Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-887
Chương 887: Tiếng súng vừa vang lên, bóng tối bao trùm khắp nơi!
Đó là Lam Minh, người đàn ông này đang híp mắt mỉm cười, một tay đặt ở đằng sau lưng, phong thái vô cùng cao quý lịch thiệp, hiển nhiên là anh ta đã trải qua sự đào tạo bài bản: “Có thể hân hạnh được mời em khiêu vũ không?”
Cùng lúc đó Tiểu Nguyệt Lượng và Phương Phương thấy vậy liền ôm lấy mặt, chỉ vào Ông Vương và Lục Khủng Long đang đứng bên cạnh nói: “Các anh đã nhìn thấy chưa? Đây mới là phương thức tán tỉnh phụ nữ hiệu quả nhất! Đẹp trai quá đi! Hormone trong người cũng sắp nố tung rồi!”
Một mình Ôn Lễ Chỉ lang thang đi dạo quanh hội trường tổ chức đấu giá, nhưng anh †a cũng không cảm thấy cô đơn, thật ra thì những lúc như thế này làm cho anh càng cảm thấy nhớ Ôn Minh Châu hơn.
Lúc đầu, Ôn Minh Châu vẫn còn là một cô gái yếu đuối vì anh ta mà muốn đi học nhạc.
JJazz, khi ấy anh ta còn mang vẻ mặt chế giễu nhìn chằm chằm vào cô ấy rồi nói: “Tôi nghĩ người như cô thì không nên đi học làm gì nữa, cho dù tiếp tục học cũng sẽ không học thêm được một chút thanh cao nào đâu”
Thế nhưng bây giờ khi anh nhìn vào đám oanh oanh yến yến trước mặt thì trong đầu anh lại chỉ có một mình hình bóng của Ôn Minh Châu ở trong phòng huấn luyện Ở bên kia thì Đường Thi và Lam Minh lại đang ưu nhã khiêu vũ với nhau, còn trong một góc khuất nào đó lại có người tức giận đến mức đập vỡ chiếc cốc trong tay.
“Không… không sao đấy chứ?”
“Không có gì”
Trong ánh mắt của người đàn ông lóe lên một tia ảm đạm: “Tại sao Lam Minh lại tới đây”
“Theo như những gì tôi được biết thì Phúc Trăn cũng muốn tới đây” Đàn em hơi cúi người thấp giọng nói, có điều sau đó có vẻ như bởi vì có Lam Minh ở đây nên Phúc Trăn không đến nữa.
“Vì thế đúng là giữa Phúc Trăn và Lam Minh có hiềm khích với nhau sao?”
Người đàn ông vừa định nói thêm gì đó thì người phục vụ đã đi tới và đưa cho họ một chiếc mặt nạ.
“À “Cậu chủ muốn đi qua bên đó sao?”
“Đi thôi” Người đàn ông cởi mũ ra, nhanh nhẹn dứt khoát đeo mặt nạ lên rồi trà trộn vào đám đông “Buổi tiệc tối hôm nay là đống vàng thau lẫn lộn, củi để với trâm, nói không chừng… còn có thể sẽ xảy ra án mạng nữa”
Khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ sau, ánh đèn càng ngày càng tối, sau đó chiếu tập trung và “Nụ hôn của thần tình yêu’ được trưng bày ở giữa sân khấu, dừng lại ở đó vài giây để tầm mắt của mọi người đều nhìn qua đó, sau đó tia sáng cuối cùng cũng bị thu lại.
Cả hội trường chìm trong một mảnh tối đen Đường Thi có cảm giác người đứng bên cạnh cô đang di chuyển, vừa định hỏi xem Lam Minh muốn làm cái gì thì đột nhiên liền có một bàn tay to đưa sang từ bên người cô.
Đường Thi không khỏi bị giật mình, mọi người xung quanh cũng bắt đầu cảm thấy kinh ngạc tán thán, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía sân khấu, viên kim cương “Nụ hôn của thần tình yêu’ ở trên kia đang dần dần tỏa ra một tia sáng huyền ảo, vừa mê ly vừa mờ mịt khiến cho người ta không thể rời mắt.
Nụ hôn của thần tình yêu’… em muốn có được nó không?”
