Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-877
Chương 877: Minh Châu nhà họ Ôn, thời gian tươi đẹp
Dám ở trước mặt Ôn Lễ Chỉ mà chế nhạo anh ta ngoài Đường Thi còn có ai? Người đàn ông nghiên răng nghiên lợi, cứ cảm thấy dáng vẻ miệng nam mô, bụng bồ dao găm này của
Đường Thi giống hệt một người... còn không phải là Bạc
Da sao!
Nhưng Ôn Lê Chi cũng không có ý kiến gi khác về việc này, anh ta rất sản lòng kết bạn với một người như Đường Thi, dứt khoát nói: "Vừa hay, cô có thể đến nhà họ Ôn tìm Minh Châu, tôi bảo trước với bọn họ một tiếng. buổi tối tôi sẽ đến đón cô. "Anh Ôn Lễ Chỉ khách sáo quá rồi, để tôi gọi Lâm Từ đưa đi."
Lâm Từ? Đó không phải là trợ lý riêng ở bên cạnh Bạc Dạ sao? Người phụ nữ này thậm chí đã có thể sai khiến một người thân cận với Bạc Da như vay roi, đúng là rất có năng lực!
Đường Thí nhận được câu trả lời chắc chắn từ phía Ôn Lê Chí, kiên gọi cho Lâm Từ lái xe đến nhà họ Ôn. Lúc đến, Ôn Minh Châu dang đừng ở bên ngoài.
Nhìn từ xa Đường Thi đã thấy Ôn Minh Châu đứng đó, dáng vẻ rất nhỏ nhắn xinh xắn, đến gần quan sát sẽ thấy rõ ngũ quan, trông cô ấy giống như một con bup bé. "Em nhận dược diện thoại của anh trai, nghe nói chị tới chơi, em đã chuẩn bị điểm tâm thủ công cho chị" Ôn Minh Châu cười nhẹ, mặc váy dài, vừa e then vừa ngày thơ như thiếu nữ: "Lần đầu tiên gặp chị Đường, so với trên TV thì trông chị đẹp hơn nhiều."
Đường Thi không khỏi sửng sốt, một người khô khan và độc ác như Ôn Lễ Chi sao có thể có một cô em gái de thương như vậy?
Có lẽ là một người giống cha, một người giống mẹ.
Khi bước vào và nhìn thấy bức chân dung gia đình được treo trong nhà họ Ôn, quan điểm của Đường Thi đã được chứng minh. Ngũ quan của Ôn Lễ Chỉ là được thừa hướng từ cha, anh ta có đôi lông mày dài và mảnh, giống như một người có tính cách lạnh lùng và biết kiềm chế, vừa thích làm theo ý mình vừa ích kỷ lạnh lùng, làm việc không xét đúng sai, có vẻ là hống hách thành thói rồi.
Về phần Ôn Minh Châu, đúng như cái tên là một viên ngọc phát sáng, luôn tươi cười, trong rất ngày thơ trong sáng
Đường Thi nói: "Cám on, hôm nay phải làm phiên mọi người rồi" "Không sao" Ôn Minh Châu nói: “Em không có người bạn thân nào, anh trai luôn tó ra nghiêm khắc với bạn bè của em, vi vây... chị đến chơi khiến em rất vui."
Chac chac.
Trong lòng Đường Thi cảm thấy có gì đó không đúng. Mặc dù trông Ôn Minh Châu ngoan ngoãn dễ thương, nhưng khi nhìn kĩ lại thấy trông cô ấy không được khoẻ cho lắm.
Đường Thi không nói ro ra dược ráng có ấy không khoẻ ở chỗ náo. tới chơi, em đã chuẩn bị điểm tâm thủ công cho chị" Ôn Minh Châu cười nhẹ, mặc váy dài, vừa e then vừa ngày thơ như thiếu nữ: "Lần đầu tiên gặp chị Đường, so với trên TV thì trông chị đẹp hơn nhiều."
Đường Thi không khỏi sửng sốt, một người khô khan và độc ác như Ôn Lễ Chi sao có thể có một cô em gái de thương như vậy?
Có lẽ là một người giống cha, một người giống mẹ.
Khi bước vào và nhìn thấy bức chân dung gia đình được treo trong nhà họ Ôn, quan điểm của Đường Thi đã được chứng minh. Ngũ quan của Ôn Lễ Chỉ là được thừa hướng từ cha, anh ta có đôi lông mày dài và mảnh, giống như một người có tính cách lạnh lùng và biết kiềm chế, vừa thích làm theo ý mình vừa ích kỷ lạnh lùng, làm việc không xét đúng sai, có vẻ là hống hách thành thói rồi.
Về phần Ôn Minh Châu, đúng như cái tên là một viên ngọc phát sáng, luôn tươi cười, trong rất ngày thơ trong sáng
Đường Thi nói: "Cám on, hôm nay phải làm phiên mọi người rồi" "Không sao" Ôn Minh Châu nói: “Em không có người bạn thân nào, anh trai luôn tó ra nghiêm khắc với bạn bè của em, vi vây... chị đến chơi khiến em rất vui."
Chac chac.
Trong lòng Đường Thi cảm thấy có gì đó không đúng. Mặc dù trông Ôn Minh Châu ngoan ngoãn dễ thương, nhưng khi nhìn kĩ lại thấy trông cô ấy không được khoẻ cho lắm.
