Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-610
Chương 610
Tuy nhiên vào lúc này, khi Tô Kỳ đang ngồi trong phòng làm việc, có người gọi điện đến đường dây nội bộ: “Cậu Tô, hôm nay cô Thi đã đến truyền Thông Starlight.”
“Ö.” Tô Kỳ trả lời: “Đợi cô ấy xong việc, cho người lái xe đến tòa nhà Starlight đón cô ấy.”
“Nghe rõ.”
“À giúp tôi hẹn gặp Bạc Dạ.” Tô Kỳ chau hàng lông mày, anh luôn cảm thấy các sự việc gần đây có gì đó không đúng, giống như đang tiềm ẩn nguy cơ không rõ ràng: “Cứ nói là tôi có việc muốn bàn bạc với cậu ta.”
Nửa tiếng sau, Tô Kỳ đến công ty Bạc Dạ, anh đang ngồi trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Nhìn thấy Tô Kỳ đẩy cửa bước vào, đi theo sau là Lâm
Từ, Bạc Dạ nhíu mày: “Sao lại muốn đến tìm tôi vậy?” “Tôi điều tra ra được ghi chép cuộc gọi gần đây của An Mật với một người bí ẩn, bọn họ trao đổi qua lại rất thường xuyên.”
Tô Kỳ chuyển báo cáo qua, Bạc Dạ nói nhỏ một tiếng, liền đưa tay ra nhận lấy. Hành động này khiến cho Tô Kỳ nhìn ra có gì đó không đúng: “Cậu… tay phải của cậu bị thương?”
Bình thường không phải là quen dùng tay phải sao? Hôm nay đưa tay ra lại chỉ có tay trái.
Bạc Dạ không trốn tránh nói: “Thận bên phải không ổn, có chút đau.”
Tô Kỳ vô tâm vô tính bật cười: “Thận không ổn? Cậu làm việc kia quá nhiều à?”
Nếu không vì thân thể có bệnh chưa phục hồi hẳn, Bạc Dạ nhất định đứng dậy đánh cho Tô Kỳ một trận: “Bớt nói nhảm đi, sau lưng An Mật còn có người, nhưng không tra ra được là ai.”
Tô Kỳ ngồi xuống một đầu sofa, quan sát biểu cảm của Bạc Dạ: “Gần đây cậu đang cãi nhau với Đường Thi à?”
Bạc Dạ sững người nói: “Ừ, cãi nhau rất kịch liệt.” Cũng không khác gì không đội trời chung vậy.
Tô Kỳ vỗ tay: “Chúc mừng, chúc mừng, cậu và Đường Thi cắt đứt quan hệ thì tôi mới có cơ hội.”
Ông hoàng ghen tuông nhất châu Á nghiến răng nói ra vài từ: “Muốn chết à?”
Tô Kỳ cười haha: “Vô duyên vô cớ sao lại đi cãi nhau với Đường Thi? Tôi nhớ là không dễ gì cô ấy mới tiếp nhận cậu mà?”
Bạc Dạ cô đơn cất giọng nói: “Tôi cần gì kiểu tiếp nhận đó của cô ấy? Giống như bạn bè bình thường, cả một đời này đều mang tội danh phản bội, như vậy không bằng cứ để cô ấy hận tôi.”
“Phì.” Tô Kỳ không biết xấu hổ nói: “Cậu quá tham lam rồi, có thể làm bạn cũng đều là do cậu cầu xin Đường Thi, bây giờ thì hay rồi, lại quay lại như trước kia. Sao cậu lại thích tìm đường chết quá vậy?”
Ánh mắt Bạc Dạ thâm trầm, một lúc sau tự nhiên thấy bực bội cau mày: “Chuyện này nói sau đi, trước tiên nói về chuyện An Mật, cô ta lại có chuẩn bị gì rồi?”
“Không biết.” Tô Kỳ buông tay: “Quan trọng là trong tay chúng ta không có bằng chứng mang tính thiết thực nào chứng minh trước đây An Mật bí mật cho người ra tay sát hại Đường Thi, vì vậy cũng không khách nào ngăn chặn được. Từ trước đến nay An Mật chưa từng đích thân ra tay, nhìn bề ngoài cô ta trong sạch như một tờ giấy trắng, nhưng cô ta không hề vô tội.”
“Cậu đang muốn cùng tôi tóm gọn An Mật?” Bạc Dạ nhấc nhấc khóe môi, cười nhẹ: “Thật sự muốn đối xử như vậy với người tình cũ?”
“Haizz.”
Tô Kỳ nói. “Đừng có dùng từ người tình cũ để hình dung về An Mật có được không, trước kia ai mà chả từng có lần bị mù mắt. Cậu trước đây chẳng phải cũng coi cô ta là bảo bối còn gì.”
Bạc Dạ không lên tiếng, hai người bọn họ hiện tại anh nhìn tôi tôi nhìn anh, đều cảm thấy bản thân mình trước kia thật ngu ngốc.
Kỳ lạ hơn nữa là hiện tại hai người bọn họ đều nhìn trúng cùng một người phụ nữ.
Nghiệt duyên! Đúng là nghiệt duyên!
Tô Kỳ nói: “Dãy số địa chỉ IP này là ở Hải Thành, vì vậy có thể khẳng định, trước đây không phải đang ở nước ngoài. Tôi cảm thấy địa chỉ ở nước ngoài rất có khả năng là của An Mật, cô ta trực tiếp thông qua bản thân để gửi cho cậu một vài tin tức bí mật, còn hiện tại, vì cậu không tín nhiệm cô ta nữa, nên An Mật tìm một người có hậu thuẫn lớn hơn ra tay giúp đỡ.”
