-
Chương 106: Phiên ngoại 1: Năm tháng dịu dàng, mà anh chỉ muốn cùng em già đi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Suy nghĩ kết hôn của Tiền Hằng cũng mạnh mẽ vang dội làm cho người ta không kịp đề phòng như xử lý vụ kiện vậy.
Người đầu tiên phát hiện ra sự thật này là Đàm Dĩnh, sáng sớm, Tiền Hằng đã gọi Bao Duệ và cô ấy vào văn phòng để sắp xếp công việc. Loại chuyện cộng sự sắp xếp công việc cho các luật sư trong đoàn đội vốn không có gì lạ, nhưng điều kỳ lạ là, lần này Tiền Hằng lại giao lượng công việc gần một tháng chỉ trong một lượt.
Mặc dù nhận được nhiều án nguyên như vậy thì rất vui, nhưng Bao Duệ nhìn tập hồ sơ vụ kiện trước mặt, vẫn có chút bối rối: “Tiền par, sao anh lại giống như gởi gắm lúc lâm chung vậy?” Anh ta thận trọng nói, “Anh... Anh không phải muốn rút lui ở ẩn chứ? Hay là bởi vì Luật sư đến tranh luận quá thành công, muốn chuyển sang tham gia các chương trình tạp kỹ pháp luật.” Bao Duệ càng nói giọng càng nghiêm túc, “Chẳng lẽ đội của chúng ta thật sự phải đối mặt với giải tán sao? Sau khi Thành Dao đi, Tiền par anh cũng.”
Tiền Hằng ho khan một tiếng, sau đó đưa tay về phía trước.
Bao Duệ vẫn đang đắm chìm trong kịch bản của chính mình, anh ta buồn bã nói: “Tiền par, anh như thế này, có phải là muốn truyền lại mai sau cho em không? Bao Duệ em nhất định sẽ gánh vác lá cờ họ Tiền của anh, cố gắng phát huy phong cách của anh.”
Tiền Hằng trừng mắt nhìn Bao Duệ, sau đó lại vẫy vẫy tay trước mặt anh ta. vẫy vẫy mấy lần, Bao Duệ vẫn không hiểu gì.
Tiền Hằng cau mày, trầm giọng nói: “Làm một luật sư, thì cần phải quan sát chi tiết cẩn thận, Bao Duệ, cậu cũng là một luật sư thâm niên.”
Lúc này Bao Duệ cuối cùng cũng bừng tỉnh hiểu ra, Tiền Hằng ba lần bốn lượt vẫy vẫy tay trước mặt anh ta, anh ta nhìn chằm chằm vào tay của Tiền Hằng, rốt cuộc cũng lộ ra vẻ mặt thì ra là như vậy.
Trong khi Tiền Hằng đang chờ đợi sự kinh ngạc và chúc mừng của anh ta, thì Bao Duệ lại bất ngờ nắm tay của Tiền Hằng, anh ta kích động nói: “Cảm ơn Tiền par, hóa ra anh muốn bắt tay chào tạm biệt giữa những người đàn ông với nhau! Ôi, thành thật mà nói, thì em chưa bao giờ bắt tay với anh đâu, cái cảm giảm bắt tay không phân cao thấp kia hahahaha.”
Đàm Dĩnh thật sự nghe không nổi nữa, cô ấy kéo tay áo Bao Duệ, thấp giọng nhắc nhở: “Nhìn tay của Tiền Hằng.”
Bao Duệ rất mơ hồ: “Tay? Ai? Tiền par? Da của anh gần đây, hình như không còn mịn bằng trước kia, mấy ngày mùa đông này, là đàn ông, thì cũng nên yêu bản thân, cũng nên học cách chăm sóc.” Bao Duệ thân thiết nói, “Hay là em đưa cho anh chai L’Occitane của em? Anh muốn hương gì? Hoa anh đào quá ngọt, cỏ roi ngựa có được không?”
Không có năng lực phân biệt mà nhìn thành như vậy, Đàm Dĩnh quả thực không khỏi trợn hai mắt lên: “Bao Duệ, anh nhìn ngón áp út tay trái của Tiền par đi.”
Bao Duệ liếc nhìn: “Hả? Tiền par, anh đeo nhẫn sao?” Anh ta nói đến đây, mới chợt nhận ra, “Ngón áp út tay trái??? Nhẫn cưới?? Tiền par, anh kết hôn rồi? Anh kết hôn lúc nào?!”
Biểu cảm kinh hoàng kia, giọng điệu khiếp sợ kia của Bao Duệ, thật sự sống động như thể bắt gặp bạn trai kết hôn với người phụ nữ khác.
Anh ta nhìn chằm chằm Tiền Hằng thật lâu: “Cho nên anh sắp xếp lượng công việc một tháng cho bọn em, lẽ nào anh phải trở về gia đình sao?”
Đàm Dĩnh không thể nhịn được nữa: “Bao Duệ, trong đầu anh từ sáng đến tối nghĩ gì vậy? Còn trở về gia đình? Tiền par đương nhiên là đi hưởng tuần trăng mật rồi!”
Cũng may là sự đồng cảm của Đàm Dĩnh đã làm cho Tiền Hằng thả lỏng biểu cảm, anh mím môi, mặc dù giọng điệu thờ ơ, nhưng mà kẻ ngốc cũng có thể nhận ra sự khoe khoang và hạnh phúc của anh: “Buổi sáng tôi và Thành Dao đã tranh thủ đi lấy giấy chứng nhận rồi, đúng như Đàm Dĩnh nói, tôi sẽ đi hưởng tuần trăng mật trong tháng tới, mỗi ngày sẽ định kỳ kiểm tra email, nhưng mà hầu hết công việc đều giao cho hai người xử lý.”
Tiền Hằng nói xong, thì nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nghiêm túc nói: “À, sắp đến giờ rồi, tôi phải đi tìm vợ tôi ăn trưa.”
“Hai người có quan hệ tốt với vợ tôi, thì hãy tìm hiểu giúp tôi xem cô ấy thích đi du lịch ở đâu, có chỗ nào đặc biệt thích hay không.”
Giọng điệu của Tiền Hằng càng bình tĩnh bao nhiêu, thì Bao Duệ và Đàm Dĩnh càng ngẩn tò te bấy nhiêu, người sếp kịch độc tàn bạo đột nhiên cứ nói chữ “vợ” này, cái kiểu khoe khoang trắng trợn này thật sự quá đáng!
Điều này còn tiếp tục sau khi Tiền Hằng rời đi, mặt Bao Duệ vẫn đầy vẻ chua chát: “Cắt, có vợ thì rất tuyệt sao? Tôi cũng có mà! Show ân ái rất tuyệt à! Tôi cũng có thể đó! Tuần trăng mật mà kéo dài một tháng! Có biết là mặc dù gọi là tuần trăng mật, nhưng quy định nghỉ phép kết hôn của chúng ta kết hợp với cuối tuần thì cũng chỉ khoảng mười ngày thôi! Cũng không phải là một tháng!”
