Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 954
"Được rồi, hôm nay đến đây thôi, em tắm rửa một cái rồi nghỉ ngơi sớm đi, anh ra phòng khách ngủ." Lãnh Tư Thần nói xong, xoay người rời đi.
"Được..."
Lãnh Tư Thần mới vừa rời khỏi, Hạ Úc Huân lập tức chống đỡ không nối, ngã ra sau giường.
Nằm một lát khôi phục chút khí lực, mới đứng lên vào phòng tắm.
Mới vừa cởi quần áo, trợn tròn mắt.
Đến kỳ kinh nguyệt rồi...
Khó trách sức chiến đấu của cô hai ngày nay lại yếu kém như vậy...
Làm sao bây giờ?
Lại vào lúc này, hơn nữa còn trong nhà Lãnh Tư Thần!
Hạ Úc Huân ở trong phòng rửa tay phiền não chuyển động hai vòng, không thể không mở cửa, thò đầu kêu một tiếng - - "Lãnh Tư Thần... Lãnh Tư Thần..."
Rất nhanh cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Lãnh Tư Thần đi đến, cách cửa toilet hỏi cô/; "Chuyện gì?"
"Tôi..." Hạ Úc Huân có chút nói không nên lời.
"Như thế nào?"
Lãnh Tư Thần đợi hồi lâu không đợi được cô nói, có chút sốt ruột, hỏi: "Rốt cuộc làm sao vậy? Nói chuyện!"
"Tôi đến ngày, không mang thứ kia... Làm sao bây giờ?" Hạ Úc Huân luống cuống nói.
"Đến ngày?" Lãnh Tư Thần sửng sốt một phen mới phản ứng kịp, lập tức mở miệng nói: "Em chờ anh một chút, anh mua về cho em."
Lãnh Tư Thần nói xong mặc áo khoác vào rồi ra cửa.
Khó trách lúc trước thấy sắc mặt cô kém như vậy, vừa rồi khi ở trên xe lại còn mơ mơ màng màng kêu đau, phỏng chừng là đến kỳ sinh lý nên đau bụng...
-
Ngay lúc Lãnh Tư Thần mới từ vân gian thủy trang đi ra, trong bụi hoa, sau cột điện, ven đường giáp ất Bính Đinh... Phóng viên mỗi một góc lập tức nâng cao cảnh giới, tinh thần phấn khởi, điều chỉnh tiêu cự.
Nắp đậy thùng rác bị đẩy ra, lộ ra một chiếc cameras, cùng với một đôi mắt nhỏ còn sáng hơn mắt mèo hoang.
Phòng viên chuyên nghiệp vừa chịu đựng mùi tanh tưởi trong thùng rác, vừa tìm niềm vui trong đau khổ, tương đối có tình ý thì thào ngâm than: "Đêm tối cho ta một ánh mắt sắc bén, ta lại lợi dụng nó tìm kiếm gian tình..."
Lãnh Tư Thần đã trễ thế này một mình ra ngoài làm gì a?
Ngay cả phóng viên cũng nhao nhao đi theo.
Rất nhanh, Lãnh Tư Thần từ một siêu thị đi ra, lúc ra trong tay còn xách theo một cái túi lớn.
Giờ phút này, thông qua cái loại phương thức nhìn rõ thứ trong túi Lãnh Tư Thần tập thể các phóng viên chấn kinh rồi.
Lãnh Tư Thần mua... Đây đều là gì?
Băng vệ sinh?
Còn có gừng đường đỏ...
Ách...
Lãnh Tư Thần bỏ xuống một quả bom tấn, Nam Cung Huân rốt cuộc là gì của Lãnh Tư Thần, nhiều người có ý kiến khác nhau, trong đó tương đối nhiều người đồng ý chính là thân phận “Tình nhân” không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Dù sao nếu quang minh chính đại là người yêu mà nói, lúc trước Nam Cung Huân bị công kích vì cái gì không nói thẳng ra chứ?
Nhưng mà, lúc tận mắt thấy Lãnh Tư Thần đêm hôm khuya khoắt đi siêu thị mua đồ dùng cho phụ nữ, nhóm paparazzi lại quả quyết lựa chọn “ Người yêu” này rồi.
Người đàn ông đối với tình nhân sẽ dụng tâm như vậy sao?
Hơn nữa còn là người đàn ông như Lãnh Tư Thần!
-
Chưa đầy 10 phút Lãnh Tư Thần liền trở lại, gõ gõ cửa toilet.
"Nhanh như vậy..." Hạ Úc Huân mở hé cửa.
Lãnh Tư Thần đem thứ này qua khe hở đưa cho cô, nói: "Anh nhớ trước kia em dùng nhãn hiệu này, không biết hiện tại có phải hay không."
Ách, cô trước kia dùng nhãn hiệu gì anh đều đã nhớ rõ? Hạ Úc Huân xấu hổ nói cảm ơn, lập tức đột nhiên nghĩ đến cái gì gọi anh lại: "Đợi một chút... Cái kia, anh không phải nói bên ngoài có phóng viên sao? Vậy anh giúp tôi mua cái này, hẳn không phải đều bị bọn họ..."