Đường Thi không nói ro ra dược ráng có ấy không khoẻ ở chỗ náo.
Dám ở trước mặt Ôn Lễ Chỉ mà chế nhạo anh ta ngoài Đường Thi còn có ai? Người đàn ông nghiên răng nghiên lợi, cứ cảm thấy dáng vẻ miệng nam mô, bụng bồ dao găm này của
Đường Thi giống hệt một người... còn không phải là Bạc
Da sao!
Nhưng Ôn Lê Chi cũng không có ý kiến gi khác về việc này, anh ta rất sản lòng kết bạn với một người như Đường Thi, dứt khoát nói: "Vừa hay, cô có thể đến nhà họ Ôn tìm Minh Châu, tôi bảo trước với bọn họ một tiếng. buổi tối tôi sẽ đến đón cô. "Anh Ôn Lễ Chỉ khách sáo quá rồi, để tôi gọi Lâm Từ đưa đi."
Lâm Từ? Đó không phải là trợ lý riêng ở bên cạnh Bạc Dạ sao? Người phụ nữ này thậm chí đã có thể sai khiến một người thân cận với Bạc Da như vay roi, đúng là rất có năng lực!
Đường Thí nhận được câu trả lời chắc chắn từ phía Ôn Lê Chí, kiên gọi cho Lâm Từ lái xe đến nhà họ Ôn. Lúc đến, Ôn Minh Châu dang đừng ở bên ngoài.
Nhìn từ xa Đường Thi đã thấy Ôn Minh Châu đứng đó, dáng vẻ rất nhỏ nhắn xinh xắn, đến gần quan sát sẽ thấy rõ ngũ quan, trông cô ấy giống như một con bup bé. "Em nhận dược diện thoại của anh trai, nghe nói chị tới chơi, em đã chuẩn bị điểm tâm thủ công cho chị" Ôn Minh Châu cười nhẹ, mặc váy dài, vừa e then vừa ngày thơ như thiếu nữ: "Lần đầu tiên gặp chị Đường, so với trên TV thì trông chị đẹp hơn nhiều."
Đường Thi không khỏi sửng sốt, một người khô khan và độc ác như Ôn Lễ Chi sao có thể có một cô em gái de thương như vậy?
Có lẽ là một người giống cha, một người giống mẹ.
Khi bước vào và nhìn thấy bức chân dung gia đình được treo trong nhà họ Ôn, quan điểm của Đường Thi đã được chứng minh. Ngũ quan của Ôn Lễ Chỉ là được thừa hướng từ cha, anh ta có đôi lông mày dài và mảnh, giống như một người có tính cách lạnh lùng và biết kiềm chế, vừa thích làm theo ý mình vừa ích kỷ lạnh lùng, làm việc không xét đúng sai, có vẻ là hống hách thành thói rồi.
Về phần Ôn Minh Châu, đúng như cái tên là một viên ngọc phát sáng, luôn tươi cười, trong rất ngày thơ trong sáng
Đường Thi nói: "Cám on, hôm nay phải làm phiên mọi người rồi" "Không sao" Ôn Minh Châu nói: “Em không có người bạn thân nào, anh trai luôn tó ra nghiêm khắc với bạn bè của em, vi vây... chị đến chơi khiến em rất vui."
Chac chac.
Trong lòng Đường Thi cảm thấy có gì đó không đúng. Mặc dù trông Ôn Minh Châu ngoan ngoãn dễ thương, nhưng khi nhìn kĩ lại thấy trông cô ấy không được khoẻ cho lắm.
Đường Thi không nói ro ra dược ráng có ấy không khoẻ ở chỗ náo. tới chơi, em đã chuẩn bị điểm tâm thủ công cho chị" Ôn Minh Châu cười nhẹ, mặc váy dài, vừa e then vừa ngày thơ như thiếu nữ: "Lần đầu tiên gặp chị Đường, so với trên TV thì trông chị đẹp hơn nhiều."
Đường Thi không khỏi sửng sốt, một người khô khan và độc ác như Ôn Lễ Chi sao có thể có một cô em gái de thương như vậy?
Có lẽ là một người giống cha, một người giống mẹ.
Khi bước vào và nhìn thấy bức chân dung gia đình được treo trong nhà họ Ôn, quan điểm của Đường Thi đã được chứng minh. Ngũ quan của Ôn Lễ Chỉ là được thừa hướng từ cha, anh ta có đôi lông mày dài và mảnh, giống như một người có tính cách lạnh lùng và biết kiềm chế, vừa thích làm theo ý mình vừa ích kỷ lạnh lùng, làm việc không xét đúng sai, có vẻ là hống hách thành thói rồi.
Về phần Ôn Minh Châu, đúng như cái tên là một viên ngọc phát sáng, luôn tươi cười, trong rất ngày thơ trong sáng
Đường Thi nói: "Cám on, hôm nay phải làm phiên mọi người rồi" "Không sao" Ôn Minh Châu nói: “Em không có người bạn thân nào, anh trai luôn tó ra nghiêm khắc với bạn bè của em, vi vây... chị đến chơi khiến em rất vui."
Chac chac.
Trong lòng Đường Thi cảm thấy có gì đó không đúng. Mặc dù trông Ôn Minh Châu ngoan ngoãn dễ thương, nhưng khi nhìn kĩ lại thấy trông cô ấy không được khoẻ cho lắm.
Đường Thi không nói ro ra dược ráng có ấy không khoẻ ở chỗ náo.