Đàm Dĩnh mặc kệ anh ta, cô cầm điện thoại nhập chữ.
Bao Duệ rất tò mò: “Cô đang làm gì vậy?”
Ngay cả nhìn Đàm Dĩnh cũng không thèm nhìn anh ta: “Tôi đang kết thân với bà chủ tương lai của chúng ta.”
“Chết tiệt! Cô không nhắc tôi cùng làm sao?!” Bao Duệ vỗ đùi, “Mau lên, tôi cũng phải gửi tin nhắn cho Thành Dao! Trước kia tôi còn nghĩ đến việc bao bọc Thành Dao, không nghĩ tới hôm nay lại phải dựa vào sự bao bọc của Thành Dao!”
Trong một thời gian, nhóm WeChat Vinh hoa phú quý đã rất sôi động.
Đàm Dĩnh: Dao Dao, nếu như giàu sang thì đừng quên nhau! Cô làm bà chủ rồi, thì có thể cho tôi nghỉ phép hàng năm có lương nhiều hơn chút được không?
Bao Duệ: Tôi muốn một văn phòng riêng.
Đàm Dĩnh: Tôi muốn đổi sang một chiếc ghế văn phòng Ergonomic [1].
[1] Ghế văn phòng Ergonomic:
Bao Duệ: Văn phòng riêng của tôi quay mặt về hướng Nam.
Đàm Dĩnh: Trong đợt thực tập này có một cậu sinh viên rất cao ráo rất đẹp trai, có thể để cho cậu ấy ngồi đối diện với tôi được không?
Bao Duệ: Tôi muốn có trợ lý, thực tập sinh cũng được, dẫn ra ngoài cũng rất có mặt mũi, tốt nhất là mỹ nữ!
Đàm Dĩnh: Hỏi thử anh trai của Tiền par còn độc thân không? Có đẹp trai không? Có thể giới thiệu cho tôi không? Nếu như tôi thành công lên chức, sau này Tiền par sẽ gọi tôi là chị dâu, nghĩ một chút cũng đã rất sảng khoái rồi!
Kết quả là Bao Duệ và Đàm Dĩnh tán gẫu khí thế ngất trời hồi lâu, rốt cuộc Thành Dao cũng xuất hiện, cô chỉ nói một câu, nhưng thành công khiến cả nhóm im lặng hoàn toàn
“Ừm, chồng tôi đang ở bên cạnh tôi, vừa nãy đã thấy đoạn chat của hai người, nói hóa ra hai người rất không hài lòng với công việc hiện tại như vậy—”
Bao Duệ: Tiền par, anh nghe em giải thích! Tiền par, anh phải tin em, em yêu anh!!!
Bao Duệ vẫn còn định giãy giụa trong nhóm, nhưng hành động của Đàm Dĩnh thì đẳng cấp hơn.
Đàm Dĩnh: 200G phim khiêu d*m khủng xem thoải mái, vui lòng nhấp vào liên kết sau: http:
Bao Duệ:—
Không giải thích trực tiếp giả bộ bị hack, một loạt hành động này, anh ta hoàn toàn chịu phục, Bao Duệ nghĩ, người trẻ tuổi bây giờ, anh ta thật sự chịu thua—
Mặc dù đã kết hôn, Thành Dao cũng đã dọn đến biệt thự của Tiền Hằng, mỗi đêm đều có thể nhìn thấy cô, nhưng Tiền Hằng vẫn luôn cảm thấy nhìn chưa đủ.
“Bây giờ chân tướng của việc mất bằng chứng gốc cũng rõ rồi, đám Lý Manh không làm việc tốt mà có ý đồ xấu cũng đã từ chức rồi, chúng ta cũng đã kết hôn rồi, Dao Dao, em cũng có thể trở lại Quân Hằng rồi.”
Đáng tiếc là đối với lời đề nghị của Tiền Hằng, Thành Dao lại hoàn toàn không bị cám dỗ: “Không muốn.” Cô không chút suy nghĩ mà từ chối, “Em cảm thấy ở Kim Chuyên cũng không tệ, án nguyên cũng là em từ từ phát triển, cũng bắt đầu tích lũy khách hàng của mình, bầu không khí đồng nghiệp không tệ, em cảm thấy vợ chồng mà ở chung một công ty luật sẽ có rất nhiều tế nhị, ngộ nhỡ em với những đồng nghiệp khác có tranh chấp, thì anh sẽ giúp ai?” Thành Dao nhìn Tiền Hằng, nhẹ nhàng nói: “Em không muốn làm khó anh.”
“Vì em anh làm gì cũng không khó.”
Mặc dù Tiền Hằng đã nói như vậy, nhưng Thành Dao vẫn từ chối khéo léo lời mời của anh: “Bây giờ em vẫn còn kém rất xa trình độ chuyên nghiệp của anh, nếu như trở lại Quân Hằng, làm ra thành tựu, thì người ngoài cũng không biết có phải do anh bảo vệ hay không, em không muốn như vậy, một ngày nào đó em sẽ cân nhắc việc gia nhập Quân Hằng một lần nữa, nhưng chỉ với tư cách là Thành par, chứ không chỉ là luật sư Thành.”
Tiền Hằng mím môi: “Mặc dù anh mong có thể được thấy em mỗi phút mỗi giây, nhưng anh tôn trọng quyết định ở lại Kim Chuyên của em, vậy anh chỉ có thể trả gấp đôi tiền lương để đào Cố Bắc Thanh đến Quân Hằng. Nếu không thể nhìn vợ mình mỗi giây mỗi phút, vậy thì nhìn tình địch cũ mỗi giây mỗi phút cũng được. “
u »
Thành Dao thật sự dở khóc dở cười: “Em và đàn anh chỉ là quan hệ công việc.”
“Không được, một ngày anh ta còn chưa thoát FA thì anh một ngày cũng không yên tâm, ngoại trừ đào người, thì anh còn phải giải quyết vấn đề đối tượng cho anh ta, ngày mà anh ta kết hôn, anh mới có thể thực sự yên tâm. Xem ra gần đây anh phải tuyển thêm vài nữ luật sư độc thân rồi.”
“Tiền Hằng, anh ăn dấm mà lớn lên sao?”
“Không phải.” Tiền Hằng nghiêm túc nói, “Là ăn chanh.”
