- Ảnh bìa
- Tác giả
- U.Madara
- Thể loại
- Hồi Ký
- Tình trạng
- Đang viết
- Nguồn
- Vietwriter
- Lượt đọc
- 289,864
- Cập nhật
Đọc truyện Nhật Ký Tán Gái full cập nhật chương nhanh nhất trên Vietwriter.vn
Chào các thím, e nằm vùng VOZ cũng lâu rồi, tình cờ mới biết được trang web của boss vietwritter.vn nên ban qua đây tham gia gió mái với các thím cho nó xôm tụ, giọng e miền Tây nên có nhiều từ địa phương khá khó hiểu nhé ) E cũng xin chia sẻ câu chuyện của mình cùng ace chém gió cho vui. Nhớ là chuyện chứ ko phải truyện đâu nhá
--------------------------------------
Chap 0:
em xin giới thiệu sơ về bản thân, e tên V, 1m66, 55kg, sinh viên đi làm nhà cũng thuộc dạng bình dân, con nhà nông trồng "rau" chính hiệu )
mọi chuyện bắt đầu từ thuở còn chưa mặc quần con thì cái máu nó đã nổi lên dữ dội rồi, rồi thì học cùng một em xinh cực, Lúc ấy e cũng thuộc loại học giỏi nhất lớp, năng nổ và chăm chỉ nhất lớp (ko có gió mái gì nhé, ctrình học c2 nhẹ tênh) nên là đa số mấy em gái mới lớn rất thích mẫu người kiểu này
Lúc ấy có phong trào viết lưu bút, sẵn dịp mình cua gái luôn, vậy là viết những lời có cánh ba hoa các kiểu con đà điểu vào quyển lưu bút nhằm gửi cho nàng, thế quái nào làm chơi mà ăn thật, ra là ẻm thích e từ lâu rồi , đúng là ông cha bảo cảm có sai, tích cực quay tay, vận may sẽ tới, rồi cái gì tới sẽ tới, chiều hôm ấy vào lớp, ngay đúng tổ e trực nhật (e với ẻm cùng tổ), phân công sao mà chỉ có 2 đứa e quét lớp, bọn khỉ gió nó trốn đâu mất sạch, rồi 2 đứa nhìn nhau cười thẹn, (vẫn chưa chính thức tỉnh tò nha các thím ), làm sao giờ? e đành giành lấy cái chổi trên tay e í mà quét, ko cho e í làm, tỏ ra ga-lăng xíu, (năm đó cũng là năm mà từ ga-lăng dc truyền bá về quê e ). em í lại nhìn mình cười e thẹn, quái, sao hôm nay e nó cứ có biểu hiện lạ nhỉ? (e chưa biết là đám bạn khốn nạn nó đã tiết lộ quân cơ cho cả lớp biết e thích ẻm). thế là trực nhật xong, rủ em nó xuống quán cốc gần cổng làm vài ly nước mía, thời ấy trường e nước mía rẻ chán, nhà e cho tiền đi học cũng nhiều nên chi thoải con gà mái , đang có ý với ẻm mà, thế rồi 2 đứa ngồi tâm sự, ẻm nhìn mình e thẹn rồi cứ cuối gầm mặt mà uống nước mía, thấy lạ e mới bạo gan bắt chuyện:
E: nước mía ko ngon hả V? (tên ẻm có chữ đầu giống e)
Ẻm: à... ờ... ngon ^^! - ngước mặt lên cười một nụ cười hết hồn, à nhầm, hút hồn , e là e mê nụ cười ấy lắm, kiểu cười mỉm chi e thẹn của con gái chỉ đủ he hé mấy cái răng í
E: sao hôm nay V ít nói vậy? - thường ngày đi với e, ẻm nói như sáo các thím ạ , nào là hỏi chuyện bài vở các kiểu, rồi rủ đi chơi vào sáng hôm sau (c2 trường e học thể chất nhiều lắm, gần như học sáng chiều cả tuần)
Ẻm: À thì... đâu có gì đâu, bình thường mà
E: V!
Ẻm: ngước nhìn - e véo mũi 1 phát, rồi cười nghiêng ngả
ẻm đánh tay e 1 cái rồi mắng yêu "đồ quỷ", đau gần chết!
E: xạo, nhéo nhẹ mà
Ẻm: ghét!
E: cô ơi! tính tiền cho bạn của con!
Ẻm: ơ... - vẻ mặt ngây thơ vô số tội, nhìn mà muốn đè xuống thơm cho phát
E: haha, V đùa thôi, chầu này V khao ha
Ẻm: vậy mai đi chơi V khao hả?
E: ủa? V có bảo mai đi chơi hả?
Ẻm: thì tuần nào cũng đi ngày này mà...
E: ôi dào, mai V bận rồi, khi khác nha
Ẻm: vậy thôi...
