Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 225: Đến tìm anh khám bệnh
Chương 225: Đến tìm anh khám bệnh
“Em có một người bạn hôm nay đến Lâm Hải, em ra sân bay đón cô ấy.” Thẩm Thanh Lan nói với Giang Bắc Minh.
Copy từ web VietWriter
“Bạn? Ăn mặc xinh đẹp như vậy, là nam hay là nữ?” Giang Bắc Minh lập tức đứng thẳng thân thể, anh nhìn về hướng Thẩm Thanh Lan, gấp gáp hỏi. Trong câu nói này, ghen tuông mười phần.
“Nam đó” giọng nói đầy vẻ không vui, Thẩm Thanh Lan liếc mắt nhìn Giang Bắc Minh một cái rồi nói: “Không chỉ là nam, mà người ta còn hẹn em đến phòng bao của khách sạn Hilton nói chuyện nữa đó”
“Em dám?” Giang Bắc Minh vội vã nắm lấy bả vai Thẩm Thanh Lan, anh nói: “Ngày hôm nay, em bước ra khỏi nhà thử xem”.
Thẩm Thanh Lan lại tức giận mà liếc mắt nhìn Giang Bắc Minh lần nữa, cô nói: “Là nữ, là bạn học đại học trước kia của em, lần này cô ấy đến Việt Nam, nói thì là đến tìm em, nhưng thật ra là tìm anh đó”
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
“Tìm anh?” Giang Bắc Minh sửng sốt, anh hỏi: “Tìm anh làm gì chứ?”
“Tìm anh khám bệnh đó” Thẩm Thanh Lan nói: “Cô ấy được gả vào một nhà rất tốt, nghe nói là con trai cả của một gia tộc lớn ở thủ đô, làm con dâu trong nhà cao cửa rộng, hơn nữa cuộc sống trôi qua cũng rất thư thái, Chỉ rất đáng tiếc là đã kết hôn gần năm năm rồi mà vẫn luôn không cách nào có thai cả. Bọn họ cũng đã tìm hết tất cả danh y trong cả nước, uống không biết bao nhiêu loại thuốc rồi nhưng cũng vẫn luôn không thấy có hiệu quả nào cả. Vừa vặn, đoạn thời gian trước bọn họ thấy tin tức trên mạng, không phải lúc đó anh đã trị hết độc trong cơ thể người bệnh sao? Vì thế mà cô ấy liền liên lạc với em, hỏi em anh có thể trị được hết bệnh của cô ấy không, lúc đó em cũng không hỏi anh trước mà đã đáp ứng luôn rồi. Bây giờ, người ta tới rồi”
“Là vậy sao!” Giang Bắc Minh gật gật đầu, anh nói: “Vậy thì có cần anh đi đón cô ấy cùng với em không?”
“Không cần” Thẩm Thanh Lan nói: “Em và cô ấy không dễ dàng gì mới được gặp nhau một lần, còn có rất nhiều lời muốn nói đây này, một người đàn ông như anh chạy theo làm gì cơ chứ? Việc chữa bệnh anh cũng không cần phải gấp gáp. Đợi em và cô ấy ôn chuyện xong thì em sẽ dẫn cô ấy đi gặp anh”.
“Vậy cũng được!” Giang Bắc Minh gật gật đầu.
Sau khi ăn xong bữa sáng thì Thẩm Thanh Lan lái xe đi đón chị em tốt của mình, mà Giang Bắc Minh thì lái xe đến biệt thự của cậu Bạch.
“Anh Minh!” trong nháy mắt khi vừa nhìn thấy Giang Bắc Minh, cậu Bạch đã trực tiếp bổ nhào tới ôm chặt lấy cánh tay Giang Bắc Minh.
“Cút cút cút!” Giang Bắc Minh thấy tình hình không ổn nên liền đẩy cậu Bạch ra xa, tức giận nói: “Hai người đàn ông mà ôm ôm ấp áp cái gì, anh không chán ghét thì tôi cũng chán ghét!”
