-
VỤ ÁN 1 "CÁI XÁC BÍ ẨN“
- Tác giả
- Người dịch: AYu
- Thể loại
- Trinh Thám
- Đô Thị
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- đang ra
- Nguồn
- Điềm Thuỵ
- Lượt đọc
- 9,642
- Cập nhật
*Tên của các vụ án là do người dịch đặt
Tôi muốn chia sẻ với mọi người một vài câu chuyện thật. Thật ra vốn dĩ tôi cũng không muốn kể, bởi vì trước đây do những thứ sởn gai ốc này mà tôi luôn gặp xui xẻo, nhưng gần đây tôi nghĩ thông rồi, không sao cả, bây giờ tôi muốn nói cái gì thì nói cái đó, chỉ cần tôi vui là được.
Tôi là sinh viên tốt nghiệp năm 2002 của học viện ngôn ngữ quốc tế thứ 2 ở Bắc Kinh. Chuyên ngành tôi học là tiếng Ả Rập, đương nhiên bây giờ về cơ bản tôi đã quên sạch rồi. Sau khi tốt nghiệp, tôi cùng với đứa bạn học thân nhất là Vương Đồng Húc trở về Thiên Tân. Do là đồn công an ở mỗi địa phương đều đang tuyển cảnh sát đối ngoại, vì vậy 2 chúng tôi đều vào cơ quan tư pháp. Nhưng trớ trêu thay, vận mệnh trêu đùa con người, tôi vốn dĩ là một người điềm tĩnh ít nói, không ngờ lại bị điều đến phòng đối ngoại, mỗi ngày phải tiếp đãi người Ả Rập, còn có người bản địa nữa, mệt rã rời. Còn Vương Đồng Húc lại bị điều đến phòng tài liệu, cậu ấy vốn dĩ là một người rất hướng ngoại, rất hoạt bát, thế nên mỗi ngày lại nhàn đến phát điên, không có việc gì làm thì dịch tài liệu cũ. Một ngày nọ tôi nói với cậu ấy rằng mong là được đổi việc với cậu, bởi vì tôi thật sự chịu không nổi cái môi trường làm việc ồn ào này. Cậu ấy bảo tôi nên chuyển đến phòng tài liệu, bởi vì cậu ấy đã phát hiện ra món đồ mà tôi hứng thú, nói rằng đợi sắp xếp xong rồi cho tôi mượn xem. Đương nhiên cụ thể là gì, lúc đó chẳng hề nói cho tôi biết. Một ngày thứ 7 của nửa năm sau, cậu ấy gọi điện thoại cho tôi, gọi tôi đến phòng tài liệu xem món đồ ấy. Tôi vừa đến phòng làm việc thì cậu ấy bỏ một đống tài liệu giấy da bò trước mặt tôi, nói là một phát hiện lớn, những chuyện ghi chú trong đó thật sự hoàn toàn khiến người ta không thể tin nổi. Cậu ấy nói, những thứ này, ở đây gọi là “tài liệu thối”, nghĩa là những việc được ghi chép không sạch sẽ, vả lại những cựu cán bộ làm việc lâu năm của cậu ấy đều không muốn xem. Kể từ đó, tôi bắt đầu mê mẩn những tài liệu này. Bởi vì những chuyện trong tài liệu quả thật không thể tưởng tượng nổi, nhưng chúng đều là những câu chuyện thật có thời gian, địa điểm, có một số thứ thật sự khiến người ta khó mà tin được. Những chuyện này quả thực xảy ra tại nơi mà tôi sinh sống hơn 30 năm, vả lại có nhiều chuyện mà hồi nhỏ tôi từng nghe đồn nữa. Vậy chúng ta bắt đầu từ tài liệu này nhé.
Thời gian là năm 1973, địa điểm ở bệnh viện Đông Hà, khu Đông Hà, thành phố Thiên Tân và thôn Đại Vương cách bệnh viện khoảng 1km. Lúc đó là hơn 11 giờ trưa ngày 11 tháng 10, một chiếc xe tải chở đầy phân bón hóa học đang đi trên đường thôn Đại Vương, đi từ nội thành đến ngoại thành, khi đang chạy đến ngã tư đường Tăng Hưng Dao (cũng là đường thôn Đại Vương), thì tông vào chiếc xe van đối diện, tài xế xe van không bị thương, xe thì chỉ bị vỡ chiếc kính chiếu hậu. Nhưng mà, trên chiếc xe tải chở phân hóa học lại có một cô hành khách, do thắng xe gấp, bị văng ra trong tức khắc, đầu tiếp đất, chết ngay tại chỗ. Người phụ nữ này tên là Tô Hồng Mai, là nhân sĩ ở thôn Đại Đồn, huyện Vũ Thanh, Tp.Thiên Tân. Cô là cán bộ của thôn, chăm chỉ trong công việc, năng lực xuất chúng, được nhận khen thưởng của huyện. Lúc đó cô đang mua phân bón hóa học và chở về thôn, do cô ấy nhường lại công việc cho kế toán nên thế là cô đành ngồi trên đống hàng, và kết quả bi kịch diễn ra, chết ở tuổi 30. Còn xe van kia thì thuộc cục môi trường khu Đông Hà, cho rằng người chết vi phạm giao thông, sau khi sự việc xảy ra, đơn vị cấp khu vực không định bồi thường, vì vậy thôn Đại Đồn (thôn của nạn nhân) quyết định để thi thể người chết ở một bên tại ngã tư, ngày nào còn không giải quyết thì ngày đó không mai táng.
Ngày 14 tháng 10, bảo vệ Lưu 36 tuổi là nhân viên của cục môi trường, do cảm thấy vô cùng căm phẫn với điều kiện mà thôn Đại Đồn đưa ra, thế là cùng với 6 người đồng nghiệp quyết định tối hôm đó tiến hành hành động, báo thù đối phương. Bọn họ tính khoảng 11 giờ tối đến nơi xảy ra sự việc, trộm thi thể của Tô Hồng Mai đi chôn cất, để đối phương giảm điều kiện, sau đó trả thi thể cho người nhà sau. Kết quả đến đó, ai nấy cũng thấy sợ, không dám hành động, chỉ có bảo vệ Lưu tiếp xúc với thi thể. Không ngờ rằng đến khoảng 3 giờ đêm, bảo vệ Lưu được 6 đồng nghiệp khiêng đến cấp cứu ở bệnh viện Hà Đông. Ông ta lúc đó toàn thân chảy máu, hạch bạch huyết và hậu môn đều chảy máu không ngừng, nhiệt độ cơ thể 45 độ, mất nhận thức. Ban đầu chẩn đoán là xuất huyết cấp tính, 6 giờ sáng hôm sau chẩn đoán đã chết. Lúc đó, 6 người đồng nghiệp vô cùng hoảng sợ, nhưng đều 6 miệng một lời nói rằng ông ta bị giết chết bởi Tô Hồng Mai. 6 người kể lại với công an sự việc hoàn toàn giống nhau.
Sự việc là như thế này, lúc 11h50p tối ngày đó, bọn họ cùng đi xe đạp đến hiện trường. Mọi người đều không dám đụng vào thi thể, chỉ có ông Lưu bảo vệ gan dạ, một mình đi thẳng đến bên cạnh thi thể của Tô Hồng Mai, để thi thể trên yên sau xe đạp, sau đó dùng dây cột hai tay của thi thể vào thân mình, định đem đến cục môi trường. Ngay lúc này, những người khác đều phát hiện mặt và tay của cô Tô có những sợi lông trắng, đột nhiên dài ra, có người nói với ông Lưu rằng không ổn rồi, bỏ thi thể xuống. Ông Lưu hét cứu mạng. 6 người đều nói thi thể đang động đậy, vả lại còn ôm ông Lưu chặt cứng không buông. Nghe ông Lưu kêu cứu, nhưng 6 người không dám giúp ông ta, họ bị dọa chạy mất, đại khái chạy được 15 phút, song cảm thấy không thể bỏ mặc ông Lưu được, đành trở về nơi cũ. Kết quả phát hiện hiện trường chỉ còn lại mỗi ông Lưu nằm ở giữa đường, hôn mê bất tỉnh, xe đạp ngã 1 bên, trên mặt đất vẫn còn một cọng dây bị đứt. Bọn họ nhanh chóng khiêng ông Lưu đến bệnh viện, trên đường đi, ông Lưu chảy máu liên tục.
Ngày 15 tháng 10, người của phòng cảnh sát hình sự khu Đông Hà đến hiện trường ở ngã tư, phát hiện xe đạp của ông Lưu, sợi dây, còn có cái chăn và cái đệm mà thi thể của Tô Hồng Mai đã nằm, tất cả đồ vật đều còn đó, chỉ duy nhất không thấy đâu là thi thể của Tô Hồng Mai. Ban đầu nghi ngờ nhân viên cục môi trường giấu thi thể, nhưng trải qua 1 tháng thẩm vấn và điều tra, lời của 6 người này kể được cho rằng là sự thật. Vả lại trong phạm vi 1km không có nhà ở, đó lại là một khu đất hoang vu hẻo lánh, không có vết tích chôn cất, vì vậy nghi ngờ người của thôn Đại Đồn giấu thi thể. Dĩ nhiên, thôn Đại Đồn lại nghi ngờ cục môi trường làm. Thế là vụ án bị gác lại 3 năm, cuối cùng trở thành vụ án chưa có lời giải. Vụ việc này làm cho người ở cục môi trường và bệnh viện Đông Hà ai cũng biết. Cứ tưởng rằng đến bây giờ không tìm được thi thể của Tô Hồng Mai, nào ngờ tôi đi hỏi các cựu nhân viên, rất nhiều người còn nói đã chính mắt nhìn thấy thi thể ông Lưu và thi thể của cô Tô, về thi thể của cô Tô ở đâu thì mỗi người nói khác nhau. Nhưng mọi người đều cho rằng, điều mà 6 người tối hôm đó nhìn thấy chắc là sự thật.
Sau đây là vụ án xảy ra vào năm 1964, tại xưởng sản xuất đá vôi ở Trình Lâm, đường thôn Trình Lâm, khu Đông Hà, Tp. Thiên Tân.
Các tài liệu tiếp theo sẽ còn hấp dẫn hơn nữa, các bạn nhớ đón xem nhé ^^