Night Raven
Moderator
-
Chương 3 : Kèo khó
"Nắng ấm xa dần rồi, nắng ấm xa dần rồi.
Nắng ấm xa dần bỏ rơi để lại những giấc mơ.
Nắng ấm xa dần rồi, nắng ấm xa dần rồi.
Nắng ấm xa dần, xa dần theo những tiếng cười... "
Tiếng chuông điện thoại vang lên những âm thanh quen thuộc của bài hát tôi yêu thích "Nắng ấm xa dần " - Sơn Tùng M-TP. Thật lòng mà nói thì tôi thích giai điệu bài hát hơn là ca sĩ, còn tôi không ưa ST lắm . Đang ngủ dở mắt tự dưng chuông kêu là tôi đã hơi khó chịu chút rồi nên chưa bắt máy ngay, chùm chăn kín đầu tính ngủ tiếp lờ cái điện thoại đi. Cơ mà nghĩ sao lại với tay vơ cái điện thoại xem ai gọi tới thì đập vào mắt là chữ in hoa to đùng : "BOSS ". Tôi vội vàng trấn tĩnh tinh thần và nhận cuộc gọi.
BOSS : Cún, làm gì mẹ gọi không bắt máy thế cu. Lại đang ngủ phải không ?
Tôi : Dạ, con đang bận xíu, với cả con để rung nữa hê hê - Lúc đấy giọng ngái ngủ bỏ xừ mà vẫn phải cố thật nghiêm túc để trả lời BOSS chứ không thì ăn chửi là cái chắc. Ở nhà đắc tội với ai chứ riêng BOSS thì né được là tốt nhất. Mà tôi phải cười cười cho đỡ nghi chứ bình thường tôi bị bắt bài rồi
BOSS : Không phải lòe mẹ làm gì cả, giờ này không ngủ thì lại game chứ bận gì được. Cãi mẹ xem cu
Một sự thốn không hề nhẹ khi bị lật tẩy . Tôi nói dối vậy thôi chứ mẹ tôi biết thừa, con trai mẹ mà. Gì chứ, ba cái vặt vãnh này khó qua mắt được lắm. Vậy nên mẹ tôi mới là Boss tổng của cả nhà, nói một lời là tất cả đều nghe răm rắp.
Tôi : Hì hì. Đêm qua con học muộn nên hôm nay có nướng xíu thôi, chậm trễ có xíu mà. À mà nay Boss có gì căn dặn không mà gọi con sớm vậy. Chắc có việc quan trọng lắm đúng không má ! - Tôi đánh trống lảng
BOSS : Ờ ! Không có gì cả đâu. Mẹ gọi điểm danh ấy mà .
Tôi: - Tôi không biết nói gì luôn
BOSS : Cuối tuần cu nghỉ thứ 7 Chủ Nhật đúng không. Các bác trong quê làm dỗ ông, thu xếp học hành rồi tranh thủ về nhé. Mọi người nhắc con nhiều đấy.
Tôi : Con nghỉ má ơi. Nhưng mà con không biết về chiều thứ 6 hay sáng thứ 7 nữa. Để con sắp xếp rồi gọi sớm cho má nhé.
BOSS : OK ! Nhớ dẫn bạn gái về nhá, không thì ăn đòn !
Tôi chưa kịp trả lời thì mẹ tôi cúp máy luôn trong khi vẫn còn hậm hực. Sáng sớm đã bị lôi cổ dậy trong khi đang ngủ ngon thì đã đành, mẹ tôi lại còn kêu dẫn bạn gái về trong khi biết thừa là mình còn chưa có mảnh tình vắt vai từ ngày còn ẵm ngửa Ép người quá đáng mà. Tôi nghĩ kiểu này thì xong rồi, nhắc đến bạn gái là tôi cứng họng luôn. Nghĩ đi nghĩ lại thôi kệ, tôi lo cũng chẳng được nên kéo chăn ngủ tiếp. Nhưng mà nhắm mắt lại thì lời mẹ tôi lại vang lên cái đoạn cuối " ăn đòn " là tim tôi lại giật thon thót, tỉnh cả ngủ. Ném chăn qua một bên, tôi đi vscn chứ nằm tiếp cũng không ngủ được. Đang đánh răng, đến đoạn uống nước thì có một âm thanh còn chói hơn còi hú vang lên.