“Hắc hắc hắc, anh Minh, sau này cậu chính là anh ruột của tôi!” cậu Bạch cười hắc hắc nói: “Anh Minh, tối hôm qua cậu không đi cùng tôi thật sự là quá đáng tiếc. Tình cảnh lúc đó, loại cảm giác sảng khoái sau khi thắng đó quả thực là quá tuyệt vời luôn, ha ha ha... đến đây, đến đây đi, vào phòng ngồi đi, tôi đi pha trà ngon cho cậu thưởng thức!”
“Pha trà thì thôi đi” Giang bắc mình phất phất tay, anh nói: “Không phải anh đáp ứng với tôi để tôi đến đây chọn đá sao? Đi thôi”
“Gấp gáp như vậy làm gì chứ?” Cậu Bạch nói: “Ngồi xuống một lát đi, buổi sáng người đồng lắm, buổi chiều rỗi chúng ta hãng đi”.
“Nếu để buổi chiều mới đi thì đá tốt đều đã bị người ta chọn mất hết rồi!” Giang Bắc Minh tức giận nói. Sòng bạc bình thường thời điểm làm ăn tốt nhất chính là lúc có lô đá mới được chuyển tới, dù sao thì vào lúc này, trong lòng mọi người đều sẽ cảm thấy khả năng mua được được đá có phẩm chất tốt tương đối lớn hơn bình thường một chút.
Nếu thật sự như lời cầu Bạch nói, đợi đến buổi chiều rồi mới đi thì đến lúc đó đá đã bị người ta chọn qua hết một lượt rồi, Giang Bắc Minh anh còn có cọng lông gì nữa mà chọn?
Rất nhanh hai người đã tới chỗ sòng bạc, lô ngọc thạch mới được chuyển đến lúc này đã bắt đầu được bày ra buôn bán, quả nhiên giống y như Giang Bắc Minh đoán, sau khi lô ngọc thạch mới vừa được chuyển đến thì người đến sòng bài động hơn lúc bình thường rất nhiều.
“Đi thôi, cậu cứ tùy tiện chọn đi” Cậu Bạch vỗ vỗ bả vai Giang Bắc Minh, anh ta nói: “Lần này nếu chỉ cần cậu nhìn trúng khối nào thì tôi đều tặng miễn phí toàn bộ cho cậu, sau này khi cậumua ngọc thạch thì cũng cần phải bỏ tiền, nhưng mà tôi sẽ giảm cho cậu một nửa. Lời tôi đã nói thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời”.
“Được!” Giang Bắc Minh gật gật đầu.
Thật ra cái tên cậu Bạch này ngoại trừ có một chút kiêu ngạo, ngang ngược bên ngoài ra thì nhân phẩm thật ra cũng rất tốt, chỉ từ việc anh ta tôn kính sự phụ anh ta như thế thôi thì liền có thể nhìn ra được. Đặc biệt là cách đối nhân xử thế rất trọng tình trọng nghĩa, hễ là người có quan hệ tốt với anh ta thì anh ta chưa bao giờ so đo, tính toán thiệt hơn cả.
Nguyên cả một ngày Giang Bắc Minh đều ở lại đây chọn ngọc thạch, nhưng mà điều làm cho Giang Bắc Minh cảm thấy hơi thất vọng đó là, cả một ngày này dù Giang Bắc Minh đã xem xong toàn bộ đá ở đây nhưng ngọc thạch có phẩm chất cao nhất có thể tìm được cũng chỉ là ngọc bích trong suốt mà thôi, còn về phần loại pha lê chất lượng cao đó thì càng không cần phải nói.
Nhưng mà nghĩ kỹ lại thì cũng đúng thôi. Nếu tùy tiện liền có thể tìm ra được pha lê thì thì pha lê cũng đã không đắt đỏ như thế rồi!