"Được..."
Lãnh Tư Thần mới vừa rời khỏi, Hạ Úc Huân lập tức chống đỡ không nối, ngã ra sau giường.
Nằm một lát khôi phục chút khí lực, mới đứng lên vào phòng tắm.
Mới vừa cởi quần áo, trợn tròn mắt.
Đến kỳ kinh nguyệt rồi...
Khó trách sức chiến đấu của cô hai ngày nay lại yếu kém như vậy...
Làm sao bây giờ?
Lại vào lúc này, hơn nữa còn trong nhà Lãnh Tư Thần!
Hạ Úc Huân ở trong phòng rửa tay phiền não chuyển động hai vòng, không thể không mở cửa, thò đầu kêu một tiếng - - "Lãnh Tư Thần... Lãnh Tư Thần..."
Rất nhanh cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Lãnh Tư Thần đi đến, cách cửa toilet hỏi cô/; "Chuyện gì?"
"Tôi..." Hạ Úc Huân có chút nói không nên lời.
"Như thế nào?"
Lãnh Tư Thần đợi hồi lâu không đợi được cô nói, có chút sốt ruột, hỏi: "Rốt cuộc làm sao vậy? Nói chuyện!"
"Tôi đến ngày, không mang thứ kia... Làm sao bây giờ?" Hạ Úc Huân luống cuống nói.
"Đến ngày?" Lãnh Tư Thần sửng sốt một phen mới phản ứng kịp, lập tức mở miệng nói: "Em chờ anh một chút, anh mua về cho em."
Lãnh Tư Thần nói xong mặc áo khoác vào rồi ra cửa.
Khó trách lúc trước thấy sắc mặt cô kém như vậy, vừa rồi khi ở trên xe lại còn mơ mơ màng màng kêu đau, phỏng chừng là đến kỳ sinh lý nên đau bụng...
-
Ngay lúc Lãnh Tư Thần mới từ vân gian thủy trang đi ra, trong bụi hoa, sau cột điện, ven đường giáp ất Bính Đinh... Phóng viên mỗi một góc lập tức nâng cao cảnh giới, tinh thần phấn khởi, điều chỉnh tiêu cự.
Nắp đậy thùng rác bị đẩy ra, lộ ra một chiếc cameras, cùng với một đôi mắt nhỏ còn sáng hơn mắt mèo hoang.
Phòng viên chuyên nghiệp vừa chịu đựng mùi tanh tưởi trong thùng rác, vừa tìm niềm vui trong đau khổ, tương đối có tình ý thì thào ngâm than: "Đêm tối cho ta một ánh mắt sắc bén, ta lại lợi dụng nó tìm kiếm gian tình..."
Lãnh Tư Thần đã trễ thế này một mình ra ngoài làm gì a?
Ngay cả phóng viên cũng nhao nhao đi theo.
Rất nhanh, Lãnh Tư Thần từ một siêu thị đi ra, lúc ra trong tay còn xách theo một cái túi lớn.
Giờ phút này, thông qua cái loại phương thức nhìn rõ thứ trong túi Lãnh Tư Thần tập thể các phóng viên chấn kinh rồi.
Lãnh Tư Thần mua... Đây đều là gì?
Băng vệ sinh?
Còn có gừng đường đỏ...
Ách...
Lãnh Tư Thần bỏ xuống một quả bom tấn, Nam Cung Huân rốt cuộc là gì của Lãnh Tư Thần, nhiều người có ý kiến khác nhau, trong đó tương đối nhiều người đồng ý chính là thân phận “Tình nhân” không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Dù sao nếu quang minh chính đại là người yêu mà nói, lúc trước Nam Cung Huân bị công kích vì cái gì không nói thẳng ra chứ?
Nhưng mà, lúc tận mắt thấy Lãnh Tư Thần đêm hôm khuya khoắt đi siêu thị mua đồ dùng cho phụ nữ, nhóm paparazzi lại quả quyết lựa chọn “ Người yêu” này rồi.
Người đàn ông đối với tình nhân sẽ dụng tâm như vậy sao?
Hơn nữa còn là người đàn ông như Lãnh Tư Thần!
-
Chưa đầy 10 phút Lãnh Tư Thần liền trở lại, gõ gõ cửa toilet.
"Nhanh như vậy..." Hạ Úc Huân mở hé cửa.
Lãnh Tư Thần đem thứ này qua khe hở đưa cho cô, nói: "Anh nhớ trước kia em dùng nhãn hiệu này, không biết hiện tại có phải hay không."
Ách, cô trước kia dùng nhãn hiệu gì anh đều đã nhớ rõ? Hạ Úc Huân xấu hổ nói cảm ơn, lập tức đột nhiên nghĩ đến cái gì gọi anh lại: "Đợi một chút... Cái kia, anh không phải nói bên ngoài có phóng viên sao? Vậy anh giúp tôi mua cái này, hẳn không phải đều bị bọn họ..."