" Oh yeah! Thắng rồi. Đừng nghĩ ăn hiếp chị mà dễ nhé "
Giật mình tôi nuốt luôn đống nước đánh răng cái ực. Đang ấm ức trong người sẵn thì chớ, lại nuốt thêm mớ kia vào dạ dày. Đừng hỏi lúc đó tôi bực đến mức nào, đang tính chửi thằng Phong - bạn cùng phòng tôi. Nhưng mà tôi thấy có cái gì đấy sai sai. Tại sao giọng nó hôm nay lại ẻo lả vậy giống giọng con gái, mặc dù thằng này cũng kiểu kiểu gay gay, 3D. Định hình lại thì rõ ràng là giọng nữ chứ không phải giọng của thằng Phong. Đi lại chỗ máy tính, nhìn lại thì không phải thằng bạn khốn nạn cùng phòng mà là Ngân. Cái con bé mà tôi thề là không đội trời chung, gây họa với ám tôi từ ngày nhập học mà giờ còn đột nhập vào tận phòng tôi trọ, lại còn ngồi máy tính của tôi chơi game nữa. Tôi không biết liệu mình nhầm phòng không nữa. Dụi mắt lại lần nữa nhưng mà cái đứa ngồi ở ghế vẫn không phải thằng bạn mặt lờ cùng phòng tôi mà là con bé hấp dở kia. Tôi chưa kịp mở mồm ra chửi thì nó đã ném ngay cho một câu nhẹ nhàng.
Ngân : Cún ! Tên hay đấy chứ " Biến Thái " - cái biệt danh nó đặt cho tôi từ ngày gặp mặt đến giờ và cũng chính vì cái biệt danh đó mà tôi bị cả trường coi như sinh vật lạ từ ngoài hành tinh tới.
Tôi : Thì sao ! Ý kiến gì. Mày không có tên cúng cơm chắc - Lúc đấy muốn đạp nó ra khỏi phòng lắm rồi
Ngân : Có thì sao mà không có thì sao
Tôi: Thì kệ mày. Mà con dở này, sao mày biết phòng tao trọ, lại còn ngang nhiên vào phòng tao nghịch nữa. Thằng Phong đâu rồi !
Ngân : Biết phòng trọ mày ở thì đơn giản thôi có gì lạ đâu ! Còn tao được mời vào phòng mà, game này cũng được người ta nhờ đấy chứ.
Tôi : - Mặt tôi như thế này và lúc đó chẳng biết nói gì luôn
Ngu người mất mấy giây tôi hỏi nó : " Mà nay cơn gió độc nào đưa mày thăm phòng tao thế. Tính không cho tao có ngày bình yên hả mày "
Ngân : Ơ kìa, sao cậu nói bạn gái cậu như thế hả. Dù gì thì sắp tới tớ cũng về ra mắt gia đình cậu cơ mà. Cậu lại nỡ lòng nào nói với tớ những điều khó nghe như vậy chứ - Nó thay đổi thái độ 180 độ có dung sai luôn. Mà vãi cả cách xưng hô . Nó phải thi vào lớp diễn xuất mới đúng.
Tôi : Tao xin mày. Nay ra đường uống nhầm thuốc hả. Bạn gái nào ở đây.
Ngân : Thì nãy mẹ cậu gọi cậu dẫn bạn gái về quê đó. Tớ là bạn gái cậu mà, chả lẽ cậu không định giới thiệu với mọi người trong nhà.
Tôi: Em lạy chị ngả nón, em có sai ở đâu thì chị châm trước mà tha cho em. Chị ám em ít ít thôi để em còn có đường sống.
Ngân : Hì Hì, cậu cứ đùa à.
Tôi : Thôi có gì nói luôn đi. Tính cách mày tao còn lạ nữa chắc.
Ngân : Thì nói rồi mà, cuối tuần dẫn tao về ra mắt gia đình - Mồm nói nhưng mắt nó dán vào màn hình máy tính, tay thì gõ phím.