“Em có một người bạn hôm nay đến Lâm Hải, em ra sân bay đón cô ấy.” Thẩm Thanh Lan nói với Giang Bắc Minh.
Copy từ web VietWriter
“Bạn? Ăn mặc xinh đẹp như vậy, là nam hay là nữ?” Giang Bắc Minh lập tức đứng thẳng thân thể, anh nhìn về hướng Thẩm Thanh Lan, gấp gáp hỏi. Trong câu nói này, ghen tuông mười phần.
“Nam đó” giọng nói đầy vẻ không vui, Thẩm Thanh Lan liếc mắt nhìn Giang Bắc Minh một cái rồi nói: “Không chỉ là nam, mà người ta còn hẹn em đến phòng bao của khách sạn Hilton nói chuyện nữa đó”
“Em dám?” Giang Bắc Minh vội vã nắm lấy bả vai Thẩm Thanh Lan, anh nói: “Ngày hôm nay, em bước ra khỏi nhà thử xem”.
Thẩm Thanh Lan lại tức giận mà liếc mắt nhìn Giang Bắc Minh lần nữa, cô nói: “Là nữ, là bạn học đại học trước kia của em, lần này cô ấy đến Việt Nam, nói thì là đến tìm em, nhưng thật ra là tìm anh đó”
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
“Tìm anh?” Giang Bắc Minh sửng sốt, anh hỏi: “Tìm anh làm gì chứ?”
“Tìm anh khám bệnh đó” Thẩm Thanh Lan nói: “Cô ấy được gả vào một nhà rất tốt, nghe nói là con trai cả của một gia tộc lớn ở thủ đô, làm con dâu trong nhà cao cửa rộng, hơn nữa cuộc sống trôi qua cũng rất thư thái, Chỉ rất đáng tiếc là đã kết hôn gần năm năm rồi mà vẫn luôn không cách nào có thai cả. Bọn họ cũng đã tìm hết tất cả danh y trong cả nước, uống không biết bao nhiêu loại thuốc rồi nhưng cũng vẫn luôn không thấy có hiệu quả nào cả. Vừa vặn, đoạn thời gian trước bọn họ thấy tin tức trên mạng, không phải lúc đó anh đã trị hết độc trong cơ thể người bệnh sao? Vì thế mà cô ấy liền liên lạc với em, hỏi em anh có thể trị được hết bệnh của cô ấy không, lúc đó em cũng không hỏi anh trước mà đã đáp ứng luôn rồi. Bây giờ, người ta tới rồi”
“Là vậy sao!” Giang Bắc Minh gật gật đầu, anh nói: “Vậy thì có cần anh đi đón cô ấy cùng với em không?”
“Không cần” Thẩm Thanh Lan nói: “Em và cô ấy không dễ dàng gì mới được gặp nhau một lần, còn có rất nhiều lời muốn nói đây này, một người đàn ông như anh chạy theo làm gì cơ chứ? Việc chữa bệnh anh cũng không cần phải gấp gáp. Đợi em và cô ấy ôn chuyện xong thì em sẽ dẫn cô ấy đi gặp anh”.
“Vậy cũng được!” Giang Bắc Minh gật gật đầu.
Sau khi ăn xong bữa sáng thì Thẩm Thanh Lan lái xe đi đón chị em tốt của mình, mà Giang Bắc Minh thì lái xe đến biệt thự của cậu Bạch.
“Anh Minh!” trong nháy mắt khi vừa nhìn thấy Giang Bắc Minh, cậu Bạch đã trực tiếp bổ nhào tới ôm chặt lấy cánh tay Giang Bắc Minh.
“Cút cút cút!” Giang Bắc Minh thấy tình hình không ổn nên liền đẩy cậu Bạch ra xa, tức giận nói: “Hai người đàn ông mà ôm ôm ấp áp cái gì, anh không chán ghét thì tôi cũng chán ghét!”