Nhưng mà cho dù đối mặt với nụ hôn và sự ghen tuông của Tiền Hằng, thì Thành Dao vẫn không quên chính sự: “Đúng rồi, chuyện văn phòng thực hành tư vấn luật [2] lần trước em nói, việc triển khai có vướng mắc gì không? Kim Chuyên và Quân Hằng có thể kết hợp, bên trong công ty luật lập ra dự án văn phòng thực hành tư vấn luật, hiện nay việc giáo dục trong sách vở đại học với thực hành pháp luật quá tách rời nhau, em cảm thấy giới thiệu hình thức giáo dục kiểu văn phòng tư vấn rất hiệu quả, hai công ty luật của chúng ta là cừu dẫn đầu ở thành phố A, trước tiên hợp tác với học viện luật trường đại học A, không chỉ có thể cung cấp các chương trình thực tập cho sinh viên trường luật, mà còn có thể để cho bọn họ hiểu được nội dung công việc của một luật sư, xác định chắc chắn phương hướng nghề nghiệp hoặc là thích ứng với nơi làm việc trong tương lai hơn, mặt khác, nếu như có thể chọn được sinh viên có tư chất tốt nhất trong số các sinh viên đó, thì công ty luật cũng có thể khóa trước, ký hợp đồng đi làm trước, sau khi tốt nghiệp thì trực tiếp vào công ty luật làm việc, chúng ta cũng xem như là bồi dưỡng nhân viên tương lai. Có thể nói là đôi bên cùng có lợi.”
[2] Văn phòng thực hành tư vấn luật: Nơi tổ chức cho các sinh viên năm cuối tiếp nhận vụ kiện, làm nghiên cứu pháp luật, viết tóm tắt, các bản văn phạm, thu thập chứng cứ, nói chuyện với khách hàng, ra tòa bảo vệ thân chủ,... như một luật sư thực thụ. Nhưng phải luôn chịu sự giám sát của một giáo sư phụ trách trong văn phòng. Đặc biệt khi ra tòa trình bày thì luôn phải có giáo sư ngồi bên.
Ánh mắt của Thành Dao sáng ngời: “Điều quan trọng nhất chính là, như vậy thì chúng ta sẽ càng có thêm nhân lực và nguồn lực để nhận một số vụ trợ giúp pháp lý trong xã hội, lần trước em đến Hiệp hội Luật sư trò chuyện với một vài nhân viên, bây giờ người tới đăng ký nộp đơn trợ giúp pháp lý thì ngày càng nhiều, nhưng luật sư thì sức lực có hạn, nếu như Quân Hằng và Kim Chuyên có thể đi đầu trong việc khởi động dự án này, thì không chừng chúng ta có thể thay đổi cuộc đời của rất nhiều người!”
Nhưng Thành Dao càng nghiêm túc bao nhiêu, thì Tiền Hằng lại càng không kiềm được mà muốn hôn cô, anh ghé bên tai cô, nói nhỏ: “Dự án Quân Hằng và Kim Chuyên cùng nhau thai nghén này, anh rất quan tâm, bởi vì anh sẽ xem nó như đứa con mà anh và em sinh ra.” Tiền Hằng hôn l3n chóp mũi của Thành Dao, mỉm cười, “Mặc dù em nói muốn có một đứa con với anh, nhưng anh không ngờ tới ‘đứa con đầu lòng’ của chúng ta lại đến nhanh như vậy.”
Từ sau khi kết hôn, hormone trên người Tiền Hằng dường như đã phát ti ết ra hoàn toàn, chỉ là nghiêm túc bàn bạc công việc thôi, mà Tiền Hằng cũng có thể phạm quy định như vậy, Thành Dao chỉ cảm thấy mình thật bế tắc. Cô luôn ảo tưởng rằng, sau khi kết hôn, trạng thái của hai người, ít nhiều sẽ khiến cô nhớ đến nụ hôn trước kia, chính là nghĩ một chút đã mặt đỏ tim đập chân run chỉ nghĩ về nó.
Trong bầu không khí tràn ngập màu hồng này, Thành Dao chợt nhớ đến một câu hỏi kiểm tra độ nồng nàn của tình yêu vợ chồng mà cô đã xem gần đây, cô nhìn về phía Tiền Hằng, ngẩng đầu lên: “Tiền Hằng, nói thử xem khoảnh khắc hạnh phúc nhất khi anh ở bên em là lúc nào?”
Thành Dao vốn tưởng rằng Tiền Hằng sẽ thốt lên mấy lời của những người bạn trai và người chồng tuyệt vời trên mạng, nhưng sự thật lại là, khi đối mặt với câu hỏi này, Tiền Hằng lại ngây ngẩn, anh im lặng rất lâu, cũng không thể đưa ra câu trả lời cho Thành Dao.
Với sự im lặng đó, Thành Dao có chút mất mát, cũng may là sự ngượng ngùng không kéo dài, không lâu sau, cả hai đã nghe thấy giọng nói của Ngô Quân.
“Tiền Hằng, cậu tìm tôi?”
Bữa trưa hôm nay, Tiền Hằng đã mời Ngô Quân, với tư cách là quân sư quạt mo của Tiền Hằng, Tiền Hằng có thể thành công rước được Thành Dao về, dĩ nhiên phải cảm ơn Ngô Quân, cho nên, mục đích quan trọng hơn của bữa ăn này, là để khoe khoang
Ngay khi Ngô Quân vừa ngồi xuống, Tiền Hằng đã quơ quơ ngón tay đeo nhẫn cưới của mình trước mặt Ngô Quân.
“Này, Ngô Quân, tôi đã hết độc thân rồi, từ nay về sau, tôi đã là người có gia đình rồi, mấy cuộc tụ tập chỉ thích hợp với cậu kia, đừng kêu tôi nữa.” Tiền Hằng khẽ mỉm cười, “Tôi và Thành Dao đã kết hôn rồi. Đều nói rằng người đã kết hôn với người chưa kết hôn thì không thể chơi cùng nhau, sau này chúng ta có thể sẽ ở hai thế giới.”
Nhưng Ngô Quân cũng chỉ cười, cười giống như một con hồ ly, cười đến mức khiến cho Tiền Hằng cau mày.
“Ồ, trùng hợp như vậy à?” Anh ấy cười híp mắt nhìn Tiền Hằng, “Mặc dù tôi chưa kết hôn, nhưng tối hôm qua mới vừa cầu hôn thành công, còn chưa kịp chia sẻ với cậu, không có gì ngạc nhiên đâu, sắp tới tôi cũng sẽ kết hôn, sau này đều là người đã kết hôn, nên mọi người vẫn có thể chơi cùng.”
“Không phải cậu và bạn gái cậu vừa mới xác định quan hệ chưa được bao lâu sao?”
“Đó là bởi vì vị hôn thê của tôi đã bị tổn thương trong mối quan hệ trước, hơn nữa mặc dù chúng tôi xác định quan hệ chưa được bao lâu, nhưng tôi đã biết cô ấy rất nhiều năm, cũng đã thầm mến đồng hành cùng cô ấy rất nhiều năm, nếu tính nghiêm túc, thì nền tảng quan hệ còn sâu hơn của cậu với Thành Dao nhiều.”