Tôi : Éo nhé. Tao đâu có điên như mày đâu Chưa kể là mày có phải bạn gái tao đâu.
Ngân : Mày không dẫn tao về thì tùy mày thôi. Nhưng mà tao nói trước là mày sẽ bị mẹ chửi là cái đầu tiên và thứ hai tao sẽ tiết lộ những bức ảnh và clip của mày. Tin tao đi là mày sẽ nổi nhất trường luôn - Vẫn không nhìn mình mà cắm cúi vào cái màn hình nhưng mà ném cho mình một nụ cười đểu khóe miệng.
Tôi : Đậu xanh. Ảnh nào, clip nào
Ngân : Thì nãy vào phòng lúc " bạn trai" tớ đang ngủ nè. Tớ có thấy một vài cảnh hay nên đã chụp lại. Rồi sau đó tớ cũng quay tạm lấy clip để làm bằng chứng nữa. Con trai sáng nào chả vậy và "bạn trai " tớ ấy, bạn ấy cũng tương tự á . Tư liệu rõ nét lắm luôn, HD nhé.
Tôi nghĩ thôi quả này thì ăn shit cả đống rồi. Ai chứ con Ngân " Ngáo" này nó lắm trò lắm. Đầu óc nó sinh ra chỉ để nghĩ xem bày trò như thế nào thôi. Rợn cả tóc gáy khi bị một đứa con gái nó nắm thóp, giờ tôi biết phải làm sao, phải làm gì đây.
Ngân : Thôi cứ quyết vậy nhé cún. Dù sao thì cậu cũng được lợi mà chứ có thiệt gì đâu nào. Vừa có bạn gái để dẫn về ra mắt gia đình, vừa không bị mẹ mắng lại còn không bị tung ảnh nóng nữa. Đó cậu nói xem, tớ tốt vậy mà cậu toàn nói tớ xấu ở đâu đâu luôn. Tớ tính toán có lợi cho bạn trai tớ mà hì hì.
Tôi câm nín luôn. Trong hoàn cảnh này tiến thì khoai mà lùi là xuống vực toi luôn. Con này nó dìm thì xác định đừng hòng ngóc được lên. 5 giây suy nghĩ thì đề nghị của nó, tôi thấy cũng không đến nỗi tệ lắm. Nhưng mà nói gì thì nói với nó cũng phải cẩn thận, không được chủ quan. Vì giờ tôi cho nó về cùng cũng không mất gì lại đỡ bị mẹ chửi. Trái ý Boss thì xác định tôi ăn đủ hành. Chủ yếu là phải xử lý được vụ ảnh ọt và kiểm soát được nó lúc ở quê, không thì không biết nó gây chuyện gì nữa.
Tôi : Cho mày về cùng cũng được, nhưng mà giờ mày phải xóa ảnh với clip đi đã.
Ngân : Không được cún ơi. Xóa đi cậu bùng kèo thì sao . hì hì Cứ về quê xong tớ xóa trước mặt cậu luôn. Hứa là không có bản sao. Nghĩ kỹ nhé.
Tôi : ok tao đồng ý - Chả hiểu lúc ấy tôi sao nữa. Đồng ý luôn đành chấp nhận vì thương lượng không được mà lật thì chắc chắn là không nổi rồi.
Ngân : Hì hì, đó, vậy có phải ngoan không. Đi như thế nào nhắn tin trước nhé.
Tôi : Ừ - Lúc đó tôi chán lắm rồi
Ngân : Thế tao về đây, trả máy lại cho mày này. Đừng có mà tính nước qua mặt tao nhé - Cười đểu éo chịu được, con gái con đứa nữa ! Nó thay đổi cách xưng hô ngay cho được, con này nó lật trứng không cần thìa mà.
