Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 929
Sắc mặt Bạch Thiên Ngưng thay đổi, nhưng rất nhanh liền ngẩng mặt lên an ủi nói: “Sao có thể? Anh lại bắt đầu suy nghĩ lung tung rồi! Lúc trước đối với đôi cẩu nam nữ này làm hại em cửa nát nhà tan, em hận bọn chúng còn không hết. Em muốn báo thù, Vân Triết, anh sẽ giúp em đúng hay không?”
“EM là vợ anh, anh không giúp em thì giúp ai! Em muốn cái gì, anh đều sẽ cho em……” Lý Vân Triết sủng nịch mà hôn môi cô.
Bạch Thiên Ngưng sôi nổi đáp lại hắn……
Cô thừa nhận, mấy năm nay Lý Vân Triết đối với cô rất tốt, nhưng, mặc kệ hắn đối với cô tốt thế nào, cũng thỏa mãn không được cô.
Công ty hắn bây giờ làm ăn dù lớn thfi thế nào? Lớn qua được Lãnh Tư Thần sao?
Sau khi biết được Hạ Úc Huân là con gái Nam Cung Lâm, cô càng sắp điên mất rồi, cho dù không tiếc trả giá mọi thứ cũng phải huỷ hoại cô ta……
Dựa vào cái gì cô hai bàn tay trắng thành như vậy, mà cô ta lại có được mọi thứ!
Trước đây thất bại nhiều lần như vậy, cô đã không có kiên nhẫn, lúc này đây ắt phải cho ả tiện nhân kia không trở mình dậy được……
-
Một buổi sáng,điện thoại của Hạ Úc Huân cùng Nghiêm Tử Hoa đều sắp bị gọi cho nổ tung rồi.
Nghiêm Tử Hoa vẫn luôn chạy vạy khắp nơi, tận lực giảm bớt ảnh hưởng của chuyện này, đồng thời ổn định nhóm cổ đông.
Hạ Úc Huân mỏi mệt bất kham, càng thấy áy náy nhiều hơn.
Nghiêm Tử Hoa mới đi mấy ngày, cô cư nhiên liền phạm vào sai lầm lớn như vậy.
“Tiểu thư, ngài đừng như vậy, chuyện này không phải cô sai!”
“Nghiêm đại ca, anh đừng an ủi tôi, nếu tôi có thể cẩn thận một chút……”
“Bọn họ đã chủ mưu từ lâu, khó lòng phòng bị!”
Hạ Úc Huân hốc mắt ửng đỏ, trong khoảng thời gian này, áp lực của cô thật sự lớn, ai ngờ thật vất vả thuận lợi chút, cuối cùng nghênh đón cô lại là phong ba càng đáng sợ hơn.
Di động vang lên, vừa thấy là Nam Cung Lâm gọi tới.
Hạ Úc Huân lập tức lộ ra vẻ khẩn trương, nói: “Anh không có nói cho chủ tịch chứ?”
Nghiêm Tử Hoa lắc đầu, đáp:“Chưa nói, bất quá, ông ấy khẳng định có con đường của mình để biết được.”
Hạ Úc Huân thở dài nghe điện thoại: “Chủ tịch, con……”
“Nha đầu, thế nào? Còn chịu đựng được chứ?” Bên kia di động Nam Cung Lâm ôn nhu hỏi.
Vốn dĩ đã chuẩn bị xong đối mặt với dạy bảo và khuyên răn của Nam Cung Lâm, không nghĩ tới ông cái gì đều không nói, chỉ là lấy ngữ khí một người cha, như tán gẫu việc nhà hỏi cô còn chịu đựng được không.
“Con không yếu ớt như vậy! Chỉ là rất xin lỗi, làm những việc này ảnh hưởng tới ngài tĩnh dưỡng……” Hạ Úc Huân nở một nụ cười phấn khởi.
“Cũng không thể nói như vậy, nếu không phải nhờ có con, ta hiện tại nào có nhàn nhã qua ngày như vậy, tóm lại, con yên tâm, ta tin tưởng con, vĩnh viễn là hậu thuẫn kiên cố nhất của con, công ty bên đó con cũng không cần lo lắng, mấy người mới vừa gọi điện thoại cáo trạng cho ta toàn bộ bị ta mắng trở về!”
“Chủ tịch…… Cám ơn ngài……”
-
Tập đoàn Thiên Úc.
Uất Trì Phi từ thang máy đi ra, Lương Khiêm lập tức đón đi lên, cảnh tượng vội vàng: “Chuyện của cô ấy cậu biết chưa?”
“Nháo thành như vậy, tôi có thể không biết sao? Ngay cả quầy báo buổi sáng cũng đều dán ảnh chụp cô ấy!”
Lương Khiêm vẻ mặt oán giận:“Phu nhân tuyệt đối không phải là người như vậy! Rốt cuộc là ai vô sỉ như vậy, cư nhiên phát ra tin đồn này! Có tổ chức có kế hoạch như vậy, sự việc vừa nhìn liền biết không đơn giản, hiển nhiên là có dự mưu, có người ở sau lưng sai khiến! Ngăn chặn mấy tòa tạp chí báo chí lớn căn bản vô dụng, trên mạng cũng đã truyền khắp, căn bản xóa không xong……”
Uất Trì Phi tiện tay đem một tờ báo ném xuống, nói:“Từ lúc tin tức truyền ra, lão đại vẫn luôn ở văn phòng buồn bực.”
