-
chap 1: thằng tồi...
à, bé gái tên Vân nhé thím 2L , để vậy cho nó bí cmn ẩn hê hê
e tiếp nhé:
--------------------------
e quay lại xem đứa nào phá đám, thì ra thằng Nhựt cùng lớp, e đặt cho nó biệt danh là Nhựt Đẩy (các thím tự hiểu nhé )
E: gì đấy thằng cờ... thằng quỷ - chợt nhớ ra ẻm đang đứng trước mặt mình nên kìm cmn nén lại, ko dc văng tục, mất hình tượng
NĐ (Nhựt Đẩy): đánh BR (battle realm) ko m? nay có đám cấp 3 nó nghe team bọn mình nó thách đấu kìa
do trường e là c2 c3 học chung cơ sở nên nó có rộng lắm, 2 cấp học chung 1 cơ sở nên cũng hay có những cuộc chạm mặt giữa những tay game thủ
E: m ko thấy bố đang bận à
NĐ: bận cc, đi với bố, ko là ae khai trừ m ra khỏi hội
E: ờ vậy m ra trước đi, tao ra liền, quay sang nc lại với Vân - mình ngồi uống nước tí rồi nc nha Vân
Vân: ừm... cũng được...
E: ra tới quán cóc - những lời V nói trong quyển lưu bút đều là thật cả, Vân có cảm giác tương tự vậy với V ko? - đại loại thì các thím cũng biết mình ghi những gì trong lưu bút rồi ấy nhỉ? mục người yêu thì e viết thế này:
"một người mà đã có mối liên hệ 4 năm rồi, một người mà tên giống hệt tôi, một người luôn ngồi bên kia phía đối diện, mình rất thích cô ấy, ĐTTV" tên đầy đủ của cô ấy viết tắt là ĐTTV nhé các thím hê hê và e với ẻm đã học cùng nhau 4 năm từ lớp 4 tính theo kiểu làm tròn
Vân: cười mỉm chi kiểu thẹn thùng - ừm thì có...
E: vậy là Vân thích V hả?
Vân: ko nói gì chỉ cười rồi gật đầu nhẹ - trông đáng yêu cực kỳ các thím ạ, nếu đây ko phải là nơi có nhiều người ra vào, có cả thầy cô thì có khi e đã bế thóc ẻm lên rồi ấy
E: vậy mình chính thức thích nhau nhé? - câu nói ngu nhất trong ngày
Vân: vậy V chỉ thích Vân thôi sao?
E: ừ, V thích Vân lắm, lâu ùi, mà hong dám nói hì
Vân: ... im lặng kéo dài - thôi mình về nha V!
E: ô kê luôn, mà Vân về trước đi, V đi đây với bạn tí đã
Vân: ... - vẫn ko nói gì...
giờ nghĩ lại, giá như mình bỏ ra 15p chở cô ấy về nhà thì có lẽ sẽ ko có câu chuyện bi thương xảy ra mang tên 18+ như hôm nay, mà thay vào đó sẽ là một câu chuyện đầy màu hồng
Em lao vào quán net thân thuộc với tốc độ bàn thờ và chiến với đám bạn,
E: hôm nay kèo bao nhiêu vậy NĐ?
NĐ: tiền giờ, nước và 100k - thời đó 100k là tiền tiêu vặt cả tuần của e chứ chẳng chơi đâu
trận đó đánh gay cmn cấn vờ lờ các thím ạ, thím nào có chơi BR chắc biết mỗi team max 4 người, e nhận nvụ damage chính của team, 2 thằng làm support hỗ trợ để tránh bị tấn công, 1 tên làm nvụ thu thập tài nguyên (lúa và nước) và xây nhà cho e, nhiệm vụ phân chia rõ ràng nên thế trận ban đầu diễn ra êm xui, phe ta mạnh lên nhanh chóng nhưng chỉ có 1 damage chính, cũng vì lẽ đó mà bên kia có thời gian tăng cường binh lực, mà 4 thằng cùng tăng mí cay, làm cho thế trận giằng co hồi cmn hộp, nhưng may, e là tay chơi lotus có máu, nên là trận đấu diễn ra hơn 1 giờ và phần thắng vẫn thuộc về đội em hê hê
hơi lan man quá, nhưng nói về trò BR thì máu e nó lại nổi các thím ạ
Lại nói về Vân, hôm sau đi học, e ko còn thấy ánh mắt e thẹn hạnh phúc như hôm qua mà thay vào đó là ánh mắt đượm buồn, một nỗi buồn rất khó gọi tên.
e viết thư máy bay gửi cho ẻm: "sao hôm nay Vân buồn vậy? giận V hả?"
mãi ko thấy hồi âm, đến giờ giải lao, e mon men qua bắt chuyện, thằng NĐ khốn nạn troll e
"ồ! chúng nó yêu nhau rồi bây ơi!"