Chỉ còn lại một mình trong phòng và nghĩ lại mọi việc vừa xảy ra. Với tôi tất cả như một giấc mơ vậy. Nhưng đấy không phải là mơ, đó là sự thật. Cảm giác cay cú lắm chứ khi mà mình là thằng con trai bị một đứa con gái điều khiển. Mới sáng ra đã bị Boss sờ gáy, lại thêm con ám quẻ kia làm cho ngu người. Tôi ngồi vào ghế, suy nghĩ chút cho cuối tuần xem xử lý sao. Dẫn nó về là một chuyện nhưng lộ ra là giả vờ thì cũng không ổn lắm. Tôi không nói dối trước mặt Boss nhà tôi được. Đau đầu thật đấy Bất chợt nhìn vào màn hình máy tính là trận đấu mà con " Ngáo " kia nó chơi lúc nãy. Đập vào mắt tôi là Yasuo 1- 13- 7 mà thế nào vẫn thắng được giời ạ . Đúng lúc đấy thì Phong " Lon " về tay cầm hai cái bánh mỳ với chai coca
Phong : Dậy rồi hả mày. Được người yêu đến thăm thấy sao.
Không cần nói thêm gì tôi PK nó luôn, cái tội để gái vào phòng trong lúc mình ngủ, đã không gọi tôi dậy thì thôi chớ lại còn để nó ngồi vào máy tính của tôi. Thằng này không cho ăn đòn sau này không biết còn bị nó bán đứng cho gái như thế nào nữa.
Mọi hình ảnh, câu nói về lần gặp gỡ với Ngân trước đây đều được tái hiện, kể cả hôm trước lúc nó sang khu tôi học nữa. Quay ngược thời gian trở về sáng hôm trước lúc mà tôi trốn tiết về thì gặp Ngân. Nhớ lại lúc đó thì nó mặc một cây trắng Váy trắng, sơ mi trắng, giày trắng và đến cái balo của nó cũng trắng nốt. Mà được cái con bé này trắng nên mặc đồ trắng vào càng thêm nổi bật. Khỏi phải nói khi mà thằng con trai nào cũng ngất ngây trước ngoại hình của nó. Tôi thì không chê cái đẹp mà chính xác thì tôi thích con gái mặc váy với sơ mi trắng. Nhưng với cái con bé này thì ngoại lệ. Vì biết nó chẳng tốt đẹp xíu nào cả rắn giả lươn mà thằng nào cũng như kiểu vật báu. Nghe nói là trong trường cũng lắm ông khóa trên với khóa tôi tán tỉnh cưa cẩm lắm mà con " Ngáo " này cũng chảnh nên hình như chưa có ai thành công thì phải, hoặc là cũng đang trong danh sách chờ để được xếp vào vòng gửi xe. Nói là nó chảnh nên vậy thì không hoàn toàn lắm vì tính ra nó là thủ khoa của trường đầu vào, hoạt động trong trường cũng tốt nữa, thành tích trên lớp thì toàn top 1. Nghe đồn là tài lẻ cũng nhiều lắm mặc dù chưa được chiêm ngưỡng lần nào ngoài cái diễn xuất cực đỉnh của nó . Còn xét về ngoại hình thì ấn tượng đầu tiên của tôi về nó là như sào chọc .ứt ấy. Nó cao cũng tầm hơn 1m65 đến 1m7 gì đó mà tôi 1m78 rồi vẫn thấy không hơn là mấy. Con gái thì lộ dáng nhưng mà với nó thì sai sai hay sao ấy. Có vòng 1 của nó là hơi bất thường xíu, còn 2 3 thì " ngon" theo cách nhận xét của thằng Lâm. Nói thẳng ra là nó hơi hơi lép xíu Vậy mà khối thằng vẫn khen lấy khen để cho được. Khuôn mặt nó cũng khá là xinh và thêm cái trắng nên bảo sao lắm anh theo đuôi. Còn tôi thì thấy có cái gì đó lạ lạ trên khuôn mặt nó mà không giải thích được là vì sao. Chỉ đoán là hơi khác thường một chút so với bọn con gái thôi. Với từng ấy những ưu điểm thì việc một thanh niên nào lọt vào mắt xanh của nó chắc phải tuyệt vời hơn nó về mọi mặt thì may ra có cơ hội còn lại bị ăn bơ là cái chắc rồi. Và cái anh khóa trên của tôi cũng không ngoại lệ. Nghe mấy đứa cùng lớp kể lại là ông ấy tặng hoa với quà nó mà buồn cười cái là ông ấy lại ngại nên nhờ một đứa cùng lớp đưa cho nó. Nên nó mang trả lại, không nhận.
