Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-801
Chương 801: Dắt chó đi cùng, không yên tâm
Phương Hải nhìn những lời mắng chửi trên weibo, không biết phải giải quyết những thứ này như thế nào. Vinh Nam nhận được vài email từ một số quốc gia trong đại sứ quán, tất cả đều yêu cầu họ đưa ra một câu trả lời trực tiếp với các bình luận trên mạng, dù sao người tiết lộ ra tổ chương trình bọn họ là Bạc Dạ. tế.
Bạc Dạ có tầm ảnh hưởng nhất định trên quốc
Sakuragawa có thái độ phản đối khá dữ dội với chuyện con trai mình gặp nguy hiểm ở Luân Đôn và tuyên bố nếu tổ chương trình không chịu trách nhiệm thì chuyện này sẽ không kết thúc.
Không kết thúc thì ngoại giao giữa hai nước sẽ xảy ra nhiều khó khăn.
Khi Đường Thi ở Bạch Thành biết được chuyện này, Khương Thích vẫn còn bị sốc: “Thật không vậy? Tổ chương trình này trông chính thức lắm mà sao lại làm chuyện thế này?" "Tớ không thể bỏ một mình Duy Duy ở nước ngoài bị người khác bắt nạt được.”
Đường Thi lập tức bắt đầu đứng dậy thu dọn hành lý: "Không được, tớ phải đi tìm Duy Duy!" "Một mình cậu qua đó có sao không Đường
Thi?”
Khương Thích nói cô ấy muốn đi cùng với Đường Thi, kẻo Đường Thi lo lắng lại xảy ra chuyện gì ở trên đường.
Nhưng gần đây Khương Thích phải chuẩn bị rất nhiều thủ tục bộn bề để đính hôn với Hàn Nhượng, Đường Thi sợ ảnh hưởng đến việc đính hôn của cô ấy nên không cho cô ấy đi cùng: "Không cần đâu, cậu với Hàn Nhượng cứ đính hôn đi, để tớ sang nước ngoài tìm Đường Duy một chuyến. Tớ đang rất lo lång." "Này! Làm sao có thể đi một mình được chứ!" Khương Thích thấy Đường Thi lo lắng cuống quýt, lập tức kêu Hàn Nhượng: "Anh Nhượng, dạo này anh của anh có rảnh không?"
Hàn Nhượng đang nghiên cứu món ăn mới trong nhà bếp: “Hả? Anh của anh, dạo này anh ấy sắp đi Luân Đôn... Hình như không rảnh." "Luân Đôn?" Khương Thích và Đường Thi cùng sững sờ.
Hàn Nhượng không hề nhận thấy, anh ta nói: “Đúng vậy, nghe nói là chuyển công tác tạm thời. Anh ấy còn nói nếu thuận đường, đúng lúc có thể thay cô thăm nhóc con nhà cô đẩy."
Hai mắt Khương Thích sáng lên: "Vậy thì tốt quá! Nói anh của anh đưa Đường Thi đi đi! Bây giờ Đường Thi muốn đi Luân Đôn, em sợ cậu ấy đi một mình xảy ra chuyện, không ai chăm sóc." "Được thôi." Hàn Nhượng đặt con dao ở trong tay xuống, rửa tay rồi ra gọi điện thoại. Năm phút sau, Hàn Nhượng ra hiệu ok: "Anh của anh nói, Đường Thi nhắn cho anh ấy thông tin cá nhân để anh ấy đặt vé giúp cho. Mà chuyến bay lúc mười hai giờ đêm nay có được không?" "Được, cảm ơn anh Hàn Thâm giúp tôi, tôi sẽ gửi lại tiền vé cho anh ấy trên wechat." “Ôi, chuyện nhỏ thôi mà. Đừng khách sáo với chúng tôi.” Hàn Nhượng xua tay: "Đến sân bay mất một tiếng, lát nữa anh ấy sẽ đến đón cô. Bây giờ cô cứ chuẩn bị đi, đừng vội vã quá, lỡ quên mang giấy tờ thủ tục theo thì sao?" Hàn Nhượng dặn dò Đường Thi rất cẩn thận, sau đó Đường Thi vào phòng thả Tiểu Dạ Dạ ra. "Con chó này..." "Tôi hay ở công ty nên chắc không rảnh, mấy ngày nay Khương Thích phải đi thử nhẫn, thử áo cưới cũng hơi bận..." Hàn Nhượng cau mày, lộ vẻ khó xử: “Hay...Cô thả nó về nhà họ Bạc mấy ngày?"
Vẻ mặt của Đường Thi khựng lại, cô không nghĩ đến ba mẹ của Bạc Dạ. Do dự một lúc lâu, Đường Thi vẫn quyết định đưa Tiểu Dạ Dạ đến nhà họ Bạc ở hai ngày, dù sao Tiểu Dạ Dạ chắc cũng sẽ nghe lời ba mẹ của Bạc Dạ hơn.
Hơn nữa, bây giờ Bạc Lương và Sầm Tuệ Thu cũng có thời gian để chơi với nó.
Nửa tiếng sau, Hàn Thâm tới cửa, cầm hành lý thay Đường Thi, sau đó thấy Đường Thi vẫn còn nằm một con husky trong tay, có hơi sửng sốt: "Em...Định dất husky đi cùng à?"
Phương Hải nhìn những lời mắng chửi trên weibo, không biết phải giải quyết những thứ này như thế nào. Vinh Nam nhận được vài email từ một số quốc gia trong đại sứ quán, tất cả đều yêu cầu họ đưa ra một câu trả lời trực tiếp với các bình luận trên mạng, dù sao người tiết lộ ra tổ chương trình bọn họ là Bạc Dạ. tế.
Bạc Dạ có tầm ảnh hưởng nhất định trên quốc
Sakuragawa có thái độ phản đối khá dữ dội với chuyện con trai mình gặp nguy hiểm ở Luân Đôn và tuyên bố nếu tổ chương trình không chịu trách nhiệm thì chuyện này sẽ không kết thúc.
Không kết thúc thì ngoại giao giữa hai nước sẽ xảy ra nhiều khó khăn.
Khi Đường Thi ở Bạch Thành biết được chuyện này, Khương Thích vẫn còn bị sốc: “Thật không vậy? Tổ chương trình này trông chính thức lắm mà sao lại làm chuyện thế này?" "Tớ không thể bỏ một mình Duy Duy ở nước ngoài bị người khác bắt nạt được.”
Đường Thi lập tức bắt đầu đứng dậy thu dọn hành lý: "Không được, tớ phải đi tìm Duy Duy!" "Một mình cậu qua đó có sao không Đường
Thi?”
Khương Thích nói cô ấy muốn đi cùng với Đường Thi, kẻo Đường Thi lo lắng lại xảy ra chuyện gì ở trên đường.
Nhưng gần đây Khương Thích phải chuẩn bị rất nhiều thủ tục bộn bề để đính hôn với Hàn Nhượng, Đường Thi sợ ảnh hưởng đến việc đính hôn của cô ấy nên không cho cô ấy đi cùng: "Không cần đâu, cậu với Hàn Nhượng cứ đính hôn đi, để tớ sang nước ngoài tìm Đường Duy một chuyến. Tớ đang rất lo lång." "Này! Làm sao có thể đi một mình được chứ!" Khương Thích thấy Đường Thi lo lắng cuống quýt, lập tức kêu Hàn Nhượng: "Anh Nhượng, dạo này anh của anh có rảnh không?"
Hàn Nhượng đang nghiên cứu món ăn mới trong nhà bếp: “Hả? Anh của anh, dạo này anh ấy sắp đi Luân Đôn... Hình như không rảnh." "Luân Đôn?" Khương Thích và Đường Thi cùng sững sờ.
Hàn Nhượng không hề nhận thấy, anh ta nói: “Đúng vậy, nghe nói là chuyển công tác tạm thời. Anh ấy còn nói nếu thuận đường, đúng lúc có thể thay cô thăm nhóc con nhà cô đẩy."
Hai mắt Khương Thích sáng lên: "Vậy thì tốt quá! Nói anh của anh đưa Đường Thi đi đi! Bây giờ Đường Thi muốn đi Luân Đôn, em sợ cậu ấy đi một mình xảy ra chuyện, không ai chăm sóc." "Được thôi." Hàn Nhượng đặt con dao ở trong tay xuống, rửa tay rồi ra gọi điện thoại. Năm phút sau, Hàn Nhượng ra hiệu ok: "Anh của anh nói, Đường Thi nhắn cho anh ấy thông tin cá nhân để anh ấy đặt vé giúp cho. Mà chuyến bay lúc mười hai giờ đêm nay có được không?" "Được, cảm ơn anh Hàn Thâm giúp tôi, tôi sẽ gửi lại tiền vé cho anh ấy trên wechat." “Ôi, chuyện nhỏ thôi mà. Đừng khách sáo với chúng tôi.” Hàn Nhượng xua tay: "Đến sân bay mất một tiếng, lát nữa anh ấy sẽ đến đón cô. Bây giờ cô cứ chuẩn bị đi, đừng vội vã quá, lỡ quên mang giấy tờ thủ tục theo thì sao?" Hàn Nhượng dặn dò Đường Thi rất cẩn thận, sau đó Đường Thi vào phòng thả Tiểu Dạ Dạ ra. "Con chó này..." "Tôi hay ở công ty nên chắc không rảnh, mấy ngày nay Khương Thích phải đi thử nhẫn, thử áo cưới cũng hơi bận..." Hàn Nhượng cau mày, lộ vẻ khó xử: “Hay...Cô thả nó về nhà họ Bạc mấy ngày?"
Vẻ mặt của Đường Thi khựng lại, cô không nghĩ đến ba mẹ của Bạc Dạ. Do dự một lúc lâu, Đường Thi vẫn quyết định đưa Tiểu Dạ Dạ đến nhà họ Bạc ở hai ngày, dù sao Tiểu Dạ Dạ chắc cũng sẽ nghe lời ba mẹ của Bạc Dạ hơn.
Hơn nữa, bây giờ Bạc Lương và Sầm Tuệ Thu cũng có thời gian để chơi với nó.
Nửa tiếng sau, Hàn Thâm tới cửa, cầm hành lý thay Đường Thi, sau đó thấy Đường Thi vẫn còn nằm một con husky trong tay, có hơi sửng sốt: "Em...Định dất husky đi cùng à?"