Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-25
Chương 7.3
Chương 7.3
Không phải chỉ đóng phim thôi sao, cô không sợ!
Sau đó cô đã bị vả mặt.
Thực sự rất khó...
Trừng mắt dẩu miệng cũng không dễ dàng.
Cảnh diễn đầu là cảnh gặp mặt giữa cô và Phó Tử Thanh, Thịnh Kiều đã học lời thoại đến thuộc làu, nhưng khi diễn lại như đang trả bài. Thật sự không có biện pháp, không trâu bắt chó đi cày, trình độ chỉ có như vậy.
Thịnh Kiều chủ động kêu dừng trước khi đạo diễn nổi bão, cúi một cái trước đoàn phim: "Thật xin lỗi mọi người, lâu rồi không tiến tổ, tôi có chút không nhập vai được, chậm trễ thời gian của mọi người. Đạo diễn, có thể cho cháu một đêm để điều chỉnh trạng thái không?"
Đạo diễn vốn dĩ đang một bụng hỏa, nhưng thấy thái độ của cô tốt như vậy, khom lưng xin lỗi đàng hoàng, nếu phát hỏa thì cũng ngại nên chỉ có thể đồng ý.
Ngày đầu tiên quay chụp kết thúc như vậy, mọi người hào hứng kết thúc công việc. Phương Bạch nhanh chóng chạy lại lấy áo khoác cho cô mặc, lại lấy thêm một ly nước ấm: "Chị Kiều Kiều, chị đừng khẩn trương, nghỉ ngơi một đêm, ngày mai khẳng định có thể diễn tốt."
Thịnh Kiều thở dài, ổn định cảm xúc nói với cậu: "Em đi mua trà sữa, đồ nướng gì đó làm bữa ăn khuya rồi đưa cho nhân viên công tác của đoàn phim mỗi người một phần, chị về phòng trước."
Cô không vui, Phương Bạch cũng không quấy rầy, gật đầu đáp ứng.
Khách sạn ở gần đó, Thịnh Kiều không trở về, cầm di động và kịch bản đi đến bờ hồ trong công viên nhỏ. Nhấn vào Weibo, nhiệt độ hot search đã giảm một chút, ô ngôn uế ngữ cũng giảm không ít.
Cô còn thấy vài tài khoản marketing phát thông cáo: [ Tuy rằng Thịnh Kiều đúng là chẳng ra gì, nhưng cái nồi này cũng không nên đổ lên đầu cô ấy chứ? Kịch bản cũng không phải do cô ấy viết. Vai nữ chính này là một củ khoai lang nóng phỏng tay, ai diễn cũng sẽ bị mắng, nói thật, tôi còn rất bội phục dũng khí của Thịnh Kiều dám nghênh hắc.]
Hẳn là đoàn đội thống nhất mua thông cáo của marketing, Cao Mỹ Linh áp bức quá phận, nhưng đúng là biết làm thế nào để tẩy trắng cho nghệ sĩ. Chị ta yêu cầu Thịnh Kiều bảo trì nhiệt độ, nhưng lại không để hình tượng của cô hoàn toàn bị phá hủy, thủ đoạn marketing còn rất khá.
Thịnh Kiều nhắn cho Vượng Tử: Vượng Vượng, công tác phản hắc tiến hành đến đâu rồi?
Vượng Tử ngay lập tức trả lời: Báo cáo hội trưởng, em đã viết một chương trình tự động báo cáo, phần lớn những bình luận chứa những từ ngữ ngôn luận mẫn cảm đều đã bị che lại.
Nhìn không ra là một nhân tài máy tính, Thịnh Kiều cổ vũ cậu ta: "Làm không tệ, tiếp tục cố gắng."
"Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"
Gần đến cuối năm, các diễn bỏ phiếu lớn, các trang web có nhân khí cũng bắt đầu bình chọn tạo thế, Thịnh Kiều tập hợp danh sách gửi cho quản lý số liệu Trà Trà, bàn giao số liệu bỏ phiếu cô giữ hằng ngày. Sau đó sắp xếp lại công việc tuyên truyền duy trì nhiệt độ và phản hắc gần đây, rồi phát trong nhóm, chín người hào hứng đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
Tâm tình của Thịnh Kiều tốt hơn một chút.
Không thể lại bị đen, nếu lại bị hắc thì chín fans cũng mất.
Làm xong tất cả, cô mở đèn pin của di động, lật kịch bản ra. Chỗ trống bên cạnh kịch bản đều được cô ghi đầy, câu nào sử dụng biểu cảm ngữ khí gì cũng phải đánh dấu rõ ràng. Từ khi bắt đầu câu thoại đầu tiên, cô cứ đọc một lần lại một lần rồi không kiên nhẫn đọc nữa, trực tiếp dùng điện thoại ghi âm.
Đọc xong thì nghe ghi âm, sửa đúng ngữ khí từng chữ từng chữ.
Thịnh Kiều nghĩ thầm, năm đó mình là một đứa học tra, sau đó nỗ lực vào được đại học Luân Đôn. Xin hỏi trên đời này có việc gì khó hơn việc thi cử sao? Không có!
Cô có thể thi vào đại học Luân Đôn, cũng có thể làm diễn viên.
Bất quá là trả giá nhiều hay ít mà thôi.
______☆______
Tác giả có lời muốn nói:
Tình tiết bộ phim và quá trình quay chụp sẽ không viết quá nhiều . Tôi rất lười, không nghĩ được nội dung phim đam mỹ. *che mặt*
Chương 7.3
Không phải chỉ đóng phim thôi sao, cô không sợ!
Sau đó cô đã bị vả mặt.
Thực sự rất khó...
Trừng mắt dẩu miệng cũng không dễ dàng.
Cảnh diễn đầu là cảnh gặp mặt giữa cô và Phó Tử Thanh, Thịnh Kiều đã học lời thoại đến thuộc làu, nhưng khi diễn lại như đang trả bài. Thật sự không có biện pháp, không trâu bắt chó đi cày, trình độ chỉ có như vậy.
Thịnh Kiều chủ động kêu dừng trước khi đạo diễn nổi bão, cúi một cái trước đoàn phim: "Thật xin lỗi mọi người, lâu rồi không tiến tổ, tôi có chút không nhập vai được, chậm trễ thời gian của mọi người. Đạo diễn, có thể cho cháu một đêm để điều chỉnh trạng thái không?"
Đạo diễn vốn dĩ đang một bụng hỏa, nhưng thấy thái độ của cô tốt như vậy, khom lưng xin lỗi đàng hoàng, nếu phát hỏa thì cũng ngại nên chỉ có thể đồng ý.
Ngày đầu tiên quay chụp kết thúc như vậy, mọi người hào hứng kết thúc công việc. Phương Bạch nhanh chóng chạy lại lấy áo khoác cho cô mặc, lại lấy thêm một ly nước ấm: "Chị Kiều Kiều, chị đừng khẩn trương, nghỉ ngơi một đêm, ngày mai khẳng định có thể diễn tốt."
Thịnh Kiều thở dài, ổn định cảm xúc nói với cậu: "Em đi mua trà sữa, đồ nướng gì đó làm bữa ăn khuya rồi đưa cho nhân viên công tác của đoàn phim mỗi người một phần, chị về phòng trước."
Cô không vui, Phương Bạch cũng không quấy rầy, gật đầu đáp ứng.
Khách sạn ở gần đó, Thịnh Kiều không trở về, cầm di động và kịch bản đi đến bờ hồ trong công viên nhỏ. Nhấn vào Weibo, nhiệt độ hot search đã giảm một chút, ô ngôn uế ngữ cũng giảm không ít.
Cô còn thấy vài tài khoản marketing phát thông cáo: [ Tuy rằng Thịnh Kiều đúng là chẳng ra gì, nhưng cái nồi này cũng không nên đổ lên đầu cô ấy chứ? Kịch bản cũng không phải do cô ấy viết. Vai nữ chính này là một củ khoai lang nóng phỏng tay, ai diễn cũng sẽ bị mắng, nói thật, tôi còn rất bội phục dũng khí của Thịnh Kiều dám nghênh hắc.]
Hẳn là đoàn đội thống nhất mua thông cáo của marketing, Cao Mỹ Linh áp bức quá phận, nhưng đúng là biết làm thế nào để tẩy trắng cho nghệ sĩ. Chị ta yêu cầu Thịnh Kiều bảo trì nhiệt độ, nhưng lại không để hình tượng của cô hoàn toàn bị phá hủy, thủ đoạn marketing còn rất khá.
Thịnh Kiều nhắn cho Vượng Tử: Vượng Vượng, công tác phản hắc tiến hành đến đâu rồi?
Vượng Tử ngay lập tức trả lời: Báo cáo hội trưởng, em đã viết một chương trình tự động báo cáo, phần lớn những bình luận chứa những từ ngữ ngôn luận mẫn cảm đều đã bị che lại.
Nhìn không ra là một nhân tài máy tính, Thịnh Kiều cổ vũ cậu ta: "Làm không tệ, tiếp tục cố gắng."
"Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"
Gần đến cuối năm, các diễn bỏ phiếu lớn, các trang web có nhân khí cũng bắt đầu bình chọn tạo thế, Thịnh Kiều tập hợp danh sách gửi cho quản lý số liệu Trà Trà, bàn giao số liệu bỏ phiếu cô giữ hằng ngày. Sau đó sắp xếp lại công việc tuyên truyền duy trì nhiệt độ và phản hắc gần đây, rồi phát trong nhóm, chín người hào hứng đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
Tâm tình của Thịnh Kiều tốt hơn một chút.
Không thể lại bị đen, nếu lại bị hắc thì chín fans cũng mất.
Làm xong tất cả, cô mở đèn pin của di động, lật kịch bản ra. Chỗ trống bên cạnh kịch bản đều được cô ghi đầy, câu nào sử dụng biểu cảm ngữ khí gì cũng phải đánh dấu rõ ràng. Từ khi bắt đầu câu thoại đầu tiên, cô cứ đọc một lần lại một lần rồi không kiên nhẫn đọc nữa, trực tiếp dùng điện thoại ghi âm.
Đọc xong thì nghe ghi âm, sửa đúng ngữ khí từng chữ từng chữ.
Thịnh Kiều nghĩ thầm, năm đó mình là một đứa học tra, sau đó nỗ lực vào được đại học Luân Đôn. Xin hỏi trên đời này có việc gì khó hơn việc thi cử sao? Không có!
Cô có thể thi vào đại học Luân Đôn, cũng có thể làm diễn viên.
Bất quá là trả giá nhiều hay ít mà thôi.
______☆______
Tác giả có lời muốn nói:
Tình tiết bộ phim và quá trình quay chụp sẽ không viết quá nhiều . Tôi rất lười, không nghĩ được nội dung phim đam mỹ. *che mặt*