Lúc chạm mặt nhau đáng lẽ bình thường tôi có cảm tình đấy vì ít ra nó cũng xinh gái nhưng mà ác cảm từ năm đầu làm mình vẫn ghét đến tận giờ. Ném cho nó cái nhìn ghẻ lạnh, mồm lẩm bẩm : " Con dở " rồi đi thẳng. Nó trả hoa với quà xong rồi chạy theo bắt kịp tôi lúc lấy xe ra và cũng cười cái kiểu cười tôi không thể quên được. Cái kiểu cười làm nên thương hiệu của nó, khinh khỉnh, coi thường người khác.
Ngân : Người quen cũ chưa kịp chào hỏi đã vội đi vậy ?
...
Ngân : Sẽ sớm gặp lại thôi, nhất định - Tôi chẳng quan tâm lắm vì với tôi nó như khắc tinh. Chứ từ bé đến từng này tuổi đầu tôi mới gặp nó là đứa đầu tiên. Không biết nó có phải là con gái không nữa hay là yêu quái phương nào.
Trở lại hiện tại, sau khi đập thằng Phong một trận vì cái sự ngu của nó thì hai thằng chia nhau bánh mỳ ăn sáng. Vào game đánh vài trận normal để giải tỏa căng thẳng cho một chuỗi sự việc vừa xảy ra và chuẩn bị cho sự kiện sắp tới. Thật sự nặng nề và dài đằng đẵng khi nghĩ đến cuối tuần, không biết có sóng gió gì chờ tôi nữa đây!...
Nắng ấm xa dần bỏ rơi để lại những giấc mơ.
Nắng ấm xa dần rồi, nắng ấm xa dần rồi.
Nắng ấm xa dần, xa dần theo những tiếng cười... "
Tiếng chuông điện thoại vang lên những âm thanh quen thuộc của bài hát tôi yêu thích "Nắng ấm xa dần " - Sơn Tùng M-TP. Thật lòng mà nói thì tôi thích giai điệu bài hát hơn là ca sĩ, còn tôi không ưa ST lắm
BOSS : Cún, làm gì mẹ gọi không bắt máy thế cu. Lại đang ngủ phải không ?
Tôi : Dạ, con đang bận xíu, với cả con để rung nữa hê hê - Lúc đấy giọng ngái ngủ bỏ xừ mà vẫn phải cố thật nghiêm túc để trả lời BOSS chứ không thì ăn chửi là cái chắc. Ở nhà đắc tội với ai chứ riêng BOSS thì né được là tốt nhất. Mà tôi phải cười cười cho đỡ nghi chứ bình thường tôi bị bắt bài rồi
BOSS : Không phải lòe mẹ làm gì cả, giờ này không ngủ thì lại game chứ bận gì được. Cãi mẹ xem cu
Một sự thốn không hề nhẹ khi bị lật tẩy
Tôi : Hì hì. Đêm qua con học muộn nên hôm nay có nướng xíu thôi, chậm trễ có xíu mà. À mà nay Boss có gì căn dặn không mà gọi con sớm vậy. Chắc có việc quan trọng lắm đúng không má ! - Tôi đánh trống lảng
BOSS : Ờ ! Không có gì cả đâu. Mẹ gọi điểm danh ấy mà
Tôi:
BOSS : Cuối tuần cu nghỉ thứ 7 Chủ Nhật đúng không. Các bác trong quê làm dỗ ông, thu xếp học hành rồi tranh thủ về nhé. Mọi người nhắc con nhiều đấy.
Tôi : Con nghỉ má ơi. Nhưng mà con không biết về chiều thứ 6 hay sáng thứ 7 nữa. Để con sắp xếp rồi gọi sớm cho má nhé.
BOSS : OK ! Nhớ dẫn bạn gái về nhá, không thì ăn đòn !
