian trang điểm và thay quần áo nữa, e rằng chỉ còn chưa đầy nửa tiếng là phải quay rồi. Thế mà giờ này cô ta vẫn chưa đến.
Điều này khiến cho cả Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan đều vô cùng lo lắng.
Dù như thế nào thì sản phẩm đó cũng sẽ được tung ra thị trường rất sớm. Nếu trong ngày hôm nay không kịp quay xong quảng cáo, thì sẽ không có cách nào để quảng bá sản phẩm trong hai ngày tiếp theo. Như vậy, nếu càng trì hoãn thêm thời gian thì hiệu ứng của quảng cáo sẽ càng giảm sút.
Giang Bắc Minh sốt ruột lấy điện thoại di động ra và gọi cho người đại diện của Kiều Hân: “Các cô định không đến hay sao?”
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
“Có, đang trên đường đi, anh gấp gáp cái gì chứ? Thật là, tôi chưa từng thấy ai cứ thúc giục như vậy đấy, có còn biết lịch sự hay không?” Người đại diện của Kiều Hân tức giận nói qua điện thoại. .
“Các cô mới là người phải biết lịch sự đấy. Các cô đã tới muộn hai tiếng đồng hồ rồi. Bây giờ tôi gọi điện hỏi cũng không được sao?” Nghe thấy giọng điệu bực bội của người đại diện, Giang Bắc Minh cũng không nhịn được nữa mà sắp nổi giận luôn.
“Được, được rồi, tôi biết rồi, đợi thêm một lát nữa chúng tôi sẽ tới ngay!” Người đại diện đành xuống nước, sau đó lập tức cúp điện thoại.
“Cô ta nói thế nào?” Thẩm Thanh Lan hỏi.
“Cô ta nói một lát nữa sẽ đến đây” Giang Bắc Minh nhún vai.
“Vậy thì đợi thêm lúc nữa” Thẩm Thanh Lan nói, cô cũng không còn cách nào khác, dù sao quảng cáo này cũng rất quan trọng.
Người đại diện nói là tới ngày nhưng Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan cũng phải đợi tiếp hơn nửa giờ đồng hồ nữa cuối cùng mới thấy Kiều Hân và người đại diện của cô ta đến.
“Cô Hân, xin chào!” Thẩm Thanh Lan kìm nén cảm xúc khó chịu trong lòng, bước tới, vươn tay nói với Kiều Hân.
Nhưng không ngờ rằng, Kiều Hân thậm chí còn không nhìn đến bàn tay của Thẩm Thanh Lan, cô ta khinh thường nói: “Khỏi bắt tay đi, tay của tôi vừa mới khử trùng xong, bắt tay rồi lại phải khử trùng lại. Không cần rắc rối như vậy đâu, nhanh chuẩn bị ghi hình cho tôi đi”.
“Đúng vậy, nhanh chuẩn bị ghi hình!” Người đại diện đứng bên cạnh Kiều Hân cũng lớn tiếng sai bảo: “Nhanh lên, đạo diễn, ánh sáng, chuyên gia trang điểm,... Mọi người chuẩn bị nhanh lên
nào, thời gian gấp rút, mau quay cho xong đi, cô Kiều Hân còn phải đi tới nơi khác ghi hình nữa! Nếu mất thời gian của chúng tôi, mọi người sẽ không đền nổi tiền đâu”.
Bởi vì Lục Kỳ Yến chỉ nói qua điện thoại với Kiều Hân là đến Lâm Hải quay quảng cáo hai ngày nên Kiều Hân cho rằng đây chỉ là công việc bình thường do sếp sắp xếp mà thôi, cô ta cũng không biết rằng Lục Kỳ Yến cùng với Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan có mối quan hệ gì nên sau khi tới đây cô ta không ngừng lên mặt kiêu căng ngạo mạn.
Đợi bao lâu cô ta mới có cơ hội gặp gỡ bạn trai, không ngờ chưa kịp nói chuyện nhiều đã bị thúc giục đến ghi hình như vậy, điều này khiến cô ta vô cùng khó chịu!
“Được rồi, cô Hân vào đây trang điểm đi” Thẩm Thanh Lan thu tay về, ngượng ngùng cười cười, sau đó định dẫn Kiều Hân đi vào phòng thay đồ.
“Chúng tôi không cần chuyên gia trang điểm của cô, chúng tôi tự có chuyên gia trang điểm của riêng mình!” Người đại diện liếc về phía Thẩm Thanh Lan rồi nói.
“Thôi được rồi” Nghe lời can ngăn của Thẩm Thanh Lan, Giang Bắc Minh đành nén giận cất điện thoại đi, quả thực anh cũng không muốn làm khó dễ Lục Kỳ Yến.
Trang điểm mất gần hai mươi phút, cuối cùng cũng xong xuôi.
“Mau quay đi!” Kiều Hân từ trong phòng thay đồ đi ra, lớn tiếng nói với nhân viên: “Tôi chỉ có mười phút thôi, tất cả mọi người sẵn sàng đi, thực hiện một cảnh quay một lần duy nhất thôi.”
“Được rồi!” Đạo diễn đã chuẩn bị từ lâu, đứng dậy đi tới chỗ Kiều Hân, nhẹ nhàng nói với cô ta: “Cô Hân, xin chào, hôm nay tôi rất vui khi có thể được làm việc cùng với cô”
“Thôi, đừng nói linh tinh nữa, ông mau nói cho tôi biết tôi nên diễn như thế nào đi, sau đó, chúng ta nhanh chóng thực hiện cảnh quay cho xong đi!” Kiều Hân xua tay, vô cùng khó chịu nói.
“Được rồi, lại đây tôi hướng dẫn cô” Bởi vì đạo diễn này không phải là một đạo diễn quá nổi tiếng, ông ta chỉ thường quay một số quảng cáo mà thôi. Vì vậy, khi nhìn thấy một người nổi tiếng cỡ như Kiều Hân, ông ta đã lộ ra dáng vẻ khúm núm.