“Hắc hắc hắc, anh Minh, sau này cậu chính là anh ruột của tôi!” cậu Bạch cười hắc hắc nói: “Anh Minh, tối hôm qua cậu không đi cùng tôi thật sự là quá đáng tiếc. Tình cảnh lúc đó, loại cảm giác sảng khoái sau khi thắng đó quả thực là quá tuyệt vời luôn, ha ha ha... đến đây, đến đây đi, vào phòng ngồi đi, tôi đi pha trà ngon cho cậu thưởng thức!”
“Pha trà thì thôi đi” Giang bắc mình phất phất tay, anh nói: “Không phải anh đáp ứng với tôi để tôi đến đây chọn đá sao? Đi thôi”
“Gấp gáp như vậy làm gì chứ?” Cậu Bạch nói: “Ngồi xuống một lát đi, buổi sáng người đồng lắm, buổi chiều rỗi chúng ta hãng đi”.
“Nếu để buổi chiều mới đi thì đá tốt đều đã bị người ta chọn mất hết rồi!” Giang Bắc Minh tức giận nói. Sòng bạc bình thường thời điểm làm ăn tốt nhất chính là lúc có lô đá mới được chuyển tới, dù sao thì vào lúc này, trong lòng mọi người đều sẽ cảm thấy khả năng mua được được đá có phẩm chất tốt tương đối lớn hơn bình thường một chút.
Nếu thật sự như lời cầu Bạch nói, đợi đến buổi chiều rồi mới đi thì đến lúc đó đá đã bị người ta chọn qua hết một lượt rồi, Giang Bắc Minh anh còn có cọng lông gì nữa mà chọn?
Rất nhanh hai người đã tới chỗ sòng bạc, lô ngọc thạch mới được chuyển đến lúc này đã bắt đầu được bày ra buôn bán, quả nhiên giống y như Giang Bắc Minh đoán, sau khi lô ngọc thạch mới vừa được chuyển đến thì người đến sòng bài động hơn lúc bình thường rất nhiều.
“Đi thôi, cậu cứ tùy tiện chọn đi” Cậu Bạch vỗ vỗ bả vai Giang Bắc Minh, anh ta nói: “Lần này nếu chỉ cần cậu nhìn trúng khối nào thì tôi đều tặng miễn phí toàn bộ cho cậu, sau này khi cậumua ngọc thạch thì cũng cần phải bỏ tiền, nhưng mà tôi sẽ giảm cho cậu một nửa. Lời tôi đã nói thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời”.
“Được!” Giang Bắc Minh gật gật đầu.
Thật ra cái tên cậu Bạch này ngoại trừ có một chút kiêu ngạo, ngang ngược bên ngoài ra thì nhân phẩm thật ra cũng rất tốt, chỉ từ việc anh ta tôn kính sự phụ anh ta như thế thôi thì liền có thể nhìn ra được. Đặc biệt là cách đối nhân xử thế rất trọng tình trọng nghĩa, hễ là người có quan hệ tốt với anh ta thì anh ta chưa bao giờ so đo, tính toán thiệt hơn cả.
Nguyên cả một ngày Giang Bắc Minh đều ở lại đây chọn ngọc thạch, nhưng mà điều làm cho Giang Bắc Minh cảm thấy hơi thất vọng đó là, cả một ngày này dù Giang Bắc Minh đã xem xong toàn bộ đá ở đây nhưng ngọc thạch có phẩm chất cao nhất có thể tìm được cũng chỉ là ngọc bích trong suốt mà thôi, còn về phần loại pha lê chất lượng cao đó thì càng không cần phải nói.
Nhưng mà nghĩ kỹ lại thì cũng đúng thôi. Nếu tùy tiện liền có thể tìm ra được pha lê thì thì pha lê cũng đã không đắt đỏ như thế rồi!