Tôi chưa kịp trả lời thì mẹ tôi cúp máy luôn trong khi vẫn còn hậm hực. Sáng sớm đã bị lôi cổ dậy trong khi đang ngủ ngon thì đã đành, mẹ tôi lại còn kêu dẫn bạn gái về trong khi biết thừa là mình còn chưa có mảnh tình vắt vai từ ngày còn ẵm ngửa
" Oh yeah! Thắng rồi. Đừng nghĩ ăn hiếp chị mà dễ nhé "
Giật mình tôi nuốt luôn đống nước đánh răng cái ực.
Ngân : Cún ! Tên hay đấy chứ " Biến Thái " - cái biệt danh nó đặt cho tôi từ ngày gặp mặt đến giờ và cũng chính vì cái biệt danh đó mà tôi bị cả trường coi như sinh vật lạ từ ngoài hành tinh tới.
Tôi : Thì sao ! Ý kiến gì. Mày không có tên cúng cơm chắc
Ngân : Có thì sao mà không có thì sao
Tôi: Thì kệ mày. Mà con dở này, sao mày biết phòng tao trọ, lại còn ngang nhiên vào phòng tao nghịch nữa. Thằng Phong đâu rồi !
Ngân : Biết phòng trọ mày ở thì đơn giản thôi có gì lạ đâu ! Còn tao được mời vào phòng mà, game này cũng được người ta nhờ đấy chứ.
Tôi :
Ngu người mất mấy giây tôi hỏi nó : " Mà nay cơn gió độc nào đưa mày thăm phòng tao thế. Tính không cho tao có ngày bình yên hả mày "
Ngân : Ơ kìa, sao cậu nói bạn gái cậu như thế hả. Dù gì thì sắp tới tớ cũng về ra mắt gia đình cậu cơ mà. Cậu lại nỡ lòng nào nói với tớ những điều khó nghe như vậy chứ
Tôi : Tao xin mày. Nay ra đường uống nhầm thuốc hả. Bạn gái nào ở đây.
Ngân : Thì nãy mẹ cậu gọi cậu dẫn bạn gái về quê đó. Tớ là bạn gái cậu mà, chả lẽ cậu không định giới thiệu với mọi người trong nhà.
Tôi: Em lạy chị ngả nón, em có sai ở đâu thì chị châm trước mà tha cho em. Chị ám em ít ít thôi để em còn có đường sống.
Ngân : Hì Hì, cậu cứ đùa à.
Tôi : Thôi có gì nói luôn đi. Tính cách mày tao còn lạ nữa chắc.
Ngân : Thì nói rồi mà, cuối tuần dẫn tao về ra mắt gia đình - Mồm nói nhưng mắt nó dán vào màn hình máy tính, tay thì gõ phím.
Tôi : Éo nhé. Tao đâu có điên như mày đâu
Ngân : Mày không dẫn tao về thì tùy mày thôi. Nhưng mà tao nói trước là mày sẽ bị mẹ chửi là cái đầu tiên và thứ hai tao sẽ tiết lộ những bức ảnh và clip của mày. Tin tao đi là mày sẽ nổi nhất trường luôn
Tôi : Đậu xanh. Ảnh nào, clip nào
Ngân : Thì nãy vào phòng lúc " bạn trai" tớ đang ngủ nè. Tớ có thấy một vài cảnh hay nên đã chụp lại. Rồi sau đó tớ cũng quay tạm lấy clip để làm bằng chứng nữa. Con trai sáng nào chả vậy và "bạn trai " tớ ấy, bạn ấy cũng tương tự á
Tôi nghĩ thôi quả này thì ăn shit cả đống rồi. Ai chứ con Ngân " Ngáo" này nó lắm trò lắm. Đầu óc nó sinh ra chỉ để nghĩ xem bày trò như thế nào thôi. Rợn cả tóc gáy khi bị một đứa con gái nó nắm thóp, giờ tôi biết phải làm sao, phải làm gì đây.
Ngân : Thôi cứ quyết vậy nhé cún. Dù sao thì cậu cũng được lợi mà chứ có thiệt gì đâu nào. Vừa có bạn gái để dẫn về ra mắt gia đình, vừa không bị mẹ mắng lại còn không bị tung ảnh nóng nữa. Đó cậu nói xem, tớ tốt vậy mà cậu toàn nói tớ xấu ở đâu đâu luôn. Tớ tính toán có lợi cho bạn trai tớ mà hì hì.