“Loại chuyện nền tảng quan hệ này, không quyết định bởi thời gian lâu hay không lâu, mà bởi nồng nàn hay không, cậu biết nhiều năm như vậy mới cầu hôn thành công, ồ, hiệu suất vẫn còn kém xa tôi.”
Đối mặt với miệng lưỡi thâm độc của Tiền Hằng, Ngô Quân cũng không giận, anh ấy nhẹ nhàng liếc nhìn Tiền Hằng: “À, quên nói, sau khi tôi kết hôn, thì cậu đừng gọi tôi là Ngô Quân nữa.”
Tiền Hằng cau mày không rõ, “Không gọi cậu là Ngô Quân thì gọi cậu là gì? Chẳng lẽ cậu còn muốn đổi họ nhà gái sao?”
“Gọi tôi là anh rể đi.” Ngô Quân mỉm cười, nhìn ra cửa, thấy cô gái dịu dàng đang đẩy cửa bước vào, thì anh ấy đứng dậy, vẫy vẫy tay với vẻ cưng chiều, “Thành Tích, đến gặp em rể của em nào.”
Tiền Hằng nghìn tính vạn tính, nhưng không ngờ tới, mọi chuyện lại bị Ngô Quân áp đảo, trong chuyện kết hôn này, lại làm cho anh không thể nói một lời.
Thành Dao hiển nhiên cũng biết được sự thật gây sốc này từ lâu, cô đứng dậy, cười híp mắt gọi một tiếng “chị” và “anh rể”.
Cuối cùng, Tiền Hằng không thể không nhắm mắt, dưới sự cười trên sự đau khổ của người khác của Ngô Quân, cúi đầu gọi “anh rể”.
Nhưng mà mặc dù chịu thua Ngô Quân ở điểm này, thì Tiền Hằng cũng sẽ tìm một điểm khác để thắng.
Ngày hôm nay, một trong những bài đăng hot nhất gần đây trên diễn đàn LAWXOXO, Hiện trường lột xác khối u ác tính thật sự của ngành Đặng Minh bất ngờ bị một bài đăng cũ kéo đột hot.
Mọi người đột nhiên nhìn thấy một ID mới và một tin nhắn mới dưới bài đăng thảo luận về vụ kiện Trần Lâm Lệ và vẻ đẹp của luật sư Thành Dao.
ID này tên là Tiền Hằng.
“Thành Dao không phải bạn gái cũ của tôi, mà là vợ tôi.”
ID này trông rất mới, thời gian đăng ký cũng vừa mới đạt tới thời hạn yêu cầu đăng bài trên LAWXOXO. Sau khi cư dân mạng kiểm tra, thì phát hiện ra anh cũng chỉ đăng một bình luận trả lời bài đăng như vậy.
Tiền Hằng? Tiền Hằng có năng lực nghiệp vụ treo đánh tất cả mọi người đó sao? Diễn đàn ẩn danh này, có thể tùy tiện giả mạo người khác? Thái độ của mọi người đều rất rõ ràng là------------------------------------------- không tin!
“Mặc dù Tiền Hằng kịch độc, nhưng loại người dùng tên giả của người khác đi đăng tin giả thì thật quá đáng!”
“Đã báo cáo!”
“Không thể nào?! Thành Dao thật sự kết hôn với Tiền Hằng rồi?! Tôi không tin!”
“Mặc dù Tiền Hằng đã cầu hôn trong chương trình, nhưng mà tôi nghe nói Thành Dao không trả lời, còn nghe nói Tiền Hằng đã khóc một trận lớn sau hậu trường?”
“Chắc là không thành rồi, nếu không tại sao Thành Dao lại không bước lên sân khấu nhận lời cầu hôn chứ?”
“Thật thê thảm, tự dưng thấy thương Tiền Hằng quá, 28 năm thăng trầm cuộc đời mới gặp được mối tình nồng nhiệt, tỏ tình mạnh mẽ như thế, kết quả lại bị từ chối 2333”
Một bình luận đơn giản như thế, hiệu quả lại không thua kém độ hot bài của Đặng Minh, bên dưới lại nhảy ra mấy chục bình luận cùng lúc.
“Yêu cầu bác bỏ tin đồn!”
“Yêu cầu quản trị viên kiểm tra IP, chặn IP.”
“Không hình không thật, mọi người đều là người làm luật, nói chuyện mà còn cho rằng trên dưới môi đều là sự thật sao? Không có chứng cớ thì đừng nói!”
Tiền Hằng mím môi, mặc kệ Thành Dao đang cười đến run người khi đọc bài đăng ở sau lưng, muốn bằng chứng đúng không?
Vậy thì để cho mấy người cầu búa có búa [3]!
[3] Cầu búa có búa ( ): ngôn ngữ mạng, dùng để chỉ khi một người tung
tin thất thiệt trong làng giải trí, ban đầu người đó tung tin nhưng không đưa ra bằng chứng, cư dân mạng muốn có bằng chứng, nên sau đó người đó đã thật sự tung ra bằng chứng.
Sau khi Tiền Hằng đăng bằng chứng xong, anh rất sảng khoái, sau đó đứng dậy, vòng tay qua người Thành Dao đang cười trên sự đau khổ của người khác, trao cho cô một nụ hôn.
Ngay khi mọi người cho rằng đã ngăn chặn ID tung tin vịt kia, thì ID kia lại đăng bình luận tiếp, nhưng mà lần này, anh không nói gì cả, chỉ đăng giấy đăng ký kết hôn lên.
Trong tờ giấy đăng ký kết hôn kia gương mặt của Tiền Hằng vẫn xứng đáng đứng đầu vòng pháp luật, mà người bên cạnh anh, bất ngờ là Thành Dao đang nở nụ cười rạng rỡ, đôi mắt của cô tựa như biết nói, tràn đầy sức truyền cảm, giống như một luồng sáng, chiếu rọi người bên cạnh, còn khuôn mặt lạnh lùng của Tiền Hằng, bởi vì cô, mà cũng mang theo một phần thâm tình dịu dàng.
Trên LAWXOXO đương nhiên bùng nổ, nhưng mà hai người đương sự lại không có thời gian quan tâm.
Tiền Hằng dùng hai tay nâng mặt Thành Dao, hôn l3n chóp mũi của cô: “Bây giờ cuối cùng cũng đã chiếu cáo thiên hạ, em là của anh.”
Anh nhẹ nhàng chạm vào đầu Thành Dao: “Còn nữa, câu hỏi đó của em, anh đã suy nghĩ kỹ rất lâu, nhưng vẫn không thể trả lời được.”
Thành Dao ngẩn người.
“Anh không thể trả lời cụ thể khoảnh khắc hạnh phúc nhất khi ở bên em là khi nào, đó là bởi vì mỗi một ngày mỗi một phút mỗi một giây ở bên em, đều khiến anh hạnh phúc.” Năm tháng dịu dàng, mà anh chỉ muốn cùng em già đi.
