Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 28
Sau khi ăn cơm xong, Dư Tư Nhạc phụ trách dọn dẹp chén đũa.
Rửa chén xong, hai tay lau chùi sạch sẽ vào tạp dề, đi ra khỏi phòng bếp.
Anh hai đang ngồi trước ti vi xem tin tức phát sóng buổi trưa.
Dư Tư Nhạc cũng đến gần để xem, hai người đều ngồi trên ghế sô pha. Dư Tư Nhạc ôm lấy gối ôm, cằm đặt trên gối, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình ti vi.
Trong tin tức đưa tin chỗ nào có sự cố giao thông, chỗ nào lại cháy, còn có quốc ra làm ra cải cách mới, cùng với phương châm truyền đạt xuống cấp dưới.
Tin tức phát sóng 20 phút, mới kết thúc.
“Xin chào các bạn xem đài, tin tức lần này đã kết thúc, cảm ơn các bạn xem đài.” Người dẫn chương trình nói câu cuối xong, sau đó tin tức chuyển sang quảng cáo.
Dư Tư Nhạc theo thói quen cầm lấy điều khiển từ xa, chuyển kênh.
Bỗng nhiên nhìn thấy một bộ phim cổ trang được chiếu gần đây, thì dừng lại xem, muốn xem diễn biến một chút.
Hình ảnh lúc đầu xem như bình thường, sau vài phút, trong màn hình nam nữ chính hôn nhau nồng nhiệt, nam chính ôm eo nhỏ của nữ chính, đảo mắt lăn đến bên giường. Làn mụa mỏng che phủ, mờ mờ ảo ảo có thể nhìn thấy nữ chính trần trụi dán chặt vào nam chính.
Tiếng người rên khe khẽ, trong căn phòng khách trống rỗng như được phóng to gấp bội.
Dư Tư Nhạc xấu hổ đỏ mặt, dựa vào em gái cô! Cô đụng phải vận rủi nào đây! Cùng anh hai xem phim truyền hình, lại có thể gặp cảnh mãnh liệt như thế.
Nếu lúc này chỉ có một mình Dư Tư Nhạc ở nhà, nói không chừng cô có thể xem nhiều một chút, nghiêm túc chăm chú đánh giá dáng người nam nữ chính như thế nào. Nhưng mà... Anh hai đang ngồi bên cạnh cô! Cô nam quả nữ sống chung một nhà, cũng giống như xem phim truyền hình AV, không khí nơi đây xấu hổ không nói nên lời.
Dư Tư Nhạc vụng trộm nhìn nghiêng anh hai, sắc mặt anh không thay đổi, hung hăng nhấn nút chuyển kênh khác.
“Tiểu Nhạc, ở trường có mở khóa học sinh lý không? Nhìn hai má Dư Tư Nhạc đỏ bừng, Du Lăng Thần hỏi cô.
A! Dư Tư Nhạc ngạc nhiên trừng to hai mắt, ấp úng nửa ngày: “Không có đi...” Sau khi cô trọng sinh, đến nay chưa mở lớp học sinh lý, cô không biết có chương trình học đó hay không.
Lời này nghe vào tai Du Lăng Thần, lại đổi thành ý khác: “Con người sau khi trưởng thành, đều sẽ có kinh nghiệm chuyện nam nữ. Loại chuyện này không thể trốn tránh được, khi phải đối mặt thì phải nhìn thẳng vào nó. Em cũng sắp tròn mười tám tuổi, có một vài việc em cũng nên hiểu.”
Gương mặt Dư Tư Nhạc càng đỏ hơn.
Anh hai, anh tự dạy cho em gái mình một khóa học sinh lý sao?
Anh nói những lời này sao mặt không đỏ tim không gập loạn chứ?
Dư Tư Nhạc cảm thấy da mặt cô quá mỏng, nhẹ nhàng đâm vào một chút sẽ phá vỡ.
Du Lăng Thần đứng lên đi lên lầu hai.
Dư Tư Nhạc cho rằng cuối cùng cũng phá tan bầu không khí xấu hổ này.