Một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, hoàn toàn khác với giọng nói của Lam Minh làm cho lông tơ trên người Đường Thi dựng đứng lên, ngay sau đó cô liền nghe thấy một tiếng súng dữ dội vang lên, lớp pha lê bao bọc bên ngoài Nụ hôn của thần tình yêu’ bị ai đó bắn vỡ nát thành từng mảnh từ bên ngoài!
Là ai đó đã chú ý đến tác phẩm này nên hôm nay đã nhân lúc hỗn loạn mà trà trộn vào để đánh cắp viên kim cương vô giá này!
Một đám người trong giới thượng lưu không thể ngờ tới sẽ có tình huống như thế này xảy ra tại đây, liền khiếp sợ hét lên một tiếng kêu gào thảm thiết, Đường Thì liền nghe thấy MC chủ trì buổi đấu giá hét lên: “Bật đèn lên! Bật đèn lên!”
“Nguồn điện bị ai đó phá hỏng rồi!” Các nhân viên bảo vệ hét lên, và người dẫn chương trình thậm chí còn không màng đến hình tượng thốt ra một câu chửi thề: “Nhanh chóng bật nguồn điện dự phòng lên! Đồ ngu!
Còn sự an toàn của khách khứa trong hội trường thì phải làm sao?”
Tất cả mọi người đều xoay người lao ra ngoài, nhưng ở nơi tối đen như mực thế này làm cho người ta nhìn không rõ trước mặt là người hay nơi tối tăm như vậy rất dễ gây ra tai nạn giẫm đạp, ngay cả Đường Thi cũng bị người khác xô đẩy nhiều lần, vào lúc cô chuẩn bị ngã về phía trước thì lại có một bàn tay túm chặt lấy cô từ phía sau “Cảm ơn.
Đường Thi chưa kịp nói xong đã có người kéo cô lại, sau đó đột nhiên nụ hôn nóng bỏng và nhiệt tình của người đàn ông trong bóng tối đó rơi xuống bên môi của cô. Động tác này của anh khiến cho Đường Thi không chút phòng bị, lúc vừa mới phản ứng lại thì liền giơ tay muốn tát cho anh ta một cái thật mạnh.
Đó là Lam Minh, người đàn ông này đang híp mắt mỉm cười, một tay đặt ở đằng sau lưng, phong thái vô cùng cao quý lịch thiệp, hiển nhiên là anh ta đã trải qua sự đào tạo bài bản: “Có thể hân hạnh được mời em khiêu vũ không?”
Cùng lúc đó Tiểu Nguyệt Lượng và Phương Phương thấy vậy liền ôm lấy mặt, chỉ vào Ông Vương và Lục Khủng Long đang đứng bên cạnh nói: “Các anh đã nhìn thấy chưa? Đây mới là phương thức tán tỉnh phụ nữ hiệu quả nhất! Đẹp trai quá đi! Hormone trong người cũng sắp nố tung rồi!”
Một mình Ôn Lễ Chỉ lang thang đi dạo quanh hội trường tổ chức đấu giá, nhưng anh †a cũng không cảm thấy cô đơn, thật ra thì những lúc như thế này làm cho anh càng cảm thấy nhớ Ôn Minh Châu hơn.
Lúc đầu, Ôn Minh Châu vẫn còn là một cô gái yếu đuối vì anh ta mà muốn đi học nhạc.
JJazz, khi ấy anh ta còn mang vẻ mặt chế giễu nhìn chằm chằm vào cô ấy rồi nói: “Tôi nghĩ người như cô thì không nên đi học làm gì nữa, cho dù tiếp tục học cũng sẽ không học thêm được một chút thanh cao nào đâu”
Thế nhưng bây giờ khi anh nhìn vào đám oanh oanh yến yến trước mặt thì trong đầu anh lại chỉ có một mình hình bóng của Ôn Minh Châu ở trong phòng huấn luyện Ở bên kia thì Đường Thi và Lam Minh lại đang ưu nhã khiêu vũ với nhau, còn trong một góc khuất nào đó lại có người tức giận đến mức đập vỡ chiếc cốc trong tay.
“Không… không sao đấy chứ?”