Suy nghĩ kết hôn của Tiền Hằng cũng mạnh mẽ vang dội làm cho người ta không kịp đề phòng như xử lý vụ kiện vậy.
Người đầu tiên phát hiện ra sự thật này là Đàm Dĩnh, sáng sớm, Tiền Hằng đã gọi Bao Duệ và cô ấy vào văn phòng để sắp xếp công việc. Loại chuyện cộng sự sắp xếp công việc cho các luật sư trong đoàn đội vốn không có gì lạ, nhưng điều kỳ lạ là, lần này Tiền Hằng lại giao lượng công việc gần một tháng chỉ trong một lượt.
Mặc dù nhận được nhiều án nguyên như vậy thì rất vui, nhưng Bao Duệ nhìn tập hồ sơ vụ kiện trước mặt, vẫn có chút bối rối: “Tiền par, sao anh lại giống như gởi gắm lúc lâm chung vậy?” Anh ta thận trọng nói, “Anh... Anh không phải muốn rút lui ở ẩn chứ? Hay là bởi vì Luật sư đến tranh luận quá thành công, muốn chuyển sang tham gia các chương trình tạp kỹ pháp luật.” Bao Duệ càng nói giọng càng nghiêm túc, “Chẳng lẽ đội của chúng ta thật sự phải đối mặt với giải tán sao? Sau khi Thành Dao đi, Tiền par anh cũng.”
Tiền Hằng ho khan một tiếng, sau đó đưa tay về phía trước.
Bao Duệ vẫn đang đắm chìm trong kịch bản của chính mình, anh ta buồn bã nói: “Tiền par, anh như thế này, có phải là muốn truyền lại mai sau cho em không? Bao Duệ em nhất định sẽ gánh vác lá cờ họ Tiền của anh, cố gắng phát huy phong cách của anh.”
Tiền Hằng trừng mắt nhìn Bao Duệ, sau đó lại vẫy vẫy tay trước mặt anh ta. vẫy vẫy mấy lần, Bao Duệ vẫn không hiểu gì.
Tiền Hằng cau mày, trầm giọng nói: “Làm một luật sư, thì cần phải quan sát chi tiết cẩn thận, Bao Duệ, cậu cũng là một luật sư thâm niên.”
Lúc này Bao Duệ cuối cùng cũng bừng tỉnh hiểu ra, Tiền Hằng ba lần bốn lượt vẫy vẫy tay trước mặt anh ta, anh ta nhìn chằm chằm vào tay của Tiền Hằng, rốt cuộc cũng lộ ra vẻ mặt thì ra là như vậy.
Trong khi Tiền Hằng đang chờ đợi sự kinh ngạc và chúc mừng của anh ta, thì Bao Duệ lại bất ngờ nắm tay của Tiền Hằng, anh ta kích động nói: “Cảm ơn Tiền par, hóa ra anh muốn bắt tay chào tạm biệt giữa những người đàn ông với nhau! Ôi, thành thật mà nói, thì em chưa bao giờ bắt tay với anh đâu, cái cảm giảm bắt tay không phân cao thấp kia hahahaha.”
Đàm Dĩnh thật sự nghe không nổi nữa, cô ấy kéo tay áo Bao Duệ, thấp giọng nhắc nhở: “Nhìn tay của Tiền Hằng.”
Bao Duệ rất mơ hồ: “Tay? Ai? Tiền par? Da của anh gần đây, hình như không còn mịn bằng trước kia, mấy ngày mùa đông này, là đàn ông, thì cũng nên yêu bản thân, cũng nên học cách chăm sóc.” Bao Duệ thân thiết nói, “Hay là em đưa cho anh chai L’Occitane của em? Anh muốn hương gì? Hoa anh đào quá ngọt, cỏ roi ngựa có được không?”
Không có năng lực phân biệt mà nhìn thành như vậy, Đàm Dĩnh quả thực không khỏi trợn hai mắt lên: “Bao Duệ, anh nhìn ngón áp út tay trái của Tiền par đi.”
Bao Duệ liếc nhìn: “Hả? Tiền par, anh đeo nhẫn sao?” Anh ta nói đến đây, mới chợt nhận ra, “Ngón áp út tay trái??? Nhẫn cưới?? Tiền par, anh kết hôn rồi? Anh kết hôn lúc nào?!”
Biểu cảm kinh hoàng kia, giọng điệu khiếp sợ kia của Bao Duệ, thật sự sống động như thể bắt gặp bạn trai kết hôn với người phụ nữ khác.
Anh ta nhìn chằm chằm Tiền Hằng thật lâu: “Cho nên anh sắp xếp lượng công việc một tháng cho bọn em, lẽ nào anh phải trở về gia đình sao?”
Đàm Dĩnh không thể nhịn được nữa: “Bao Duệ, trong đầu anh từ sáng đến tối nghĩ gì vậy? Còn trở về gia đình? Tiền par đương nhiên là đi hưởng tuần trăng mật rồi!”
Cũng may là sự đồng cảm của Đàm Dĩnh đã làm cho Tiền Hằng thả lỏng biểu cảm, anh mím môi, mặc dù giọng điệu thờ ơ, nhưng mà kẻ ngốc cũng có thể nhận ra sự khoe khoang và hạnh phúc của anh: “Buổi sáng tôi và Thành Dao đã tranh thủ đi lấy giấy chứng nhận rồi, đúng như Đàm Dĩnh nói, tôi sẽ đi hưởng tuần trăng mật trong tháng tới, mỗi ngày sẽ định kỳ kiểm tra email, nhưng mà hầu hết công việc đều giao cho hai người xử lý.”
Tiền Hằng nói xong, thì nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nghiêm túc nói: “À, sắp đến giờ rồi, tôi phải đi tìm vợ tôi ăn trưa.”
“Hai người có quan hệ tốt với vợ tôi, thì hãy tìm hiểu giúp tôi xem cô ấy thích đi du lịch ở đâu, có chỗ nào đặc biệt thích hay không.”
Giọng điệu của Tiền Hằng càng bình tĩnh bao nhiêu, thì Bao Duệ và Đàm Dĩnh càng ngẩn tò te bấy nhiêu, người sếp kịch độc tàn bạo đột nhiên cứ nói chữ “vợ” này, cái kiểu khoe khoang trắng trợn này thật sự quá đáng!
Điều này còn tiếp tục sau khi Tiền Hằng rời đi, mặt Bao Duệ vẫn đầy vẻ chua chát: “Cắt, có vợ thì rất tuyệt sao? Tôi cũng có mà! Show ân ái rất tuyệt à! Tôi cũng có thể đó! Tuần trăng mật mà kéo dài một tháng! Có biết là mặc dù gọi là tuần trăng mật, nhưng quy định nghỉ phép kết hôn của chúng ta kết hợp với cuối tuần thì cũng chỉ khoảng mười ngày thôi! Cũng không phải là một tháng!”