Khoảng hai phút sau, anh hai lại xuất hiện trước mặt cô.
Đưa hai cái đĩa CD Du Lăng Thần nói chuyện với giọng rất nghiêm túc: “Cầm xem, sau khi xem xong, em sẽ hiểu rõ chuyện gì xảy ra.”
Dư Tư Nhạc như phát sốt, gương mặt cô còn đỏ hơn quả táo chín, chậm chạp nhận hai cái đĩa CD.
Bên ngoài đĩa CD còn có hình ba cô gái lõa thể, bày các loại tư thế mị hoặc, khiến người xem máu phải dâng trào.
Có lẽ biết cô gái này xấu hổ, Du Lăng Thần sờ đầu cô, cầm lấy áo khoác trên ghế sô pha: “Anh về công ty, buổi chiều em xem cái này đi.”
Dư Tư Nhạc có một xúc động gặp trở ngại!
Kiếp trước cô chưa từng xem phim AV, nhưng chưa từng có một lần mất mặt giống như hôm nay.
Ánh mắt lại dừng trên hình hai cô gái người Mỹ trên hai cái đĩa CD.
Thì ra anh hai thích mẫu người Châu Âu.
Một ngày trôi qua như dòng nước chảy, một đi không trở lại.
Từ sau khi họp phụ huynh, cô giáo tìm Dung Húc nói chuyện chuyện tặng hoa cho Dư Tư Nhạc dần dần trời yên biển lặng.
Vào sáng sớm một ngày, Dư Tư nhạc vừa đến trường học đã bị Dung Húc cản đường ngay cửa lớp.
“Dư Tư Nhạc, tôi không tặng hoa, không có nghĩa là tôi sẽ không buông tha chuyện theo đuổi em. Sau này mỗi ngày, sáng chiều tôi sẽ ở cửa lớp học chờ em đến rồi nói với em một câu” tôi thích em “, cho đến khi em đồng ý làm bạn gái tôi mới thôi.” Dung Húc một tay chống bên cửa sổ, nở nụ cười với Dư Tư Nhạc.
Dư Tư Nhạc lầm bầm: “Bệnh thần kinh.”
Loại thủ đoạn quấn quýt làm phiền theo đuổi nữ sinh này, có lẽ đối với người khác sẽ có tác dụng. Nhưng một khi đến Dư Tư Nhạc, chắc chắn phải gặp trở ngại, cô ghét nhất loại người như con ruồi suốt ngày làm phiền cô, hơn nữa còn nói câu “tôi thích em”, làm như vậy lời nói thật không có ý nghĩa.
“Em vừa mới nói cái gì?” Dung Húc gãi gãi lỗ tai, không nghe rõ Dư Tư Nhạc lầm bầm cái gì.
Mỗi ngày đều từ chối cậu tặng hoa hồng, làm hại bạn bè cậu nói thành không có phụ nữ thì đàn ông không sống được. Cậu cũng không thích tặng hoa hồng, giống như một tên ngốc tìm niềm vui cho con gái. Nhưng đây là mệnh lệnh của ông nội, anh chỉ có thể làm theo.
Ngày hôm qua hiệu trưởng đến nhà nói chuyện với ông nội cả một buổi trưa, cuối cùng ông nội mới lui một bước, quyết định không để Dung Húc tiếp tục tặng hoa. Bảo Dung Húc lúc yêu phải cố gắng khiêm tốn, không để người khác chửi mình.
“Tôi không nói cái gì.” Trừ phi Dư Tư Nhạc là một tên ngốc, mới có thể lặp lại lời nói một lần nữa, “nếu không có chuyện gì, bạn có thể đi rồi.”
Dư Tư Nhạc vòng qua người cậu ta đi vào lớp học.
Bỗng nhiên, Dung Húc cảm thấy Dư Tư Nhạc không phải là mộ người đáng ghét, nêu cô không cự tuyệt cậu, cậu sẽ nghiêm túc nói chuyện yêu đương với cô.