"thằng V có "ghệ" nha, rửa đi nghe mậy" - giọng rất miền Tây của thằng Thuận ngồi đầu bàn bên kia, chung bàn với e. kẻ mà sau này lại là kình địch và tình địch của e còn hiện tại trong câu chuyện nó vẫn là bạn tốt và là bại tướng của e
"ghệ cái đầu cha mày" - e phản pháo
"mày làm Vân buồn nha mậy, mày phải bị phạt!" - con Vy thối ngồi đầu bàn bên kia của Vân lên tiếng
"bọn mày im để bố làm chính sự coi!" - e ra tay trấn áp cả lũ háo đói bằng một cái bánh gato thật to
E: Vân giận gì V hả? sao hong nói chuyện v V? cũng hong trả lời máy bay của V luôn
Vân: Vân hỏi V cái này nha... hôm qua sao V ko đưa Vân về? Vân thấy bạn V, ai cũng được bạn đưa về hết ak - định bảo
bạn trai" đây mà
E: hqua V có việc mà, V nói Vân biết rồi mà
Vân" việc của V là đ chơi với bạn chứ gì, Vân thấy V vào quán net ông Sáu nè... Vân ko quan trọng đối với V sao?
diễn biến tâm lý của e lúc đó vô cùng phức tạp và rối ren các thím à...
E: thôi, V hứa, sẽ ko có chuyện vậy nữa đâu, từ hôm nay V sẽ đưa rước Vân đi học, chịu hôn?
Vân: Vân có người đưa rồi...
E: hả? sao chứ? ai vậy? Vân là ngyêu của V mà! - e bức xúc quá nên có hơi to tiếng nên mấy đứa trong lớp nghe thấy rất rõ và quay mặt nhìn về phía e, cứ như tâm điểm của mọi sự chú ý vậy
nhận ra mình bị hố, e nói nhỏ lại, nhắc lại câu đó cho Vân nghe
V: thì người đó là... V đó - rồi tủm tỉm cười, xong bước ra ngoài và bỏ đi khỏi lớp be be ko thèm ngoảnh lại nhìn, nhìn từ sau, nữ sinh mặc áo trắng tay ngắn mà váy trên gối nữa chứ, thiệt là...
vậy là từ hôm sau e chính thức thành bạn trai em í và làm part-time ko công - tài xế
---------------------
chap sau sẽ có nhanh nhất vào tối nay hoặc sáng mai nhé các thím e lần đầu viết lách nên còn vụng về lắm, văn phong có gì ko hay mong ace đóng góp cho tí ý kiến ạ ^^
và câu chuyện của e sẽ kể từ lúc e học lớp 7 cho đến hiện tại nhé, vì cuộc sống của e phong ba nhiều lắm, cho đến tận bây giờ vẫn gắn bó với "nghề nông" haiz... rõ khổ
e tiếp nhé:
--------------------------
e quay lại xem đứa nào phá đám, thì ra thằng Nhựt cùng lớp, e đặt cho nó biệt danh là Nhựt Đẩy (các thím tự hiểu nhé
E: gì đấy thằng cờ... thằng quỷ - chợt nhớ ra ẻm đang đứng trước mặt mình nên kìm cmn nén lại, ko dc văng tục, mất hình tượng
NĐ (Nhựt Đẩy): đánh BR (battle realm) ko m? nay có đám cấp 3 nó nghe team bọn mình nó thách đấu kìa
do trường e là c2 c3 học chung cơ sở nên nó có rộng lắm, 2 cấp học chung 1 cơ sở nên cũng hay có những cuộc chạm mặt giữa những tay game thủ
E: m ko thấy bố đang bận à
NĐ: bận cc, đi với bố, ko là ae khai trừ m ra khỏi hội
E: ờ vậy m ra trước đi, tao ra liền, quay sang nc lại với Vân - mình ngồi uống nước tí rồi nc nha Vân
Vân: ừm... cũng được...
E: ra tới quán cóc - những lời V nói trong quyển lưu bút đều là thật cả, Vân có cảm giác tương tự vậy với V ko? - đại loại thì các thím cũng biết mình ghi những gì trong lưu bút rồi ấy nhỉ? mục người yêu thì e viết thế này:
"một người mà đã có mối liên hệ 4 năm rồi, một người mà tên giống hệt tôi, một người luôn ngồi bên kia phía đối diện, mình rất thích cô ấy, ĐTTV" tên đầy đủ của cô ấy viết tắt là ĐTTV nhé các thím hê hê
Vân: cười mỉm chi kiểu thẹn thùng - ừm thì có...