Đàm Dĩnh mặc kệ anh ta, cô cầm điện thoại nhập chữ.
Bao Duệ rất tò mò: “Cô đang làm gì vậy?”
Ngay cả nhìn Đàm Dĩnh cũng không thèm nhìn anh ta: “Tôi đang kết thân với bà chủ tương lai của chúng ta.”
“Chết tiệt! Cô không nhắc tôi cùng làm sao?!” Bao Duệ vỗ đùi, “Mau lên, tôi cũng phải gửi tin nhắn cho Thành Dao! Trước kia tôi còn nghĩ đến việc bao bọc Thành Dao, không nghĩ tới hôm nay lại phải dựa vào sự bao bọc của Thành Dao!”
Trong một thời gian, nhóm WeChat Vinh hoa phú quý đã rất sôi động.
Đàm Dĩnh: Dao Dao, nếu như giàu sang thì đừng quên nhau! Cô làm bà chủ rồi, thì có thể cho tôi nghỉ phép hàng năm có lương nhiều hơn chút được không?
Bao Duệ: Tôi muốn một văn phòng riêng.
Đàm Dĩnh: Tôi muốn đổi sang một chiếc ghế văn phòng Ergonomic [1].
[1] Ghế văn phòng Ergonomic:
Bao Duệ: Văn phòng riêng của tôi quay mặt về hướng Nam.
Đàm Dĩnh: Trong đợt thực tập này có một cậu sinh viên rất cao ráo rất đẹp trai, có thể để cho cậu ấy ngồi đối diện với tôi được không?
Bao Duệ: Tôi muốn có trợ lý, thực tập sinh cũng được, dẫn ra ngoài cũng rất có mặt mũi, tốt nhất là mỹ nữ!
Đàm Dĩnh: Hỏi thử anh trai của Tiền par còn độc thân không? Có đẹp trai không? Có thể giới thiệu cho tôi không? Nếu như tôi thành công lên chức, sau này Tiền par sẽ gọi tôi là chị dâu, nghĩ một chút cũng đã rất sảng khoái rồi!
Kết quả là Bao Duệ và Đàm Dĩnh tán gẫu khí thế ngất trời hồi lâu, rốt cuộc Thành Dao cũng xuất hiện, cô chỉ nói một câu, nhưng thành công khiến cả nhóm im lặng hoàn toàn
“Ừm, chồng tôi đang ở bên cạnh tôi, vừa nãy đã thấy đoạn chat của hai người, nói hóa ra hai người rất không hài lòng với công việc hiện tại như vậy—”
Bao Duệ: Tiền par, anh nghe em giải thích! Tiền par, anh phải tin em, em yêu anh!!!
Bao Duệ vẫn còn định giãy giụa trong nhóm, nhưng hành động của Đàm Dĩnh thì đẳng cấp hơn.
Đàm Dĩnh: 200G phim khiêu d*m khủng xem thoải mái, vui lòng nhấp vào liên kết sau: http:
Bao Duệ:—
Không giải thích trực tiếp giả bộ bị hack, một loạt hành động này, anh ta hoàn toàn chịu phục, Bao Duệ nghĩ, người trẻ tuổi bây giờ, anh ta thật sự chịu thua—
Mặc dù đã kết hôn, Thành Dao cũng đã dọn đến biệt thự của Tiền Hằng, mỗi đêm đều có thể nhìn thấy cô, nhưng Tiền Hằng vẫn luôn cảm thấy nhìn chưa đủ.
“Bây giờ chân tướng của việc mất bằng chứng gốc cũng rõ rồi, đám Lý Manh không làm việc tốt mà có ý đồ xấu cũng đã từ chức rồi, chúng ta cũng đã kết hôn rồi, Dao Dao, em cũng có thể trở lại Quân Hằng rồi.”
Đáng tiếc là đối với lời đề nghị của Tiền Hằng, Thành Dao lại hoàn toàn không bị cám dỗ: “Không muốn.” Cô không chút suy nghĩ mà từ chối, “Em cảm thấy ở Kim Chuyên cũng không tệ, án nguyên cũng là em từ từ phát triển, cũng bắt đầu tích lũy khách hàng của mình, bầu không khí đồng nghiệp không tệ, em cảm thấy vợ chồng mà ở chung một công ty luật sẽ có rất nhiều tế nhị, ngộ nhỡ em với những đồng nghiệp khác có tranh chấp, thì anh sẽ giúp ai?” Thành Dao nhìn Tiền Hằng, nhẹ nhàng nói: “Em không muốn làm khó anh.”
“Vì em anh làm gì cũng không khó.”
Mặc dù Tiền Hằng đã nói như vậy, nhưng Thành Dao vẫn từ chối khéo léo lời mời của anh: “Bây giờ em vẫn còn kém rất xa trình độ chuyên nghiệp của anh, nếu như trở lại Quân Hằng, làm ra thành tựu, thì người ngoài cũng không biết có phải do anh bảo vệ hay không, em không muốn như vậy, một ngày nào đó em sẽ cân nhắc việc gia nhập Quân Hằng một lần nữa, nhưng chỉ với tư cách là Thành par, chứ không chỉ là luật sư Thành.”
Tiền Hằng mím môi: “Mặc dù anh mong có thể được thấy em mỗi phút mỗi giây, nhưng anh tôn trọng quyết định ở lại Kim Chuyên của em, vậy anh chỉ có thể trả gấp đôi tiền lương để đào Cố Bắc Thanh đến Quân Hằng. Nếu không thể nhìn vợ mình mỗi giây mỗi phút, vậy thì nhìn tình địch cũ mỗi giây mỗi phút cũng được. “
u »
Thành Dao thật sự dở khóc dở cười: “Em và đàn anh chỉ là quan hệ công việc.”
“Không được, một ngày anh ta còn chưa thoát FA thì anh một ngày cũng không yên tâm, ngoại trừ đào người, thì anh còn phải giải quyết vấn đề đối tượng cho anh ta, ngày mà anh ta kết hôn, anh mới có thể thực sự yên tâm. Xem ra gần đây anh phải tuyển thêm vài nữ luật sư độc thân rồi.”
“Tiền Hằng, anh ăn dấm mà lớn lên sao?”
“Không phải.” Tiền Hằng nghiêm túc nói, “Là ăn chanh.”