Tôi câm nín luôn. Trong hoàn cảnh này tiến thì khoai mà lùi là xuống vực toi luôn. Con này nó dìm thì xác định đừng hòng ngóc được lên. 5 giây suy nghĩ thì đề nghị của nó, tôi thấy cũng không đến nỗi tệ lắm. Nhưng mà nói gì thì nói với nó cũng phải cẩn thận, không được chủ quan. Vì giờ tôi cho nó về cùng cũng không mất gì lại đỡ bị mẹ chửi. Trái ý Boss thì xác định tôi ăn đủ hành. Chủ yếu là phải xử lý được vụ ảnh ọt và kiểm soát được nó lúc ở quê, không thì không biết nó gây chuyện gì nữa.
Tôi : Cho mày về cùng cũng được, nhưng mà giờ mày phải xóa ảnh với clip đi đã.
Ngân : Không được cún ơi. Xóa đi cậu bùng kèo thì sao
Tôi : ok tao đồng ý - Chả hiểu lúc ấy tôi sao nữa. Đồng ý luôn
Ngân : Hì hì, đó, vậy có phải ngoan không. Đi như thế nào nhắn tin trước nhé.
Tôi : Ừ - Lúc đó tôi chán lắm rồi
Ngân : Thế tao về đây, trả máy lại cho mày này. Đừng có mà tính nước qua mặt tao nhé
Chỉ còn lại một mình trong phòng và nghĩ lại mọi việc vừa xảy ra. Với tôi tất cả như một giấc mơ vậy. Nhưng đấy không phải là mơ, đó là sự thật. Cảm giác cay cú lắm chứ khi mà mình là thằng con trai bị một đứa con gái điều khiển. Mới sáng ra đã bị Boss sờ gáy, lại thêm con ám quẻ kia làm cho ngu người. Tôi ngồi vào ghế, suy nghĩ chút cho cuối tuần xem xử lý sao. Dẫn nó về là một chuyện nhưng lộ ra là giả vờ thì cũng không ổn lắm. Tôi không nói dối trước mặt Boss nhà tôi được. Đau đầu thật đấy
Phong : Dậy rồi hả mày. Được người yêu đến thăm thấy sao.
Không cần nói thêm gì tôi PK nó luôn, cái tội để gái vào phòng trong lúc mình ngủ, đã không gọi tôi dậy thì thôi chớ lại còn để nó ngồi vào máy tính của tôi. Thằng này không cho ăn đòn sau này không biết còn bị nó bán đứng cho gái như thế nào nữa.
Mọi hình ảnh, câu nói về lần gặp gỡ với Ngân trước đây đều được tái hiện, kể cả hôm trước lúc nó sang khu tôi học nữa. Quay ngược thời gian trở về sáng hôm trước lúc mà tôi trốn tiết về thì gặp Ngân. Nhớ lại lúc đó thì nó mặc một cây trắng
Lúc chạm mặt nhau đáng lẽ bình thường tôi có cảm tình đấy vì ít ra nó cũng xinh gái nhưng mà ác cảm từ năm đầu làm mình vẫn ghét đến tận giờ. Ném cho nó cái nhìn ghẻ lạnh, mồm lẩm bẩm : " Con dở " rồi đi thẳng. Nó trả hoa với quà xong rồi chạy theo bắt kịp tôi lúc lấy xe ra và cũng cười cái kiểu cười tôi không thể quên được. Cái kiểu cười làm nên thương hiệu của nó, khinh khỉnh, coi thường người khác.
Ngân : Người quen cũ chưa kịp chào hỏi đã vội đi vậy ?
...
Ngân : Sẽ sớm gặp lại thôi, nhất định
Trở lại hiện tại, sau khi đập thằng Phong một trận vì cái sự ngu của nó thì hai thằng chia nhau bánh mỳ ăn sáng. Vào game đánh vài trận normal để giải tỏa căng thẳng cho một chuỗi sự việc vừa xảy ra và chuẩn bị cho sự kiện sắp tới. Thật sự nặng nề và dài đằng đẵng khi nghĩ đến cuối tuần, không biết có sóng gió gì chờ tôi nữa đây!...