“EM là vợ anh, anh không giúp em thì giúp ai! Em muốn cái gì, anh đều sẽ cho em……” Lý Vân Triết sủng nịch mà hôn môi cô.
Bạch Thiên Ngưng sôi nổi đáp lại hắn……
Cô thừa nhận, mấy năm nay Lý Vân Triết đối với cô rất tốt, nhưng, mặc kệ hắn đối với cô tốt thế nào, cũng thỏa mãn không được cô.
Công ty hắn bây giờ làm ăn dù lớn thfi thế nào? Lớn qua được Lãnh Tư Thần sao?
Sau khi biết được Hạ Úc Huân là con gái Nam Cung Lâm, cô càng sắp điên mất rồi, cho dù không tiếc trả giá mọi thứ cũng phải huỷ hoại cô ta……
Dựa vào cái gì cô hai bàn tay trắng thành như vậy, mà cô ta lại có được mọi thứ!
Trước đây thất bại nhiều lần như vậy, cô đã không có kiên nhẫn, lúc này đây ắt phải cho ả tiện nhân kia không trở mình dậy được……
-
Một buổi sáng,điện thoại của Hạ Úc Huân cùng Nghiêm Tử Hoa đều sắp bị gọi cho nổ tung rồi.
Nghiêm Tử Hoa vẫn luôn chạy vạy khắp nơi, tận lực giảm bớt ảnh hưởng của chuyện này, đồng thời ổn định nhóm cổ đông.
Hạ Úc Huân mỏi mệt bất kham, càng thấy áy náy nhiều hơn.
Nghiêm Tử Hoa mới đi mấy ngày, cô cư nhiên liền phạm vào sai lầm lớn như vậy.
“Tiểu thư, ngài đừng như vậy, chuyện này không phải cô sai!”
“Nghiêm đại ca, anh đừng an ủi tôi, nếu tôi có thể cẩn thận một chút……”
“Bọn họ đã chủ mưu từ lâu, khó lòng phòng bị!”
Hạ Úc Huân hốc mắt ửng đỏ, trong khoảng thời gian này, áp lực của cô thật sự lớn, ai ngờ thật vất vả thuận lợi chút, cuối cùng nghênh đón cô lại là phong ba càng đáng sợ hơn.
Di động vang lên, vừa thấy là Nam Cung Lâm gọi tới.
Hạ Úc Huân lập tức lộ ra vẻ khẩn trương, nói: “Anh không có nói cho chủ tịch chứ?”
Nghiêm Tử Hoa lắc đầu, đáp:“Chưa nói, bất quá, ông ấy khẳng định có con đường của mình để biết được.”
Hạ Úc Huân thở dài nghe điện thoại: “Chủ tịch, con……”
“Nha đầu, thế nào? Còn chịu đựng được chứ?” Bên kia di động Nam Cung Lâm ôn nhu hỏi.
Vốn dĩ đã chuẩn bị xong đối mặt với dạy bảo và khuyên răn của Nam Cung Lâm, không nghĩ tới ông cái gì đều không nói, chỉ là lấy ngữ khí một người cha, như tán gẫu việc nhà hỏi cô còn chịu đựng được không.
“Con không yếu ớt như vậy! Chỉ là rất xin lỗi, làm những việc này ảnh hưởng tới ngài tĩnh dưỡng……” Hạ Úc Huân nở một nụ cười phấn khởi.
“Cũng không thể nói như vậy, nếu không phải nhờ có con, ta hiện tại nào có nhàn nhã qua ngày như vậy, tóm lại, con yên tâm, ta tin tưởng con, vĩnh viễn là hậu thuẫn kiên cố nhất của con, công ty bên đó con cũng không cần lo lắng, mấy người mới vừa gọi điện thoại cáo trạng cho ta toàn bộ bị ta mắng trở về!”
“Chủ tịch…… Cám ơn ngài……”
-
Tập đoàn Thiên Úc.
Uất Trì Phi từ thang máy đi ra, Lương Khiêm lập tức đón đi lên, cảnh tượng vội vàng: “Chuyện của cô ấy cậu biết chưa?”
“Nháo thành như vậy, tôi có thể không biết sao? Ngay cả quầy báo buổi sáng cũng đều dán ảnh chụp cô ấy!”
Lương Khiêm vẻ mặt oán giận:“Phu nhân tuyệt đối không phải là người như vậy! Rốt cuộc là ai vô sỉ như vậy, cư nhiên phát ra tin đồn này! Có tổ chức có kế hoạch như vậy, sự việc vừa nhìn liền biết không đơn giản, hiển nhiên là có dự mưu, có người ở sau lưng sai khiến! Ngăn chặn mấy tòa tạp chí báo chí lớn căn bản vô dụng, trên mạng cũng đã truyền khắp, căn bản xóa không xong……”
Uất Trì Phi tiện tay đem một tờ báo ném xuống, nói:“Từ lúc tin tức truyền ra, lão đại vẫn luôn ở văn phòng buồn bực.”