Nhưng mà cho dù đối mặt với nụ hôn và sự ghen tuông của Tiền Hằng, thì Thành Dao vẫn không quên chính sự: “Đúng rồi, chuyện văn phòng thực hành tư vấn luật [2] lần trước em nói, việc triển khai có vướng mắc gì không? Kim Chuyên và Quân Hằng có thể kết hợp, bên trong công ty luật lập ra dự án văn phòng thực hành tư vấn luật, hiện nay việc giáo dục trong sách vở đại học với thực hành pháp luật quá tách rời nhau, em cảm thấy giới thiệu hình thức giáo dục kiểu văn phòng tư vấn rất hiệu quả, hai công ty luật của chúng ta là cừu dẫn đầu ở thành phố A, trước tiên hợp tác với học viện luật trường đại học A, không chỉ có thể cung cấp các chương trình thực tập cho sinh viên trường luật, mà còn có thể để cho bọn họ hiểu được nội dung công việc của một luật sư, xác định chắc chắn phương hướng nghề nghiệp hoặc là thích ứng với nơi làm việc trong tương lai hơn, mặt khác, nếu như có thể chọn được sinh viên có tư chất tốt nhất trong số các sinh viên đó, thì công ty luật cũng có thể khóa trước, ký hợp đồng đi làm trước, sau khi tốt nghiệp thì trực tiếp vào công ty luật làm việc, chúng ta cũng xem như là bồi dưỡng nhân viên tương lai. Có thể nói là đôi bên cùng có lợi.”
[2] Văn phòng thực hành tư vấn luật: Nơi tổ chức cho các sinh viên năm cuối tiếp nhận vụ kiện, làm nghiên cứu pháp luật, viết tóm tắt, các bản văn phạm, thu thập chứng cứ, nói chuyện với khách hàng, ra tòa bảo vệ thân chủ,... như một luật sư thực thụ. Nhưng phải luôn chịu sự giám sát của một giáo sư phụ trách trong văn phòng. Đặc biệt khi ra tòa trình bày thì luôn phải có giáo sư ngồi bên.
Ánh mắt của Thành Dao sáng ngời: “Điều quan trọng nhất chính là, như vậy thì chúng ta sẽ càng có thêm nhân lực và nguồn lực để nhận một số vụ trợ giúp pháp lý trong xã hội, lần trước em đến Hiệp hội Luật sư trò chuyện với một vài nhân viên, bây giờ người tới đăng ký nộp đơn trợ giúp pháp lý thì ngày càng nhiều, nhưng luật sư thì sức lực có hạn, nếu như Quân Hằng và Kim Chuyên có thể đi đầu trong việc khởi động dự án này, thì không chừng chúng ta có thể thay đổi cuộc đời của rất nhiều người!”
Nhưng Thành Dao càng nghiêm túc bao nhiêu, thì Tiền Hằng lại càng không kiềm được mà muốn hôn cô, anh ghé bên tai cô, nói nhỏ: “Dự án Quân Hằng và Kim Chuyên cùng nhau thai nghén này, anh rất quan tâm, bởi vì anh sẽ xem nó như đứa con mà anh và em sinh ra.” Tiền Hằng hôn l3n chóp mũi của Thành Dao, mỉm cười, “Mặc dù em nói muốn có một đứa con với anh, nhưng anh không ngờ tới ‘đứa con đầu lòng’ của chúng ta lại đến nhanh như vậy.”
Từ sau khi kết hôn, hormone trên người Tiền Hằng dường như đã phát ti ết ra hoàn toàn, chỉ là nghiêm túc bàn bạc công việc thôi, mà Tiền Hằng cũng có thể phạm quy định như vậy, Thành Dao chỉ cảm thấy mình thật bế tắc. Cô luôn ảo tưởng rằng, sau khi kết hôn, trạng thái của hai người, ít nhiều sẽ khiến cô nhớ đến nụ hôn trước kia, chính là nghĩ một chút đã mặt đỏ tim đập chân run chỉ nghĩ về nó.
Trong bầu không khí tràn ngập màu hồng này, Thành Dao chợt nhớ đến một câu hỏi kiểm tra độ nồng nàn của tình yêu vợ chồng mà cô đã xem gần đây, cô nhìn về phía Tiền Hằng, ngẩng đầu lên: “Tiền Hằng, nói thử xem khoảnh khắc hạnh phúc nhất khi anh ở bên em là lúc nào?”
Thành Dao vốn tưởng rằng Tiền Hằng sẽ thốt lên mấy lời của những người bạn trai và người chồng tuyệt vời trên mạng, nhưng sự thật lại là, khi đối mặt với câu hỏi này, Tiền Hằng lại ngây ngẩn, anh im lặng rất lâu, cũng không thể đưa ra câu trả lời cho Thành Dao.
Với sự im lặng đó, Thành Dao có chút mất mát, cũng may là sự ngượng ngùng không kéo dài, không lâu sau, cả hai đã nghe thấy giọng nói của Ngô Quân.
“Tiền Hằng, cậu tìm tôi?”
Bữa trưa hôm nay, Tiền Hằng đã mời Ngô Quân, với tư cách là quân sư quạt mo của Tiền Hằng, Tiền Hằng có thể thành công rước được Thành Dao về, dĩ nhiên phải cảm ơn Ngô Quân, cho nên, mục đích quan trọng hơn của bữa ăn này, là để khoe khoang
Ngay khi Ngô Quân vừa ngồi xuống, Tiền Hằng đã quơ quơ ngón tay đeo nhẫn cưới của mình trước mặt Ngô Quân.
“Này, Ngô Quân, tôi đã hết độc thân rồi, từ nay về sau, tôi đã là người có gia đình rồi, mấy cuộc tụ tập chỉ thích hợp với cậu kia, đừng kêu tôi nữa.” Tiền Hằng khẽ mỉm cười, “Tôi và Thành Dao đã kết hôn rồi. Đều nói rằng người đã kết hôn với người chưa kết hôn thì không thể chơi cùng nhau, sau này chúng ta có thể sẽ ở hai thế giới.”
Nhưng Ngô Quân cũng chỉ cười, cười giống như một con hồ ly, cười đến mức khiến cho Tiền Hằng cau mày.
“Ồ, trùng hợp như vậy à?” Anh ấy cười híp mắt nhìn Tiền Hằng, “Mặc dù tôi chưa kết hôn, nhưng tối hôm qua mới vừa cầu hôn thành công, còn chưa kịp chia sẻ với cậu, không có gì ngạc nhiên đâu, sắp tới tôi cũng sẽ kết hôn, sau này đều là người đã kết hôn, nên mọi người vẫn có thể chơi cùng.”
“Không phải cậu và bạn gái cậu vừa mới xác định quan hệ chưa được bao lâu sao?”
“Đó là bởi vì vị hôn thê của tôi đã bị tổn thương trong mối quan hệ trước, hơn nữa mặc dù chúng tôi xác định quan hệ chưa được bao lâu, nhưng tôi đã biết cô ấy rất nhiều năm, cũng đã thầm mến đồng hành cùng cô ấy rất nhiều năm, nếu tính nghiêm túc, thì nền tảng quan hệ còn sâu hơn của cậu với Thành Dao nhiều.”