E: vậy là Vân thích V hả?
Vân: ko nói gì chỉ cười rồi gật đầu nhẹ - trông đáng yêu cực kỳ các thím ạ, nếu đây ko phải là nơi có nhiều người ra vào, có cả thầy cô thì có khi e đã bế thóc ẻm lên rồi ấy
E: vậy mình chính thức thích nhau nhé? - câu nói ngu nhất trong ngày
Vân: vậy V chỉ thích Vân thôi sao?
E:
Vân: ... im lặng kéo dài - thôi mình về nha V!
E:
Vân:
giờ nghĩ lại, giá như mình bỏ ra 15p chở cô ấy về nhà thì có lẽ sẽ ko có câu chuyện bi thương xảy ra mang tên 18+ như hôm nay, mà thay vào đó sẽ là một câu chuyện đầy màu hồng
Em lao vào quán net thân thuộc với tốc độ bàn thờ và chiến với đám bạn,
E: hôm nay kèo bao nhiêu vậy NĐ?
NĐ: tiền giờ, nước và 100k - thời đó 100k là tiền tiêu vặt cả tuần của e chứ chẳng chơi đâu
trận đó đánh gay cmn cấn vờ lờ các thím ạ, thím nào có chơi BR chắc biết mỗi team max 4 người, e nhận nvụ damage chính của team, 2 thằng làm support hỗ trợ để tránh bị tấn công, 1 tên làm nvụ thu thập tài nguyên (lúa và nước) và xây nhà cho e, nhiệm vụ phân chia rõ ràng nên thế trận ban đầu diễn ra êm xui, phe ta mạnh lên nhanh chóng nhưng chỉ có 1 damage chính, cũng vì lẽ đó mà bên kia có thời gian tăng cường binh lực, mà 4 thằng cùng tăng mí cay, làm cho thế trận giằng co hồi cmn hộp, nhưng may, e là tay chơi lotus có máu, nên là trận đấu diễn ra hơn 1 giờ và phần thắng vẫn thuộc về đội em hê hê
hơi lan man quá, nhưng nói về trò BR thì máu e nó lại nổi các thím ạ
Lại nói về Vân, hôm sau đi học, e ko còn thấy ánh mắt e thẹn hạnh phúc như hôm qua mà thay vào đó là ánh mắt đượm buồn, một nỗi buồn rất khó gọi tên.
e viết thư máy bay gửi cho ẻm: "sao hôm nay Vân buồn vậy? giận V hả?"
mãi ko thấy hồi âm, đến giờ giải lao, e mon men qua bắt chuyện, thằng NĐ khốn nạn troll e
"ồ! chúng nó yêu nhau rồi bây ơi!"
"thằng V có "ghệ" nha, rửa đi nghe mậy" - giọng rất miền Tây của thằng Thuận ngồi đầu bàn bên kia, chung bàn với e. kẻ mà sau này lại là kình địch và tình địch của e
"ghệ cái đầu cha mày" - e phản pháo
"mày làm Vân buồn nha mậy, mày phải bị phạt!" - con Vy thối ngồi đầu bàn bên kia của Vân lên tiếng
"bọn mày im để bố làm chính sự coi!" - e ra tay trấn áp cả lũ háo đói bằng một cái bánh gato thật to
E: Vân giận gì V hả? sao hong nói chuyện v V? cũng hong trả lời máy bay của V luôn
Vân: Vân hỏi V cái này nha... hôm qua sao V ko đưa Vân về? Vân thấy bạn V, ai cũng được bạn đưa về hết ak - định bảo
bạn trai" đây mà
E: hqua V có việc mà, V nói Vân biết rồi mà
Vân" việc của V là đ chơi với bạn chứ gì, Vân thấy V vào quán net ông Sáu nè... Vân ko quan trọng đối với V sao?
E: thôi, V hứa, sẽ ko có chuyện vậy nữa đâu, từ hôm nay V sẽ đưa rước Vân đi học, chịu hôn?
Vân: Vân có người đưa rồi...
E:
nhận ra mình bị hố, e nói nhỏ lại, nhắc lại câu đó cho Vân nghe
V: thì người đó là... V đó
vậy là từ hôm sau e chính thức thành bạn trai em í và làm part-time ko công - tài xế
---------------------
chap sau sẽ có nhanh nhất vào tối nay hoặc sáng mai nhé các thím
và câu chuyện của e sẽ kể từ lúc e học lớp 7 cho đến hiện tại nhé, vì cuộc sống của e phong ba nhiều lắm, cho đến tận bây giờ vẫn gắn bó với "nghề nông" haiz... rõ khổ