à V...!
E: gì V?
Ẻm: mấy cái V viết trong lưu bút... có thật ko?
E: V... V biết rồi hả?...
Ẻm: ừ... biết rồi, mấy đứa bạn cứ trêu từ trưa giờ kìa
E: V... V nói thật...
Ẻm:... - ko nói gì và băng băng đi vào lớp ko nói v e 1 lời nào...
Buổi học hôm đó cũng diễn ra bình thường như cân đường hộp sữa, e ngồi đầu bàn nhất bên này, ẻm ngồi đầu bản nhất bên dãy kia, cách nhau đường đi giữa lớp, cứ nhìn nhau mãi, lâu lâu e liếc qua thì ẻm liếc lại, ko ai nói v nhau câu nào nữa như đường như cảm giác vui vui tràn ngập và thấy... mắc cỡ
Tối về nghĩ cách để thổ lộ mí được, lúc đó e lại có cái tật mê game, khó bỏ, lúc ấy trò e thích là battle realm, thím bào thích lên làm vài ván ) acc e tên Ares nhé game ranger. Nhưng nghĩ mãi ko biết làm thế nào, lúc c2 e nhát gái ghê lắm các thím ạ, khổ cho trai đẹp trai mang kiếp nghèo
Nghĩ ko ra thây kệ mẹ nó, em ngủ trước tính sau.
Sáng hôm sau vào lớp thể chất học td (cấm nghĩ bậy nhé ) gặp ẻm, lại dúi tờ giấy vào tay ẻm, có dòng chữ (tí hẹn gặp V ở cổng sau nha, V có chuyện muốn nói), ẻm nhìn em với ánh mắt như mong chờ và đầy hy vọng. Buổi học tan tầm và cả lớp giải tán, e phi ra cổng sau chờ, thế éo nào mình đi v tốc độ ánh cmn sáng rồi, tạt qua WC giải quyết nỗi buồn có tẹo thôi mà ẻm đứng đó chờ như lâu lắm rồi là sao (trường c2 e cũng khá rộng nhé, từ cổng trước ở khu học thể chất xuống cổng sau hơi lâu luôn ak)
E: V chờ V lâu chưa? có mệt hơm? - mặt giả ngu tẹo cho bớt run
Ẻm: pháo binh bắn hết 4 loạt đạn rồi đó
E: mới tan có 10p mà làm gì ghê vậy
Ẻm: hì, đùa V chơi thôi, hẹn V ra đây có gì hôn? - ánh mắt mong chờ
E: à thì... V!... - ai đó gọi em
E: quay lại...
Chào các thím, e nằm vùng VOZ cũng lâu rồi, tình cờ mới biết được trang web của boss vietwritter.vn nên ban qua đây tham gia gió mái với các thím cho nó xôm tụ, giọng e miền Tây nên có nhiều từ địa phương khá khó hiểu nhé ) E cũng xin chia sẻ câu chuyện của mình cùng ace chém gió cho vui. Nhớ là chuyện chứ ko phải truyện đâu nhá
--------------------------------------
Chap 0:
em xin giới thiệu sơ về bản thân, e tên V, 1m66, 55kg, sinh viên đi làm nhà cũng thuộc dạng bình dân, con nhà nông trồng "rau" chính hiệu )
mọi chuyện bắt đầu từ thuở còn chưa mặc quần con thì cái máu nó đã nổi lên dữ dội rồi, rồi thì học cùng một em xinh cực, Lúc ấy e cũng thuộc loại học giỏi nhất lớp, năng nổ và chăm chỉ nhất lớp (ko có gió mái gì nhé, ctrình học c2 nhẹ tênh) nên là đa số mấy em gái mới lớn rất thích mẫu người kiểu này
Lúc ấy có phong trào viết lưu bút, sẵn dịp mình cua gái luôn, vậy là viết những lời có cánh ba hoa các kiểu con đà điểu vào quyển lưu bút nhằm gửi cho nàng, thế quái nào làm chơi mà ăn thật, ra là ẻm thích e từ lâu rồi , đúng là ông cha bảo cảm có sai, tích cực quay tay, vận may sẽ tới, rồi cái gì tới sẽ tới, chiều hôm ấy vào lớp, ngay đúng tổ e trực nhật (e với ẻm cùng tổ), phân công sao mà chỉ có 2 đứa e quét lớp, bọn khỉ gió nó trốn đâu mất sạch, rồi 2 đứa nhìn nhau cười thẹn, (vẫn chưa chính thức tỉnh tò nha các thím ), làm sao giờ? e đành giành lấy cái chổi trên tay e í mà quét, ko cho e í làm, tỏ ra ga-lăng xíu, (năm đó cũng là năm mà từ ga-lăng dc truyền