“Loại chuyện nền tảng quan hệ này, không quyết định bởi thời gian lâu hay không lâu, mà bởi nồng nàn hay không, cậu biết nhiều năm như vậy mới cầu hôn thành công, ồ, hiệu suất vẫn còn kém xa tôi.”
Đối mặt với miệng lưỡi thâm độc của Tiền Hằng, Ngô Quân cũng không giận, anh ấy nhẹ nhàng liếc nhìn Tiền Hằng: “À, quên nói, sau khi tôi kết hôn, thì cậu đừng gọi tôi là Ngô Quân nữa.”
Tiền Hằng cau mày không rõ, “Không gọi cậu là Ngô Quân thì gọi cậu là gì? Chẳng lẽ cậu còn muốn đổi họ nhà gái sao?”
“Gọi tôi là anh rể đi.” Ngô Quân mỉm cười, nhìn ra cửa, thấy cô gái dịu dàng đang đẩy cửa bước vào, thì anh ấy đứng dậy, vẫy vẫy tay với vẻ cưng chiều, “Thành Tích, đến gặp em rể của em nào.”
Tiền Hằng nghìn tính vạn tính, nhưng không ngờ tới, mọi chuyện lại bị Ngô Quân áp đảo, trong chuyện kết hôn này, lại làm cho anh không thể nói một lời.
Thành Dao hiển nhiên cũng biết được sự thật gây sốc này từ lâu, cô đứng dậy, cười híp mắt gọi một tiếng “chị” và “anh rể”.
Cuối cùng, Tiền Hằng không thể không nhắm mắt, dưới sự cười trên sự đau khổ của người khác của Ngô Quân, cúi đầu gọi “anh rể”.
Nhưng mà mặc dù chịu thua Ngô Quân ở điểm này, thì Tiền Hằng cũng sẽ tìm một điểm khác để thắng.
Ngày hôm nay, một trong những bài đăng hot nhất gần đây trên diễn đàn LAWXOXO, Hiện trường lột xác khối u ác tính thật sự của ngành Đặng Minh bất ngờ bị một bài đăng cũ kéo đột hot.
Mọi người đột nhiên nhìn thấy một ID mới và một tin nhắn mới dưới bài đăng thảo luận về vụ kiện Trần Lâm Lệ và vẻ đẹp của luật sư Thành Dao.
ID này tên là Tiền Hằng.
“Thành Dao không phải bạn gái cũ của tôi, mà là vợ tôi.”
ID này trông rất mới, thời gian đăng ký cũng vừa mới đạt tới thời hạn yêu cầu đăng bài trên LAWXOXO. Sau khi cư dân mạng kiểm tra, thì phát hiện ra anh cũng chỉ đăng một bình luận trả lời bài đăng như vậy.
Tiền Hằng? Tiền Hằng có năng lực nghiệp vụ treo đánh tất cả mọi người đó sao? Diễn đàn ẩn danh này, có thể tùy tiện giả mạo người khác? Thái độ của mọi người đều rất rõ ràng là------------------------------------------- không tin!
“Mặc dù Tiền Hằng kịch độc, nhưng loại người dùng tên giả của người khác đi đăng tin giả thì thật quá đáng!”
“Đã báo cáo!”
“Không thể nào?! Thành Dao thật sự kết hôn với Tiền Hằng rồi?! Tôi không tin!”
“Mặc dù Tiền Hằng đã cầu hôn trong chương trình, nhưng mà tôi nghe nói Thành Dao không trả lời, còn nghe nói Tiền Hằng đã khóc một trận lớn sau hậu trường?”
“Chắc là không thành rồi, nếu không tại sao Thành Dao lại không bước lên sân khấu nhận lời cầu hôn chứ?”
“Thật thê thảm, tự dưng thấy thương Tiền Hằng quá, 28 năm thăng trầm cuộc đời mới gặp được mối tình nồng nhiệt, tỏ tình mạnh mẽ như thế, kết quả lại bị từ chối 2333”
Một bình luận đơn giản như thế, hiệu quả lại không thua kém độ hot bài của Đặng Minh, bên dưới lại nhảy ra mấy chục bình luận cùng lúc.
“Yêu cầu bác bỏ tin đồn!”
“Yêu cầu quản trị viên kiểm tra IP, chặn IP.”
“Không hình không thật, mọi người đều là người làm luật, nói chuyện mà còn cho rằng trên dưới môi đều là sự thật sao? Không có chứng cớ thì đừng nói!”
Tiền Hằng mím môi, mặc kệ Thành Dao đang cười đến run người khi đọc bài đăng ở sau lưng, muốn bằng chứng đúng không?
Vậy thì để cho mấy người cầu búa có búa [3]!
[3] Cầu búa có búa ( ): ngôn ngữ mạng, dùng để chỉ khi một người tung
tin thất thiệt trong làng giải trí, ban đầu người đó tung tin nhưng không đưa ra bằng chứng, cư dân mạng muốn có bằng chứng, nên sau đó người đó đã thật sự tung ra bằng chứng.
Sau khi Tiền Hằng đăng bằng chứng xong, anh rất sảng khoái, sau đó đứng dậy, vòng tay qua người Thành Dao đang cười trên sự đau khổ của người khác, trao cho cô một nụ hôn.
Ngay khi mọi người cho rằng đã ngăn chặn ID tung tin vịt kia, thì ID kia lại đăng bình luận tiếp, nhưng mà lần này, anh không nói gì cả, chỉ đăng giấy đăng ký kết hôn lên.
Trong tờ giấy đăng ký kết hôn kia gương mặt của Tiền Hằng vẫn xứng đáng đứng đầu vòng pháp luật, mà người bên cạnh anh, bất ngờ là Thành Dao đang nở nụ cười rạng rỡ, đôi mắt của cô tựa như biết nói, tràn đầy sức truyền cảm, giống như một luồng sáng, chiếu rọi người bên cạnh, còn khuôn mặt lạnh lùng của Tiền Hằng, bởi vì cô, mà cũng mang theo một phần thâm tình dịu dàng.
Trên LAWXOXO đương nhiên bùng nổ, nhưng mà hai người đương sự lại không có thời gian quan tâm.
Tiền Hằng dùng hai tay nâng mặt Thành Dao, hôn l3n chóp mũi của cô: “Bây giờ cuối cùng cũng đã chiếu cáo thiên hạ, em là của anh.”
Anh nhẹ nhàng chạm vào đầu Thành Dao: “Còn nữa, câu hỏi đó của em, anh đã suy nghĩ kỹ rất lâu, nhưng vẫn không thể trả lời được.”
Thành Dao ngẩn người.
“Anh không thể trả lời cụ thể khoảnh khắc hạnh phúc nhất khi ở bên em là khi nào, đó là bởi vì mỗi một ngày mỗi một phút mỗi một giây ở bên em, đều khiến anh hạnh phúc.” Năm tháng dịu dàng, mà anh chỉ muốn cùng em già đi.