“Tôi ở lại với em.” Dung Húc quyết tâm muốn theo đuổi Dư Tư Nhạc đến cùng, nếu không ông nội sẽ lột một lớp da của cậu.
Dư Tư Nhạc mặc kệ cậu ta, cô đi đến chỗ ngồi của mình ngồi xuống, muốn mở ngăn kéo lấy sách giáo khoa ra.
Bàn tay vừa mới đưa vào đụng phải một thứ cứng rắn lạnh như băng, cô sợ hãi nhanh chóng rút tay về.
Dung Húc nhìn bộ dạng sợ hãi của cô thì hoảng hốt: “Như thế nào?”
Dư Tư Nhạc bình tĩnh tay lại mò vào trong ngăn kéo đem cái thứ đồ vật kia ra.
Chất lỏng sềnh sệch dính đầy bàn tay Dư Tư Nhạc, mà trên vậ kia dính đầy lông lá.
Là một con gà chết!
Trên cổ gà có một vết máu, nhìn ra được người giết gà không bình thường, máu tươi nhuộm đỏ cả con gà, toàn bộ ướt nhẹp bộ dạng khủng bố làm người ta sợ hãi.
Tất cả học sinh trong lớp học nhìn thấy một màn này, đều sợ đến mức thét chói tai.
Dung Húc hai mắt mở to, cũng bị một màn này dọa sợ hãi.
So với hàng loạt học sinh chưa thấy qua mùi máu tanh, có vẻ Dư Tư Nhạc phản ứng rất bình tinh.
Vứt con gà chết trên mặt đất, lục sách giáo khoa trong ngăn kéo ra. Có rất nhiều quyển sách nhuộm màu máu, không thể dùng được nữa, Dư Tư Nhạc đáng thương cố gắng ghi chép lại.
“Việc này ai làm?” Dung Húc rất nhanh khôi phục lại suy nghĩ, nhìn về phía lớp học quát to.
Chuyện cậu theo đuổi Dư Tư Nhạc trong trường đều biết! “Con mồi” của cậu bị người ta đe dọa, cậu làm sao không tìm người báo thù? Việc này truyền ra ngoài thật mất mặt.
Rửa chén xong, hai tay lau chùi sạch sẽ vào tạp dề, đi ra khỏi phòng bếp.
Anh hai đang ngồi trước ti vi xem tin tức phát sóng buổi trưa.
Dư Tư Nhạc cũng đến gần để xem, hai người đều ngồi trên ghế sô pha. Dư Tư Nhạc ôm lấy gối ôm, cằm đặt trên gối, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình ti vi.
Trong tin tức đưa tin chỗ nào có sự cố giao thông, chỗ nào lại cháy, còn có quốc ra làm ra cải cách mới, cùng với phương châm truyền đạt xuống cấp dưới.
Tin tức phát sóng 20 phút, mới kết thúc.
“Xin chào các bạn xem đài, tin tức lần này đã kết thúc, cảm ơn các bạn xem đài.” Người dẫn chương trình nói câu cuối xong, sau đó tin tức chuyển sang quảng cáo.
Dư Tư Nhạc theo thói quen cầm lấy điều khiển từ xa, chuyển kênh.
Bỗng nhiên nhìn thấy một bộ phim cổ trang được chiếu gần đây, thì dừng lại xem, muốn xem diễn biến một chút.
Hình ảnh lúc đầu xem như bình thường, sau vài phút, trong màn hình nam nữ chính hôn nhau nồng nhiệt, nam chính ôm eo nhỏ của nữ chính, đảo mắt lăn đến bên giường. Làn mụa mỏng che phủ, mờ mờ ảo ảo có thể nhìn thấy nữ chính trần trụi dán chặt vào nam chính.
Tiếng người rên khe khẽ, trong căn phòng khách trống rỗng như được phóng to gấp bội.
Dư Tư Nhạc xấu hổ đỏ mặt, dựa vào em gái cô! Cô đụng phải vận rủi nào đây! Cùng anh hai xem phim truyền hình, lại có thể gặp cảnh mãnh liệt như thế.