bá về quê e ). em í lại nhìn mình cười e thẹn, quái, sao hôm nay e nó cứ có biểu hiện lạ nhỉ? (e chưa biết là đám bạn khốn nạn nó đã tiết lộ quân cơ cho cả lớp biết e thích ẻm). thế là trực nhật xong, rủ em nó xuống quán cốc gần cổng làm vài ly nước mía, thời ấy trường e nước mía rẻ chán, nhà e cho tiền đi học cũng nhiều nên chi thoải con gà mái , đang có ý với ẻm mà, thế rồi 2 đứa ngồi tâm sự, ẻm nhìn mình e thẹn rồi cứ cuối gầm mặt mà uống nước mía, thấy lạ e mới bạo gan bắt chuyện:
E: nước mía ko ngon hả V? (tên ẻm có chữ đầu giống e)
Ẻm: à... ờ... ngon ^^! - ngước mặt lên cười một nụ cười hết hồn, à nhầm, hút hồn , e là e mê nụ cười ấy lắm, kiểu cười mỉm chi e thẹn của con gái chỉ đủ he hé mấy cái răng í
E: sao hôm nay V ít nói vậy? - thường ngày đi với e, ẻm nói như sáo các thím ạ , nào là hỏi chuyện bài vở các kiểu, rồi rủ đi chơi vào sáng hôm sau (c2 trường e học thể chất nhiều lắm, gần như học sáng chiều cả tuần)
Ẻm: À thì... đâu có gì đâu, bình thường mà
E: V!
Ẻm: ngước nhìn - e véo mũi 1 phát, rồi cười nghiêng ngả
ẻm đánh tay e 1 cái rồi mắng yêu "đồ quỷ", đau gần chết!
E: xạo, nhéo nhẹ mà
Ẻm: ghét!
E: cô ơi! tính tiền cho bạn của con!
Ẻm: ơ... - vẻ mặt ngây thơ vô số tội, nhìn mà muốn đè xuống thơm cho phát
E: haha, V đùa thôi, chầu này V khao ha
Ẻm: vậy mai đi chơi V khao hả?
E: ủa? V có bảo mai đi chơi hả?
Ẻm: thì tuần nào cũng đi ngày này mà...
E: ôi dào, mai V bận rồi, khi khác nha
Ẻm: vậy thôi...
à V...!
E: gì V?
Ẻm: mấy cái V viết trong lưu bút... có thật ko?
E: V... V biết rồi hả?...
Ẻm: ừ... biết rồi, mấy đứa bạn cứ trêu từ trưa giờ kìa
E: V... V nói thật...
Ẻm:... - ko nói gì và băng băng đi vào lớp ko nói v e 1 lời nào...
Buổi học hôm đó cũng diễn ra bình thường như cân đường hộp sữa, e ngồi đầu bàn nhất bên này, ẻm ngồi đầu bản nhất bên dãy kia, cách nhau đường đi giữa lớp, cứ nhìn nhau mãi, lâu lâu e liếc qua thì ẻm liếc lại, ko ai nói v nhau câu nào nữa như đường như cảm giác vui vui tràn ngập và thấy... mắc cỡ
Tối về nghĩ cách để thổ lộ mí được, lúc đó e lại có cái tật mê game, khó bỏ, lúc ấy trò e thích là battle realm, thím bào thích lên làm vài ván ) acc e tên Ares nhé game ranger. Nhưng nghĩ mãi ko biết làm thế nào, lúc c2 e nhát gái ghê lắm các thím ạ, khổ cho trai đẹp trai mang kiếp nghèo
Nghĩ ko ra thây kệ mẹ nó, em ngủ trước tính sau.
Sáng hôm sau vào lớp thể chất học td (cấm nghĩ bậy nhé ) gặp ẻm, lại dúi tờ giấy vào tay ẻm, có dòng chữ (tí hẹn gặp V ở cổng sau nha, V có chuyện muốn nói), ẻm nhìn em với ánh mắt như mong chờ và đầy hy vọng. Buổi học tan tầm và cả lớp giải tán, e phi ra cổng sau chờ, thế éo nào mình đi v tốc độ ánh cmn sáng rồi, tạt qua WC giải quyết nỗi buồn có tẹo thôi mà ẻm đứng đó chờ như lâu lắm rồi là sao (trường c2 e cũng khá rộng nhé, từ cổng trước ở khu học thể chất xuống cổng sau hơi lâu luôn ak)
E: V chờ V lâu chưa? có mệt hơm? - mặt giả ngu tẹo cho bớt run
Ẻm: pháo binh bắn hết 4 loạt đạn rồi đó
E: mới tan có 10p mà làm gì ghê vậy
Ẻm: hì, đùa V chơi thôi, hẹn V ra đây có gì hôn? - ánh mắt mong chờ
E: à thì... V!... - ai đó gọi em
E: quay lại...
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook