Chiếc chuông gió lặng yên, đi để quên gió mất, treo ô cửa trước mở ra mái hiên nhỏ. Đã tháng rồi bất động không âm thanh nào vang xuống. Vài cơnmưa trái mùa và ngày nắng khổ sở đổ lên người. Tháng 4, một đứa bạn cùng quê bảo đã mùa nghe được tiếng ve, hiếm hoi ở TL, lâu vẫn chưa về.
Đêm ở Phan Thiết
Khá xớm, một điều bình thường dù có vẽ hơi lạ. Đêm hôm trước đó ngồi type một thêm một chap cũ.
Chào ông anh Hai một câu rồi vác balo bước xuống tầng dưới. Một ông kỹ sư nào đó nhìn tôi hơi ngạc nhiên, tôi cúi chào ảnh rồi im lặng bước qua. Trời hơi mờ sáng và khá lạnh, vò bàn...
Chap 1. Aft-Io
Tôi lao nhanh, lướt qua những rễ cây cổ thụ chắn ngang đường, mà thật ở đây làm thế vẹo nào lại có đường được nhỉ? Ở khu rừng già này, mọi thứ đều thay đổi từng ngày, thực vật lớn nhanh kinh khủng. Dù những con Sungam tàn phá mọi thứ chúng đi qua nhưng vẫn không thể nào cưởng lại...