Tuy nhiên vào lúc này, khi Tô Kỳ đang ngồi trong phòng làm việc, có người gọi điện đến đường dây nội bộ: “Cậu Tô, hôm nay cô Thi đã đến truyền Thông Starlight.”
“Ö.” Tô Kỳ trả lời: “Đợi cô ấy xong việc, cho người lái xe đến tòa nhà Starlight đón cô ấy.”
“Nghe rõ.”
“À giúp tôi hẹn gặp Bạc Dạ.” Tô Kỳ chau hàng lông mày, anh luôn cảm thấy các sự việc gần đây có gì đó không đúng, giống như đang tiềm ẩn nguy cơ không rõ ràng: “Cứ nói là tôi có việc muốn bàn bạc với cậu ta.”
Nửa tiếng sau, Tô Kỳ đến công ty Bạc Dạ, anh đang ngồi trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Nhìn thấy Tô Kỳ đẩy cửa bước vào, đi theo sau là Lâm
Từ, Bạc Dạ nhíu mày: “Sao lại muốn đến tìm tôi vậy?” “Tôi điều tra ra được ghi chép cuộc gọi gần đây của An Mật với một người bí ẩn, bọn họ trao đổi qua lại rất thường xuyên.”
Tô Kỳ chuyển báo cáo qua, Bạc Dạ nói nhỏ một tiếng, liền đưa tay ra nhận lấy. Hành động này khiến cho Tô Kỳ nhìn ra có gì đó không đúng: “Cậu… tay phải của cậu bị thương?”
Bình thường không phải là quen dùng tay phải sao? Hôm nay đưa tay ra lại chỉ có tay trái.
Bạc Dạ không trốn tránh nói: “Thận bên phải không ổn, có chút đau.”
Tô Kỳ vô tâm vô tính bật cười: “Thận không ổn? Cậu làm việc kia quá nhiều à?”
Nếu không vì thân thể có bệnh chưa phục hồi hẳn, Bạc Dạ nhất định đứng dậy đánh cho Tô Kỳ một trận: “Bớt nói nhảm đi, sau lưng An Mật còn có người, nhưng không tra ra được là ai.”
Tô Kỳ ngồi xuống một đầu sofa, quan sát biểu cảm của Bạc Dạ: “Gần đây cậu đang cãi nhau với Đường Thi à?”
Bạc Dạ sững người nói: “Ừ, cãi nhau rất kịch liệt.” Cũng không khác gì không đội trời chung vậy.
Tô Kỳ vỗ tay: “Chúc mừng, chúc mừng, cậu và Đường Thi cắt đứt quan hệ thì tôi mới có cơ hội.”
Ông hoàng ghen tuông nhất châu Á nghiến răng nói ra vài từ: “Muốn chết à?”
Tô Kỳ cười haha: “Vô duyên vô cớ sao lại đi cãi nhau với Đường Thi? Tôi nhớ là không dễ gì cô ấy mới tiếp nhận cậu mà?”
Bạc Dạ cô đơn cất giọng nói: “Tôi cần gì kiểu tiếp nhận đó của cô ấy? Giống như bạn bè bình thường, cả một đời này đều mang tội danh phản bội, như vậy không bằng cứ để cô ấy hận tôi.”
“Phì.” Tô Kỳ không biết xấu hổ nói: “Cậu quá tham lam rồi, có thể làm bạn cũng đều là do cậu cầu xin Đường Thi, bây giờ thì hay rồi, lại quay lại như trước kia. Sao cậu lại thích tìm đường chết quá vậy?”
Ánh mắt Bạc Dạ thâm trầm, một lúc sau tự nhiên thấy bực bội cau mày: “Chuyện này nói sau đi, trước tiên nói về chuyện An Mật, cô ta lại có chuẩn bị gì rồi?”
“Không biết.” Tô Kỳ buông tay: “Quan trọng là trong tay chúng ta không có bằng chứng mang tính thiết thực nào chứng minh trước đây An Mật bí mật cho người ra tay sát hại Đường Thi, vì vậy cũng không khách nào ngăn chặn được. Từ trước đến nay An Mật chưa từng đích thân ra tay, nhìn bề ngoài cô ta trong sạch như một tờ giấy trắng, nhưng cô ta không hề vô tội.”
“Cậu đang muốn cùng tôi tóm gọn An Mật?” Bạc Dạ nhấc nhấc khóe môi, cười nhẹ: “Thật sự muốn đối xử như vậy với người tình cũ?”
“Haizz.”
Tô Kỳ nói. “Đừng có dùng từ người tình cũ để hình dung về An Mật có được không, trước kia ai mà chả từng có lần bị mù mắt. Cậu trước đây chẳng phải cũng coi cô ta là bảo bối còn gì.”
Bạc Dạ không lên tiếng, hai người bọn họ hiện tại anh nhìn tôi tôi nhìn anh, đều cảm thấy bản thân mình trước kia thật ngu ngốc.
Kỳ lạ hơn nữa là hiện tại hai người bọn họ đều nhìn trúng cùng một người phụ nữ.
Nghiệt duyên! Đúng là nghiệt duyên!
Tô Kỳ nói: “Dãy số địa chỉ IP này là ở Hải Thành, vì vậy có thể khẳng định, trước đây không phải đang ở nước ngoài. Tôi cảm thấy địa chỉ ở nước ngoài rất có khả năng là của An Mật, cô ta trực tiếp thông qua bản thân để gửi cho cậu một vài tin tức bí mật, còn hiện tại, vì cậu không tín nhiệm cô ta nữa, nên An Mật tìm một người có hậu thuẫn lớn hơn ra tay giúp đỡ.”