“Không có gì”
Trong ánh mắt của người đàn ông lóe lên một tia ảm đạm: “Tại sao Lam Minh lại tới đây”
“Theo như những gì tôi được biết thì Phúc Trăn cũng muốn tới đây” Đàn em hơi cúi người thấp giọng nói, có điều sau đó có vẻ như bởi vì có Lam Minh ở đây nên Phúc Trăn không đến nữa.
“Vì thế đúng là giữa Phúc Trăn và Lam Minh có hiềm khích với nhau sao?”
Người đàn ông vừa định nói thêm gì đó thì người phục vụ đã đi tới và đưa cho họ một chiếc mặt nạ.
“À “Cậu chủ muốn đi qua bên đó sao?”
“Đi thôi” Người đàn ông cởi mũ ra, nhanh nhẹn dứt khoát đeo mặt nạ lên rồi trà trộn vào đám đông “Buổi tiệc tối hôm nay là đống vàng thau lẫn lộn, củi để với trâm, nói không chừng… còn có thể sẽ xảy ra án mạng nữa”
Khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ sau, ánh đèn càng ngày càng tối, sau đó chiếu tập trung và “Nụ hôn của thần tình yêu’ được trưng bày ở giữa sân khấu, dừng lại ở đó vài giây để tầm mắt của mọi người đều nhìn qua đó, sau đó tia sáng cuối cùng cũng bị thu lại.
Cả hội trường chìm trong một mảnh tối đen Đường Thi có cảm giác người đứng bên cạnh cô đang di chuyển, vừa định hỏi xem Lam Minh muốn làm cái gì thì đột nhiên liền có một bàn tay to đưa sang từ bên người cô.
Đường Thi không khỏi bị giật mình, mọi người xung quanh cũng bắt đầu cảm thấy kinh ngạc tán thán, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía sân khấu, viên kim cương “Nụ hôn của thần tình yêu’ ở trên kia đang dần dần tỏa ra một tia sáng huyền ảo, vừa mê ly vừa mờ mịt khiến cho người ta không thể rời mắt.
Nụ hôn của thần tình yêu’… em muốn có được nó không?”
Một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, hoàn toàn khác với giọng nói của Lam Minh làm cho lông tơ trên người Đường Thi dựng đứng lên, ngay sau đó cô liền nghe thấy một tiếng súng dữ dội vang lên, lớp pha lê bao bọc bên ngoài Nụ hôn của thần tình yêu’ bị ai đó bắn vỡ nát thành từng mảnh từ bên ngoài!
Là ai đó đã chú ý đến tác phẩm này nên hôm nay đã nhân lúc hỗn loạn mà trà trộn vào để đánh cắp viên kim cương vô giá này!
Một đám người trong giới thượng lưu không thể ngờ tới sẽ có tình huống như thế này xảy ra tại đây, liền khiếp sợ hét lên một tiếng kêu gào thảm thiết, Đường Thì liền nghe thấy MC chủ trì buổi đấu giá hét lên: “Bật đèn lên! Bật đèn lên!”
“Nguồn điện bị ai đó phá hỏng rồi!” Các nhân viên bảo vệ hét lên, và người dẫn chương trình thậm chí còn không màng đến hình tượng thốt ra một câu chửi thề: “Nhanh chóng bật nguồn điện dự phòng lên! Đồ ngu!
Còn sự an toàn của khách khứa trong hội trường thì phải làm sao?”
Tất cả mọi người đều xoay người lao ra ngoài, nhưng ở nơi tối đen như mực thế này làm cho người ta nhìn không rõ trước mặt là người hay nơi tối tăm như vậy rất dễ gây ra tai nạn giẫm đạp, ngay cả Đường Thi cũng bị người khác xô đẩy nhiều lần, vào lúc cô chuẩn bị ngã về phía trước thì lại có một bàn tay túm chặt lấy cô từ phía sau “Cảm ơn.
Đường Thi chưa kịp nói xong đã có người kéo cô lại, sau đó đột nhiên nụ hôn nóng bỏng và nhiệt tình của người đàn ông trong bóng tối đó rơi xuống bên môi của cô. Động tác này của anh khiến cho Đường Thi không chút phòng bị, lúc vừa mới phản ứng lại thì liền giơ tay muốn tát cho anh ta một cái thật mạnh.