Nếu lúc này chỉ có một mình Dư Tư Nhạc ở nhà, nói không chừng cô có thể xem nhiều một chút, nghiêm túc chăm chú đánh giá dáng người nam nữ chính như thế nào. Nhưng mà... Anh hai đang ngồi bên cạnh cô! Cô nam quả nữ sống chung một nhà, cũng giống như xem phim truyền hình AV, không khí nơi đây xấu hổ không nói nên lời.
Dư Tư Nhạc vụng trộm nhìn nghiêng anh hai, sắc mặt anh không thay đổi, hung hăng nhấn nút chuyển kênh khác.
“Tiểu Nhạc, ở trường có mở khóa học sinh lý không? Nhìn hai má Dư Tư Nhạc đỏ bừng, Du Lăng Thần hỏi cô.
A! Dư Tư Nhạc ngạc nhiên trừng to hai mắt, ấp úng nửa ngày: “Không có đi...” Sau khi cô trọng sinh, đến nay chưa mở lớp học sinh lý, cô không biết có chương trình học đó hay không.
Lời này nghe vào tai Du Lăng Thần, lại đổi thành ý khác: “Con người sau khi trưởng thành, đều sẽ có kinh nghiệm chuyện nam nữ. Loại chuyện này không thể trốn tránh được, khi phải đối mặt thì phải nhìn thẳng vào nó. Em cũng sắp tròn mười tám tuổi, có một vài việc em cũng nên hiểu.”
Gương mặt Dư Tư Nhạc càng đỏ hơn.
Anh hai, anh tự dạy cho em gái mình một khóa học sinh lý sao?
Anh nói những lời này sao mặt không đỏ tim không gập loạn chứ?
Dư Tư Nhạc cảm thấy da mặt cô quá mỏng, nhẹ nhàng đâm vào một chút sẽ phá vỡ.
Du Lăng Thần đứng lên đi lên lầu hai.
Dư Tư Nhạc cho rằng cuối cùng cũng phá tan bầu không khí xấu hổ này.
Khoảng hai phút sau, anh hai lại xuất hiện trước mặt cô.
Đưa hai cái đĩa CD Du Lăng Thần nói chuyện với giọng rất nghiêm túc: “Cầm xem, sau khi xem xong, em sẽ hiểu rõ chuyện gì xảy ra.”
Dư Tư Nhạc như phát sốt, gương mặt cô còn đỏ hơn quả táo chín, chậm chạp nhận hai cái đĩa CD.
Bên ngoài đĩa CD còn có hình ba cô gái lõa thể, bày các loại tư thế mị hoặc, khiến người xem máu phải dâng trào.
Có lẽ biết cô gái này xấu hổ, Du Lăng Thần sờ đầu cô, cầm lấy áo khoác trên ghế sô pha: “Anh về công ty, buổi chiều em xem cái này đi.”
Dư Tư Nhạc có một xúc động gặp trở ngại!
Kiếp trước cô chưa từng xem phim AV, nhưng chưa từng có một lần mất mặt giống như hôm nay.
Ánh mắt lại dừng trên hình hai cô gái người Mỹ trên hai cái đĩa CD.
Thì ra anh hai thích mẫu người Châu Âu.
Một ngày trôi qua như dòng nước chảy, một đi không trở lại.
Từ sau khi họp phụ huynh, cô giáo tìm Dung Húc nói chuyện chuyện tặng hoa cho Dư Tư Nhạc dần dần trời yên biển lặng.
Vào sáng sớm một ngày, Dư Tư nhạc vừa đến trường học đã bị Dung Húc cản đường ngay cửa lớp.
“Dư Tư Nhạc, tôi không tặng hoa, không có nghĩa là tôi sẽ không buông tha chuyện theo đuổi em. Sau này mỗi ngày, sáng chiều tôi sẽ ở cửa lớp học chờ em đến rồi nói với em một câu” tôi thích em “, cho đến khi em đồng ý làm bạn gái tôi mới thôi.” Dung Húc một tay chống bên cửa sổ, nở nụ cười với Dư Tư Nhạc.
Dư Tư Nhạc lầm bầm: “Bệnh thần kinh.”
Loại thủ đoạn quấn quýt làm phiền theo đuổi nữ sinh này, có lẽ đối với người khác sẽ có tác dụng. Nhưng một khi đến Dư Tư Nhạc, chắc chắn phải gặp trở ngại, cô ghét nhất loại người như con ruồi suốt ngày làm phiền cô, hơn nữa còn nói câu “tôi thích em”, làm như vậy lời nói thật không có ý nghĩa.
“Em vừa mới nói cái gì?” Dung Húc gãi gãi lỗ tai, không nghe rõ Dư Tư Nhạc lầm bầm cái gì.
Mỗi ngày đều từ chối cậu tặng hoa hồng, làm hại bạn bè cậu nói thành không có phụ nữ thì đàn ông không sống được. Cậu cũng không thích tặng hoa hồng, giống như một tên ngốc tìm niềm vui cho con gái. Nhưng đây là mệnh lệnh của ông nội, anh chỉ có thể làm theo.
Ngày hôm qua hiệu trưởng đến nhà nói chuyện với ông nội cả một buổi trưa, cuối cùng ông nội mới lui một bước, quyết định không để Dung Húc tiếp tục tặng hoa. Bảo Dung Húc lúc yêu phải cố gắng khiêm tốn, không để người khác chửi mình.
“Tôi không nói cái gì.” Trừ phi Dư Tư Nhạc là một tên ngốc, mới có thể lặp lại lời nói một lần nữa, “nếu không có chuyện gì, bạn có thể đi rồi.”
Dư Tư Nhạc vòng qua người cậu ta đi vào lớp học.
Bỗng nhiên, Dung Húc cảm thấy Dư Tư Nhạc không phải là mộ người đáng ghét, nêu cô không cự tuyệt cậu, cậu sẽ nghiêm túc nói chuyện yêu đương với cô.
“Tôi ở lại với em.” Dung Húc quyết tâm muốn theo đuổi Dư Tư Nhạc đến cùng, nếu không ông nội sẽ lột một lớp da của cậu.
Dư Tư Nhạc mặc kệ cậu ta, cô đi đến chỗ ngồi của mình ngồi xuống, muốn mở ngăn kéo lấy sách giáo khoa ra.
Bàn tay vừa mới đưa vào đụng phải một thứ cứng rắn lạnh như băng, cô sợ hãi nhanh chóng rút tay về.
Dung Húc nhìn bộ dạng sợ hãi của cô thì hoảng hốt: “Như thế nào?”
Dư Tư Nhạc bình tĩnh tay lại mò vào trong ngăn kéo đem cái thứ đồ vật kia ra.
Chất lỏng sềnh sệch dính đầy bàn tay Dư Tư Nhạc, mà trên vậ kia dính đầy lông lá.
Là một con gà chết!
Trên cổ gà có một vết máu, nhìn ra được người giết gà không bình thường, máu tươi nhuộm đỏ cả con gà, toàn bộ ướt nhẹp bộ dạng khủng bố làm người ta sợ hãi.
Tất cả học sinh trong lớp học nhìn thấy một màn này, đều sợ đến mức thét chói tai.
Dung Húc hai mắt mở to, cũng bị một màn này dọa sợ hãi.
So với hàng loạt học sinh chưa thấy qua mùi máu tanh, có vẻ Dư Tư Nhạc phản ứng rất bình tinh.
Vứt con gà chết trên mặt đất, lục sách giáo khoa trong ngăn kéo ra. Có rất nhiều quyển sách nhuộm màu máu, không thể dùng được nữa, Dư Tư Nhạc đáng thương cố gắng ghi chép lại.
“Việc này ai làm?” Dung Húc rất nhanh khôi phục lại suy nghĩ, nhìn về phía lớp học quát to.
Chuyện cậu theo đuổi Dư Tư Nhạc trong trường đều biết! “Con mồi” của cậu bị người ta đe dọa, cậu làm sao không tìm người báo thù? Việc này truyền ra ngoài thật mất mặt.